Ta Tại Tu Tiên Thế Giới Mở Nông Trường

Chương 7: Luyện Khí Tứ Tằng




Chương 7: Luyện Khí Tứ Tằng
Về phần có phải đan dược có độc hay không, Vương Hạo không quản nhiều như vậy, Hàn lão ma còn dùng nhiều hơn hắn mà vẫn không sao
Bảng thông tin hiện tại của hắn là:
Tính danh: Vương Hạo
Tuổi tác: 18 tuổi
Tu vi: Luyện Khí tầng ba 111/112
Công pháp: Hồng Liên huyễn Mộc Tâm kinh tầng thứ nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Pháp lực: 111/111
Kỹ năng:
Luyện đan: Nhất giai Hạ Phẩm Luyện Đan thuật (chưa nhập môn)
Chế phù: Nhất giai Hạ Phẩm Chế Phù thuật (chưa nhập môn)
Pháp thuật: Hỏa Cầu thuật (chưa nắm giữ), Triền Nhiễu thuật (chưa nắm giữ)
Thần Thông: Ngươi còn chưa nắm giữ Thần Thông
Muốn đột phá, cần làm cho linh lực thuộc tính Hỏa Mộc tiếp tục tăng lên 1.5, một viên Tụ Linh Đan không đủ dược hiệu, hai viên thì đủ, nhưng hơi mạo hiểm, dù sao khi luyện hóa một viên Tụ Linh Đan hắn cũng cảm thấy kinh mạch tăng lên quá lợi hại, mơ hồ đau nhức, nếu dùng liền hai viên một lúc, có thể no bạo
Có thể trên thế giới này, việc gì lại không có chút nguy hiểm nào
Vương Hạo đến thế giới này vẫn luôn ở trong phòng tu luyện, không có gì phải lo lắng, chết thì chết thôi, biết đâu còn có thể quay về cùng đám bạn mở 'hắc'..
Vương Hạo trước hết ăn no bụng, nhìn ra ngoài cửa, cố nhịn ý định đi dạo, rồi lại ngồi xuống nhập định, đợi linh lực tuần hoàn một vòng sau, dứt khoát nuốt hai viên Tụ Linh Đan
Dược lực thừa thãi nổ tung trong bụng, theo công pháp vận chuyển tràn vào đan điền, cảm giác đau xé rách cũng ùa đến
“Hừ hừ,” Vương Hạo kêu lên đau đớn, mồ hôi lạnh chảy ròng trên mặt
“Nhịn xuống, công pháp vẫn đang vận chuyển, còn chưa thua!” Vương Hạo cắn răng kiên trì vận chuyển công pháp, dược lực dồi dào đi đến đâu thì xé rách kinh mạch đến đó, cơn đau càng thêm dữ dội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Vương Hạo biết, chỉ cần công pháp còn vận hành được, tức là còn có khả năng thành công, đan điền và kinh mạch bị xé rách đồng thời sức chịu đựng và dung lượng cũng tăng lên
Mồ hôi làm ướt đẫm y phục, từng giọt ‘tí tách’ nhỏ xuống sàn nhà, mặt mũi Vương Hạo ngày càng dữ tợn, càng thêm tiều tụy
Nhưng hắn vẫn kiên trì
Sau năm ngày, theo một tiếng "bụp" rất nhỏ, đan điền Vương Hạo bỗng nhiên nhẹ nhõm, mà uy áp trên người hắn lại tăng lên, hai hàm răng cắn chặt cuối cùng cũng thả lỏng
Vương Hạo vận hành công pháp thêm nửa ngày, thấy cảnh giới đã ổn định mới yên tâm
Mở mắt ra, thở sâu một hơi, cười nói: “Luyện Khí Tứ Tằng, cũng không khó như vậy!”
Không phải hắn tự cao tự đại, mà là quá trình tuy hung hiểm thống khổ, nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, điều này khiến hắn yên tâm hơn về con đường Luyện Khí sau này
Nghe nói Luyện Khí kỳ có ba đại bình cảnh, thứ nhất là từ Luyện Khí sơ kỳ đột phá lên trung kỳ, sau đó là từ trung kỳ đột phá lên hậu kỳ, cuối cùng là từ Luyện Khí tầng tám đột phá lên tầng chín
Hiện giờ hắn đã đột phá bình cảnh trung kỳ, theo quy luật cũng có thể an ổn tu luyện tới Luyện Khí tầng sáu
Vương Hạo tự làm sạch cơ thể, sảng khoái kêu lên một tiếng “a”, duỗi lưng một cái rồi lẩm bẩm: “Bây giờ đã tới trung kỳ Luyện Khí, cũng có thể học một chút pháp thuật, còn việc luyện đan và chế phù cũng phải bỏ thời gian thử xem, ngoài ra Tụ Linh Đan chỉ còn lại ba viên, nhất định phải đi ra ngoài mua sắm một mẻ!”
Vương Hạo âm thầm tính toán, Luyện Đan Lô là Lão Vương cho, vật liệu nhập môn Ích Cốc Hoàn là linh mễ, hắn không cần mua ở ngoài
Phù bút thì Lão Vương không cho, chắc là do trên tay lão không có, hoặc là nói căn bản không trông cậy vào việc mình luyện thành Chế Phù thuật, bất quá làm quen lý niệm chế phù, vẽ phù triện cũng không cần thực hành, dùng bút giấy thường là được rồi
Nếu cảm thấy mình có thiên phú thì mua sắm sau cũng chưa muộn
Căn cứ vào dược lực của Tụ Linh Đan, để lên Luyện Khí tầng năm, hắn ít nhất cần mười hai bình đan dược, tức là ba trăm sáu mươi khối Linh Thạch, trước mắt hắn chỉ có một trăm mười ba khối, trong đó một trăm khối là do Lão Vương cho, thiếu hụt quá lớn
Xem ra phải bán bớt Linh Mễ ở nông trường thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài ra, chắc cũng phải tìm thêm chút Linh Thực nữa, chỉ trồng mỗi linh mễ thì thu nhập quá thấp, đất đai ở nông trường hiện tại đều là cấp một, không trồng được loại cấp hai, nhưng Linh Thực cấp một thì vẫn có nhiều loại hiệu quả tốt, loại khó nuôi, tốn độ phì, vân vân đối với nông trường thì không tồn tại, Vương Hạo hoàn toàn có thể tìm xem mấy loại Linh Thực này
Nông trường hiện có bốn mảnh, mảnh thứ năm phải mất một thời gian mới đủ tiền để tích lũy, nhưng Vương Hạo định bán đi một phần Linh Mễ nên việc khai khẩn chỉ có thể dời lại
Chờ mua được loại Linh Thực có hiệu quả kinh tế cao, tốc độ khai khẩn của hắn sẽ nhanh hơn
Thế là Vương Hạo mang theo toàn bộ gia sản ra khỏi nhà
Hắn cũng không đi lung tung, bất quá gặp chút đồ mình không rõ lắm thì vẫn sẽ ghé xem, tỷ như các cửa hàng bán pháp khí, hắn nhất định sẽ vào hỏi giá
Lão Vương chỉ cho hắn một pháp khí phòng ngự, hắn còn thiếu pháp khí công kích, cây phi kiếm hạ phẩm lúc trước sau khi lên Luyện Khí kỳ không còn phù hợp với hắn nữa, phải mua một thanh, nhưng ưu tiên hàng đầu vẫn là Linh Thực, rồi sau mới đến đan dược
Nhưng đã thấy rồi thì cứ hỏi giá cũng không thừa
Đi dạo nửa ngày đường, Vương Hạo nắm được giá bán cơ bản của pháp khí nhất giai trung phẩm, tùy theo chất lượng mà dao động từ hai mươi đến năm mươi Linh Thạch, mức giá này theo Vương Hạo là không đắt, nhưng bằng với một bình Tụ Linh Đan, với tu sĩ bình thường thì có thể phải mấy năm mới có thể tích cóp đủ số Linh Thạch này
Nhìn mấy cửa hàng, Vương Hạo thích nhất một thanh bảo kiếm của cửa hàng Thanh Nguyên Môn, tên là Xích Kim Kiếm, dài ba thước, rộng ba tấc, toàn thân đỏ sẫm, hình thức rất đẹp, giá bán chỉ cần ba mươi Linh Thạch
Thật ra thanh kiếm này cũng không có gì đặc sắc
Vương Hạo thích nó một phần là do ngoại hình, hai là vì vật liệu luyện chế là Xích Kim Thiết, chính là vật liệu thượng phẩm nhất giai
Dùng vật liệu thượng phẩm mà làm ra kiếm trung phẩm, rõ ràng là do tay nghề luyện khí sư không tới, nói rõ thanh kiếm này chỉ là để luyện tập
Nhưng vật liệu là thật, Xích Kim Kiếm so với pháp khí trung phẩm nhất giai bình thường thì cứng chắc hơn, lại có thể sánh ngang với pháp khí thượng phẩm nhất giai
Vương Hạo dù không hiểu luyện khí, nhưng có chút hiểu biết về vật liệu luyện khí
Chỉ riêng giá nguyên liệu đã hơn hai mươi Linh Thạch, thêm linh thán và nhân công trong quá trình luyện chế, ba mươi Linh Thạch có thể coi là giá rất hời
Nhưng hắn không vội, làm xong việc khác, nếu còn tiền thì sẽ mua thanh kiếm này
Để tránh rắc rối, Vương Hạo tìm một cửa hàng bán quần áo, mua một bộ đồ đen, một chiếc mũ rộng vành màu đen có mạng che mặt để che khuôn mặt
Hắn ăn mặc thế này cũng không khác lạ, trong phường thị có rất nhiều tán tu ăn mặc kiểu này
Vương Hạo tìm mấy cửa hàng chuyên buôn bán linh mễ, chia nhỏ từng đợt bán ra
Sau khi khai khẩn mảnh đất thứ tư, hắn đã lại trồng thêm ba gốc linh mễ, hiện tại có tất cả một ngàn hai trăm cân linh mễ
Mỗi cửa hàng hắn chỉ bán hơn một trăm cân, lượng linh cốc này không có gì quá mức khiến người khác chú ý, cuối cùng tính toán, tổng cộng bán được một trăm mười Linh Thạch
Chuyện này rất bình thường, cửa hàng thu mua giá cả kiểu gì cũng ép xuống một chút
Hiện giờ hắn đã có hai trăm hai mươi Linh Thạch, có tiền vẫn là nên đổi thành tài nguyên tu luyện thì hơn, tuy Linh Thạch cũng có thể tăng tốc độ tu luyện, nhưng hiệu quả kém xa linh đan tăng tu vi, trực tiếp dùng Linh Thạch để tăng tu vi, không phải lựa chọn tốt, đương nhiên là trừ khi là Linh Thạch Thượng Phẩm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.