Tại Tinh Tế Viết Kiểu Trung Quốc Quái Đàm Sau

Chương 8: Quy tắc quái đàm 8




Sau khi An Mệnh mở lại diễn đàn thì đã là nửa đêm
Hậu trường lại có thêm mấy tin nhắn riêng
An Mệnh tập trung nhìn vào
Đều là từ một tiểu hào
[Lão sư, ta tra một chút điển tịch cổ xưa, ngài sáng tạo ra "Quỷ" thật sự là đi trước quá xa
Chỉ là có hơi lạ
] [Lão sư ngài đừng nóng giận, bây giờ nghĩ lại, đem "Quỷ" kết hợp với đại diện tinh thần cũng không có gì không tốt.] [Lão sư, ta nhớ lại việc học trước đây, phát hiện đọc khổ sách huyền học mười năm không bằng nhìn ngài một thoáng.] [Lão sư, dạo gần đây ta đang học đoán mệnh, có thể cho ta xin bát tự của ngài không
Tuy rằng diễn đàn đều nói ngài c·h·ế·t rồi, nhưng ta không tin.] [Lão sư, đây là bạn thứ năm của ta rồi, nếu ngài không quay lại, bạn bè dùng hết mất.] An Mệnh chậm rãi đánh ra một dấu hỏi
Đối phương trả lời ngay
[Là như vậy
Ta là truyền nhân gia tộc từ Lam Tinh xa xôi, giỏi quan sát tinh tượng phán đoán cát hung
Đã từng cũng hay bị nói là thiên tài, nhưng thưa lão sư, ngài mới thật sự là thiên tài!] An Mệnh đơ ra một lúc
..
Người tốt nhà nào vậy, thời đại vũ trụ rồi, còn xem tinh tượng á
Nhưng vì có chút hiếu kỳ, An Mệnh liền cho nàng bát tự của nguyên chủ
Hai khắc sau, đối phương chân thành gửi một đoạn ghi âm, là giọng một cậu bé trai
[Lão sư ngài không tầm thường, đúng là điềm xấu.] An Mệnh cũng suy nghĩ hai khắc
Cảm thấy chắc là l·ừ·a đ·ả·o
Quay sang bắt đầu biên tập bài đăng, đúng như đối phương nói, cũng bởi vì nàng đã lâu không online, nên diễn đàn thật sự cho rằng nàng không còn sống nữa
—— 【Ta đem suy đoán của mình nói cho Nhị tỷ
An Tĩnh thực chất là một người c·h·ế·t có ký ức, và ta cũng đã kể cho nàng những suy đoán của các ngươi, chính là sau khi An Tĩnh c·h·ế·t đi, vẫn cứ gửi tin nhắn
Chúng ta đều cảm thấy rằng, so với việc An Tĩnh c·h·ế·t đi rồi, có người cầm quang não của nàng gửi tin nhắn, thì việc An Tĩnh tự phục sinh gửi tin để duy trì mọi thứ mới bình thường hơn
Mà như vậy, cũng có thể chứng tỏ rằng An Tĩnh có lẽ còn có cùng ký ức với chúng ta
Nhưng ta và Nhị tỷ đều không hiểu, An Tĩnh vì sao lại muốn làm như vậy chứ
Cho dù nàng c·h·ế·t rồi, cũng không hề thể hiện ác ý gì với chúng ta, chỉ là vẫn cứ sinh hoạt như cũ
Quy tắc cũng không có yêu cầu gì về quỷ quái nha
Cho nên chúng ta cho rằng khả năng là, do ta và An Yên Tĩnh trước đó là bạn thân
Nên tình nghĩa giữa âm dương đôi bên này cũng kéo dài thêm
Trong tình cảnh còn chưa rõ sống c·h·ế·t, mà lại thảo luận về cái kết quả ấm áp như vậy, tựa hồ có chút kỳ quái..
Ta không quen thuộc cái kiểu không khí ấm áp cho lắm, nên đã đùa một câu: "Tuy chúng ta xem những bạn học đã c·h·ế·t kia là quỷ..
Nhưng giờ chẳng phải bọn họ cũng đang s·ố·n·g sao
Người đó c·h·ế·t rồi, một phút sau lại còn s·ố·n·g, vậy là quỷ sao
Có khi còn là con người thôi, tỉ như An Tĩnh vậy
Có khi chúng ta có thể chung sống tốt đấy chứ, với người đã c·h·ế·t, hoặc là với quỷ
Nhị tỷ giật mình trước câu đùa này của ta, trông hơi căng thẳng, thế là ta cười nói rằng đây chỉ là trò đùa thôi
Trải qua nhiều chuyện như vậy, nhiều người c·h·ế·t đến thế rồi, chỉ là trêu chọc chút ở chỗ quen thuộc thôi, cả hai bọn ta bỗng có cảm giác thân thiết, bắt đầu nhớ lại chuyện xưa
Nhị tỷ nói: "Nói đi nói lại thì, sau khi quy tắc giáng xuống, chúng ta chưa từng thấy mặt lão sư nữa
Ngày thường đến lớp cũng toàn tự học cả thôi
Ta nói: "Cũng không rõ mấy thầy cô giáo thế nào, nhưng một ký túc xá dài dằng dặc như thế, cũng đã cho thấy quy tắc này chỉ nhắm đến học sinh mà thôi
Nhị tỷ nói: "Ừm, chúng ta muốn liên lạc với thầy cô trong nhóm lớp đều không được, vậy có lẽ mấy thầy cô đang ở bên ngoài
Ta nói: "Ta nhớ Lý lão sư thật, nhớ cái vẻ da trắng, môi đỏ của nàng
Nhị tỷ: "Là đầu trọc ấy
Nhị tỷ tiếp tục hồi tưởng: "Hơn nữa nàng còn thích cười lắm, luôn cười tủm tỉm, hồi đó cứ ngồi bên cạnh chúng ta, rồi lại cười với bọn ta
Ta hơi lạ: "Nàng hay cười lắm sao
Ta không nhớ rõ lắm: "Sau này nàng lại để tóc dài rồi
Nhị tỷ chợt trầm mặc một hồi, rồi nàng ngồi bên cạnh ta, cười với ta, y hệt Lý lão sư hồi xưa
"Ngươi lại đùa rồi, Lý lão sư bị trọc giữa trán đó, nhưng vợ hắn lại có mái tóc dài lắm
Ta không cười nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
..
Ta chợt nhận ra
Ký ức của chúng ta không khớp nhau.】 【Phải đó, ta đáng lẽ phải nhận ra từ lâu rồi
Mọi người đều có quang não, nếu An Tĩnh có thể thông qua bài đăng để xác minh ký ức của mình..
...Vậy thì những con quỷ khác, chắc cũng có thể chứ.】 【Mọi người nói đúng
Ký túc xá thì nguy hiểm, Nhưng phòng học cũng chẳng an toàn hơn Tối qua người c·h·ế·t không chỉ có mỗi An Tĩnh, mà còn có Nhị tỷ nữa.】 —— Những lời bình luận khủng hoảng của chủ bài đăng chợt ngưng cập nhật bắt đầu, mà vẫn cứ âm ỉ lên men
Từ suy đoán về An Tĩnh, đến suy đoán về Nhị tỷ, cho đến cả sự an nguy của chủ bài đăng
Lo lắng, kinh hoàng, thậm chí chờ mong
Mọi cảm xúc dâng trào hệt như men rượu sủi bọt
Cho đến tận lúc này, bọt khí lên men liên tục bị nén xuống, chỉ cần có một chất kích thích là sẽ nổ tung ngay
Mà chân tướng của Nhị tỷ chính là một chất kích thích đó
Bình luận nhanh chóng được làm mới, tranh nhau phát tán suy nghĩ của mình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không biết là thực sự kinh hãi trước chân tướng, vì bạn bè lo lắng, hay là chỉ đang tận hưởng, cái cảm xúc bị chèn ép được thả ra, cái sự hưng phấn vì bị nỗi kinh hãi khống chế
Ôn Tửu tỉnh táo xem xét cái bài đăng này
Sau khi thoát khỏi sự chi phối cảm xúc, hắn bắt đầu cảm thấy những suy đoán này quá đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g
Hắn không biết chủ bài đăng có biết nội dung cuộc trò chuyện của hắn và 4 hay không, nhưng bọn họ vừa mới thảo luận vấn đề về Nhị tỷ xong, chủ bài đăng lập tức đã đổi mục tiêu sang, sự chú ý của họ giờ chỉ dồn vào Nhị tỷ
Nếu hắn không nói chuyện với 4, vậy thì hắn có lẽ sẽ thấy, bài đăng mới này không những đã giải đáp vấn đề của An Tĩnh, mà còn hé lộ thêm nghi vấn về Nhị tỷ nữa
Nhưng vì hắn đã nói chuyện rồi, nên hắn bắt đầu dùng ánh mắt nghi ngờ để xem xét chủ bài đăng, thế là hắn thấy được thêm vài điểm đáng ngờ khác
Hắn nhìn những bình luận đang tăng lên nhanh chóng phía dưới
Các bình luận đều cho rằng, Nhị tỷ là quỷ
Các bình luận đều cho rằng, Nhị tỷ đã c·h·ế·t
Mà bọn họ còn cho rằng, vì Nhị tỷ đã là quỷ rồi, vậy thì phòng học cũng không còn an toàn nữa, nhao nhao giục chủ bài đăng mau chạy đi
Nhưng Ôn Tửu biết rõ, nếu Nhị tỷ là quỷ, vậy thì bạn bè sẽ không cố tình đổi vị trí của sự chú ý như thế
Nguyên nhân duy nhất của việc đổi vị trí sự chú ý chỉ có một
Đó chính là—— Chỉ khi nàng muốn mưu h·ạ·i Nhị tỷ, nàng mới có thể ở lại phòng học cùng Nhị tỷ, mới có thể cố ý chuyển sự chú ý của quần chúng sang Nhị tỷ, để mọi người cho rằng Nhị tỷ là quỷ có ký ức hỗn loạn
Chỉ để che giấu một chân tướng
Chính là bạn bè mới là quỷ
Chính bản thân chủ bài đăng mới là quỷ
Bạn bè là quỷ
Ý nghĩ này đã có trong đầu Ôn Tửu ngay khi bạn bè vừa mới xuất hiện
Lúc đầu hắn chỉ nghĩ rằng, bạn bè l·ừ·a d·ố·i An Tĩnh, gián tiếp g·i·ế·t chết Đại tỷ và An Yên Tĩnh, cho nên mới là quỷ
Nhưng sau đó khi bạn bè tiếp nhận bài đăng của An Tĩnh, Ôn Tửu đã bị đánh một cú đau điếng
Dù sao quỷ làm sao mà lên mạng được chứ
Nghe qua là thấy vô lý rồi
Nhưng lúc đó Ôn Tửu đã nghĩ, quỷ thật sự không có cách nào lên mạng sao
Hắn một lần nữa sắp xếp lại kịch bản
Nếu bạn bè là quỷ, vậy thì chuyện nàng l·ừ·a d·ố·i An Tĩnh tới chết trở nên hợp lý
Nếu bạn bè là quỷ, vậy thì ký túc xá đối với nàng mà nói chính là an toàn, nàng mới có thể bình yên ở qua hai đêm
Nếu bạn bè là quỷ, vậy thì với thân phận là quỷ, nàng không có nói rằng mình đã uống nước tro, quy tắc về nước tro mới tiếp tục được giữ nguyên
Vì bạn bè là quỷ, nên trong cái tình huống không phân biệt được người s·ố·n·g hay người đã c·h·ế·t, nàng vẫn biết được An Tĩnh hiện tại đã là người c·h·ế·t rồi, dù sao thì An Tĩnh là do nàng g·i·ế·t c·h·ế·t mà ra
Vì bạn bè là quỷ, ký ức hỗn loạn, nên nàng mới không nhớ Lý lão sư
Bạn bè mới là quỷ
Không phải việc An Tĩnh biến thành quỷ rồi đăng vài bài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà là sau khi An Tĩnh c·h·ế·t m·ấ·t, thì người đăng bài từ đầu đến cuối chính là—— ——cái kẻ đã biến thành quỷ
Đến đây thôi, mọi nghi vấn đều có thể được giải thích rồi
Mà theo như cái chân tướng bạn bè là quỷ mà suy diễn, thì việc phục dựng lại một chút trải qua mà không có yếu tố của quỷ và bóp méo, chắc là sẽ như thế này
[Bạn bè nói với An Tĩnh rằng Cary đã c·h·ế·t từ lâu
Dẫn dụ chủ bài đăng tới ký túc xá tuyên bố rằng quy tắc kia chỉ là một trò đùa; cho nên đến lúc Đại Tỷ mở cửa, mọi người mới không ngăn cản
Sau khi g·i·ế·t c·h·ế·t Emma
Thì lại lợi dụng sự áy náy của An Tĩnh, để An Tĩnh mở cửa cho Emma
Do đó mà h·ạ·i c·h·ế·t An Tĩnh.] [Sau khi h·ạ·i c·h·ế·t An Tĩnh, lại mượn quang não của An Tĩnh để đăng nốt các bài viết còn lại
Không phải "Ngày thứ hai phát hiện An Tĩnh đã c·h·ế·t, rồi lấy quang não của An Tĩnh", mà là "sau khi h·ạ·i c·h·ế·t An Tĩnh, thì lấy quang não của nàng"
Và cũng vào lúc Ôn Tửu đưa ra suy luận, thì bắt đầu xuất hiện sự can nhiễu của việc mọi người suy đoán chân tướng chính xác.] [Mà mục tiêu tiếp theo của nàng, chính là Nhị tỷ.] [Về cuộc trò chuyện của bạn bè và Nhị tỷ
Bạn bè nói rằng mình đã mở trò đùa: "Tuy chúng ta coi những người bạn đã c·h·ế·t là quỷ...nhưng bây giờ chẳng phải họ vẫn sống sao
Người đó đã c·h·ế·t rồi, mà một phút sau lại s·ố·n·g, vậy là quỷ sao
Có thể là con người mà thôi, như An Tĩnh vậy
Lời nàng nói, không phải để chỉ An Tĩnh, mà đang chỉ chính mình
Nàng không phải đang đùa
Và về sau, cái ký ức của nàng và Nhị tỷ về lão sư không khớp, không phải là Nhị tỷ nhớ sai, mà là bạn bè nhớ sai.] [Ở góc nhìn của nàng thì có vẻ đáng sợ, nhưng ở góc nhìn của Nhị tỷ, thì lúc đó bạn học bỗng nhiên nói với mình những câu đùa quỷ quái, mà ký ức lại còn không khớp nữa, thì người bị hù dọa nên chính là Nhị tỷ mới đúng.] [Cùng với đó, mục đích cuối cùng mà bạn bè đang ám chỉ rằng Nhị tỷ là quỷ, thật ra chính là đang dẫn dắt tư duy của người đọc đến điểm là, phòng học không an toàn
Như vậy thì ngay lập tức nàng sẽ cùng Nhị tỷ rời khỏi phòng học
Có lẽ phòng học mới là nơi an toàn, mà nàng kéo bạn bè ra ngoài chỉ vì một lý do duy nhất, đó là để g·i·ế·t c·h·ế·t Nhị tỷ bên ngoài phòng học.] Ôn Tửu đem những điều này nói cho 4 nghe, rồi lại hỏi: [Có muốn đăng những cái này ra không
Có lẽ sẽ cứu được Nhị tỷ một m·ạ·n·g.] [...] 4 bên kia dừng lại một hồi lâu mới hỏi: [Sao lại muốn đăng ra, đây không phải là một câu chuyện sao
Vậy thì ta phát hiện ra tuyến chân tướng của câu chuyện, rồi chờ tác giả xác minh là được rồi.] [Ngươi thật là kỳ lạ, hệt như một đứa trẻ nhìn thấy bạn đổi đáp án rồi vội vàng la lên đồng dạng.] Ôn Tửu sững người
Ngay lập tức thoát ra khỏi mớ suy đoán nặng nề, phức tạp, khó hiểu kia
À, phải ha
Đây là một câu chuyện
Câu nói này tựa như đang trùng hợp với những gì tỷ tỷ dặn dò
Dù sao thì đây chỉ là một câu chuyện thôi
Nếu đây chỉ là một câu chuyện
Vậy thì đắm mình trong đó, giữ cho mình tỉnh táo, quan sát tác giả viết nên câu chuyện, rồi chờ mong vào những cú lật bàn về sau là được
..
Nhưng nhỡ đâu đây không phải là một câu chuyện thì sao
...Nhị tỷ sẽ như thế nào?...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.