Chương 13: Duyên phận rất kỳ diệu, trải qua sau đêm đó, một người đi diễn liền biến thành hai người, giữa bọn hắn dường như có chuyện nói không hết
Hai người s·ố·n·g tại những thế giới khác biệt bởi vì kỳ diệu duyên ph·ậ·n mà dần dần quấn quýt lấy nhau
Tối hôm đó, Thư Vọng lặng lẽ mở điện thoại, bắt đầu sáng tác tiểu thuyết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Uy uy, tác giả p·h·át sách mới, đang vuốt video đột nhiên liền hiện ra!” “Thật đúng là, vừa mới bấm vào xem, đã viết hai chương.” “Tác giả quá không suy nghĩ, p·h·át sách trước đó một chút tin tức cũng không có.” Thư Vọng chỉ tùy ý mở ra rồi rời khỏi group chat, hắn đã rất mệt mỏi, nhắm mắt lại một lát liền ngủ thật say
Thư Vọng không làm gì liền hướng chỗ Nhan Quân Tịch chạy đến, hắn cũng không nói được vì sao cứ muốn đi qua
Cho dù là ngồi hơn nửa ngày mà không làm gì cả, trong lòng vẫn thấy nhẹ nhõm
Nhan Quân Tịch gảy đàn ca hát, Thư Vọng liền ở một bên yên tĩnh viết tiểu thuyết
Đợi đến lúc rảnh rỗi thì hai người sẽ cùng nhau đi diễn, đợi đến khuya lại tìm quán ven đường ăn đêm
Nhan Quân Tịch hát rất hay, hay hơn mấy người nổi tiếng trên mạng mà hắn thường vuốt video
Vì tiện đi lại trên đường, Thư Vọng còn cố ý đi mua một chiếc xe điện nhỏ, lúc mua còn rủ Giang Thanh cùng đi
“Tiểu Nguyệt Nhi, sao tự nhiên muốn mua xe, mua hẳn xe bốn bánh cho oách, đừng nói với ta là cậu không mua n·ổi, mà lại tớ có thể giúp..
” “Vậy không được, tiền t·h·ù lao còn muốn để dành cưới lão bà.” Lúc chọn màu xe điện Thư Vọng xoắn xuýt thật lâu, Giang Thanh thấy thế trực tiếp chọn cho hắn một chiếc màu hường nhìn rất lố, nói là hợp với khí chất của hắn
Vốn tưởng rằng đối phương sẽ như trước bảo hắn cút, không ngờ Tiểu Nguyệt Nhi suy nghĩ một chút, mắt sáng lên, trực tiếp đồng ý
Giang Thanh còn chưa kịp phản ứng, Thư Vọng đã trực tiếp quét mã t·r·ả tiền
Hắn chỉ cảm thấy màu hường rất h·ợ·p với khí chất của Tịch tỷ, dù sao con gái đều t·h·í·c·h màu này, hắn không đi thì Tịch tỷ cũng có thể đi
Khi hắn cưỡi chiếc xe điện nhỏ chạy đến trước mặt Nhan Quân Tịch, nàng cười đến vô cùng rạng rỡ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“t·h·iếu nữ tâm hả Tiểu Nguyệt Nhi?” Thư Vọng x·e·m· ·t·h·ư·ờ·n·g, vẫn nói: “Đi, chở cô đi dạo phố.” Mà khi Thư Vọng cả ngày chạy ra ngoài trường học, Ninh Di Khả, người đã quyết tâm một tuần không thèm để ý tới hắn, lại d·ị· ·t·h·ư·ờ·n·g bực bội
Mấy ngày nay nàng gặp Thư Vọng vài lần ở trường, nếu là trước kia, chắc chắn hắn đã đến chào hỏi rồi
Nhưng bây giờ lần nào Thư Vọng cũng không thèm liếc nàng một cái đã đi, giống như vội đi gặp ai đó, vẻ mặt còn rất vui vẻ
Điều này khiến Ninh Di Khả vô cùng khó chịu, nàng cảm thấy dạo này Thư Vọng như biến thành người khác
Từ khi lên đại học, hắn không còn chủ động nhắn tin cho nàng nữa, n·g·ư·ợ·c lại là mình chủ động nhắn tin cho hắn
Kết quả từ hôm qua đến giờ, hai ngày trời, Thư Vọng còn không thèm trả lời mình một dấu chấm câu
Nhưng dựa vào cái gì chứ, rõ ràng là cậu t·h·í·c·h tôi, đâu phải tôi t·h·í·c·h cậu, dựa vào cái gì cậu không trả lời tin nhắn của tôi
Tôi có m·a·n·g miệng cự tuyệt cậu đâu, dựa vào cái gì cậu lại đột nhiên thay đổi thái độ với tôi, còn nói không t·h·í·c·h tôi
Nghĩ đến đây, Ninh Di Khả lại nhớ đến chuyện hôm qua nàng ra cổng trường, nàng gặp Thư Vọng ở ven đường, còn tưởng hắn đến x·i·n· ·l·ỗ·i
Lúc ấy nàng còn nghĩ, nếu Thư Vọng thái độ tốt, thừa nh·ậ·n mình là mạnh miệng, thì may ra nàng còn cho hắn một cơ hội nhỏ
Ai ngờ hắn chỉ khẽ gật đầu, rồi cưỡi xe đi luôn, còn là một chiếc xe điện màu hường nữa chứ
Cho nên Ninh Di Khả vừa về phòng đã nổi trận lôi đình, còn p·h·át thệ sẽ không thèm để ý tới Thư Vọng nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù ngoài miệng nói vậy, nhưng một lát sau, nàng lại âm thầm nghĩ, chỉ cần Thư Vọng chủ động chào hỏi, nói rõ lý do không để ý tới mình, thì mình cũng có thể cùng hắn giải quyết hiểu lầm
Nhưng nàng không ngờ rằng, mấy ngày sau đó, Thư Vọng mấy lần đi ngang qua trước mặt nàng, cứ như không thấy nàng vậy, còn không thèm nhìn nàng một cái
“Thư Vọng, rốt cuộc cậu có ý gì, vì sao cậu không để ý tới tôi?” Thư Vọng nghe xong sắc mặt hơi tái mét, con nhỏ này làm sao dai vậy, hắn không l·i·ế·m cô thì cô bắt đầu sốt ruột
“Không có ý gì, tôi không xứng với cô, cô tha cho tôi đi.” “Tôi nói sai sao
Rõ ràng là cậu cứ theo đuổi tôi, giờ không theo đuổi nữa cũng thôi đi, ít nhất cậu cho tôi một lý do, tôi sẽ t·h·a· ·t·h·ứ cho cậu, chuyện lần trước tôi không so đo với cậu nữa!” “Được rồi, tôi còn có việc, cô cứ chơi vui vẻ nhé, tạm biệt...” Ninh Di Khả càng nghĩ càng tức, trước kia ngày nào hắn cũng tìm mình nói chuyện, mình chỉ cần tùy t·i·ệ·n trả lời một chữ hắn cũng vui rồi, giờ mình chủ động tìm hắn nói chuyện mà hắn còn không vừa lòng
Cuối cùng nàng gào to trong ký túc xá: “Tôi phải tìm bạn trai, tôi muốn cho Thư Vọng hối h·ậ·n!” Chu Sở Nguyệt giật mình, nhìn cô bạn tốt của mình: “Sao vậy Di Khả, sao tự nhiên cậu lại muốn tìm bạn trai?” “Còn không phải vì Thư Vọng!” “Thư Vọng
Chẳng lẽ hắn vẫn chưa đến x·i·n· ·l·ỗ·i cậu à?” Chu Sở Nguyệt lộ vẻ ngạc nhiên
“Sở Nguyệt, cậu nói xem Thư Vọng rốt cuộc làm sao vậy, hồi cấp ba t·h·í·c·h tớ ra mặt như vậy, giờ nói không theo đuổi tớ nữa là không theo đuổi, còn lạnh nhạt với tớ như người xa lạ vậy?” Ninh Di Khả bĩu môi đỏ, mắt ngấn nước
Chu Sở Nguyệt nghe mà không hiểu ra sao
Thầm nghĩ những gì Thư Vọng nói không giống như vậy, Di Khả rõ ràng nói với mình là hồi cấp ba hắn suốt ngày quấn lấy cô, ngoan ngoãn nghe lời cô
Chu Sở Nguyệt hồi cấp ba không học cùng trường với họ, chỉ lên đại học mới biết Ninh Di Khả, biết chuyện giữa cô và Thư Vọng
Nhưng sao kịch bản lại ngược lại vậy, n·g·ư·ợ·c lại là cô bạn tốt của mình cứ tìm Thư Vọng, còn hắn thì hờ hững
Chẳng lẽ con bạn mình bị đ·i·ê·n rồi?