200 vạn một ca khúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó là khái niệm gì
Quả thực, Trần Phong chưa từng nghe qua
Một nhạc sĩ bình thường, trừ khi gặp phải thời gian cạn kiệt linh cảm, nếu không, bình quân mỗi tháng có thể sáng tác được 2 ca khúc
Cứ như vậy, mỗi tháng có thể kiếm 400 vạn, một năm sẽ là 48 triệu
Bốn bỏ năm lên, tương đương với 50 triệu
Đến lúc này, Trần Phong xem như cảm nhận sâu sắc rằng Lộ Vy đã dụng tâm lương khổ thế nào khi giới thiệu u Tuấn Lãng cho hắn rồi
Người anh em này không phải kẻ ngốc nhiều tiền bình thường đâu
Ánh mắt Trần Phong nhìn u Tuấn Lãng dần thay đổi
Một anh bạn tiêu tiền như rác như vậy đưa tới cửa, nếu hắn bỏ qua, thì hắn còn ngốc hơn cả đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà u Tuấn Lãng nào phải kẻ thiếu tiền, đối với anh ta mà nói, 200 vạn và 100 vạn cũng giống như 200 và 100 của người bình thường, có mất cũng chẳng đau chẳng ngứa
Bán ca khúc cho anh ta chính là cho anh ta mặt mũi, cũng xem như giúp anh ta theo đuổi giấc mơ, càng xem như bán một cái ân tình
Có vẻ ổn
Ngay lúc này, điện thoại của Trần Phong lại reo, quả nhiên, Trần Lê muốn tìm hắn để mua ca khúc
Sau khi cúp điện thoại, Trần Phong tỏ ý chuyện giữa mình và u Tuấn Lãng để bàn lại sau, bây giờ hắn phải qua bên kia trao đổi với Trần Lê
u Tuấn Lãng lại nằng nặc đòi theo lên lầu
Vừa đi, anh ta vừa dây dưa với Trần Phong: "Trần lão sư, anh đừng như vậy mà, tôi tới trước, anh phải viết ca khúc cho tôi trước chứ
Trần Phong lạnh nhạt đáp: "Thật ngại quá, Trần Lê mới là người tới trước, chúng tôi đã từng nói qua cách đây một tháng rồi
"Vậy ư
Vậy thì thật đáng tiếc
u Tuấn Lãng gãi gãi đầu: "Vậy, nếu tôi thêm tiền, thì có thể chen ngang không
Trần Phong trượt chân, xém nữa thì lộn nhào
Hắn sừng sộ: "Không được
"Được rồi
u Tuấn Lãng thất vọng, buồn bã nói
Lên tới lầu hai, Trần Lê và người đại diện của cô ấy đã chuẩn bị sẵn hợp đồng
Những người khác cũng ở đây
Không khí trong phòng cũng rất dễ chịu, dù sao, những người đang ngồi ở đây đều là bằng hữu của nhau
"Trần lão sư, anh tới rồi
Người đại diện của Trần Lê nhiệt tình chào hỏi: "Ngồi bên này
Trần Phong ngồi xuống bên cạnh Trần Lê: "Khách khí
"Uầy… Trần lão sư, cậu cũng thật là, chẳng phúc hậu tí nào
Trần Lê nhoẻn miệng cười, nhẹ nhàng chọc chọc bả vai Trần Phong
Đây đã là cử chỉ thân mật nhất mà cô ấy có thể làm được, cô ấy thực sự không thể buông thả phóng khoáng như những em gái tươi trẻ kia đâu
Mà Trần Phong cũng hài lòng với thái độ này, không thích suồng sã: "Trần Lê à, cô nói gì tôi chẳng hiểu, tôi không phúc hậu chỗ nào vậy
Trần Lê khẽ hừ một cái: "Rõ ràng tôi mới là người đầu tiên muốn mua ca khúc của anh, thế mà anh lại bán cho người khác 3 ca khúc rồi, tôi thì chả có lấy 1 cái
Cứ coi như bởi vì cái giá ban đầu tôi đưa ra quá thấp, thì anh cũng phải cho tôi cơ hội để thêm tiền chứ
Trần Phong nghe vậy, hơi ngượng ngùng, liên tục xin lỗi
"Thật ra, lúc ấy tôi không có nghĩ nhiều như vậy, giá cả không phải là vấn đề
Tiêu chuẩn của tôi khi bán ca khúc là người này có thích hợp hát ca khúc này hay không
Cả ba bài hát này đều không phải "đo ni đóng giày" cho cô, chưa nổi bật được giọng ca của cô
Cô xem, chẳng phải tôi đã tìm cô rồi hay sao
Lúc này, Trần Lê mới bỏ qua cho hắn
"Được rồi, coi như anh còn có chút thành khẩn, chúng ta cũng không cần nhắc đến chuyện cũ nữa
Lần này không được thả chim bồ câu với tôi nữa đâu đấy, hợp đồng tôi cũng chuẩn bị sẵn rồi, anh mau ký đi
Ca khúc tiếp theo, nhất định phải cho tôi
Mà tôi cũng chẳng để anh thiệt thòi, một trăm vạn
Được không
Trần Lê đi thẳng vào vấn đề, cũng bày ra thành ý
Đừng thấy giọng của cô ấy lớn tiếng mà bị lừa, kỳ thực, cô đang rất căng thẳng, luôn để ý đến thái độ của Trần Phong
Cái giá này, chính là cái giá cao nhất mà công ty cô có thể chi trả, nếu cao hơn nữa, e rằng cô ấy không thể làm chủ được
Cô nào biết, Trần Phong cũng đang để ý đến phản ứng của u Tuấn Lãng bên cạnh
Người anh em này vừa mới bảo sẽ trả cái giá gấp đôi để mua bài hát, lúc này nghe cái giá là 100 vạn, cũng có nghĩa, anh ta phải bỏ ra 200 vạn, không biết anh ta sẽ phản ứng thế nào
Vẻ mặt của u Tuấn Lãng vẫn như thường, rất bình tĩnh
Trần Phong mừng thầm
u thiếu không hổ là u thiếu, quả nhiên chẳng có tí cảm giác nào đối chuyện 100 vạn hay 200 vạn
"Trần lão sư, anh nói gì đi chứ
Thấy hắn vẫn chẳng nói chẳng rằng, Trần Lê khẩn trương thúc giục
"À
Tôi đang nhớ lại những tác phẩm tiêu biểu của cô, hòng phân tích phong cách của cô
Trần Phong mở to mắt nói dối
"Vậy hả
Như thế nào rồi
Lần này, không chỉ Trần Lê, mà những người khác cũng cực kỳ hứng thú
Trần Phong suy tính, lát nữa mình phải bán 3 ca khúc một lúc, nên cứ oanh tạc xem sao
Dù sao hôm nay mình cũng đã phách lối như vậy, chẳng cần phải rụt rè làm gì nữa
"Ừm, có chút linh cảm
"Tốt quá
Trần Lê vỗ tay kêu lên
Chọn ngày không bằng gặp ngày, Trần Phong hít sâu một hơi, vờ như linh cảm đang bùng nổ:
"Làm phiền cô đem giấy bút cho tôi mượn một chút, tôi muốn viết bài đầu tiên ra trước
"Bài đầu tiên
"Đúng vậy
Lúc này không hiểu sao, linh cảm của tôi lại tuôn trào mạnh mẽ, ước chừng có thể viết một lúc ba bài
Thật vừa vặn, xem như bù đắp ba bài hát mà lúc trước không bán cho cô
Viết xong, cô cứ chọn một bài, nếu cô thích hết thì tôi có thể bán cả ba cho cô
Nếu cô không cần, thì tôi cũng có thể bán cho người khác
Ai nấy đều trăm miệng một lời, kinh ngạc không thôi: "Ba bài
Trần Phong rất nghiêm túc: "Đúng vậy, ba bài
Chung Lôi mặc dù hiểu rõ tài hoa của hắn, nhưng lúc này cũng phân vân không biết hắn có đang nói thật hay không
Sáng tác ca khúc không giống sáng tác văn, thường thường khi đặt bút xuống thì chỉ có thể viết được một đoạn giai điệu mà thôi
Mà để tạo thành một ca khúc hoàn chỉnh thì ca từ và nhịp điệu cần phải tương thích với nhau
Dường như chẳng có ai có thể viết một lần là hoàn thiện cả
Cho dù có bùng nổ linh cảm đi chăng nữa, thì ca từ chưa chắc đã hài hòa, phải đong đếm nhiều lần thì ca khúc mới có thể thành hình
Từ cổ chí kim, có lẽ chỉ có nhân vật cấp tông sư mới có thể hoàn thiện bài hát trong lòng, rồi sau đó, chỉ cần đặt bút viết lại mà thôi
Tuy rằng công phu nhìn qua có vẻ đơn giản, nhưng sau lưng có bao nhiêu hậu tích bạc phát, bao nhiêu cày sâu cuốc bẫm, không ai có thể nói rõ được
Mặc dù Trần Phong là thiên tài tài hoa hơn người, nhưng mở miệng nói có thể một hơi viết ba bài hát, thì cũng quá mức với kinh thế hãi tục rồi
Tất cả mọi người đều không tin, nhưng không ai bác bỏ hắn
Trần Phong lười cùng mọi người giải thích, chờ giấy bút tới tay, liền múa bút viết ra
Từng con chữ như nước chảy mây trôi, hiện lên trang giấy
Dường như hắn chẳng ngơi nghỉ giây nào, cứ thế mà viết ra, không thèm đắn đo suy nghĩ gì cả
Mọi người xúm lại sau lưng hắn, chen chúc nhau mà nhìn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng ai dám lên tiếng, chỉ dám lẩm nhẩm ca từ trong lòng
Khi sáu câu hát đồng thời hiện ra trước mặt, ai nấy đều chấn động
Trôi chảy cực kỳ, vận luật hoàn hảo cực kỳ, tiết tấu cùng tình cảm đều vô cùng hoàn mỹ, mỗi một ca từ đều chạm đến đáy lòng
Đây là ca khúc vô cùng hoàn mỹ, vô cùng phù hợp với sở thích của Trần Lê
Không chỉ Trần Lê cảm thấy như vậy, Chung Lôi và Lộ Vy cũng cực kỳ yêu thích những ca từ này
Ai nấy đều nín thở, tập trung ánh mắt nhìn Trần Phong - kẻ đang chăm chú sáng tác, không biết phải dùng từ ngữ nào để mô tả cảm xúc của mình
Mười phút sau, Trần Phong dừng tay
"Viết xong rồi
Đôi môi Trần Lê kề sát vành tai của Trần Phong, cô ấy hoàn toàn quên sạch cái gì mà nam nữ thụ thụ bất thân, chỉ hỏi: "Còn khúc phổ thì sao
Trần Phong thuận miệng nói: "Tôi cũng nghĩ xong khúc phổ hoàn chỉnh rồi
Nhưng thời gian có chút eo hẹp, tôi sẽ hát trước cho cô nghe một đoạn, cô cứ nghe thử xem có thích hay không trước đã, chuyện khúc phổ tính sau
Dù sao cũng nên tranh thủ thời gian, thừa dịp linh cảm chưa biến mất, tôi phải viết ra hai bài còn lại nữa
Ai nấy đều cạn lời
Hắn thực sự làm được
Một khi đã làm, thì sẽ làm đến cùng, không quay đầu lại