"Về rồi à
Tô Bỉnh Khôn liếc nàng một cái
Tô Mặc Ngọc trong lòng hơi thấp thỏm, đây là bị phát hiện rồi sao
Dù sao chuyện đã lan truyền rộng như vậy, nàng cũng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng mấy cô em gái khác cũng ở đây là tình huống thế nào
"Ừm
Cha, chuyện này là sao
"Con đến đây đứng đã
Khó có được khi thấy Tô Mặc Ngọc biết sai nên ngoan ngoãn nghe lời
Tiếp đó, nàng thấy Tô Bỉnh Khôn bắt đầu phát video mà vừa nãy nàng nghe được
Tô Mặc Ngọc tĩnh lặng nghe, vốn tưởng rằng sau khi phát xong thì Tô Bỉnh Khôn sẽ nói gì đó, nhưng không ngờ ông lại lấy ra một đoạn ghi âm và một đoạn video khác
Nội dung ghi âm là Tô Thu Vũ và Tô Mộc đóng vai tình nhân tham gia dạ tiệc, còn video thì trực tiếp hơn khi quay cảnh Tô Mộng Nguyệt ở trên buổi ký tặng có nụ hôn với Tô Mộc
Vì các cô con gái đều mới biết chuyện này nên nhao nhao ném ánh mắt phẫn nộ về phía Tô Mộng Nguyệt
Hay cho cái trò về trả đũa chúng ta, hóa ra mình cũng chẳng thật thà gì
Tô Mộng Nguyệt run rẩy: ┭┮﹏┭┮
"Từng đứa, các con không có gì muốn nói sao
Tô Bỉnh Khôn hai tay chống nạnh, không giận mà uy
Bốn người nhìn nhau, Tô Mặc Ngọc lần này chủ động đứng dậy đầu tiên: "Cha
Con sai rồi
"Hừ, sai ở đâu
Tô Bỉnh Khôn lạnh giọng hỏi
"Sai ở chỗ không nên giấu diếm cha chuyện con giả làm bạn gái của Tô Mộc để điều tra thân phận thật của hắn
"Cái này
Tô Bỉnh Khôn vậy mà nhất thời không biết nên nói gì
Tô Thu Vũ phản ứng rất nhanh, tiếp lời: "Cha, con cũng sai
"Sai ở đâu
Tô Bỉnh Khôn cũng thuận thế đổi chủ đề
"Sai ở chỗ không nên giấu diếm cha việc con giả làm bạn gái của Tô Mộc để hoàn thành tâm nguyện của thầy
"
Tô Bỉnh Khôn trầm mặc, sao con bé này cũng có lý do thế
Tuy rằng không thể gọi là hợp lý nhưng hình như cũng nói được
"Cha, con cũng sai
Tô Hàn Sương cũng nói
"Con cũng không phải là có nguyên nhân đấy chứ
Tô Hàn Sương cười ngây ngô một tiếng: "Con, hắc hắc, con chỉ là lỡ lời thôi, có được tính là nguyên nhân không ạ
Tô Bỉnh Khôn chỉ thấy trước mắt tối sầm lại, sau đó lại nghe Tô Mộng Nguyệt cũng yếu ớt mở miệng: "Con, con cũng sai, con là vì
"Con đừng nói nữa
"Dạ
Tô Mộng Nguyệt cúi đầu, ngoan ngoãn im lặng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Bỉnh Khôn vốn muốn nhìn thấy các cô con gái á khẩu không trả lời được, lại không ngờ từng người đều có lý do đầy đủ khiến ông giống như mới là người xấu
"Không đúng, vậy các con cãi nhau giải thích ở hành lang là thế nào
Tô Bỉnh Khôn nắm lấy sơ hở, "Còn có nữa là các con từng người chính nghĩa nghiêm trang, sao đều không nói với ta
Các cô con gái im lặng, nói cho cùng thì các nàng cũng biết mình trong chuyện này không có lý
"Không nói lời nào thì ta coi như các con thừa nhận nhé
Các con có nghĩ việc các con làm gây ra hậu quả lớn như thế nào cho Tô gia không
Tô Bỉnh Khôn ba hoa một tràng, các cô con gái kinh ngạc phát hiện, đây chẳng phải là lý do của mình sao
Không sai, những lý do Tô Bỉnh Khôn nói đều là do các nàng từng dùng trên người các tỷ muội khác
Không ngờ a, boomerang vậy mà lại đánh lên người mình, không đúng, lại một lần nữa đánh lên người mình
Một tiếng sau, Tô Bỉnh Khôn thao thao bất tuyệt uống một ngụm nước, nhìn đám con gái cúi đầu không nói, trong lòng của ông có chút vui mừng, ít nhất, ít nhất các con vẫn còn nghe ông nói hết lời
"Cha, chúng con biết sai rồi, cha phạt chúng con đi
Tô Hàn Sương thấy ông dừng lại liền vội vàng mở miệng
Pháp bất trách chúng, theo cô thì phụ thân cùng lắm chỉ bắt các nàng đóng cửa hối lỗi thôi, nên cô vốn không hề sợ hãi
"Các con dù sao cũng là con gái của ta, đều lớn thế cả rồi, ta biết phạt các con sao đây
Quả nhiên
Các cô gái trong lòng mừng rỡ, Tô Hàn Sương còn nhịn không được nhảy cẫng lên
"Chỉ là Tô Mộc cảm thấy áy náy, mấy ngày nay liền ở lại bệnh viện chăm sóc ông nội
Hắn nói với ta là để các con không được liên lạc với hắn
"A
!~" sắc mặt các cô gái trong nháy mắt xám ngoét
Tô Bỉnh Khôn vẻ mặt bất mãn: "A cái gì mà a
Tô Mộc mới rời đi hai ngày mà các con đã chịu không được
Về sau thì sao
"Cái gì mà về sau
"Ừm
Ta nói là sau này ta đi làm việc, các con phải làm sao
Tô Hàn Sương nháy mắt mấy cái, hoạt bát nói: "Chúng con sẽ nhớ cha
Khóe miệng Tô Bỉnh Khôn hơi co giật, sao mà ông lại không tin những lời này chứ
Trên lầu, thấy cảnh này Tô Thanh Uyển nhịn không được cười trộm, nàng chẳng qua là muốn trả mối thù hôm đó thôi, không ngờ còn có ngoài ý muốn niềm vui, quả thật là trời giúp ta
Ai ngờ, một giây sau, Tô Bỉnh Khôn ngẩng đầu nhìn nàng: "Còn có cả con nữa cũng vậy
"A
!~"
Đêm đó, ánh trăng chiếu xuống biệt thự nhà họ Tô, màn đêm hoàn toàn yên tĩnh
Năm cô gái không hoàn toàn giống nhau nhìn bầu trời đêm trằn trọc khó ngủ, nhưng trong lòng đều đang nghĩ về cùng một người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai ngày sau
"Cha, các chị, mọi người đến rồi
Tô Mộc sớm đã xuống lầu nghênh đón, nhìn mọi người từ trên xe bước xuống cười nói
Hôm nay là thời gian hai nhà ăn cơm, để thể hiện sự coi trọng, Tô Bỉnh Khôn đặc biệt đổi một bộ đồ vest phẳng phiu, kết hợp với kiểu tóc vuốt ngược mới nhuộm, trông rất có khí chất tổng giám đốc
Dù sao bây giờ Tô Mộc là công tử nhỏ được tất cả mọi người công nhận của Tô gia, nên những lễ nghi cần có vẫn phải đáp ứng đủ
Nhưng mà, cái dáng vẻ mà người ngoài đường cũng phải coi trọng mấy phần này, lúc này lại có vẻ bình thường không có gì nổi bật
Bởi vì, phía sau ông những cô con gái đều rực rỡ loá mắt, khí chất mỗi người một vẻ, lại có thể mặc những bộ đồ đẹp mắt không hề phô trương, rõ ràng là cố ý chuẩn bị cho ngày hôm nay
Ví dụ như, Tô Mặc Ngọc để nổi bật khí chất nữ cường nhân của mình đã chọn áo sơ mi trắng kết hợp áo khoác dáng dài màu đen, nhìn từ xa thậm chí có một chút khí phách hiệp nữ hào hùng
"Tô Mộc đệ đệ, lâu rồi không gặp
Nàng cười nói chào hỏi
Tô Mộc cũng gật đầu đáp lại
Kỳ thật, nàng rất muốn tiến lên ôm lấy cánh tay nhỏ của Tô Mộc, nhưng nghĩ đến phụ thân mới nổi giận không lâu nên đành nhịn xuống
Mấy cô em gái cũng nghĩ như vậy nên đều chỉ chào hỏi rồi lướt qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Bỉnh Khôn đối với điều này rất hài lòng, ông âm thầm gật đầu, xem ra con gái của mình cũng không phải là nhất định phải có Tô Mộc
Tô Mộc cũng không dẫn mọi người lên lầu, mà là dẫn bọn họ vào một nhà hàng trong bệnh viện
Tuy nói ông cụ đã trải qua phẫu thuật, nhưng bây giờ vẫn đang trong giai đoạn hồi phục nên không được vận động quá sức
"Ông nội, chúng cháu tới rồi
Ông cụ cười ha hả chào hỏi mọi người, bên ngoài biết Tô Bỉnh Khôn là ông chủ của Tô Mộc nên thực sự không hề tỏ ra chút nào dè dặt
Ngược lại là năm cô chị gái của Tô Mộc, từng người căng thẳng đến không được, phảng phất như người trước mặt là nhân vật trọng yếu gì đó
"Mặc Ngọc à, mới có mấy ngày không gặp đã xinh đẹp hơn lần trước rồi
"Tô Mộng Nguyệt đúng không
Tiểu Mộc dạo này hay nhắc đến con trước mặt ta đấy
Không thể không nói, ông cụ sống lâu như vậy, công phu ăn nói vẫn còn rất đỉnh, chỉ mấy câu ngắn ngủi liền làm mấy cô con gái vui vẻ ra mặt
Tô Bỉnh Khôn thấy vậy có chút ngưỡng mộ, bản lĩnh sống trên đời người ta có, nhưng khả năng ăn nói hiển nhiên không bằng ông ta, nếu không thì đã chẳng đến mức mấy năm trời cứ căng thẳng với mấy cô con gái
Chẳng bao lâu, nhà hàng bắt đầu lần lượt mang đồ ăn lên, ông cụ cùng Tô Bỉnh Khôn hô bắt đầu ăn, mọi người mới động đũa
Tô Mặc Ngọc thấy vậy, lập tức tâm tư linh hoạt đứng dậy bưng chén nước, "Ông nội, cháu kính ông một chén, chúc ông thân thể khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi
Chỉ là vài câu nói xã giao tốt đẹp, nhưng ông cụ nghe thấy trong lòng đặc biệt thoải mái, ông dư quang liếc qua vẻ mặt ghen tị của mấy cô gái, trong lòng hiểu rõ
Vốn tưởng Tô Mặc Ngọc đến đây là xong, ai ngờ nàng lại nói: "Ông nội, vừa hay hôm nay nhà chúng ta đoàn tụ, có tâm nguyện gì ông cứ nói thẳng ra, chúng cháu nhất định cố gắng để ông được toại nguyện
Tô Bỉnh Khôn và Tô Mộc thì không có ý kiến gì, còn mấy cô gái kia thì lại trừng mắt nhìn nàng
Thật hèn hạ
Một mình con nói hết lời rồi, vậy bọn chị biết nói gì
Ông cụ mỉm cười, món đồ mà người ta tự động dâng tới cửa như thế thì sao có thể không bắt lấy, khoát tay một cái, ông nói: "Ta cũng đã bảy tám mươi tuổi rồi, không muốn gì cả, chỉ là bây giờ vẫn còn một tâm nguyện chưa được thỏa mãn
"Ông nói đi
"Ta muốn được nhìn thấy Tô Mộc cưới vợ!"