“Điều thần kỳ nhất là những bảo vật trong cửa hàng Chủ Thần có cả Tiên thiên chí bảo, Hỗn độn linh căn, Hồng mông tử khí, nếu như ta có thể lấy được những bảo vật này thì cũng có hy vọng thành Thánh.”
“Ta phải nghĩ cách có được càng nhiều Chủ Thần Tệ hơn mới được!”
Ánh mắt của Pháp Hải lập tức trở nên kiên định
Tiên Đường, cung Thái Cực
Đây là cung điện nơi Tiên Đường Thái Thượng Hoàng Lý Nhị và phi tần của hắn ở, bên cạnh là cung Nguyên Minh nơi Tiểu Tê Tử xử lý chính vụ
Mặc dù thiên phú tu luyện của Lý Nhị không tốt lắm, nhưng mà đúng là một người đắc đạo cả họ được nhờ
Có Tiểu Tê Tử ở đây, cho dù Lý Nhị và Trưởng Tôn Vô Cấu không tu luyện cũng có thể trường sinh bất lão, do đó đương nhiên vẫn có thể sống yên lành
Mỗi ngày ở trong cung điện của mình, cả ngày uống rượu mua vui, thưởng thức ca múa, đi dạo lâm viên cùng với các phi tần, mỗi ngày đều trải qua vô cùng tự tại
Mà trong ngự thiện phòng của cung Thái Cực, một lão thái giám vô cùng bình thường lại ẩn giấu một thân phận phi thường
Không biết lão thái giám này đã ở trong cung Thái Cực bao nhiêu vạn năm, nhưng mà bây giờ rất nhiều người đều có thể trường sinh bất tử, cho nên sự tồn tại của hắn không hề khiến người khác nghi ngờ
Bóng đêm bao trùm cung Thái Cực
Một bóng dáng lọm khọm lặng lẽ đi trong hoàng cung
Bóng người thong dong bước đi, phong thái ung dung tự nhiên, vừa đi vừa đánh giá phong cảnh xung quanh, thong dong tự tại giống như đi trong hậu viện của mình
Mà những thị vệ xung quanh, các thái giám tuần đêm lại không thể nhìn thấy bóng người này, nói chính xác hơn, những người này thật ra vốn không hề thấy bóng người gần trong gang tấc này
Xung quanh cơ thể của bóng người này được bao trùm bởi một lớp pháp tắc vô cùng thần bí che giấu đi khí tức của hắn, ảnh hưởng đến tầm nhìn và thần thức của những người xung quanh
Người này chính là lão thái giám đã sống không biết bao nhiêu lâu trong ngự thiện phòng kia, tên là Lý Trường Sinh
Nhưng mà mọi người đều gọi hắn là Lý công công, chứ không một ai biết được tên thật của hắn
Mặc dù Lý Trường Sinh đầu tóc bạc phơ, dáng người lom khom nhìn có vẻ già yếu lụm cụm, gần đất xa trời, nhưng mà nếu như nhìn kỹ lại phát hiện ra khuôn mặt hắn láng mịn như ngọc, hồng hào đầy sức sống, không hề có một nếp nhăn mịn màng giống như da của trẻ sơ sinh vậy
Lý Trường Sinh quen thuộc đi xuyên qua hoàng cung, rất nhanh đã đến bên ngoài một tẩm cung
Trên bức hoành bên ngoài tẩm cung viết ba chữ ‘Cung Càn Ninh’, đây chính là tẩm cung của Trưởng Tôn Vô Cấu
Lúc này cửa tẩm cung đóng chặt, trên cửa và vách tường đang lóe lên ánh sáng của trận pháp
Lý Trường Sinh làm như không thấy cánh cửa đóng chặt và ánh sáng của trận pháp, hắn nhấc chân đi thẳng vào trong tẩm cung
Cánh cửa đang đóng vốn không thể ngăn cản bước chân của Lý Trường Sinh, cơ thể hắn dễ dàng xuyên thẳng qua cánh cửa
Trận pháp trên cánh cửa cũng không phát ra bất cứ bất thường và cảnh báo nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi thứ đều được hoàn thành trong yên lặng
Lý Trường Không đi vào cung Càn Ninh đến phòng ngủ
Bên trong phòng ngủ Lý Nhị đang ngủ say còn Trưởng Tôn Vố Cấu đang ngồi khoanh chân tu luyện công pháp
Hai người không biết bên trong phòng thừa ra một người
Lý Trường Sinh cứ yên lặng như vậy ở trong phòng một lúc, mãi đến khi trong đầu hắn vang lên tiếng nhắc nhở: “Ding, ngươi đã thành công điểm danh trong phòng ngủ của Trưởng Tôn Vô Cấu, phần thưởng kí chủ tu vi vạn năm, một nhánh bàn đào tử văn.”
“Ding, bởi vì thân phận thái giám của kí chủ nên phần thưởng của ngươi tăng gấp đôi, kí chủ nhận được tu vi hai vạn năm, hai cành bàn đào tử văn.”
Nghe thấy tiếng nhắc nhở trong đầu, Lý Trường Sinh mới hài lòng gật đầu xoay người rời đi
Giống như lúc nãy, không một tiếng động
Rất nhanh, Lý Trường Sinh đã quay về phòng tổng lĩnh ngự thiện phòng
Vừa nãy ngay lúc quay về phòng, cơ thể vốn lom khom của Lý Trường Sinh lập tức trở nên thẳng tắp, ánh mắt của hắn cũng trở nên sắc bén dường như có kiếm quang bắn ra từ hốc mắt
Lúc này trông hắn hoàn toàn chẳng có dáng vẻ tuổi già sức yếu, mà ngược lại giống như một thanh niên khôi ngô tuấn tú
Chỉ có một bộ tóc bạc phơ mà thôi
“Thế mà lại bảo ta đến điểm danh ở tẩm cung của Trưởng Tôn Thái Hậu, còn phải là Lý Nhị và Trưởng Tôn Thái Hậu mới được, yêu cầu của hệ thống không đứng đắn quá chừng!”
Lý Trường Sinh tự lẩm bẩm một mình
Nét mặt có vài phần bất đắc dĩ
“Haiz.”
Hắn bỗng thở dài nhìn vầng trăng sáng trên bầu trời bùi ngùi nói: “Ta đã đến thế giới này hai mươi vạn năm, tu vi không những đã đạt đến cảnh giới Thiên Đạo đại viên mãn, còn nhặt được vô số bảo vật, Hỗn độn chí bảo cũng có mấy cái
Ta đã chịu đựng đủ rồi, hay là bây giờ khôi phục lại cơ thể khiếm khuyết của mình
Dù sao hồng hoang có nhiều mỹ nữ như thế vẫn đang đợi ta đấy!”
Lý Trường Sinh không phải là nam nhân của thế giới này, hắn đến từ một thế giới văn minh hiện đại, hai mươi năm trước cơ thể vô tình xuyên đến hồng hoang trở thành một thái giám sắp tịnh thân
Khi hắn vừa xuyên đến phát hiện mình lại đang sắp tịnh thân, trong lòng vô cùng tuyệt vọng
Hắn không ngờ mình sao lại xui xẻo như vậy
Sao lại xuyên không trở thành thái giám, mà còn là thái giám sắp tịnh thân
Trực tiếp xuyên thành thái giám cũng tốt hơn lúc này gấp vạn lần
Nhớ đến mùi vị lúc tịnh thân, bây giờ Lý Trường Sinh vẫn còn sợ hãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã trở thành ám ảnh tâm lý
Sau khi trở thành thái giám, có một khoảng thời gian Lý Trường Sinh không muốn sống nữa
Một nam nhân trở thành thái giám thì sống còn ý nghĩa gì nữa
Nhưng mà rất nhanh hắn đã kích hoạt điểm danh hệ thống, lúc này hắn mới có động lực sống tiếp
Điểm danh hệ thống chính là chỉ cần mỗi ngày hắn cố định đến ngự thiện phòng của cung Thái Cực điểm danh sẽ có được đủ loại phần thưởng điểm danh