Ta Thành Nữ Ma Đầu Tâm Ma

Chương 89: Đại nhân không thể! Hứa Thanh Nghi quần lót! ( cầu nguyệt phiếu))




Chương 89: Đại nhân không thể
Hứa Thanh Nghi quần lót
(cầu nguyệt phiếu)
Vị hôn thê
Lệ Diên giật mình tỉnh
Việc hôn ước của Trần gia cùng Thẩm gia nàng có nghe qua, khoảng thời gian trước còn ồn ào muốn từ hôn..
Nhưng nhìn thái độ của Thẩm Tri Hạ, xem ra việc hôn sự này vẫn được giữ lại
Vừa mới cùng Trần Mặc phát sinh chuyện hoang đường kia, đột nhiên đối mặt với "chính thất", Lệ Diên khó tránh khỏi có chút chột dạ
"Lệ Diên, tổng kỳ Đinh Hỏa Ti, đã gặp Thẩm tiểu thư
Ánh mắt Thẩm Tri Hạ có chút hiếu kỳ
Là Tiên Thiên Chân Vũ thể, linh giác vô cùng nhạy bén, có thể cảm nhận được khí tức của nữ tử trước mắt rất mạnh, ẩn ẩn mang theo phong duệ đao ý, ít nhất cũng là võ giả cùng cấp với mình
Nhưng nàng cũng không có ý thăm dò, khẽ gật đầu coi như chào hỏi, liền thu lại móng heo
"Người bên cạnh Trần Mặc ca ca đều là người tài giỏi
Thẩm Tri Hạ cười nhẹ nói
Trần Mặc gật đầu: "Lệ tổng kỳ quả thực rất giỏi, nhờ có nàng ở bên dưới ta, ta mới có thể nhàn hạ như vậy
Lệ Diên cảm thấy lời này nghe không ổn, nhưng lại không tìm ra được chỗ nào sai
"À phải rồi, Thẩm đại nhân vừa mới tới, chuyện vụ án, làm phiền trùng muội muội tốn công rồi
Trần Mặc bắt đầu thi triển chiêu bài bưng bô
Nghe được biệt danh hồi nhỏ này, khuôn mặt Thẩm Tri Hạ ửng đỏ, lắc đầu nói: "Ta cũng chẳng giúp được gì, chỉ là hy vọng Trần Mặc ca ca đừng vì chuyện này mà buồn phiền
Nếu có thời gian, có thể ở bên cạnh ta nhiều hơn..
Cùng bá mẫu thì càng tốt
Trần Mặc cười nói: "Đó là đương nhiên rồi
Thẩm Tri Hạ liếc nhìn Lệ Diên, do dự một chút, thân thể chậm rãi cúi thấp, làn da mềm mại chạm vào mặt bàn, ghé vào tai hắn nhỏ giọng nói: "Ca ca, đồ lót của ta dạo gần đây hơi chật, huynh có thể tặng cho ta vài bộ nữa không
(ω)/♡
Gò má hồng hào, đôi mắt trong veo ngượng ngùng
Trần Mặc khẽ ngẩn người
Vừa ở nhà đâu có nói như vậy..
Nhưng yêu cầu này, hắn tự nhiên không từ chối, xoa cằm nói: "Đương nhiên là có thể..
Bất quá quần áo muốn vừa người, phải đo kỹ kích thước mới được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Tri Hạ biết rõ hắn đang đánh chủ ý xấu xa gì, liếc hắn một cái: "Cái này huynh yên tâm, ta sẽ nhờ bà chủ Cẩm Tú phường đo giúp
Nhìn dáng vẻ thân mật của hai người, Lệ Diên tay nhỏ nắm chặt vạt áo, trong lòng có chút khó chịu
Đột nhiên -
"Ưm
Thân thể Lệ Diên cứng đờ, mặt đỏ ửng, không dám tin nhìn về phía Trần Mặc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người này gan cũng lớn quá rồi?
Ngay trước mặt vị hôn thê mà cũng dám giở trò
Thân thể nàng run nhè nhẹ, nhưng không dám lộn xộn, sợ bị nhìn ra mánh khóe
Cũng may có bàn xử án che chắn, Thẩm Tri Hạ không hề phát hiện Trần Mặc "tay đen dưới bàn"
"Vậy ta đi trước, buổi chiều còn phải cùng bá mẫu đi dạo phố
Thẩm Tri Hạ ngẩng đầu nhìn Lệ Diên, mỉm cười nói: "Lệ tổng kỳ, Trần Mặc ca ca tuy năng lực rất mạnh, nhưng bản tính tùy tiện, không thích bị trói buộc, công việc của Ti nha nhờ cả vào cô hao tâm tổn trí
Khuôn mặt Lệ Diên đỏ bừng, lắp bắp: "Đáng, đáng lẽ phải thế, cái này..
Đây là chức trách của ta
"Vất vả rồi
Thẩm Tri Hạ khẽ gật đầu, quay người rời đi
Sau khi ra khỏi Ti nha, nàng thở phào nhẹ nhõm, vẻ đoan trang của vợ cả tiêu tán, mở cái miệng anh đào nhỏ ra gặm móng heo
"Vừa rồi thể hiện, chắc là coi như vừa vặn rồi chứ
"Lệ Diên..
Cũng không biết rõ hai người này đã đến mức nào rồi
Chắc cũng chỉ mới nắm tay thôi..
"Nhưng nàng ta cũng không biết, ta đây đã hôn môi với Trần Mặc ca ca rồi
Nghĩ đến đây, Thẩm Tri Hạ bước chân nhẹ nhàng hơn mấy phần, váy áo tung bay, giống như đóa cúc dại nở rộ trong ánh mặt trời rực rỡ
Bên trong Ti nha
Hơi thở Lệ Diên dồn dập, chân tay mềm nhũn, hai tay chống lên bàn mới miễn cưỡng đứng vững, xấu hổ trừng Trần Mặc: "Ngươi to gan quá rồi, ngay trước mặt Thẩm tiểu thư mà dám làm càn
"Nhỡ bị phát hiện, ta còn mặt mũi nào nhìn ai
Trần Mặc cười nói: "Ta không phải là thấy ngươi ghen à..
Lệ Diên cắn môi, buồn bã nói: "Người ta là vị hôn thê danh chính ngôn thuận, có cha mẹ làm chủ, lời mai mối
Còn ta bất quá chỉ là thuộc hạ của ngươi thôi, có tư cách gì mà ghen..
Lời còn chưa dứt, liền bị Trần Mặc bế ngang lên, nhanh chân đi về phía hậu viện
"Lệ tổng kỳ vẫn luôn mạnh miệng nhỉ
"Chờ, ngươi muốn làm gì

"Muốn
"Đại nhân xin tỉnh táo, đây là Ti nha, có thể lúc nào cũng có người quay lại
"Nghe ngươi nói vậy, bản đại nhân càng muốn hơn
"Tuyệt đối không được
Ngươi có gấp gáp cũng phải tìm quán rượu trước, sao có thể ở đây..
Chờ một chút, không được dùng quần lót bịt miệng của ta..
Ưm
♡o(π.

.T)o♡ ô ô ô..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..
Bưng bô, không chỉ là việc cần kỹ thuật, còn là một cuộc đấu thể lực
Sau khi an ủi được Lệ Diên, Trần Mặc rời khỏi Ti nha, cưỡi Xích Huyết Câu, hướng về phía Đông thành mà đi
Hắn còn canh cánh bên lòng chuyện cây yêu cốt kia, dù sao vụ án cũng đã bao bên ngoài xong xuôi, nhàn rỗi không có việc gì, liền chuẩn bị đến Trấn Ma Ti xem sao
Trụ sở của Trấn Ma Ti không đặt trong nội thành, mà nằm ở vùng Đông Giao thưa thớt dân cư, chạy đến đó cũng mất gần nửa canh giờ
Đông Giao
Mái ngói xanh xám lớp lớp, như vảy cá xếp dày, mái hiên cong cong như chim sải cánh
Tường cao sừng sững, giấu kín đình viện sâu thẳm, trên tường leo đầy dây leo, khiến nơi trang nghiêm thêm vài phần u ám
Trần Mặc đi tới trước cổng chính đỏ thẫm, đưa tay gõ vào vòng cửa
Nửa ngày, không có người trả lời
Đưa tay đẩy nhẹ, cửa chính "két két" một tiếng mở ra một khe hở, căn bản không có khóa
Mở cửa lớn ra, bước vào bên trong
Trong sân, mặt đất lát bằng đá xanh, chính giữa đặt một chiếc đỉnh đồng lớn, ngọn lửa trong lò cuồn cuộn, ầm ầm rung chuyển, cũng không biết đang luyện cái gì
Một tên đầu tóc rối bù, ăn mặc lôi thôi đang ngồi xổm trước lò, qua miệng lò nhìn ngó vào trong
"Vị huynh đệ kia, ta muốn hỏi..
Trần Mặc bước tới định bắt chuyện, nhưng tên đầu bù kia không để ý, cứ chăm chú nhìn vào đỉnh, miệng lẩm bẩm: "Lần này có thể thành, lần này nhất định có thể thành
Trần Mặc lắc đầu, nhấc chân đi vào phía trong
Mới đi được vài bước, một bóng đen vụt tới, hắn phản xạ có điều kiện rút đao chém ngay, từ đằng xa truyền đến một tiếng kinh hô: "Đao hạ lưu cẩu
Trần Mặc biến đổi đao thế, trở tay dùng sống dao đập xuống
Ầm
Một tiếng vang trầm, bóng đen bị đánh nằm xuống đất
Chỉ thấy đó là một con chó lớn cỡ nửa người, toàn thân lông đen bóng loáng, trên cổ mọc hai cái đầu
Một đầu chó lè lưỡi, hai mắt trắng dã, đã ngất xỉu
Đầu chó còn lại nhe răng trợn mắt nhìn Trần Mặc, phát ra tiếng gầm gừ trầm đục
Yêu tộc
Không đúng, giống dị thú hơn
Trên người con Hắc cẩu này, Trần Mặc không hề cảm nhận được chút yêu khí nào
"Tiểu Hắc
Một thanh niên vội vã chạy tới, ôm lấy Hắc cẩu, vẻ mặt thương xót: "Ngươi không sao chứ
Ô ô ô~"
Đầu chó rúc vào trong ngực hắn cọ xát, như đang làm nũng đòi an ủi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.