Tài Phiệt Thuê Ta Làm Thiếu Gia, Ta Bị Tỷ Tỷ Đoàn Sủng

Chương 91: Cái này trà xanh, vừa khổ lại ngọt




Phòng của Tô Thanh Uyển trang trí màu sắc chủ đạo là xanh lam, tạo cảm giác lạnh lẽo đúng như tính cách thanh lãnh của nàng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng giờ phút này, Tô Mộc đang cầm chén sứ, nhìn bóng lưng nàng pha trà ở phía xa, lại chẳng hề cảm thấy chút lạnh nhạt nào
Nhớ lại lần đầu tiên gặp nàng, khi ấy hắn còn cảm thấy người phụ nữ này cao ngạo khó với tới
Không ngờ chỉ trong thời gian ngắn nửa năm, hắn và nàng lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, thậm chí nụ hôn đầu của hắn cũng bị nàng cướp mất
Thật là tạo hóa trêu ngươi
Tô Mộc khẽ thở dài
"Nếm thử tay nghề mới học của ta đi
Tô Thanh Uyển rót thêm cho hắn một chén trà xanh
Tô Mộc nhấp một ngụm, vốn không hiểu nhiều về trà, hắn chỉ có một kết luận, hơi đắng
Đặt chén xuống, hắn mở lời: "Tỷ gọi ta đến không chỉ để uống trà chứ
Có chuyện gì sao
"Đương nhiên, nếu như là để nói xin lỗi thì không cần đâu, ta đã nói rồi, đây không phải là lỗi của ngươi
"Xin lỗi à
Tô Thanh Uyển cười khẽ, "Ta còn chưa đến mức ôn nhu làm ra vẻ giống Tô Mộng Nguyệt
"Vậy tỷ tỷ ngươi
Tô Thanh Uyển nhìn thẳng vào mắt hắn, gằn từng chữ: "Cảm tạ, hay là nói là chuộc tội, là vì ngươi đã gánh hết mọi áp lực trước mặt phụ thân, ít nhất cũng để ta làm chút gì đó cho ngươi đi
Sự khác biệt này hình như không lớn lắm nhỉ
Tô Mộc gãi đầu, "Có điều, ta không cần tỷ làm gì cả

Tô Thanh Uyển cười khổ, "Xem ra ta đến tư cách sai khiến ngươi cũng không có sao
"Ta không có ý đó
Tô Mộc vội vàng xua tay, "Ta chỉ là..
"Không cần nói nữa, ta hiểu mà
Tô Thanh Uyển cúi đầu xuống, vẻ mặt cô đơn, "Nếu vậy, ngươi ra ngoài trước đi, ta muốn yên tĩnh suy nghĩ một chút
Tô Mộc lần đầu thấy nàng buồn bã như vậy, dáng vẻ rũ rượi như con cún nhỏ bị chủ vứt bỏ, đôi mắt long lanh như sắp trào ra
Tô Mộc muốn nói rồi lại thôi nhiều lần, mãi đến khi Tô Thanh Uyển giục hắn rời đi
"Tỷ
Tỷ đừng như vậy mà
Cuối cùng, hắn không nhịn được lên tiếng: "Ta thật sự không muốn tỷ phải làm gì cả
Nếu tỷ thực sự băn khoăn, thì cứ làm những gì tỷ muốn đi
Nghe vậy, Tô Thanh Uyển khẽ lộ ra vẻ tinh quái ở nơi Tô Mộc không thấy, nàng 'vui mừng' nói: "Đây là do chính ngươi nói đó nhé
"Ừm
Tô Mộc gật đầu thật mạnh
Kế hoạch thành công
Tô Thanh Uyển nhảy cẫng lên, ngón tay vô tình chạm vào mặt bàn, lá trà xanh trong nước khẽ rung rinh..
Vài phút sau "Tô Mộc đệ đệ, dễ chịu không
"Ừm
Không cần giải thích dài dòng, vẻ mặt thích thú của Tô Mộc đã trả lời thay
"Không ngờ tỷ tỷ còn có cái này nữa
Nằm trên đùi Tô Thanh Uyển, Tô Mộc thở ra một hơi, kinh ngạc than
"Ở trường học, những lúc buồn chán, bị bạn cùng phòng bắt học chút
Xem ra công này là của Vân Song Song
Tô Mộc nhắm mắt, cảm nhận từng cơn ngứa ran truyền đến từ tai, hắn có thể cảm nhận rõ thế nào là cảm giác sung sướng tột độ
Thảo nào nhiều người thích lấy ráy tai đến thế, hóa ra là sung sướng thật
"Nếu Tô Mộc đệ đệ thích, sau này ngày nào ta cũng có thể lấy ráy tai cho đệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngày nào, tai sẽ bị làm sao mất
"Đấy là nói quá thôi, chỉ cần đệ muốn, lúc nào cũng có thể tìm ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Mộc cười cười, sợ là sau này không còn cơ hội nữa
Hắn chuyển chủ đề: "Tâm trạng của tỷ bây giờ khá hơn chút nào chưa
"Thấy đệ thoải mái như vậy, ta cũng ổn hơn rồi
"Vậy xem như là tỷ đền bù cho ta nhé
Lần sau đừng vì chuyện nhỏ này mà buồn bã nữa được không
Ta cũng sẽ đau lòng đấy
"Được
Ta nghe theo Tô Mộc đệ đệ
Tô Thanh Uyển khẽ cười
Thời gian trôi nhanh, giữa những câu chuyện trò bình thường, một quá trình đã kết thúc
Tô Mộc chuẩn bị đứng dậy, phải nói rằng, chân của Tô Thanh Uyển rất trắng, rất mềm, rất mịn, gối lên chiếc đùi xinh đẹp tuyệt trần như thế quả thật có một cảm giác mỹ diệu khó tả
Nhưng Tô Mộc lại chẳng hề quyến luyến chút nào, vì nàng có, thì hắn cũng có
"Thanh Uyển tỷ, ta phải đi đây
Trong mắt Tô Thanh Uyển thoáng hiện lên một tia không nỡ, nàng im lặng làm những việc cuối cùng, nhìn Tô Mộc khẽ nói: "Tỷ có lỗi với đệ
"Tỷ
"Là do ta ép buộc đệ cùng ta đóng giả làm tình nhân, là ta rõ ràng có cơ hội ngăn cản Song Song công bố thân phận của đệ nhưng lại bỏ qua, là ta giấu giếm mọi người trong nhà, không để lộ mối quan hệ của chúng ta, nếu như không phải là ta..
Nói đến đây, nàng dừng lại: "Xin lỗi, đã hứa với đệ sẽ không buồn nữa rồi
Ta chỉ muốn nói đây vốn là trách nhiệm của ta, vậy mà lại để đệ gánh chịu, thật quá không công bằng
"Ai bảo ta là em trai của tỷ chứ
Tô Mộc vỗ vỗ vai nàng, lúc này mọi lời nói cũng không bằng ánh nhìn dịu dàng, trìu mến
"Phải ha
Tô Thanh Uyển mỉm cười, "Dù sao thì chúng ta là chị em, coi như đóng giả người yêu thì cũng sẽ được lý giải là ta đang giúp đệ che giấu thân phận thôi
Về phần những hành động thân mật trước đây cũng vừa vặn là minh chứng cho mối quan hệ tốt đẹp giữa hai chị em, đúng không
"Đúng là như thế
Tô Mộc gật gù, nàng có thể nghĩ như vậy thì tốt quá rồi
"Vậy nên, để bày tỏ lòng cảm kích..
Đôi môi đỏ mọng của Tô Thanh Uyển nhẹ nhàng tiến lại gần
Một dấu ấn nhè nhẹ ướt át trên má hắn, hương bạc hà của dầu gội đầu tràn vào khứu giác, Tô Thanh Uyển trước mặt hắn khẽ cười
"Để bày tỏ cảm kích, như vậy cũng có thể chấp nhận chứ
Tô Mộc kinh ngạc nhìn nàng, ngẩn người không nói, ngược lại là Tô Thanh Uyển làm như không có gì dìu hắn đứng dậy
"Được rồi, cảm kích và đền bù đều đã cho đệ hết rồi, đệ có thể đi rồi đấy
Tô Mộc có chút thất vọng, hụt hẫng, hắn đứng lên, chậm rãi rời khỏi phòng
"Hai chữ tỷ đệ thật là hữu dụng
Tô Thanh Uyển nhìn bóng lưng hắn tự lẩm bẩm, "Vừa có thể lừa người, cũng vừa có thể lừa mình
Nàng cúi đầu nhìn ly trà xanh Tô Mộc chưa uống hết, uống cạn một hơi
Thật là, vừa ngọt vừa đắng!… Khoảng cách ngày đóng quân dã ngoại còn chưa đầy một tuần, Tô Bỉnh Khôn lúc này còn có hai chuyện phải giải quyết
Một là tham gia buổi tụ họp của lão gia tử, hai là..
"Tô tổng
Hay là chờ ngài xong việc ở trên rồi để tôi
"Nhanh nhanh lên
"Có thể là tôi đã ở đây nửa tiếng rồi
Vừa dứt lời, tiếng xả nước vang lên trong phòng vệ sinh, Tô Bỉnh Khôn sắc mặt tái nhợt bước ra
"Hôm qua ăn uống không tốt
Hiện tại không sao rồi
"Vậy là chuyện gì mà gấp gáp gọi tôi đến đây vậy
"Không vội, chờ anh theo tôi đi gặp một người thì sẽ hiểu thôi
Tô Bỉnh Khôn khoát tay, ra hiệu cho Tô Mộc đi theo
Hai người ngồi xe một lúc lâu, cuối cùng cũng dừng lại ở một con hẻm nhỏ không mấy nổi bật
Đi theo Tô Bỉnh Khôn vào bên trong một tòa nhà, Tô Mộc cuối cùng cũng thấy một người đàn ông mặc tây phục, đeo caravat
Tô Bỉnh Khôn dẫn hắn ngồi xuống đối diện người đàn ông: "Chu tiên sinh, chính là cậu ấy

Người đàn ông nhìn Tô Mộc một cái, rồi hỏi: "Cậu muốn chết như thế nào?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.