Ta Trong Lúc Vô Tình Cứu Một Thiếu Nữ Trong Quán Ăn Đêm

Chương 82: Khác biệt dưới ánh trăng




Chương 82: Khác biệt dưới ánh trăng
Trung tâm thành phố thương nghiệp đường phố vô cùng náo nhiệt, tiếng ca múa biểu diễn hoan hô từ cuối phố dài truyền đến, trong không khí tràn ngập các loại điểm tâm ngọt quà vặt mùi thơm, đèn lồng ăn tết treo ở trước cửa hàng vẫn sáng hồng chưa kịp gỡ xuống, đèn nhứ theo gió nhẹ len lỏi vào đường đi, lặng lẽ đong đưa
Nhan Quân Tịch cùng Thư Vọng đi giữa dòng người náo nhiệt, giờ phút này trong tay bọn họ đều cầm một cái đường nhân, hai người thỉnh thoảng kể những lời mang theo ôn nhu lãng mạn, nhìn thấy đồ vật thú vị, Thư Vọng sẽ bày trò chọc nàng cười, thừa cơ trộm ăn một miếng đường nhân của nàng, Nhan Quân Tịch liền giống như con mèo bị giẫm phải đuôi, níu lấy cánh tay hắn lúc ẩn lúc hiện, cọ vào người hắn
Tình hình như vậy rất giống một vài bộ phim tình yêu lãng mạn đến đoạn giữa, đoạn ngắn làm người ta thích thú nhất, chuyện tương lai giao cho tương lai, mỗi một câu chuyện hay đều xứng đáng có một cái kết tốt đẹp, mặc kệ là bi kịch hay hài kịch
Loại hình thức ở chung này rất dễ chịu, bọn họ cũng rất tận hưởng thế giới hai người này, thậm chí đã bắt đầu ảo tưởng cuộc sống tuần trăng mật ngọt ngào sau khi kết hôn, điều duy nhất khẳng định là bọn họ tuyệt đối không hề để tâm đến chuyện sau này còn muốn hùn vốn sinh một đứa bé
Tiếng ồn ào xung quanh bị ngăn cách ngoài tâm trí, hết thảy đối với bọn họ mà nói phảng phất là chuyện của một thế giới khác
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đi đến cuối phố dài, hai người dừng lại, lẳng lặng thưởng thức ca múa biểu diễn trước mắt
"Tịch tỷ, hiện tại thời gian còn sớm, lát nữa có muốn cùng đi xem phim không
Thư Vọng bỗng nhiên nói
"Bây giờ à..
Nhan Quân Tịch nghĩ nghĩ, nhếch miệng không trả lời ngay
Đối với nàng mà nói, từ nhỏ đến giờ chưa từng đi rạp chiếu phim, tốn mấy chục đồng để xem một bộ phim
Lần trước Thư Vọng dẫn nàng đi xem bộ phim tình yêu nước ngoài mới chiếu, hai thùng bắp rang cộng lại còn đắt hơn vé xem phim
Mặc dù Thư Vọng một mực nói với nàng rạp chiếu phim là như vậy, để mua vui, nàng ngoài miệng tuy không nói gì, nhưng trong lòng lại cảm thấy bỏ tiền mua bắp rang như vậy thật vô nghĩa, thà tự mua ít hạt ngô về nhà làm, chắc chắn ngon hơn mà lại còn tiện nghi..
Bất quá cảm giác xem phim ở rạp với nàng thực sự rất mới lạ, vừa bước vào nàng thấy tối quá là tối, đường đi cũng không nhìn rõ, chỉ có thể nắm chặt tay Thư Vọng, để hắn dẫn mình đi
Ngồi vào chỗ một lúc lâu sau nàng mới phát hiện, ngoài màn hình lớn hơn một chút, cộng thêm hiệu ứng âm thanh muốn làm vỡ màng nhĩ, hình như cũng không có gì khác biệt
Thế nhưng Thư Vọng xem ra lại rất cao hứng, có lẽ vì có nàng đi cùng
Hoặc là vì bản thân hắn vốn đã muốn xem bộ phim này từ lâu
Không quan trọng rồi, hắn vui mình cũng vui..
Nhưng nói thật bộ phim này với nàng mà nói cũng không có gì đặc sắc, thậm chí có chút khó hiểu
Nàng không hiểu vì sao nhân vật nam nữ trong phim rõ ràng thích nhau lại còn muốn trở mặt thành thù, ngay khi nhân vật nữ chính xé nát lá thư mà nhân vật nam chính tốn mấy năm để viết, trong lòng nàng thầm nghĩ, nếu đổi lại là nàng nhất định sẽ không làm như vậy..
Lúc phim kết thúc Nhan Quân Tịch hỏi hắn vì sao không về, Thư Vọng liền cười giải thích với nàng, đó cũng là lần đầu tiên nàng biết mỗi bộ phim đều có after credit ở cuối phim
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trên đường về Thư Vọng lại hưng phấn giảng cho nàng nghe một vài chi tiết trong phim, hỏi nàng có chỗ nào không hiểu, nàng có chút ngượng ngùng, không nói nên lời, chỉ ngơ ngác nhìn hắn, bĩu môi, ánh mắt ôn nhu, lúc này ngược lại giống như một con mèo làm chuyện sai, Thư Vọng cười nói không sao, bắt đầu giúp nàng hồi tưởng, mặc dù nàng không có hứng thú, nhưng vẫn nguyện ý lắng nghe
Những hình ảnh này chôn sâu tận đáy lòng như một chiếc đu quay, giấc mộng cũng trở nên ngọt ngào, đôi khi chỉ vì một câu nói mà vô thức nhớ lại, dư vị một lần, vì những ký ức tốt đẹp nhưng không mấy ý nghĩa này tăng thêm chút giá trị, đợi đến khi bọn họ già rồi nhìn lại, có lẽ sẽ phát hiện chúng giống như vàng, lấp lánh sáng ngời
Một lát sau, Nhan Quân Tịch kéo tay Thư Vọng, dịu dàng nói:
"Ngươi muốn xem thì chúng ta về nhà xem cũng được mà, không phải đều giống nhau sao, tắt đèn đi, hai người dựa vào nhau trên ghế sofa, mà ngày mai đúng lúc là thứ Bảy, tối nay ngươi muốn xem bao nhiêu phim cũng được, xem mấy bộ, xem gì, tùy ngươi quyết định, không nhất thiết phải ra rạp mà
Thư Vọng ngẩn người, nghĩ thầm:
"Hả
Tắt đèn đi, hai người cùng nhau ngồi trên ghế sofa dựa vào nhau
Còn đắp chung một cái thảm, mình ôm nàng, chẳng phải là có thể..
Cảm giác có hình ảnh, mà lại vô cùng mãnh liệt, nét mặt hắn bắt đầu trở nên đặc sắc, khóe miệng không ngừng giương lên
Nhan Quân Tịch nhìn hắn, thấy đối phương nghe mình nói xong thì không lên tiếng, tưởng rằng hắn không muốn, thế là vừa cười vừa nói:
"Ta chỉ là đề nghị vậy thôi, nếu ngươi muốn đi rạp thì ta đi mà
Thư Vọng vội vàng lắc đầu, "Không không không, ta thấy ngươi nói rất có lý, vậy chúng ta về nhà xem đi
—— ——
Đường quà vặt đối diện quán bar Tây ở Liên Thành, cũng vô cùng náo nhiệt, ồn ào huyên náo
Giang Thanh cùng Liễu Khê đến một quán đồ nướng đã hẹn trước, tìm chỗ ngồi xuống
Giang Thanh nhìn xung quanh, không khỏi nhíu mày
"Lão Liễu, ngươi xem thường ai đấy, lại ăn cái này hả?
Liễu Khê vừa gọi chủ quán chọn món, vừa bực mình đáp trả hắn:
"Ăn nói kiểu gì đấy, gọi tỷ
Giang Thanh tặc lưỡi nói: "Đại tỷ, không phải ta nói thật nha, đây là lần đầu ta mời chị ăn cơm, chẳng lẽ không nên tìm khách sạn, rồi..
"Sao, có phải còn phải thắp nến, rải cánh hoa hồng, rồi thuê người kéo đàn violon bên cạnh
Giang Thanh ngớ người một chút, chậm rãi nói:
"Ừm..
Kỳ thật cũng không phải là không thể, chỉ là có người nhìn chúng ta ăn cơm sẽ hơi ngại..
Liễu Khê bĩu môi nói: "Thôi đi, chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà, làm lớn chuyện vậy làm gì, phố quà vặt với quán đồ nướng thế này, đầy khói lửa nhân gian, mới là chỗ thích hợp nhất để uống rượu
Liễu Khê nói rồi mở một chai bia, rót cho mình một ly, lại lấy một cái ly khác, định rót cho Giang Thanh
"Không cần, ta không uống cái này
Giang Thanh lập tức nói, quay sang bảo chủ quán: "Ông chủ, cho xin chai..
Liễu Khê vội vỗ tay hắn một cái, trách mắng:
"Muốn chết hả, suốt ngày uống ba cái thứ nước ngọt có ga, không sợ bị sỏi thận hả, chủ quán không cần mang ra đâu, chúng ta uống rượu là được rồi..
"Ai bảo, ta uống Fanta thì sao
Giang Thanh không phục
"Fanta g·iết t·i·n·h t·r·ù·n·g
Liễu Khê mặt không đổi sắc nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Cái gì, không phải Cocacola à
"Fanta chẳng phải là Cocacola vị cam sao
Giang Thanh á khẩu không trả lời được, nói vậy hình như cũng không có vấn đề gì, cảm giác một dạng, đều là đồ uống có ga, đều có bọt khí, chỉ khác vị
Do dự mấy giây, Giang Thanh khoát tay, thở dài nói:
"Thôi được rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.