Tô Mộc đầu đầy dấu hỏi nhìn về phía Tô Bỉnh Khôn
Đối phương lúng túng hắng giọng một cái, "Cái kia, Chu tiên sinh, không cần thiết nghiêm túc như vậy, với lại cà vạt của ngươi cũng đeo sai rồi
Chu tiên sinh trực tiếp giật cà vạt xuống, nhếch miệng cười một tiếng: "Ta đây chẳng qua là muốn tăng thêm phần chuyên nghiệp mà thôi
"Vẫn là nói chuyện chính đi
"Nhu cầu của các ngươi là giả chết để thoát thân, yêu cầu này không tính quá khó khăn
"Nhưng ta còn cần phải lừa được con gái của ta, không, tốt nhất là làm cho tất cả mọi người đều tin rằng hắn đã chết
"Chuyện này có chút khó đấy, nào là tai nạn xe cộ, nào là chìm xuống nước, nào là bị vật thể trên cao rơi trúng, phải biết rằng ở trong thành phố hễ có xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đều sẽ có thi thể
Chu tiên sinh gãi đầu
"Nếu như các thiên kim tiểu thư nhà ngài nhất định muốn đi phân biệt, rất có thể sẽ nhìn ra sơ hở
Tô Bỉnh Khôn trịnh trọng nói: "Đây chính là điều ta lo lắng, lần giả chết này nhất định không thể để cho các nàng biết
"Vậy mấ.t tích hoặc là b.ắ.t c.óc có cân nhắc tới chưa
Tô Bỉnh Khôn lắc đầu: "Không được, các nàng sẽ đi điều tra, điều tra ra kế hoạch sẽ bị bại lộ, mà nếu không tra được thì lại càng có vấn đề
"Điều này cũng đúng
Chu tiên sinh nghĩ mà tóc cũng rụng mấy sợi
Tô Bỉnh Khôn không vui nói: "Ta nói ngươi không có cách nào nào tốt hơn sao
Chu tiên sinh vẻ mặt khó xử: "Tô tổng, ta là s.át thủ, mà làm thật, việc ngài muốn ta diễn giả, ngược lại làm khó ta rồi đấy
Đúng lúc này, Tô Mộc yếu ớt giơ tay phải lên, "Ta có một ý tưởng
"Hửm
"Hỏa hoạn
Chỉ cần lửa đủ lớn hoặc là đốt đủ lâu, thì sẽ không thể nào phân biệt ra thi thể nữa
"Ngươi đúng là một thiên tài
Chu tiên sinh vỗ tay tán thưởng, "Sao ta lại không nghĩ ra được chứ
Tô Bỉnh Khôn cũng khẽ gật đầu, "Phương pháp này có thể thực hiện được, mà lại độ rủi ro cũng không cao
Chu tiên sinh không nói nhảm: "Đã vậy thì ta đây liền đi sắp xếp
Hai người từ trong ngõ nhỏ đi ra, Tô Mộc vốn cho rằng Tô Bỉnh Khôn sẽ trực tiếp về nhà, nhưng không ngờ vòng đi vòng lại, hắn lại tới bệnh viện
"Khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến, tiện đường tới thăm ông ngoại con một chút
Tô Mộc biết, hắn đây là muốn cho hắn sớm báo cho ông ngoại phòng bị trước
Về chuyện này, ngược lại hắn không có ý kiến, việc này sớm muộn gì cũng phải nói cho lão gia tử, nói rõ trước mặt hai người thì cũng đỡ rắc rối về sau
Mang theo hai thùng sữa bò, Tô Bỉnh Khôn an vị vào thang máy
Không thể không nói rằng có thể leo lên chức thủ phủ, đạo lý đối nhân xử thế phương diện này hắn vẫn nắm bắt rất chuẩn, cho dù thân phận có cách biệt lớn, nhưng những lễ nghĩa nên có lại không hề bỏ qua
Vào phòng bệnh, thấy Tô Mộc lão gia tử hiển nhiên hết sức cao hứng
Hắn ngồi thẳng dậy, vừa thấy Tô Mộc dẫn một người trung niên tiến đến chào hỏi: "Ngài là ông ngoại của Tô Mộc ạ
"Ngươi là ai
Tô Mộc giới thiệu: "Đây là Tô gia gia chủ Tô Bỉnh Khôn
Lão gia tử lập tức hiểu ra, ông liếc nhìn Tô Mộc, sắc mặt hơi có chút không thoải mái, quan hệ này, không giống như là cha con a
Không đợi ông đưa ra nghi vấn, Tô Mộc liền tự mình nói ra hết chân tướng
"Cho nên nói, con không phải con ruột của ông ấy, là ông ấy thuê con về nhà ông ấy làm việc
"Không sai
Tô Mộc gật đầu
Lão gia tử bừng tỉnh đại ngộ, cứ như vậy thì rất nhiều vấn đề của ông đều đã có lời giải đáp
Ông cũng tự nhủ mà rằng, Tô Bỉnh Khôn là một thủ phủ, sao có thể tìm Tô Mộc những mười tám năm ngay trước mắt mình chứ
Thấy lão gia tử cũng không tỏ ra quá mức kinh ngạc, Tô Mộc lại nói: "Sở dĩ bây giờ con nói cho ông biết là vì vở kịch này rất nhanh thôi sẽ không cần phải diễn nữa
"Sao
Muốn đùa thật hả
Tô Bỉnh Khôn khóe miệng giật giật, vội nói: "Không phải, là Tô Mộc hoàn thành công tác rất tốt, đã đạt được mong muốn của ta
"Nói cách khác ngươi muốn đuổi Tô Mộc ra khỏi Tô gia
"Lão gia tử, từ 'đuổi' này không đúng lắm, Tô Mộc nhà ông lúc đầu cũng đâu phải người của Tô gia ta đây này
Lão gia tử nghe vậy, cười cười: "Vậy còn con gái của ngươi thì sao
Cũng muốn nói cho các nàng biết chân tướng sao
"Chúng ta tới là để nói cho ông về việc này
Tô Mộc vội nói, "Tô tổng sau khi nhiệm vụ kết thúc sẽ sắp xếp cho con một màn giả chết, từ đó về sau con sẽ biến mất khỏi thế giới của các cô ấy, đổi một cái tên khác để sinh sống
"Hồ nháo
Lão gia tử lúc đó liền nổi giận, ông cũng mặc kệ Tô Bỉnh Khôn có ở đó hay không, kéo Tô Mộc lại và quát: "Giả chết
Ai mà biết hắn có chơi thật không
"Lão nhân gia
Tô Bỉnh Khôn hắng giọng một tiếng, "Tô mỗ tôi không nói cái khác, chút nhân phẩm này thì vẫn có
"Không được
Việc này rủi ro quá cao, chúng ta gánh không nổi
Lão gia tử một mực từ chối
Tô Bỉnh Khôn không có cách, đành nhìn về phía Tô Mộc, Tô Mộc ngầm hiểu
"Để con nói chuyện với ông ấy
"Vậy thì tốt quá, ta đi vệ sinh đây
Tô Bỉnh Khôn như trút được gánh nặng, trước khi đi còn tiện tay lấy một cuộn giấy từ đầu giường
Thấy trong phòng chỉ còn lại hai người, Tô Mộc cũng không giấu giếm: "Ông ngoại, con đã đồng ý
Lão gia tử hừ một tiếng: "Đồ ngốc
Tô Mộc bất đắc dĩ cười cười: "Con biết làm như vậy sẽ có rủi ro, mà con không đồng ý thì có thể còn cách nào nữa
"Tô tổng nói trước khi đi sẽ còn cho con một khoản tiền lớn, thật ra có tiền hay không con không quan tâm, có thể chữa khỏi bệnh cho ông con đã rất thỏa mãn rồi
Lão gia tử chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Con thật ngốc, ta một ông già sống được mấy năm nữa, ngược lại con còn trẻ như vậy lại phải tham gia vào chuyện này thật là không đáng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Con cảm thấy đáng giá
Tô Mộc kiên quyết nói
"Hơn nữa sự việc đã đi đến bước này rồi, đã không còn lựa chọn lui lại, chúng ta chỉ có thể tin tưởng hắn một lần thôi
"Không thành không thành, ta vẫn cảm thấy trong lòng không yên
Lão gia tử lắc đầu, "Kỳ thực ngay từ đầu ta đã nghi ngờ rồi, lúc ấy ta cho rằng hắn là muốn tìm đối tượng cho con gái hắn..
Khoan đã, con gái của hắn
Lão gia tử bỗng nhiên chợt thông suốt: "Hắn sở dĩ muốn cho con giả chết cũng là vì con gái của hắn đi
"Không sai, không muốn cho con chết thật cũng là sợ hãi mấy cô con gái sẽ đau lòng
"Vậy nếu để con gái hắn biết..
" "Ông ơi, cũng không thể nói lung tung được
Tô Mộc vội ngăn lại ông
Đây là phòng bệnh của Tô gia, nhỡ đâu có tai vách mạch rừng thì sao
Huống chi, hắn cũng không phải là chưa từng nghĩ tới loại phương pháp này, nhưng hắn cuối cùng vẫn quyết định từ bỏ
Bởi vì hắn sợ hãi, lòng người khó đoán, hắn sợ hãi những người chị dịu dàng hiền lành kia sau khi biết thân phận thật sự của hắn sẽ lặng lẽ xa lánh hắn
Bởi vì xuất thân của hắn, ở quá khứ hắn đã thấy quá nhiều những sự xa lánh, nhiều đến mức hắn không còn muốn mạo hiểm nữa
Cứ như vậy đi
Không phải rất tốt sao
Từ đây bọn họ đường ai nấy đi
Tô Mộc trở về làm một người bình thường, còn các cô ấy thì tiếp tục tại lĩnh vực của mình mà trở thành ngôi sao sáng nhất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tựa như chim và cá, vốn không nên có gặp gỡ
"Thằng nhóc ngốc
Ngươi muốn làm gì đấy
Lão gia tử trừng mắt nhìn hắn một cái, "Ta vẫn là phải tuân thủ quy tắc, người ta không cho nói thì ta sẽ không nói
"Vậy ý ông là
"Ta phải thăm dò thái độ của mấy con bé kia rồi mới quyết định
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"
Ông không phải nói muốn tuân thủ quy tắc sao
"Mạng sắp mất đến nơi rồi còn tuân thủ cái rắm
Tô Mộc nhếch miệng, hắn muốn nói rằng nếu thái độ không tốt thì nói hay không thì cũng có kết quả như nhau thôi
Đúng lúc này, điện thoại của Tô Mộc đột nhiên nhận được tin nhắn, là Tô Bỉnh Khôn gửi tới
"Có giấy không
Cần gấp!"