Ta Trong Lúc Vô Tình Cứu Một Thiếu Nữ Trong Quán Ăn Đêm

Chương 50: Thích một người là rất vui vẻ một sự kiện




Chương 50: Thích một người là một sự kiện rất vui vẻ
Ước chừng vào mấy năm trước, nàng mới mười mấy tuổi, mỗi lần tan làm đi trên con đường quen thuộc mà lạ lẫm, bóng lưng nhỏ nhắn dường như muốn bị nuốt chửng vào trong đêm vắng vẻ, cô đơn, mịt mờ
Những ngày này, đối phương luôn ở bên cạnh nàng, không rời nửa bước, nghĩ đủ mọi cách để khiến nàng cảm thấy an toàn, vui vẻ
Dường như từ trước đến giờ nàng chưa từng không cô đơn như thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tình yêu, yêu tình, nàng từng nghĩ mình vĩnh viễn không có được những thứ đó
Nàng cũng chưa từng nghĩ đến một ngày mình sẽ đối với một t·h·iếu niên như thế..
tâm tâm niệm niệm t·h·í·c·h chi
Được bao quanh bởi một phòng hoa, nhìn thấy bộ dáng không hề hề lại đàng hoàng vui vẻ của hắn, Nhan Quân Tịch chỉ cảm thấy có thứ gì đó tan chảy trong lòng, vài giây đối diện vừa rồi dường như dài cả một đời
Nàng như cười như k·h·ó·c, bĩu môi nói: "Thấy ta k·h·ó·c ngươi vui vẻ đến vậy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thư Vọng bước lên mấy bước, đến trước mặt nàng, đưa tay lau nước mắt cho nàng: "Lần này khác, ngươi k·h·ó·c vì vui, ngươi vui thì ta mới vui
"t·h·í·c·h một người, là một sự kiện vui vẻ như vậy sao
Thư Vọng cười hắc hắc: "Có hài lòng hay không đương nhiên là do người quyết định
"Ta không vui
Nhan Quân Tịch mắt ướt át, đột nhiên nói một câu như vậy, vội vàng nghiêng đầu sang một bên, không cho hắn nhìn mình
Thư Vọng liền t·i·ệ·n không hề hề bắt đầu làm mặt quỷ, xoay người đưa mặt sát mí mắt nàng, chọc nàng cười
"Ngươi nói dối, rõ ràng ngươi đang cười mà
"Ta không có..
Là tại bộ dáng ngươi quá ngu
"Vậy ngươi có đồng ý ta không
Nhan Quân Tịch ngẩng đầu, chớp chớp mắt, hỏi một câu từ tận đáy lòng: "Chỉ có đêm nay thôi sao
"Cái gì
"Pháo hoa
Thư Vọng kinh ngạc nhìn nàng, lập tức thu tầm mắt lại, ưỡn n·g·ự·c, hào khí ngất trời nói: "Cả đời
---
Diêu Mạn Nhã đứng dưới lầu, lẩm bẩm trong miệng: "Hai đứa trẻ này làm sao vậy, Tịch Tịch đi gọi nó ăn cơm, kết quả hai đứa lại ở tr·ê·n lầu lâu như vậy không xuống
Thư Tân Đường ở bên cạnh chăm sóc mấy chậu hoa mẫu đơn, cười nhẹ nhàng: "Nhi tử giống ta hồi trẻ, biết lãng mạn
"Ngươi còn lãng mạn, nói đi, có phải ngươi biết bọn nó đang làm gì không..
Diêu Mạn Nhã vừa dứt lời, liền thấy Thư Vọng nắm tay Nhan Quân Tịch từ tr·ê·n lầu đi xuống
"Mẹ, mọi người đang làm gì vậy
Sao còn chưa ăn cơm
"Còn không phải chờ hai đứa, sủi cảo sắp khô hết rồi, lão c·ô·ng, đừng làm nữa, mau ăn cơm đi
"Ừ, ta sửa xong mấy chậu hoa này rồi đến ngay..
Thư Vọng vừa đến trước bàn ngồi xuống, liền nghĩ đến điều gì, lấy điện thoại ra gửi tin cho Giang Thanh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thư Vọng: "Lão Giang, chúc mừng năm mới, ăn sủi cảo chưa
Mấy phút sau, đối phương mới trả lời
s·o·á·i bay mẹ vợ: "Ối giời ơi, cậu làm gì đấy, dù biết cậu quan tâm tớ, tớ cảm động lắm, nhưng mà chỉ vì tin nhắn của cậu mà tớ bị c·ắ·t ngang, ván game này thua chắc rồi
Thư Vọng: "Cậu đang làm gì đấy
s·o·á·i bay mẹ vợ: "Tớ đang chơi game với Liễu Khê, con bé đó gà thật sự, toàn kéo tớ xuống hố, không rủ nó thì nó dỗi, chờ khai giảng tớ phải chế giễu nó một trận
Thư Vọng: "Cô ta rảnh vậy à, đêm giao thừa không ăn cơm tất niên mà chơi game với cậu
s·o·á·i bay mẹ vợ: "Ai biết được, có muốn chơi cùng không
Thư Vọng: "Thôi khỏi, tối nay tớ có việc, không chơi cùng được đâu
s·o·á·i bay mẹ vợ: "À phải, nhóc con, cậu còn chưa nói với tớ, cậu với đệ muội thế nào rồi
Thành đôi chưa
Thư Vọng: "Cậu nói Nhan cô nương hả, cô ấy đang ngồi cạnh tớ ăn sủi cảo nè
s·o·á·i bay mẹ vợ: "??
s·o·á·i bay mẹ vợ: "Mả tổ nhà cậu, tớ không hỏi thì cậu định giấu tớ luôn hả, đợi đấy, mai tớ đến nhà cậu tìm cậu
Thư Vọng: "Trên đường mua mấy x·á·ch Fanta rồi đến, không thì thôi, còn nữa, gửi lời chúc mừng năm mới đến chú dì hộ tớ
s·o·á·i bay mẹ vợ: "Chúc cái đầu cậu ấy, bố mẹ tớ vẫn còn bận ở c·ô·ng ty, không biết khi nào mới về
Thư Vọng: "Hả
Tội nghiệp cậu quá vậy, hay là lát nữa tớ với Nhan cô nương mang sủi cảo qua cho cậu
Dù sao nhà cậu cũng gần tiệm hoa mà
Giang Thanh thấy tin nhắn này thì nhíu mày, nằm trên ghế salon mặc quần đùi rộng thùng thình, quay đầu liếc nhìn bàn ăn đầy sơn trân hải vị mà không ai gắp, thở dài, ngón tay gõ lia lịa trên màn hình
s·o·á·i bay mẹ vợ: "Không cần đâu, tớ tự qua loa cho xong chuyện, không nói với cậu nữa, Liễu Khê lại rủ tớ chơi game, mai tớ tự đi tìm cậu..
Thư Vọng nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động ngẩn người một hồi, tặc lưỡi, tiếp tục ăn cơm
Trên bàn ăn, Thư Tân Đường vẫn hào hứng kể về chuyến đi Giang Thành, kể về việc hắn mới hiểu được cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, t·h·i·ê·n ngoại hữu t·h·i·ê·n, bây giờ nhìn thấy, kiến thức rồi mới hiểu được những lời này không hề khoa trương
"Cha, nghe cha nói nhiều như vậy, sao con cảm giác năm nay cha thực sự có chút triển vọng vậy
Thư Tân Đường uống một hớp, nói: "Nào chỉ là có triển vọng, ta có lòng tin, ta nói trước với các con thế này, vào top mười
Nghe vậy, Thư Vọng suýt chút nữa phun cả sủi cảo trong miệng ra ngoài, hắn ho khan vài tiếng, Nhan Quân Tịch vội đưa tay vỗ lưng giúp hắn thuận khí
Thư Tân Đường thấy hắn không tin thì cười, lắc đầu, không nói gì thêm, hiển nhiên là đã quen
Ông dừng lại một chút, đột nhiên đứng dậy, lấy từ trong ngăn k·é·o dưới quầy một bình rượu, rồi trở lại bàn ngồi
"Bịch" một tiếng, tiếng đầu đũa chạm vào bát sứ Thanh Hoa
Diêu Mạn Nhã nghiêm mặt, chất vấn: "Ông mua từ khi nào vậy
Sao tôi không biết
Thư Tân Đường vội vàng thay đổi biểu cảm tươi cười: "Ôi dào, bà biết thì đã chẳng còn rồi, năm nay vui mà, cho tôi uống chút thôi, rượu này độ cũng không cao, không sao đâu
Thư Vọng nhìn bình rượu mà Thư Tân Đường lấy ra, nuốt một ngụm nước bọt, nhất thời quên hết tất cả, cũng muốn tham gia náo nhiệt, giơ tay kêu lên: "Con cũng muốn uống, con cũng muốn uống
"Không được uống
"Không được uống
Một giây sau, Nhan Quân Tịch và Diêu Mạn Nhã đồng thanh nói
Mọi người đầu tiên là sững sờ, nhìn nhau, cả nhà phá lên cười
Ánh đèn trong tiệm hoa hắt bóng mọi người ra ngoài, bên trong là một nhà bốn người ngồi quây quần nói cười vui vẻ, hai người phụ nữ cuối cùng vẫn thỏa hiệp
Thư Vọng và Thư Tân Đường uống không nhiều, chẳng mấy chốc cả hai đều hơi say, trông có vẻ vui vẻ hơn bao giờ hết
Ăn xong, Thư Vọng và Nhan Quân Tịch cầm một túi đồ, mặc quần áo ấm chỉnh tề chuẩn bị ra ngoài
"Mẹ, con và Tịch tỷ ra ngoài một lát, rồi về ngay
Diêu Mạn Nhã vội vàng đi tới hỏi: "Đi đâu đấy
"Mang sủi cảo cho Giang Thanh, anh ấy ở nhà một mình
Diêu Mạn Nhã ngẩn người, rồi tiến lên, ân cần nói: "Sủi cảo có đủ không, không đủ thì mẹ nấu thêm
Thư Vọng cười tươi rói, lung lay hộp cơm trong tay: "Đủ ạ, vẫn còn nóng lắm, đủ cho tiểu t·ử kia ăn no!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.