[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không còn cách nào cả, năm tháng vô tận thật sự là quá nhàm chán
Mãi mới gặp được mấy người có chút thú vị, đương nhiên không thể cứ thế giết chết bọn họ dễ dàng như vậy
Giờ phút này, tâm tính trong lòng mỗi người đều đang biến ảo cực kỳ “phong phú”
Thiếu nữ mặc áo da Mộc Thạch Nhân nhận ra bầu không khí không được tốt lắm nên lập tức đánh vỡ cục diện bế tắc này, ngọt ngào nói với Lý Nguyên: “Vị công tử này, không cần phải cứng nhắc như vậy, ngươi có thể linh hoạt một chút
Chúng ta muốn ăn cơm, ngươi có thể cho nhân viên khách điếm đi làm là được mà
Bọn ta sẽ trả tiền đầy đủ, có được không.”
Nhưng mà Lý Nguyên lại làm như không thấy dáng vẻ đang tỏ ra đáng yêu của Mộc Thạch Nhân
Hắn bình thản lắc đầu nói: “Không phải chuyện tiền bạc, quy củ chính là quy củ.”
Mộc Thạch Nhân: “.....”
Không ngờ rằng hắn vậy mà không phản ứng gì trước sự đáng yêu của bổn cô nương, thật đau lòng
Lão đạo sĩ không muốn cứ mãi dây dưa vì việc nhỏ như vậy, hắn nói: “Không thể làm vậy thì không làm, một lát nữa chúng ta đi ăn bên ngoài cũng không khác gì cả.”
Tròng mắt hắn chuyển động, chắp tay với Lý Nguyên hỏi: “Vị tiểu ca này, ngươi là ông chủ của khách điếm này sao?”
Lý Nguyên gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Hai con mắt lão đạo sĩ lại đảo một cái: “Vậy có phải ngươi hiểu rất rõ về thành Trường An?”
Lý Nguyên: “Biết rất rõ.”
Chứng kiến từ khi thành Trường An được xây dựng, còn có thể không hiểu rõ sao
Thế mà không thèm khiêm tốn
Lư Khán Sơn chửi thầm một câu trong lòng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn ngồi xuống cái bàn bên cạnh Lý Nguyên, giả vờ tò mò hỏi Lý Nguyên: “Là như thế này, bọn ta đến từ một nơi rất xa, lần đầu tiên tới thành Trường An có rất nhiều chuyện ở trong thành đều không rõ
Bởi vậy nên muốn hỏi ông chủ đây một vài thông tin, sự việc ở Trường An
Không biết liệu ông chủ có đồng ý giúp để mọi việc thuận lợi hơn không?”
Nhận thấy lão đạo sĩ chuẩn bị nói gì đó, trên gương mặt của những luân hồi giả khác cũng lộ ra vẻ hứng thú rồi họ tự mình tìm chỗ và ngồi xuống
Đây chính là thế giới cấp 5S, nếu có thể biết được cốt truyện của thế giới này, rồi sau đó chiếu theo cốt truyện có thể lấy được các loại bảo vật và công pháp, hoặc là kết giao với những kẻ mạnh ở thế giới này, những điều đó đều mang lại lợi ích rất lớn
Lý Nguyên đương nhiên biết rõ mục đích của lão đạo sĩ nhưng hắn cũng không nói toạc ra mà chỉ cười hỏi: “Ngươi muốn hỏi thăm về chuyện gì?”
Hai mắt Lư Khán Sơn sáng quắc nhìn chằm chằm Lý Nguyên: “Tại sao ở bên trong thành Trường An, Nhân tộc và Yêu tộc có thể cùng tồn tại
Người và Yêu không phải trời sinh đối lập sao?”
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Người và Yêu không phải trời sinh đối lập.”
Lão đạo sĩ ngạc nhiên nói: “Chẳng lẽ ở nơi này yêu quái không ăn thịt người
Người cũng không săn giết yêu thú để lấy yêu đan sao?”
Lý Nguyên: “Cũng có những yêu quái ăn thịt người và cũng có Nhân tộc săn giết yêu thú để thu hoạch vật liệu và tinh huyết.”
Lão đạo sĩ càng kinh ngạc hơn: “Một khi đã như vậy, thì vì lý do gì mà Nhân tộc cùng với Yêu tộc vẫn có thể sống chung trong hoà bình?”
Lý Nguyên hỏi Lư Khán Sơn: “Ngươi có biết cái gì gọi là yêu, cái gì là người không?”
Lư Khán Sơn: “Yêu, chính là động vật thành tinh
Còn người sao, ừm, chính là người, điều này còn cần phải giải thích à?”
Tất cả đều biết
Lý Nguyên lắc đầu nói: “Ngươi sai rồi.”
Lư Khán Sơn không phục nói: “Vì sao mà ta lại sai rồi?”
Lý Nguyên: “Trong trời đất, quý nhất là con người
Con người mà giả mạo thì thành yêu, đồ vật mà có linh tính thì thành tinh, âm hồn con người không tiêu tan thì thành ma
Trời đất có yêu ma, chợt xảy ra một chuyện rất kì lạ: Thần linh bất chính thành tà quỷ, lòng người điên cuồng nên thành ma quái, có niềm tin không đúng đắn thì thành ngoại đạo, yêu lại không còn thú tính rồi thành người
Người có thể trở thành quỷ quái tà ma mà yêu cũng có thể trở thành người
Như vậy cho nên, tại sao lại nói người cùng với yêu là trời sinh đối lập chứ?”
Trời ạ
Lư Khán Sơn trợn mắt há hốc mồm nhìn người thanh niên trẻ tuổi với vẻ đẹp lóa mắt trước mặt, trong lòng ngập tràn hoang mang
Hắn không ngờ được rằng, ông chủ của khách điếm này, vậy mà lại có thể nói ra được một triết lý khiến người ta phải suy ngẫm sâu xa như thế
Con người mà giả mạo thì thành yêu, đồ vật mà có linh tính thì thành tinh, âm hồn con người không tiêu tan thì thành ma
Hắn đột nhiên có cảm giác như “thể hồ quán đỉnh”, thấy bản thân như được khai sáng thông suốt
Thì ra, bản chất của tà ma tinh quái lại thực sự là như vậy
Thậm chí trước kia ta hoàn toàn không biết gì
Thật quá xấu hổ
Có phải ta đã được mở rộng tầm mắt hay không
Chỉ là một ông chủ khách điếm ở thế giới này mà đã lợi hại đến như vậy sao
Không chỉ Lư Khán Sơn bị kinh ngạc đến mức trợn mắt há hốc mồm mà Mộc Thạch Nhân, Kỷ Thiên, Khương Chính Dương và Cung Vị Ương (thiên sứ hai cánh) cũng đều có biểu cảm sửng sốt, một hồi lâu cũng không nói nên lời
Mộc Thạch Nhân và Cung Vị Ương tự nhiên cảm thấy, tại sao tự nhiên lại thấy ông chủ này càng đẹp trai hơn nhỉ
Hắn hiểu biết thật là nhiều
Không ổn, có cảm giác đã động tâm mất rồi
Chẳng những vài vị luân hồi giả bị kinh ngạc mà ngay cả mấy người Nữ Oa, Hậu Thổ, Tam Thanh cũng thấy rất kinh sợ
Sau khi nghe Lý Nguyên nói xong, bọn họ mới phát hiện rằng bản thân đã có nhận thức hoàn toàn mới đối với các chủng tộc ở Hồng Hoang
Bọn họ cảm thấy việc trước kia đem sinh linh chia thành Nhân tộc, Vu tộc, Yêu tộc, Long tộc…… Thật sự là quá thiếu hiểu biết
Một lúc sau mọi người mới hoàn hồn lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mộc Thạch Nhân nhìn Lý Nguyên với cặp mắt tỏa sáng, đặt tay lên ngực thầm nói: “Tiểu ca ca, những hiểu biết của ngươi thật tốt.”
Vừa nói chuyện, đôi mắt của nàng còn hướng về phía Lý Nguyên chớp chớp liên tục, cảm giác như có dòng điện phóng qua
Nữ Oa nhìn đến mức trợn trắng mắt