Chương 88: Trở về
Một buổi sáng sớm, Torch từ trên giường tỉnh lại
Không khí lạnh lẽo khiến hắn có chút không thoải mái, thậm chí trong chăn cũng có thể cảm giác được cái rét đang dần lan tỏa
“A......” Hắn ngáp một cái rồi ngồi dậy, cơn buồn ngủ còn mơ màng nhưng không thể ngủ thêm được nữa
Việc thường xuyên bị Lâm Phong quát dậy vào sáng sớm để cùng nhau rèn luyện đã khiến cho hắn hiện tại cũng rất dễ dàng tỉnh giấc trước giờ
Đây coi như là có thu hoạch, hay vẫn là đánh mất những giấc ngủ thoải mái dễ chịu
Nghĩ vậy, Torch liếc mắt nhìn về phía chiếc giường khác trong phòng, chuẩn bị đánh thức mẹ mình
Kết quả, giường của Dan đã sớm trống trơn
“Lão mụ.....
nàng cũng dậy rồi à......” Torch lại ngẩn người một lúc, lúc này mới kịp phản ứng
Hôm nay không phải là ngày đi săn, theo lý thuyết mẹ của hắn bây giờ chắc chắn còn đang ngủ nướng
Nhưng kể từ một tuần trước
Trong rừng rậm đột nhiên xuất hiện một đám nhện ma thú, chúng tập kích cánh đồng phía nam của thôn, mặc dù bị những Giác Tỉnh Giả trong trấn kịp thời đánh lui, nhưng vẫn có bốn người nông dân chết dưới những chiếc răng độc của loài nhện
Vì ở ngay phía nam thôn trấn nên Torch đã thấy tận mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái loại thân thể hoàn toàn bị nọc độc hòa tan, chỉ còn lại lớp da bên ngoài trông như cái túi, bây giờ nghĩ lại vẫn khiến người ta rùng mình
Cũng chính là nhờ sự kiện lần này mà ngày 【 Thu Hoạch 】, vốn dĩ được cả trấn mong chờ đã bị hủy bỏ
Đồng thời cho dù không phải thời gian đi săn, Dan cũng sẽ chủ động mang vũ khí, đi tuần tra quanh đồng ruộng, để đảm bảo thôn trấn sẽ không bị tấn công một lần nữa
“…”Torch dụi dụi mắt, từ trên giường bò xuống thay quần áo
Theo như mẹ dặn dò, mỗi ngày hắn vẫn tập luyện kỹ năng thao túng dòng nước trong chậu, thuận tiện giúp mình làm vệ sinh buổi sáng
Sau đó hắn đi ra phòng ngoài
Tại cạnh cái bếp đã tắt lửa, Torch tìm thấy hai miếng bánh mì còn chút hơi ấm, kẹp với miếng thịt nướng cháy đen để ăn tạm
Xem như xong bữa sáng của ngày hôm nay
“Ân.....
thật sự nên tìm lúc nào đó, học Lâm Ca một ít cách nấu cơm, lão mụ như này cũng quá tùy tiện rồi.” Torch vừa lẩm bẩm về bữa sáng không được như ý
Ngay sau đó hắn vui vẻ đi ra ngoài, kiểm tra mấy tấm da thuộc đang phơi ngoài sân, xác nhận không có việc gì cần làm, hắn mới rời khỏi nhà
Chắc là do di chứng của vụ ma thú tập kích, Torch đầu tiên đi xem tình hình cánh đồng phía nam
Bây giờ đã cuối thu, cánh đồng vào buổi sáng ngược lại không có ai
Tuy nhiên, ở phía xa bìa rừng, hắn vẫn nhìn thấy bóng dáng của mẹ mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nữ thợ săn đang ngồi trên cành cây sồi, có lẽ do quá buồn ngủ nên cả người tựa vào thân cây, mắt cũng hơi nhắm lại
“Cái này cũng không sợ bị cảm…” Torch lắc đầu, nhớ ra trong phòng có cái áo choàng dành cho mẹ liền định quay vào lấy
Ai ngờ chưa kịp quay lại, hắn đã thấy nữ thợ săn nhảy từ trên cây xuống, còn vẫy tay về phía mình… Đây là đang chào hỏi đây mà
Nữ thợ săn chỉ là tranh thủ chợp mắt nghỉ ngơi, độ tập trung với thế giới bên ngoài không hề thấp, vẫn luôn hoàn thành nhiệm vụ trông coi cánh đồng
“Hắc!” Torch nhảy lên vẫy tay về phía mẹ mình
Hắn thấy Dan cười mãn nguyện, sau đó lại thoăn thoắt leo lên cây sồi, tiếp tục chợp mắt như lúc nãy
Xác nhận bên phía nữ thợ săn không cần mình giúp gì, Torch liền quay về, trên đường về ngắn ngủi lần này, hắn thấy Joel đang vội vã đi tới: “Joel, sớm vậy à, ăn chưa?” “Ăn rồi!” “Sao ngươi lại ra phía nam thôn trấn?” “Còn không phải là do Lâm Phong nhờ chăm sóc đám cây cối quý giá kia sao?” Hai người chào nhau, rồi ai nấy đi việc người nấy
Joel đi vào nhà gỗ của Finn, bắt đầu công việc chăm sóc cây cối hàng ngày
Nhưng đi được hai bước, Torch lại nảy ra một ý nghĩ mới
Đã tròn mười một ngày
Lâm Phong và Anrui cùng nhau xuất phát, đã là chuyện của hơn mười ngày trước
Theo lời mẹ mình và những Giác Tỉnh Giả khác, Torch biết hai người đã đi đến thế giới Hắc Sơn, để thăm dò nguyên nhân những biến đổi ở chung quanh Biên Giới Ẩn
Nghĩ đến đây, Torch cúi đầu cắn môi
Hắn có chút hâm mộ
Từ nhỏ đã nghe cha và mẹ kể những câu chuyện mạo hiểm, nguyện vọng lớn nhất trong lòng hắn, có thể nói chính là vượt qua được sự phong tỏa của Hắc Sơn
Nhưng thực tế là, hắn thậm chí còn chưa biết thế giới biên giới trông như thế nào
Lâm Phong cùng học tập và trưởng thành với hắn, đã có cơ hội cùng Anrui bước vào thế giới Hắc Sơn
Cho dù hai người không phải đi khiêu chiến long thú
Nhưng sự khác biệt này trong thực tế, vẫn khiến nội tâm Torch có chút dao động
Nếu như hắn cũng có thể… “A, đúng rồi, Lâm Ca đi đã hơn mười ngày!” “Hồng Nguyệt nữ sĩ một mình ở trong giáo đường, chắc là cũng cần người trẻ giúp đỡ một chút đi?” Bản chất Torch vẫn là một đứa trẻ hiền lành, hắn không hề ghen tị mà thay vào đó lại chú ý tới việc Hồng Nguyệt đang đơn độc một mình
Sự quan tâm này không phải là giả
Còn nhớ hai năm trước đó, hắn đã may mắn được xem Lâm Phong và Hồng Nguyệt cùng nhau tu sửa hàng rào ở nghĩa trang
Nên hình dung thế nào nhỉ… Không thể nói là hoàn toàn vô dụng được, nhưng cũng có cảm giác như chẳng có tác dụng gì
Hai năm này kỹ thuật của Lâm Phong đã tốt hơn trước rất nhiều
Nếu để lại một mình Hồng Nguyệt, mà bây giờ lại sắp đến mùa đông, việc này chỉ sợ không có gì đáng để lạc quan cả
Nghĩ vậy, Torch quay lại phòng, cầm theo vài dụng cụ đơn giản rồi đi về phía giáo đường
Hồng Nguyệt nữ sĩ vẫn đang trông coi ở bên trong nhà thờ
Nghe được ý đồ của Torch, bà liền bày tỏ cảm ơn cậu bé, rồi muốn trả thù lao cho cậu
Sao Torch có thể nhận tiền của Hồng Nguyệt
Sau khi nói chuyện với vị tu nữ thuộc phái tử vong này cả một tiếng, cuối cùng hắn quyết định ở lại ăn bữa cơm trưa coi như thù lao
Sau đó cầm theo đinh và ván gỗ, Torch chạy ra khu vực nghĩa trang, bắt đầu kiểm tra những chỗ cần sửa chữa của hàng rào
Công việc này khá phiền phức
Giáo đường nằm ở nơi hẻo lánh ngoài rìa thôn trấn, ngày thường mặc dù không có ma thú gì quấy nhiễu, nhưng những con thú hoang không hiểu sao thường xuyên chạy đến đây, cũng làm cho nơi này trở nên xơ xác
Chẳng bao lâu Torch đã tìm thấy nơi cần sửa chữa và bắt đầu ra tay
Sau đó trong lúc đang tìm kiếm đinh, hắn thấy hai bóng người xuất hiện từ phía xa: “Lâm Ca, Anrui thúc..
A?” Torch đột ngột im bặt
Hắn thấy cánh tay trái của Anrui trống rỗng, liền vứt cả búa lẫn đinh trong tay, lao đến với vẻ bối rối: “Anrui đại nhân, ngài làm sao vậy!” Anrui lại hờ hững lắc đầu: “Chỉ gặp phải một chút nguy hiểm thôi, không có gì đáng ngại.” Torch nhìn vào khoảng không trên vai trái của Anrui: “Nhưng mà, nhưng mà tay của ngài!” Anrui thở dài, thản nhiên đáp: “Đây là ta gieo gió gặt bão, có thể còn sống trở về đã là nhờ Lâm Phong giúp rồi.” Lúc này Torch mới nghi hoặc nhìn sang Lâm Phong bên cạnh
Lâm Phong cũng nở nụ cười phức tạp, nhưng trước tiên hắn chỉ tay về phía giáo đường: “Chuyện cụ thể để lát nữa chúng ta nói sau.” “Ta mới vừa về thôi, đi gặp ma ma trước đã.” Để Anrui cho Torch chăm sóc, Lâm Phong chạy về giáo đường, liền nhìn thấy Hồng Nguyệt đang ngồi ở bên trong
Lúc này đây, Lâm Phong cảm thấy trong lòng an định đi rất nhiều: “Ma ma, con trở về rồi.” Hồng Nguyệt lạnh nhạt gật đầu: “An toàn trở về là tốt rồi.” Sau đó Lâm Phong kể lại những gì mình đã trải qua trong những ngày này cho Hồng Nguyệt nghe
Sau khi đã thông báo chuyện tình cho giáo mẫu, hắn mới định ra ngoài nói chuyện tiếp với Torch
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kết quả vừa ra đến cửa nhà thờ, Lâm Phong đã nghe thấy Torch miêu tả với Anrui: “Vài ngày trước, có một đám ma thú hình con nhện, xuất hiện rồi tập kích cánh đồng phía nam thôn trấn……”【 Ta là ai, ta ở đâu, ta định viết cái gì thế này…】(Tấu chương