Tôn Ngộ Không rất nhanh liền tới thành Trường An, sau đó nhìn thấy một màn ảnh khổng lồ trên không
Hắn có hơi mờ mịt, không nghĩ tới ngắn ngủi không đến mấy trăm năm, thành Trường An đã phát sinh biến hóa lớn như vậy
Đây rốt cuộc là dị tượng do ai tạo ra
Nghĩ nghĩ, Tôn Ngộ Không thay đổi thành hình dáng một Phật tử, chậm rãi đi vào trong thành Trường An
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã rất lâu hắn không được nhìn thấy thành thị phồn hoa như vậy
Nhìn xem trên đường hối hả dòng người đến những người rao bán hàng rong bên đường, Tôn Ngộ Không không khỏi có chút hâm mộ trong lòng
Hắn luôn hướng tới, chính là cuộc sống tự do tự tại như vậy
Chỉ tiếc, hắn còn muốn báo thù cho mấy chục vạn hầu tử hầu tôn ở Hoa Quả Sơn
Tôn Ngộ Không vừa suy nghĩ, vừa tìm kiếm cửa hàng điện thoại
Đột nhiên, hắn bị một trận khua chiêng gõ trống gào to hấp dẫn lực chú ý
“Đến nhìn một chút, nhìn một chút a, chính tông ngực nát tảng đá lớn, Kim Thương khóa cổ, Thiết Đầu Công, nằm ván đinh, các vị hương thân phụ lão có tiền đưa tiền, không có tiền thì xin tràng vỗ tay cũng được...”
Tôn Ngộ Không cảm thấy, thanh âm này, vì sao nghe giống giọng của Băng Thiên như vậy
Hắn vội vàng theo tiếng kêu nhìn lại, lập tức trong đám người xem náo nhiệt ở giữa, nhìn thấy mấy cái bóng dáng quen thuộc
Chính là Nhị tướng Băng Ba, cùng bảy mươi hai động Yêu Vương, Lục Thiên Sơn, Vương Trung Vương mấy cái yêu quái
Chỉ thấy Băng Thiên giờ phút này chính là cầm một cái chiêng đồng, vừa gõ, vừa kêu gọi người qua đường tiến đến vây xem
Mà bọn người Băng Ba, Vương Trung Vương, Lục Thiên Sơn thì đang biểu diễn ngực nát tảng đá lớn…
Giờ phút này, Ba Địa nằm trên mặt đất, một phiến đá xanh được đặt trên người
Còn Vương Trung, Vương Tắc cầm cây thiết chùy của bọn họ trên tay, chuẩn bị đập vỡ phiến đá trên người Ba Địa
Tôn Ngộ Không chớp mắt tỏ vẻ nghi ngờ
Băng Thiên, Ba Địa mấy người bọn họ dù gì cũng là thần tiên, là Yêu Vương ở Huyền Tiên kỳ, làm sao lại lưu lạc tới nông nỗi phải ra phố bán nghệ như vậy
Hắn đứng trong đám đông nhìn một lúc
Băng Thiên, Ba Địa bọn họ là yêu quái, lại có năng lực thật sự nên màn biểu diễn của bọn họ hấp dẫn không ít người qua đường vây xem, reo hò
Người tự nguyện ném tiền thưởng cho cũng không ít
Chẳng qua, đa phần mọi người chỉ thưởng một đồng tiền, hai đồng tiền, cộng vào thì tổng cộng cũng không được bao nhiêu tiền
Tôn Ngộ Không rốt cuộc hiểu vì sao lúc trước Băng Thiên chỉ thưởng cho hắn mười lượng bạc ròng, với tốc độ kiếm tiền của mấy người Băng Thiên, muốn có mười lượng bạc bọn họ phải biểu diễn mấy ngày mới kiếm đủ
Nhìn thấy Băng Thiên bưng mâm đưa tới trước mặt chính mình, Tôn Ngộ Không liền lấy ra một viên hồng ngọc to bằng đầu ngón tay ném vào giữa mâm
Băng Thiên nhìn thấy hồng ngọc, hai mắt đều sáng lên
Hắn vội vàng cảm tạ Tôn Ngộ Không và nói: “Đa tạ đạo trưởng hào phóng, đa tạ đảo trưởng đã thưởng.”
Nhân cơ hội này, Tôn Ngộ Không hỏi Băng Thiên: “Ta thấy đám người các ngươi tu vi không thấp, thực lực cũng không tầm thường, đã xảy ra chuyện gì mà lại lưu lạc tới mức phải bán nghệ ven đường?”
Nghe người khác nhắc tới việc này, Băng Thiên lại đau lòng rơi nước mắt
Thời điểm bọn họ mới tới Trường An mang theo rất nhiều trân châu và vật phẩm quý giá nhưng dù mang nhiều tới đâu cũng không địch lại mức độ tiêu xài của bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhà trọ Lý Nguyên vốn đắt đỏ, mỗi ngày bọn họ lại còn ăn mấy chục gói mì ăn liền với mấy chục cái xúc xích giăm bông, lại còn mua điện thoại, hậu quả, thoải mái tiêu tiền được vài ngày thì đã rỗng túi
Chẳng những không thể ở tại “Nhà trọ Hữu Gian” mà ngay cả nhà trọ bình thường cũng không đủ tiền thuê
Vì sống sót, không còn cách nào khác đành phải đi bán nghệ
Tôn Ngộ Không nghe xong lời giải thích, khóe miệng tự nhiên giật giật
Ban đầu hắn còn thấy đám bạn hữu này thật đáng thương nhưng khi bây giờ lại thấy thực đáng đời bọn họ
Mỗi ngày ăn mấy chục gói mì ăn liền với giăm bông
Lúc trước, ngay cả khi hắn còn là đệ tử của Lý Nguyên cũng không dám ăn uống xa xỉ như vậy
Tôn Ngộ Không tức giận quay đầu bỏ đi, tiếp tục tìm cửa hàng điện thoại
Cũng không có ý định tỏ ra quen biết mấy người Băng Thiên nữa
Chỉ một lát sau, Tôn Ngộ Không đã tìm thấy cửa hàng di động kia
Không ngờ nó lại ở cách nhà trọ của sư phụ không xa
Bước vào cửa hàng điện thoại, Tôn Ngộ Không liền nhìn thấy một bé gái cùng một mỹ nhân lạnh lùng
Thực lực của vị băng sơn mỹ nhân vậy mà lại ngang ngửa hắn, cả người tỏa ra hơi thở âm lãnh như của tử thi, nhưng lại ẩn chứa ngọn lửa nóng rực, giống như bộ y phục mà nàng đang mặc, trông vô cùng kỳ lạ
Bé gái đó lại càng khó lường hơn, có xương cốt chí tôn, có huyết thống chí tôn, lại còn là bẩm sinh
Nàng có thiên phú tốt đến mức Tôn Ngộ Không cũng thấy ghen tị
“Này, ngươi có phải Tôn Ngộ Không không
Ngươi tới Trường An làm gì?”
Tiểu Tê Tử vốn đang nhìn điện thoại, lúc nhìn thấy một đạo sĩ bước vào cửa hàng, nàng ngạc nhiên kêu lên
Nữ Bạt khó tin nhìn về phía Tôn Ngộ Không
Nàng không ngờ rằng tên đạo sĩ trước mặt này lại là Tôn Ngộ Không ngụy trang thành
Tôn Ngộ Không thậm chí còn kinh ngạc hơn, hắn không nghĩ rằng bản thân đã biến thành một người hoàn toàn khác vậy mà nữ tử nhỏ này có thể nhận ra hắn trong nháy mắt
Hắn cẩn thận liếc mắt đánh giá cô bé, mới trợn to hai mắt phát hiện đối phương vậy mà có Cửu Tằng Đồng Khổng
Trời ơi, đây chính là Cửu Tầng Thánh Đồng
Cô bé chỉ là một người phàm, làm sao mà trưởng thành được vậy
“Tôn Ngộ Không, sao ngươi lại tới đây?”
Cô bé bỏ điện thoại xuống, phấn khích hỏi Tôn Ngộ Không
Thậm chí còn mang cả ghế và đồ uống tới cho hắn
Tôn Ngộ Không không nghĩ rằng đối phương lại nhiệt tình như vậy
Lại nhớ đến bộ dạng nhiệt tình của Bạch Hoa Xà Tinh, hắn nghĩ có vẻ bản thân đã trở thành người nổi tiếng rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tôn Ngộ Không ngừng suy nghĩ miên man trong đầu, mở miệng nói: “À, ta nghe nói chỗ này có bán điện thoại di động nên muốn tới đây mua một cái.”