“Ngươi còn muốn thế nào
Ở nhà dưỡng bệnh nửa năm vẫn chưa đủ, chẳng lẽ còn muốn cả đời không về lại môn phái
Ngươi nguyện ý thì ta còn không gánh nổi cái người như ngươi đâu, ngày mai liền thu dọn đồ đạc rồi lên núi cho ta!” Vương Ánh Nguyệt, nữ nhi dòng chính của Vương Gia – cũng là nữ nhi của Vương Võ, lúc này đôi mắt đẫm lệ long lanh, rúc vào bên cạnh mẹ mình, bộ dáng tội nghiệp khôn cùng, nào có còn ương ngạnh như khi nàng ức hiếp tân sinh ngoại môn và Trần Ẩn ở Xích Tiêu Môn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Mẫu che chở nữ nhi mà khóc lóc: “Ngươi chỉ một mực quan tâm đến mặt mũi của mình, nữ nhi của ta thật đáng thương a
Con bé đã bị người ta ức hiếp đến thảm hại thế này!” Nửa năm trước đó, người nhà họ Vương nhận được tin tức nói Vương Ánh Nguyệt ở ngoại môn cùng một phàm nữ mới nhập môn ra tay đánh nhau, điều kỳ quái nhất là nữ nhi của bọn họ còn không hề thắng
Đến khi đón người trở về, bọn họ mới biết được tu vi Dẫn Khí ngũ đoạn của Vương Ánh Nguyệt đã sụt giảm, quẩn quanh ở Dẫn Khí tam đoạn, thậm chí còn có xu thế tiếp tục rớt xuống
Theo lời Vương Ánh Nguyệt nói, là cái phàm nữ kia đã dùng thủ đoạn yêu dị gì đó để cướp đi bản mệnh linh kiếm của nàng, dẫn đến tâm thần nàng trọng thương
Thế nhưng, các trưởng lão tông môn cũng đã kiểm tra Trần Ẩn một lượt, căn bản không hề phát hiện ra dấu vết của linh kiếm
Thêm nữa, bọn họ vốn đã cảm thấy một nữ tu mới dẫn khí nhập thể thì làm gì có năng lực lớn đến vậy, lại còn cảm thấy chuyện này vốn là lỗi của Vương Ánh Nguyệt, cuối cùng chỉ có thể giải quyết mà không đi đến đâu
Vương Ánh Nguyệt được Vương Gia dùng bó lớn linh dược dưỡng nửa năm, mới tốt đẹp trôi chảy, tu vi cũng từ từ khôi phục đến Dẫn Khí tứ đoạn
Thế nhưng, bản mệnh linh kiếm đã mất thì không thể lấy lại được
Nàng biết nếu mình trở về sơn môn, những người khác nhất định sẽ xem nàng như chuyện cười, cao ngạo như nàng sao cam lòng, bởi vậy trong nhà mới náo loạn lên
Nhưng một gia tộc lớn như vậy không phải chỉ có một chi của bọn họ, vài chi khác đã bất mãn khi Vương Võ vận dụng đại lượng tài sản để dưỡng thân thể cho nữ nhi mình, nếu nữ nhi lại không tu luyện tốt, e rằng sẽ gây nên càng nhiều bất mãn
Vương Võ chịu đựng cơn giận trong lòng, hạ giọng nói: “Ngươi cho rằng ta không đau lòng cho Nguyệt nhi sao
Nếu không phải nàng bất tranh khí!” Nhìn thấy nữ nhi đang kìm nén sự tủi thân, Vương Võ trong lòng không đành lòng, mặt âm trầm nói: “Ngươi cứ trở về mà tu luyện cho tốt, còn về phần nữ tu đã làm thương tổn ngươi kia, ta và sư tôn của ngươi tự có định đoạt.” Trong mắt vợ chồng Vương Võ, cho dù nữ nhi có kiêu căng một chút, nhưng đáng chết vẫn là Trần Ẩn kia
Huống chi, đạo kiếm ý của Vương Ánh Nguyệt cũng không phải vật bình thường, mà là bản mệnh truyền thừa của Vương gia bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngàn năm trước đó, Vương Gia xa xa còn cường thịnh hơn bây giờ, bởi vì Vương Gia bọn họ đã xuất hiện một kiếm tu thiên tài kinh diễm tuyệt luân
Đáng tiếc, kiếm tu kia giữa đường vẫn lạc, trước khi chết chỉ để lại cho gia tộc một đạo bản mệnh kiếm ý, nhiều năm qua vẫn luôn được dòng chính bảo đảm
So với việc nữ nhi bị ủy khuất, Vương Võ càng để ý đạo kiếm ý kia hơn, hắn biết tuy nữ nhi mình có ương ngạnh một chút, nhưng trong chuyện này là tuyệt đối không dám lừa gạt
Nàng nói là bị Trần Ẩn nuốt chửng, vậy thì không sai được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như bị những người thuộc các chi khác trong gia tộc biết hắn không chỉ một mình đem kiếm ý truyền cho Ánh Nguyệt, mà còn để mất rồi, thì e rằng hắn sẽ không có kết cục tốt đẹp
Nghĩ đến những điều này, thần sắc của Vương Võ lại càng thêm âm hiểm
“Người Vương Gia ta cũng không phải tùy tiện là có thể bị bắt nạt
Đồ của Vương Gia ta, cũng không phải dễ lấy như vậy!”
**Chương 16: Mới vào Tiên Môn (16) – Lựa chọn võ kỹ**
Hôm sau trời vừa sáng, Trần Ẩn đã đến cửa Võ Kỹ Khố ở ngoại môn
Xích Tiêu Môn là một trong Tứ Đại Đạo Tông đương thời, lại là tông môn truyền thừa lâu đời nhất và có nội tình hùng hậu nhất, các loại võ kỹ công pháp nhiều vô số kể, chỉ riêng một Võ Kỹ Khố thôi đã gần bằng một nửa hoàng cung mà Trần Ẩn từng biết
Cửa ra vào không có người trấn giữ, với tu vi hiện tại của Trần Ẩn chỉ có thể tiến vào tầng thứ nhất
Nàng đứng trước trắc linh thạch ở tiền điện tầng một, một tay vận khí, một đoàn linh lực thuộc Dẫn Khí tam đoạn bao phủ lòng bàn tay nàng
Theo một chưởng của nàng đánh xuống, chỉ để lại một vết mờ nhạt trên trắc linh thạch, một lát sau bề mặt tảng đá lại khôi phục nhẵn bóng
Nàng cảm giác lệnh bài của mình nóng lên, trong lòng biết mình hiện đã có được quyền lợi tiến vào Võ Kỹ Khố
Bên trong, trong suốt mấy vạn năm qua không thiếu những thiên tài, họ hoặc ít hoặc nhiều đã để lại tâm đắc của mình, hay một vài tu sĩ vô danh ngẫu nhiên ngộ ra một chiêu hai thức trong cơn huyết nhiệt
Trải qua thời gian dài lắng đọng, những võ kỹ được lưu truyền xuống nhiều vô số kể, nhất là Hoàng cấp võ kỹ
Vô số cuốn sách cổ xưa chất đống trên từng tầng giá sách cao ngất, chờ đợi tu sĩ thích hợp với nó, càng nhiều thì là những môn tự sáng tạo ra nhưng lại không ai hỏi thăm
Dẫn Khí tam đoạn có thể lựa chọn hai quyển võ kỹ, Trần Ẩn đã sớm nghĩ kỹ, nàng đã có một môn Lăn Hỏa Quyền, sẽ chọn thêm một môn võ kỹ chủ công kích, môn còn lại làm phụ trợ
Mặc dù như thế, nàng cũng phải hao tốn đủ một canh giờ mới lựa chọn được một bản trong số đông đảo võ kỹ hệ Kim – Hỏa
Hoàng cấp võ kỹ: Phá Phong Trảm
Một môn võ kỹ hệ Kim
Môn võ kỹ này uy danh không nhỏ, bởi vì hiệu lực công kích của nó được xếp vào hàng đầu trong số đông đảo võ kỹ, thậm chí còn mạnh hơn cả một số Hoàng cấp trung giai võ kỹ, tu tập có độ khó nhất định
Còn đối với một môn võ kỹ hỗ trợ, Trần Ẩn lựa chọn còn lâu hơn
Hệ Thủy giỏi phòng thủ, hệ Thổ tự ý ẩn nấp, còn hệ Mộc hữu ích cho việc khôi phục và dưỡng thương của tu sĩ, cái nào cũng khiến Trần Ẩn tâm động vô cùng
Nàng nhìn những võ kỹ đang ngủ say trong đại điện rộng lớn này mà mắt nóng ran, hận không thể dời trống nơi đây
Nhưng nàng cũng biết đạo lý tham thì thâm, muốn tu tập một môn võ kỹ đến đỉnh phong vốn không dễ dàng, ham hố ngược lại sẽ sinh ra vấn đề, đây cũng là lý do vì sao tông môn lại hạn chế số lượng võ kỹ mà đệ tử ngoại môn được tu tập
Nàng xoắn xuýt nửa ngày giữa mấy môn võ kỹ hỗ trợ, cuối cùng chọn định một bản Mộc hệ
Mở ra trang bìa cuốn sách cổ xưa ố vàng, một cỗ rung động khó tả tràn ra từ Trần Ẩn, nàng luôn có cảm giác trong cõi U Minh có một lực lượng đang dẫn dắt nàng lựa chọn nó
Võ kỹ có tên là: Kinh Cức Hải
Tương truyền đây là một vị đại tu sĩ của chư thiên thánh thần, thời kỳ Hỗn Độn Thượng Cổ, tu vi không thua kém đạo nhân Lâm Dương, đã sáng tạo ra
Vị đại tu sĩ kia một khi ngộ đạo, liền ngủ say ba năm trong rừng sâu, khi tỉnh lại, trên thân ông rơi đầy lá khô và rêu xanh, ông tiện tay điểm một cái, mượn thế thành tiên đã sáng tạo ra “Kinh Cức Hải”, sau đó vũ hóa thành tiên.