Chương 69: Phong phú ban thưởng
Bị nương nương bắt bao hết
Thiên Vũ kho
Trần Mặc từng có nghe thấy
Nghe nói nơi này có hoàng thất mấy trăm năm tích lũy, các loại công pháp, vũ khí, linh tài..
nhiều vô số kể, chỉ có lập xuống đại công người mới có tư cách tiến vào
Kim công công đi đến phía trước, từ trong tay áo lấy ra một phong màu vàng, ánh sáng lóe lên, cửa lớn đóng chặt tự động mở ra
Hai tên hắc giáp thị vệ từ đầu tới cuối đều không nhúc nhích tí nào
"Trần bách hộ, cùng ta đi thôi
Kim công công đưa tay ra hiệu
Trần Mặc đi theo hắn đi vào kiến trúc bên trong
Trước mặt là một hành lang sâu hun hút, hai bên đứng lặng từng tượng đá, có mặc áo giáp, cầm binh khí giáp sĩ, cũng có hình dáng hung hãn dị thú, trên tường gắn đèn đồng, ánh nến yếu ớt xua tan bóng tối phía trước
Một đường đi thẳng về phía trước, lông tơ của Trần Mặc có chút dựng lên, có cảm giác như bị ai đó nhìn chằm chằm
Đi đến cuối hành lang, xuyên qua một màn che trong suốt, trước mắt rộng mở sáng sủa - Mái vòm trên treo mấy trăm viên Dạ Minh châu, đem không gian rộng lớn chiếu sáng, từng dãy kệ cổ bài trí chỉnh tề, bên trên trưng bày các loại ngọc giản, linh tài, trân bảo..
rực rỡ muôn màu, hòa lẫn ánh sáng nhàn nhạt
Dựa vào tường, trong tủ kính trưng bày các loại binh khí, hàn khí bức người
Bên cạnh kê một cái bàn gỗ, trước bàn ngồi một lão giả dáng người hơi còng xuống, đang chống cằm ngủ gật
Mặt trắng không râu, mặt mày nhăn nheo, mặc một thân áo đen, trên đó không có bất kỳ hình trang trí nào
Kim công công đặt phong màu vàng lên bàn
Lão giả khẽ nâng mí mắt, liếc qua, lên tiếng nói: "Tầng một, nửa canh giờ, ba loại bảo bối
Trần Mặc hiểu rõ
Nhấc chân bước vào, ánh mắt đánh giá xung quanh
Trên kệ trưng bày, phía dưới đều có bảng ghi tên, phẩm giai và tác dụng sơ lược
"Thiên Hương tán, Chập Long đan, Linh Tuyền thảo..
"Cửu U Chưởng, Thiên Đạo Thông Điển, Địa Sát Tinh Hàng Công..
Phẩm chất kém nhất cũng có Huyền giai trung phẩm, có chút còn đạt đến Địa giai
Mà đây mới chỉ là tầng thứ nhất, cả tòa bảo khố có ba tầng, chẳng phải hướng lên trên đều là Địa giai và Thiên giai bảo bối
Đổi lại người khác có lẽ đã hoa mắt, nhưng sắc mặt Trần Mặc vẫn bình thản như thường
Đã từng trải qua biển lớn, khó lòng coi sông hồ là biển được..
Dù sao nương nương một khi ra tay đều là Thiên giai thượng phẩm, đã làm khẩu vị của hắn trở nên kén chọn
Đột nhiên, bước chân Trần Mặc dừng lại, thấy trên kệ trưng bày một viên đá đen sẫm, bề mặt có vẻ thô ráp, trên bảng viết "Thiên ngoại vẫn thạch" ngoài ra không có giới thiệu gì khác
Đưa tay chạm vào, trước mắt hiện lên dòng chữ nhắc nhở: [Cao giai Hồn Thạch: Sau khi hấp thu, có thể tăng lên trên diện rộng độ thuần thục của công pháp thuộc tính hồn.] "Đồ tốt
Hai mắt Trần Mặc tỏa sáng
Chuyện phát sinh hôm nay tại Dưỡng Tâm cung đã cho hắn một bài học lớn
Phá Vọng Kim Đồng tuy hữu dụng, nhưng nếu như khoảng cách với mục tiêu quá lớn, trong chốc lát sẽ tiêu hao hết hồn lực, mất ý thức để mặc người ta chém giết
Cho nên, tăng cường sức mạnh thần hồn là rất quan trọng
Sau khi nhận lấy Hồn Thạch, hắn đi dạo một vòng, ưng ý một thanh phi đao
[Địa giai trung phẩm: Huyền Linh] Toàn thân màu vàng đen, có vẻ như cùng chất liệu với trường côn Lâm Kinh Trúc dùng, có thể dùng thần hồn dẫn dắt, đánh đâu trúng đó, đồng thời có nhiều biến hóa, vô cùng huyền diệu
Vừa vặn bù đắp nhược điểm công kích tầm xa không đủ của hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về phần món bảo bối thứ ba..
Trần Mặc nhìn vào một chiếc nhuyễn giáp màu bạc, chất liệu mềm dẻo nhẹ nhàng, khả năng phòng ngự không tồi
[Địa giai trung phẩm: Ngân Huy giáp] "Chọn cái này
Trần Mặc cầm ba món đồ đi tới chỗ lão giả
"Tiền bối, ta đã chọn xong
Lão giả cũng không ngẩng đầu, khoát tay nói: "Cửa ở đằng kia, cứ tự nhiên
Kim công công lắc đầu, "Chúng ta đi thôi
Hai người đi theo đường cũ trở về
Ra khỏi Thiên Vũ kho, cửa chính tự động đóng lại
Trần Mặc hiếu kỳ nói: "Kim công công, vị tiền bối kia là..
Dù sao bên trong không có thủ vệ, chỉ có một lão già, có cảm giác như một vị lão tăng quét rác trong hoàng cung
Kim công công thản nhiên nói: "Một tên thái giám sắp chết mà thôi."..
Trần Mặc hiểu ra
Hóa ra đều là bị thiến
Nhìn thái độ của lão già thừa trứng kia, cả thực lực lẫn địa vị hẳn đều không kém Kim công công
Trong cung đúng là Ngọa Hổ tàng Long, sau này vẫn là nên cẩn thận chút..
Lúc này đã là giờ Dậu, trời đã tối, chân trời rực rỡ ánh hoàng hôn
Hai người vừa đi tới gần Càn Thanh môn, sắc mặt Kim công công đột nhiên thay đổi, bước chân dừng lại, nói: "Trần bách hộ, ngươi biết đường ra cung chứ
Trần Mặc gật đầu, "Biết rõ
Nơi này hắn thường xuyên đến, quen đường rồi
Kim công công giọng điệu gấp gáp, "Ta nhớ ra mình còn công vụ phải làm, sẽ không tiễn ngươi
"Được..
Trần Mặc chưa kịp nói hết câu, Kim công công thân hình lóe lên, biến mất tăm hơi
"Vội vàng vậy sao
Trần Mặc gãi đầu, đi về phía trước chưa được hai bước, khóe mắt thoáng thấy một bóng người
Quay đầu nhìn lại, sắc mặt ngẩn ra
Dưới một cây ngân hạnh lớn, một nữ tử váy tím đứng đó, dung nhan tuyệt mỹ tựa như ngọc không tì vết, gió đêm thổi, váy lụa bay lên, tựa như hoa diên vĩ nở rộ trong chiều tà
Ánh hoàng hôn rực rỡ, trong khoảnh khắc này cũng đều mất đi màu sắc
"Nương nương
Trần Mặc hoàn hồn, vội vàng tiến lên hành lễ
Trong ấn tượng của hắn, nương nương dường như chưa từng rời khỏi Hàn Tiêu cung..
Ngọc U Hàn với đôi mắt xanh biếc như ngọc nhìn chằm chằm hắn, cảm xúc trong mắt không rõ, thản nhiên nói: "Sao lại lâu như vậy
Trần Mặc kịp phản ứng, nương nương đang hỏi vì sao hắn ở Dưỡng Tâm cung lâu như vậy
"Hoàng hậu triệu ta vào cung để ban thưởng, bảo ta ở lại dùng cơm trưa, ta lo lắng trong thức ăn có độc, nên dùng pháp môn mới học kiểm tra, kết quả tiêu hao quá nhiều hồn lực, không cẩn thận bất tỉnh..
Trần Mặc không hề nhắc đến chuyện đã nhìn hết thân thể Hoàng hậu
Tuy hắn cũng không phải cố ý, nhưng vẫn có chút chột dạ, không hiểu sao có cảm giác như bị bắt bao..
Ánh mắt Ngọc U Hàn ngưng lại, thấy thần hồn hắn quả thật có chút tán loạn
"Cho nên, ngươi ở lại Dưỡng Tâm cung ngủ một giấc cho đến bây giờ
"...Cũng không sai biệt lắm, vừa rồi còn đi Thiên Vũ kho chọn ba món bảo bối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngọc U Hàn trầm mặc một lát, xoay người rời đi
Ngay lúc Trần Mặc có chút không biết làm sao thì một giọng nói trong trẻo lạnh lùng từ xa vọng lại: "Đi thôi, theo ta về cung..
Hàn Tiêu cung
Trời đã tối hẳn, các cung nữ thắp đèn cung đình khắp nơi, trong đại điện đèn đuốc sáng trưng
Ngọc U Hàn ngồi trên ghế phượng, hai chân chồng lên nhau, ngón tay khẽ chạm vào mi tâm Trần Mặc
Một luồng hồn lực lớn lao rót vào Linh Đài, hồn lực hao tổn trong nháy mắt được lấp đầy, thần hồn trở nên vô cùng sung mãn, dường như còn muốn tiến thêm một bước nữa
Thoải mái
Trần Mặc suýt rên rỉ thành tiếng
Nương nương yêu, mãi mãi vẫn luôn thô bạo và trực tiếp như vậy..
"Để ngươi luyện công pháp, thế nào rồi
Ngọc U Hàn hỏi
Trần Mặc đáp: "Đã nhập môn
Ngọc U Hàn khẽ nhíu mày, "Nhanh vậy sao
Thái Thượng Thanh Tâm Chú huyền ảo tối nghĩa, hơn nữa lại là công pháp luyện hồn, độ khó lĩnh ngộ của võ tu rất cao
Dù cho Trần Mặc thiên tư bất phàm, dự tính cũng phải hơn một tháng mới có thể nhập môn
Mới có mấy ngày đã..
Trần Mặc không giải thích, ngồi xếp bằng, vận chuyển công pháp
Trong Linh Đài, người tí hon màu vàng toàn thân tỏa hào quang, từng đạo cổ triện thần dị hiển hiện trên cơ thể
Thái Thượng sâu xa thăm thẳm, giao cảm thiên địa, toàn thân tản ra khí chất mờ mịt xuất trần
Ngọc U Hàn đáy mắt thoáng qua một tia khác lạ
"Thế mà lại thật sự lĩnh ngộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngộ tính này..
Trần Mặc mở mắt ra, cười nói: "Thế nào, nương nương, vẫn được chứ..
Chưa kịp nói hết câu, một đôi chân ngọc đi tất đen đặt lên đùi hắn, dưới lớp tất mỏng manh, các ngón chân như ngọc lấp lánh, dưới váy có thể thấy mơ hồ đôi đùi đầy đặn
Tim Trần Mặc loạn nhịp ngay lập tức, khí chất xuất trần tiêu tán, trực tiếp bị đánh về nguyên hình
Ngọc U Hàn thản nhiên nói: "Còn phải luyện
..
Trần Mặc thầm lắc đầu
Ta luyện đến đại thành cũng chưa chắc chịu nổi a
"Đúng rồi, nương nương, lần trước tịch biên Chu gia, phát hiện một cái túi Tu Di, là vật có chủ
Hắn lấy ra 3 chiếc túi đen.