Bên ngoài cổ chiến trường
Bạch Thu Lan cùng Tôn Nhược Vi và những người khác đã đến
Tuổi của các nàng đều trong vòng trăm tuổi, vẫn có thể vào thiên kiêu cổ chiến trường, chỉ là đang cố ép giới hạn trăm tuổi mà thôi
Ví như tông chủ Đại Đạo tông đã quá trăm tuổi, không thể vào trong được nữa, chỉ có thể nói tạo hóa trêu người
"Ngươi là Hợp Đạo cảnh, còn vào thiên kiêu cổ chiến trường, có phải quá bắt nạt người rồi không
Tôn Nhược Vi có chút không nói nên lời
Bạch Thu Lan vẫn toàn thân áo trắng, gió nhẹ thổi, khiến dáng người quyến rũ của nàng hiện rõ, khiến không ít người không nhịn được nhìn theo
"Ta là Hợp Đạo không sai, nhưng bảng vạn cổ thiên kiêu đâu chỉ nhìn thực lực, căn cốt, chiến lực, tuổi tác, đủ thứ yếu tố đều ẩn chứa trong đó, có lẽ thứ tự của ta còn không bằng ngươi trên bảng vạn cổ thiên kiêu
Bạch Thu Lan cười nhạt nói
"Ngươi đừng có mà bôi nhọ ta, ta còn kém Hợp Đạo cả mười vạn tám ngàn dặm, tuổi của hai ta lại không khác biệt là mấy
Hai người đang nói chuyện thì có một thanh niên phong độ nhẹ nhàng đi tới
"Bạch sư muội, đã lâu không gặp
Người tới là trưởng lão của Sơn Hà Bảo Tháp tông, tên Hứa Mặc, chuyên luyện khí
"Đây là trâm ngọc ta mới luyện gần đây, có thể dưỡng nhan trấn thần, ta thấy rất hợp với ngươi, tặng cho ngươi nhé
Hứa Mặc mang theo nụ cười tao nhã trên mặt
Trong tay hắn xuất hiện một chiếc trâm ngọc chế tác cực kỳ tinh xảo, trong đó ẩn chứa không biết bao nhiêu trận pháp hoa văn, tỏa ra linh quang mạnh mẽ, chắc chắn Hứa Mặc đã tốn không ít tâm sức
Tôn Nhược Vi không nhịn được liếc mắt
"U u u, quả nhiên là có tình ý thì trong mắt chỉ có đối phương, ta là một người sống sờ sờ đứng bên cạnh đây, kết quả người ta đến liếc mắt cũng không thèm, nói chi là nói với ta một câu
Tôn Nhược Vi âm dương quái khí nói
Hứa Mặc hơi lúng túng, hắn thực sự quá kích động
Nói đến cũng khoảng mấy chục năm chưa gặp Bạch Thu Lan, vạn vạn không ngờ Bạch Thu Lan không hề phai nhạt theo thời gian, ngược lại còn thêm rực rỡ chói mắt
Cái này ai mà chịu cho nổi
"Vị sư muội này, xin lỗi, ta đã lâu không gặp Bạch sư muội, tâm tình có chút kích động
Tôn Nhược Vi
"Tốt tốt tốt, hay cho một câu Hứa Mặc, cái gì mà 'vị sư muội này'
'Vị sư muội này' là có ý gì
Ngươi chẳng lẽ quên cả tên ta rồi hả
Hứa Mặc..
Bạch Thu Lan thần sắc bình tĩnh, "Đa tạ ý tốt của Hứa đạo hữu, nhưng giữa hai ta không có tình ý gì, thực sự không tiện nhận lễ vật của ngươi
"Sao lại không có tình nghĩa được chứ
Chúng ta cũng từng vai tác chiến, cùng nhau chống lại yêu ma mà..
"Mời Hứa đạo hữu đừng cố chấp, Thu Lan một lòng chỉ hướng đại đạo, không có tâm tư khác, Hứa đạo hữu cố chấp cuối cùng chỉ làm mình tổn thương
Bạch Thu Lan thẳng thắn từ chối
Ánh mắt Hứa Mặc trở nên ảm đạm
"Ta không có ý gì khác với ngươi cả, chỉ là trâm ngọc này chính tay ta luyện chế bằng cả tâm huyết, ta thấy Bạch sư muội cùng trâm ngọc quả là trời đất tạo thành một đôi, Bạch sư muội dù không có tình cảm với ta, cũng mong nhận lấy chiếc trâm, coi như để trâm ngọc tìm được một chủ nhân tốt nhất
Bạch Thu Lan nhíu mày
"Thu Lan không muốn nói những lời vô tình, mời Hứa đạo hữu tự giác rút lui, tránh làm tổn thương hòa khí
Hứa Mặc..
"Ta thấy chiếc trâm này rất hợp với ta, bằng không tặng ta đi
Tôn Nhược Vi cười hì hì nói
Hứa Mặc liếc nhìn nàng một cái, buồn bã cúi đầu rời đi
Tôn Nhược Vi giận tím mặt, "Hắn có ý gì
Ánh mắt đó là ý gì
Hắn hắn hắn..
Bạch Thu Lan giơ tay đặt lên đầu Tôn Nhược Vi
"Thành thật
Không ngờ Tôn Nhược Vi cả người giật bắn lên
Nàng đột nhiên quay đầu, mắt trợn tròn, không dám tin nhìn về phía Bạch Thu Lan
Bạch Thu Lan ngẩn ra
Nàng quay đầu lại, phía sau không có gì cả
Không ngờ Tôn Nhược Vi cầm tay nàng xuống, nắm chặt trong tay
"Sao tay của ngươi lại lạnh như thế này
Tôn Nhược Vi thất thanh nói
"Lạnh ư
Bạch Thu Lan có chút mơ hồ
Nàng giơ tay còn lại sờ thử, cũng không hề cảm thấy lạnh
Tôn Nhược Vi liền chộp lấy tay còn lại của Bạch Thu Lan
"Tay này cũng lạnh buốt
Tại sao lại thế này
Tay này lạnh như băng vậy, ngươi không cảm thấy gì sao
"Thân thể ngươi thì sao
Thân thể ngươi đâu
Vẻ mặt Tôn Nhược Vi đầy lo lắng, mắt đỏ hoe, vén tay áo Bạch Thu Lan lên
Da thịt nàng đặc biệt xinh đẹp, bóng loáng mượt mà như tơ lụa hảo hạng
Nhưng càng sờ, Tôn Nhược Vi càng kinh ngạc
Lạnh
Lạnh
Lạnh thấu xương
Lạnh thấu linh hồn
"Rốt cuộc ngươi làm sao thế
Ngươi giấu ta chuyện gì hả
Người bình thường, mà ngươi còn là Hợp Đạo cảnh, chẳng lẽ không biết thân thể của mình đã lạnh đến mức này sao
Bạch Thu Lan nhướng mày
Nàng sờ vào cánh tay của mình, vẫn không thể cảm thấy lạnh
Là vì Hỗn Độn Thái Âm Thần Thể sao
Tuy không biết tình hình thế nào, Bạch Thu Lan vẫn nở nụ cười, "Ngươi đừng ngạc nhiên vậy, chỉ là ta tu luyện một loại công pháp đặc thù thôi, chẳng mấy chốc sẽ khôi phục lại
"Thật hay giả
Nói cho ngươi biết, Bạch Thu Lan, ngươi không được gạt ta, hai ta là tỷ muội tốt nhất, nếu ngươi lừa ta, ta sẽ rất đau lòng đó
Tôn Nhược Vi nói
"Không có lừa ngươi, sao ta lại gạt ngươi chứ, ta thật sự là do công pháp tu luyện, nếu không phải tu luyện công pháp mạnh mẽ thì làm sao ta có thể đột phá Hợp Đạo cảnh nhanh như vậy, đây chỉ là một chút tác dụng phụ, không lâu nữa sẽ hồi phục bình thường
"Thật sao
"Thật
"Nhưng mà lạnh quá đi
Ta vừa chạm vào tay đã lạnh như thế này, ngươi xem ta chạm thử cánh tay xem
Cánh tay hai người tiếp xúc
Trong nháy mắt, vô số da gà nổi lên trên cánh tay Tôn Nhược Vi
Tôn Nhược Vi vội vàng rời ra
"Bàn tay da dày nên cảm giác còn tốt, chỉ như chạm vào khối huyền băng ngàn năm, còn cánh tay da mỏng, chạm một chút liền chịu không nổi
"Ngươi xác định là không sao chứ
Bạch Thu Lan nở nụ cười nhạt
"Thật sự không sao, cứ yên tâm đi
"Được thôi, xem ra ta phải thường xuyên sờ vào người ngươi mới được, nếu có vấn đề gì, nhất định chúng ta phải giải quyết ngay
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bạch Thu Lan khẽ gật đầu, "Yên tâm đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt nàng nhìn về hướng thiên kiêu cổ chiến trường
Trong mắt mang theo một tâm tình khó tả
Lạnh giá..
Giống như huyền băng ngàn năm lạnh giá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giờ phút này, trong lòng nàng không khỏi sinh ra chút dao động
Trước đây nàng đã từng nghĩ, nếu Lục Dã cùng nàng âm dương tu hành, Lục Dã chẳng hề cảm thấy dễ chịu gì
Vậy chẳng phải hắn đã chiếm tiện nghi của mình ư
Mỗi lần như vậy, Lục Dã đều phải chịu đựng cảm giác băng hàn tột độ ấy..
Sư diệt tổ, chuyện này, rốt cuộc có thể thực hiện không
Bạch Thu Lan thật mơ hồ...