Ta Trong Lúc Vô Tình Cứu Một Thiếu Nữ Trong Quán Ăn Đêm

Chương 53: Thật chỉ là vò chân rồi




Chương 53: Thật chỉ là xoa chân thôi
Thư Vọng nhìn dáng vẻ của nàng, lần này là thật sự không biết chuyện gì xảy ra, nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác, cho rằng nàng có lẽ là nhớ nãi nãi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những năm qua vào thời điểm này, nàng đều ở quê quán, trong căn nhà cũ bồi nãi nãi cùng nhau trải qua
Hắn đột nhiên kéo eo thon của Nhan Quân Tịch lại, nói khẽ: “Qua mấy ngày có muốn lại về nhà nhìn một chút không?”
Nhan Quân Tịch lấy lại tinh thần, giơ tay lên dụi mắt, lộ ra khuôn mặt tươi cười, nhìn hắn, nhẹ giọng hỏi: “Sao đột nhiên lại nói vậy?”
“Bởi vì ta vừa mới nhìn thấy ngươi khóc, nên vô ý thức cho là…”
Nhan Quân Tịch ngẩn người, duỗi tay kéo cổ Thư Vọng, “cảm ơn ngươi luôn để ý đến cảm xúc của ta, ta không sao, không cần lo lắng, ân… Vừa nãy ta chỉ là nghĩ đến một vài chuyện vừa vui vẻ lại vừa đau lòng.”
Thư Vọng nghe tiếng thì thầm bên tai, ở góc độ này không thấy rõ mặt đối phương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kỳ thật Thư Vọng nói rất đúng, lại không đúng, đối với Nhan Quân Tịch mà nói, có lẽ là nãi nãi mất bao nhiêu ngày, thì nhớ nhung bấy nhiêu ngày
Thư Vọng nghe như lạc vào sương mù, “Chuyện gì vừa vui vẻ lại vừa đau lòng?”
Nhan Quân Tịch không trả lời, một lát sau mới buông tay ra, cười hỏi ngược lại: “Ta hỏi ngươi, lúc trước vào cái đêm mưa đó, tại sao ngươi phải xông vào cứu ta?”
Câu hỏi này có chút bất ngờ, Thư Vọng càng nghĩ càng không thêm mắm dặm muối, không tự vẽ thêm cho mình nhiều suy nghĩ, lựa chọn nói thật: “Thấy việc nghĩa hăng hái làm.”
Nghe xong câu trả lời, Nhan Quân Tịch gật đầu, không hề cảm thấy bất ngờ, ngược lại rất hài lòng, nàng tiếp tục hỏi: “Loại ‘thấy việc nghĩa hăng hái làm’ này sẽ kéo dài đến khi nào?”
Nghe nàng nói, lòng Thư Vọng càng thêm bình tĩnh, hiểu đối phương muốn hỏi gì, nghĩ nghĩ nói: “Đại khái là đêm đó ngươi ôm ta khóc…”
Nói đến đây, vẻ mặt hắn trở nên đặc sắc, “Ngươi không biết đâu, nước mắt rơi như mưa…”
Một giây sau hắn kêu ái chà chà một tiếng, chỉ cảm thấy mình lại bị ai đó đánh lén, chỉ có điều lần này không phải miệng, không phải trán, mà là thịt bên hông
Nhan Quân Tịch bóp lấy eo hắn, gắt gao nhìn chằm chằm hắn, giận dữ nói: “Câm miệng!”
Thư Vọng lập tức mồ hôi đầm đìa, vẻ mặt đau khổ, trong lòng lẩm bẩm: “Nhan cô nương đôi khi thật hung dữ…”
Nhan Quân Tịch trầm mặc một lát, còn nói thêm: “Lần này về Liên Thành, sau này ta không định đi làm thuê ở quán ăn đêm nữa.”
Thư Vọng ngẩn người, lập tức biểu thị đồng ý: “Cũng tốt, không phải nói quán ăn đêm là nơi không tốt, nhưng sau khi khai giảng ta không thể lúc nào cũng ở bên cạnh ngươi, ngươi lại là con gái, khó tránh khỏi không an toàn, nhưng nếu rảnh, ta có thể cùng ngươi đi hát lót.”
Thư Vọng nói xong câu đó, lại nghĩ tới một vài chuyện, hắn cảm thấy mấy hôm trước hắn vụng trộm quay lại video Nhan Quân Tịch hát, có thể thử đăng lên mạng, nếu như được nổi tiếng, cũng coi như là một con đường, vốn dĩ nàng muốn làm âm nhạc, hát cho nhiều người nghe, điều này cũng không vi phạm
Nghĩ đến đây, đã muốn làm âm nhạc, vậy tương lai khó tránh khỏi phải tìm người chuyên nghiệp viết nhạc, biên khúc, phát hành, về phương diện này hắn không biết gì cả, không có nhân mạch, càng không biết bắt đầu từ đâu
Nhưng hắn không thể giao hết mọi việc cho một mình Nhan Quân Tịch, hắn nhất định phải từ từ học, đi tìm hiểu, để bảo vệ nàng trên con đường này
Nếu như đối phương thực sự nổi tiếng, có công ty nào đó đến ký hợp đồng không
Đến lúc đó số lần gặp mặt của hai người, thời gian ở bên nhau có thể sẽ ít đi không
Nghĩ đến đây, Thư Vọng vội lắc đầu, cảm thấy điều đó không quan trọng, chỉ cần có thể giúp Nhan cô nương thực hiện giấc mộng của nàng, để nàng vui vẻ, điều này không quan trọng với hắn, nhưng lỡ như không làm tốt, nàng có thể sẽ không vui…
Hắn nghĩ vậy, đầu óc có chút rối bời, trấn tĩnh lại mới phát hiện sau này phải đối mặt với nhiều chuyện phiền toái như vậy
Nhan cô nương là một người mạnh mẽ, nếu như ngươi bảo nàng đừng làm gì cả, để mình nuôi nàng, nàng tuyệt đối sẽ không đồng ý, dù cho có xảy ra, Thư Vọng cũng sẽ không nói như vậy
Chỉ có điều hiện tại hắn không có ý định nói cho đối phương biết những điều này, khoảng thời gian này đã có quá nhiều chuyện phiền lòng, mọi việc để sau khi tựu trường rồi tính
“Ngày mai là mùng một Tết, tiệm hoa phải đóng cửa một ngày, có muốn cùng nhau đi chơi không?”
Nhan Quân Tịch nhìn hắn, nháy mắt, “Đi đâu?”
“Đương nhiên là hẹn hò của các cặp tình nhân… Ví dụ như dạo phố, xem phim, uống trà sữa, tối đến cùng nhau ngồi ở quán ven đường ăn quà vặt, hai người ăn chung một ly kem, những việc mà các cặp tình nhân hay làm, đương nhiên bây giờ là mùa đông, không ăn được kem ly.”
Nhan Quân Tịch gật đầu, “Được.”
Khói lửa không ngớt, tuyết rơi càng lúc càng lớn, hai người thấy vậy liền đóng cửa sổ lại
Nhan Quân Tịch vừa định bỏ chân xuống, Thư Vọng đột nhiên ấp úng nói: “Hôm nay đi đường xa như vậy, hay là, ta xoa chân cho ngươi nhé?”
“Thật sự chỉ là xoa chân?” Nhan Quân Tịch nghi ngờ nhìn hắn
“Thật, thật mà.”
Thư Vọng có chút chột dạ, nhưng hắn nghĩ lại
Bản ý của mình chính là xoa chân mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vậy thì có gì phải chột dạ
Trong lòng vừa có chút dũng khí, Nhan Quân Tịch đột nhiên tiến sát lại gần hắn, híp mắt nhìn chằm chằm hắn
“Ân——?”
“Thật… Thật chỉ là xoa chân…”
Được rồi, lần này bị nàng dò xét, dũng khí tan biến trong nháy mắt
Nhan Quân Tịch nhìn vẻ ngốc nghếch của hắn, cười xinh đẹp, gật đầu nói: “Được.”
Dứt lời, nàng ngồi dịch về phía sau, vừa vặn đặt chân mình lên giữa hai đầu gối của hắn, hai tay chống ra sau đỡ thân thể, sắc mặt bình tĩnh nhìn hắn
Còn Thư Vọng lúc này nhìn đôi chân ngọc trước mắt, nuốt một ngụm nước bọt, như lâm vào đại địch
Sau đó hắn động tác nhẹ nhàng, chậm rãi nắm chặt chân đối phương, đến hô hấp cũng cẩn thận
Tay và chân tiếp xúc trong nháy mắt, thân thể Nhan Quân Tịch khẽ giật mình, hai chân run lên, nhưng rất nhanh lại ổn định lại, nàng có chút đỏ mặt, lẩm bẩm nói: “Hơi ngứa.”
“Cường độ này được không?”
“Ừm.”
Cứ như vậy, Thư Vọng vừa xoa chân cho nàng, Nhan Quân Tịch thì hạnh phúc nhìn hắn, hai người lại trò chuyện tâm sự
—— ——
Ngày hôm sau bình minh sáng sớm, hai người dậy sớm, ăn xong điểm tâm xong, liền chuẩn bị ra ngoài
Trước khi đi Diêu Mạn Nhã dặn dò bọn họ: “Đừng ngại tiêu tiền nhé, chú ý an toàn, đi bộ ven đường thì phải để ý xe cộ…”
“Biết rồi mẹ, chúng con đâu có đi du lịch, chỉ chơi ở Hoa Thành thôi mà, mẹ đừng lo.”
“A di chúng con đi nhé.”
Hai người chỉ nghĩ đến chuyện đi chơi, hoàn toàn không nhận ra mình đã bỏ sót chuyện gì đó
……
Bọn họ vừa đi chưa được nửa tiếng, Giang Thanh đã đến tiệm hoa
Nhìn thấy Diêu Mạn Nhã, hắn hưng phấn nói: “Diêu a di, Tiểu Nguyệt Nhi đâu
Con mang Fanta cho cậu ấy này!”
Diêu Mạn Nhã hơi nghi hoặc: “Tiểu Nguyệt Nhi
Cậu ấy đi chơi với Tịch Tịch rồi, tối mới về, bọn nó không nói với cháu à?”
“Cái gì cơ, đi chơi?”
Một giây sau, hắn nhận ra mình bị cho leo cây
Hắn ném lon Fanta lên ghế sofa, nghiến răng nghiến lợi: “Tức c·hết ta…”
(PS: Cái kia…… Có thể cho xin đánh giá năm sao được không ạ, việc này rất quan trọng, cảm ơn mọi người, cảm tạ cảm tạ ạ.)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.