Đoàn Việt nhìn đám người áo sơ mi lam nói: “Chúng ta sẽ đổi số với các ngươi, nàng vẫn giữ nguyên số 60, để các ngươi đánh trước.” Lời này của hắn có thể nói là vô cùng bận tâm Ân Tư, nàng nói không đổi, vậy liền không cần nàng đổi số, những người khác đổi là được
Nhưng mà vừa dứt lời, liền nghe Ân Tư nói: “Các ngươi có thể chống nổi hai vòng sao
Nếu sống không qua thì ta sẽ đổi số 50.” Lời này có sức trào phúng vô cùng lớn
Khóe mắt áo sơ mi lam khẽ giật, nam sinh hơi mập vừa rồi bị Đoàn Việt bất ngờ chen ngang khiến hắn cảm thấy bị đè nén, vốn đã hơi im lìm, bây giờ nghe Ân Tư nói vậy, lập tức muốn xông lên đánh nhau như thể giận dữ nói: “Ngươi có ý tứ gì?” Đoàn Việt chắn trước người Ân Tư, kịp thời ngăn cản nam sinh hơi mập
Ân Tư hướng hắn mỉm cười nói: “Ta muốn cho ngươi biết, vì sao ngươi hôm nay không lấy được thứ nhất.” “Chỉ bằng ngươi?” Nam sinh hơi mập tựa hồ tức giận không nhẹ, cả giận nói: “Đừng tưởng rằng mình là một cô nương ta liền phải nhường ngươi!” Ân Tư nói: “Chỉ bằng ta, và là ngươi không có một chút tôn trọng người khác cơ bản lễ phép, cái này không liên quan ta có phải hay không là cô nương.” “Vậy chúng ta liền đổi đi.” Trương Thành Phục kịp thời chạy đến, ngăn cản hai người tiếp tục khẩu chiến, liền tranh thủ rút thăm đổi số với đám áo sơ mi lam, “Mặt khác đừng nói nhiều, chúng ta cứ thi đấu cho tốt, đến lúc đó thắng hay thua gặp mặt sẽ rõ, cũng đừng ở đây lập cờ hiệu, nếu không lát nữa bị vả mặt cũng khó coi phải không?” “Chờ xem.” Nam sinh hơi mập hung hăng trừng mắt nhìn Ân Tư bị Đoàn Việt bảo hộ sau lưng, “Các ngươi nhất định phải thua!” Đoàn Việt: “Ngươi lập cờ hiệu.” Ân Tư: “Bắn ngược.” Trương Thành Phục: “......” Hai tên tiểu hài tử ương ngạnh này
Đầu hắn đau đớn đưa người rời đi, Ân Tư lúc ra đi, nhìn thấy một vị tiểu ca cầm số 50 bài ký đầy mắt đồng tình nhìn mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ân Tư không hiểu hỏi: “Ngươi làm sao thuyết phục những người khác đổi số?” Đi ở trước nhất Trương Thành Phục nói: “Lúc đầu chúng ta là tổ đội ba người, tùy duyên rút hai người qua đường để đấu.” Cho nên chỉ cần thuyết phục một trong hai người qua đường
Trương Thành Phục: “Ta nói với hai người huynh đệ kia rằng, Đoàn Ca chưa từng chơi trò này, chúng ta là hai người dẫn một, chơi cho vui, bên kia là giành hạng nhất, hai người liền oẳn tù tì, ai thắng thì đi phe đối diện.” Ân Tư nghe xong, im lặng một lát, sau đó nói: “Cảm ơn các ngươi vừa rồi giúp ta, nhưng mà ngươi nói ai chưa từng chơi trò này?” Trương Thành Phục chỉ chỉ Đoàn Việt một bên
Đoàn Việt quay đầu nhìn về phía Ân Tư nói: “Ta.” Ân Tư: “Hoàn toàn mới ư?” “Cũng không hẳn.” Đoàn Việt nói: “Biết luật chơi, nhưng chưa quen thuộc kỹ năng anh hùng.” “Vậy còn có thể cứu được.” Ân Tư nhẹ nhàng thở ra
Trương Thành Phục nói: “Nếu đối diện yếu kém, chúng ta ba người dẫn hai vẫn có thể báo thù cho ngươi, nhưng muốn giành hạng nhất thì có hơi khó khăn.” Ân Tư lắc đầu, “Là bốn người dẫn một.” Đoàn Việt: “......” Hắn nhớ lại ván chơi trước đó của Ân Tư, làm người đứng xem, có thể khiến hắn nảy sinh một loại cảm giác người này thật lợi hại thì không dễ dàng
Huống chi thao tác của nàng thật là trôi chảy, khiến người ta thấy cảnh đẹp ý vui
Đoàn Việt vốn định đi mua nước uống lần nữa, trên đường trở về nhìn thấy đám áo sơ mi lam bức bách Ân Tư đổi số, cảm thấy bọn hắn đối xử với một tiểu cô nương như vậy thực sự quá đáng
Huống chi chỉ vì Ân Tư là nữ nhi, liền phán định thực lực trò chơi của nàng chỉ giả vờ ngây thơ, quả thật là mù quáng
Cự tuyệt tổ đội với Ân Tư để giành hạng nhất, đó chính là quyết định ngu xuẩn nhất mà đám áo sơ mi lam đã làm hôm nay
Nhưng Ân Tư muốn giành hạng nhất, mang theo một đồng đội chưa từng chơi trò này, quả thực là rất khó khăn
Ân Tư đi theo Đoàn Việt và Trương Thành Phục quay trở lại vị trí trước đó
Hai đồng đội khác lúc này cũng đã ở đây
Từ trang phục nhìn lại, rất dễ dàng phân chia ai là thành viên đội, ai là người được bốc thăm
Bởi vì Đoàn Việt và mấy người khác mặc áo T-shirt đen cùng kiểu, chỉ có chữ in trên áo là khác nhau
Ân Tư lúc này mới chú ý tới những chữ in liền mạch thành từ gì
Cường giả vô địch
Nhưng mà nơi này chỉ có ba người, vừa vặn còn thiếu chữ “địch” cuối cùng
Trần Văn mặc áo không in chữ nhìn thấy hai người hảo hữu quay về, nói với người được bốc thăm bên cạnh: “Hay là chúng ta ra ngoài mua nốt chiếc T-shirt cuối cùng đi, nếu không đội chúng ta không có chữ “địch” thì không may mắn lắm đâu.” Người được bốc thăm: “.....
Xấu hổ quá, không mua.” Ngẩng mắt nhìn thấy Ân Tư đi tới, người được bốc thăm không khỏi hai mắt sáng lên, ôi, vừa rồi oẳn tù tì thua đúng là quá đáng giá
Trước mắt cô nương chân dài thon thẳng, da trắng tú lệ, chỉ cần nhìn thôi đã thấy vui mắt
Nhìn người được bốc thăm chủ động tiến lên nói chuyện với Ân Tư, Đoàn Việt không khỏi lắc đầu, nếu như trước đó nam sinh hơi mập và những người kia cũng đối xử với Ân Tư giống như vị này, thì kết cục e rằng đã hoàn toàn khác
Chương 3: 003
Cả hai đều nghe nói Ân Tư gặp phải chuyện gì ở chỗ áo sơ mi lam, người được bốc thăm tỏ thái độ tức giận bất bình: “Một đám đại lão gia, làm như vậy thật sự là quá đáng!” Ân Tư ngược lại không nói gì, nàng ngồi cạnh Đoàn Việt nghiêng đầu nhìn hắn nói: “Ngươi muốn đánh vài ván trước để luyện tay một chút không?” “Được.” Đoàn Việt nói
Trần Văn lén lút kéo Trương Thành Phục hỏi hắn: “Đoàn Ca quen nàng thế nào vậy?” Trương Thành Phục nhỏ giọng trả lời: “Ta cũng không biết, lúc ta quay về thì người đã ở đó rồi.” “Lát nữa nếu không đánh lại đối phương thì sao?” Trần Văn lại nói “Chẳng phải Đoàn Ca mới nảy sinh tình cảm sẽ bị chúng ta bóp chết trong trứng nước sao.” Trương Thành Phục: “Không thể nào, xem thế nào thì cốt truyện này chúng ta cũng phải là nhân vật chính diện chứ, không có lý do gì lại không đánh lại.” Hai người liếc nhau, lại nhìn Ân Tư và Đoàn Việt, nhất thời không nói gì
“Vậy cô nương này đánh thế nào?” Trần Văn lại nói
“Ta chưa xem, chắc là tạm được.” Trương Thành Phục nói, “Ta thấy nàng cuối cùng thắng rồi.” Trần Văn: “......” “Hỏi thử xem?” Trần Văn nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Thôi đi, nếu cảm thấy chúng ta cũng nghi ngờ nàng sẽ không tốt, hơn nữa, chỉ bằng hai ta còn không đánh lại đối phương sao?” Trương Thành Phục tin tưởng mười phần, “Mặc dù Đoàn Ca trước đó chưa chơi qua, nhưng dù gì cũng là một cựu tuyển thủ chuyên nghiệp, chơi game nhập cuộc rất nhanh.”
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]