Tam Quốc: Bắc Cảnh Thiết Kỵ Quét Thiên Hạ

Chương 11: Tiêu diệt địa đầu xà Công Tôn Độ




Phía tây thành Tương Bình, cạnh bờ sông, Hàn Duệ ngồi trên một tảng đá lớn nhô ra, tay cầm mấy quyển sách cổ lật xem
Vừa nãy lúc rảnh rỗi phát chán, nhớ ra hôm nay vẫn chưa điểm danh, trực tiếp mở gói quà điểm danh hôm nay
Nói trắng ra là, trong túi không còn lương khô
Chỉ cần có cơ hội, thì phải cướp, hiện tại sức lực còn mới mẻ sao không dùng
"Keng
Chúc mừng kí chủ điểm danh thành công, nhận được gói quà điểm danh hàng ngày một cái, có mở ra không
"Mở ra"
"Chúc mừng kí chủ nhận được một bộ Xuân Thu, đã cất vào không gian hệ thống"
Tâm tư vừa động, trong tay liền xuất hiện ba bản sách cổ giấy đóng chỉ, phân biệt là Tả thị truyện, Công Dương truyện và Cốc Lương truyện
Cầm lên tùy tiện lật xem, phát hiện bên trong toàn là chữ lệ, văn ngôn cổ
Người xem quen chữ Khải hiện đại, nhìn những văn ngôn cổ đại này, thực sự là không quen
Huống chi hiện tại ta cũng không có tâm trí đọc những thứ này, một lát nữa còn phải thu dọn Công Tôn Độ
Vẫn nên cất đi trước đã, để lại cho Quan nhị gia rất hợp, nhị gia không phải hay đọc Xuân Thu sao
Sau đó trực tiếp cất vào không gian hệ thống
Hàn Duệ từ không gian hệ thống lấy ra một bình rượu, nhìn cảnh hoàng hôn trước mắt, từng ngụm từng ngụm uống, hưởng thụ khoảng thời gian nhàn nhã hiếm có
Quay đầu nhìn Ô Chuy đang ăn cỏ bên cạnh: "Ô Chuy à, ngươi nói lão nhân kia sao chậm vậy, ta đợi hắn gần nửa tiếng rồi mà sao hắn còn chưa đến
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chắc bên Từ Vinh cũng đã động thủ rồi
Ô Chuy ngẩng đầu nhìn Hàn Duệ, đôi mắt to đen láy chớp chớp, phì mũi một hơi, ý là rất rõ ràng, không có việc gì đừng gọi lão tử
Sau đó lại cúi đầu gặm cỏ
Lúc này Hàn Duệ nhìn thấy phía xa có một điểm đen đang từ từ lớn dần, mơ hồ thấy một cỗ xe ngựa đang đi đến, phía sau còn có một đội hộ vệ
Hàn Duệ hướng về phía dãy núi nhỏ mờ ảo xa xa làm thủ hiệu, sau đó nhìn xe ngựa ngày càng đến gần
Vừa nãy trên đường tới, Hàn Duệ đã phát hiện người mai phục xung quanh, đạt đến tuyệt thế cảnh giới sau khi, đối với xung quanh cảm giác đã tương đối nhạy bén, đại khái cảm nhận được có mấy trăm người đang mai phục
Không ngờ lão này vẫn coi trọng ta như vậy, bày ra một trận thế không nhỏ
Nếu ta không chuẩn bị, thì đúng là dễ bị hắn đánh bất ngờ
Vì thế Hàn Duệ trực tiếp ở phía xa một ngọn núi nhỏ thả hai ngàn Bạch Mã Nghĩa Tòng còn lại ra, để bọn họ nhìn tay mình làm việc
Lần đầu tiên là chuẩn bị sẵn sàng, lần thứ hai sẽ lao ra giết hết đám người mai phục
Theo xe ngựa dừng lại bên đường, phu xe lập tức nhảy xuống xốc màn xe lên, một người trung niên mặc áo gấm ngồi trong xe, tóc đã có vài sợi hoa râm, ánh mắt thâm trầm nhìn thẳng vào ánh mắt bất cần đời của Hàn Duệ
Công Tôn Độ tuy rằng ngạc nhiên vì đối phương còn trẻ, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, được phu xe đỡ xuống xe
Sau đó chắp tay cười đi tới: "Vị này chắc là Hàn Duệ công tử, hôm qua thần uy quá độ, tiêu diệt sạch kỵ binh Ô Hoàn, quả là anh hùng xuất thiếu niên, hậu sinh khả úy
"Công Tôn lão gia khách khí rồi, trận đánh hôm qua đúng là may mắn, tại hạ không dám nhận, dù sao Công Tôn lão gia mới là người có tai mắt thông thiên ở Tương Bình, hô mưa gọi gió đại nhân vật
Có muốn cùng ta một ly không, rượu này cũng không tệ
Vừa nói liền đưa rượu trong tay về phía trước
"Công tử cũng thật là có nhàn tâm thoải mái, có điều rượu thì ta không uống
Chắc là ý của công tử say tại cái khác chứ không phải rượu
Hàn Duệ cầm bình rượu lên uống một ngụm, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của đối phương, từ từ nói: "Tự nhiên là Khương Thái Công câu cá, kẻ nguyện mắc câu
Không biết Công Tôn lão gia muốn làm cá đây
Hay..
làm cá đây
"Không biết công tử đến từ đâu, vì sao lại đến Tương Bình thành lúc này
Thấy đối phương tuy còn trẻ nhưng ngôn ngữ sắc bén, Công Tôn Độ cũng lười đôi co với hắn
"Xem ra Công Tôn lão gia không có ý định cùng ta nói chuyện phiếm, nhanh vậy đã vào đề
"Có câu nói: Vào núi bái thần, vào cửa gọi người
Đây là quy củ
Không biết công tử có tán thành quy củ này không
"Ha ha, ta nghe qua một câu khác, có lẽ hợp với tình huống bây giờ hơn
Sóng sau xô sóng trước, trò giỏi hơn thầy
Nói xong cũng từ từ xoay người, tiện thể làm một thủ thế
Công Tôn Độ không chú ý tới Hàn Duệ ám muội, tuy chỉ trò chuyện thế này, nhưng dã tâm của Hàn Duệ đã bại lộ không thể nghi ngờ, bất kể hắn lai lịch ra sao, hôm nay nhất định phải giết hắn
"Ngươi quả nhiên không phải người đơn giản, xem ra hôm nay dù thế nào cũng không thể để ngươi sống
"Vốn là muốn nói chuyện với ngươi thêm chút, dù sao tại U Châu này ngươi cũng coi là một nhân vật, lăn lộn mấy chục năm sao không kích động chút nào vậy
Hay là để ta ra tay trước vậy
"Ngông cuồng tiểu nhi, chỉ bằng mình ngươi..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời Công Tôn Độ còn chưa dứt, chỉ nghe từ phía xa sau ngọn núi nhỏ truyền đến tiếng vó ngựa ầm ầm
Nhìn theo âm thanh, một con Bạch Mã từ phía sau núi phi ra, theo sau là vô số Bạch Mã Nghĩa Tòng
Hai ngàn người từ xa giương cung lắp tên lao về phía đám người đang mai phục, chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên
Một làn mưa tên đi qua, trực tiếp biến khu rừng kia thành con nhím, sau đó một ngàn người xông qua bù đao
Một nhóm người khác bao vây đám người của Công Tôn Độ ba vòng trong, ba vòng ngoài
Công Tôn Độ thấy Bạch Mã Nghĩa Tòng bao mình kín như bánh chưng, sắc mặt liền biến đổi, giận dữ quát lớn Hàn Duệ: "Sao bọn chúng lại ở đây, rõ ràng kỵ binh của ngươi còn ở trong thành mà
Hàn Duệ móc lỗ tai nói: "Tiếng lớn quá, đơn giản thôi, bởi vì những người này căn bản không phải kỵ binh trong thành
"Không thể, người của ta đã tìm hiểu khắp vùng quanh thành Tương Bình, không hề phát hiện có chỗ mai phục khác, vậy số binh mã này của ngươi từ đâu chui ra
"Không cần để ý chi tiết đó, đây dĩ nhiên không thể nói cho ngươi, đây là bí mật của ta, ngươi cứ từ từ xuống dưới nghĩ đi
"Ha ha ha
Ngươi quá thần bí, tuổi còn trẻ đã đột nhiên xuất hiện, loại kỵ binh Bạch Mã này cho dù là Ô Hoàn cũng không thể dễ dàng lấy ra được, ngươi vừa ra tay đã là ba ngàn kỵ binh tinh nhuệ, ta thật sự đoán không ra lai lịch của ngươi
Ngươi võ nghệ cao cường, ta tự nhận không có ai là đối thủ của ngươi, huống hồ người mai phục của ta đã bị ngươi tiêu diệt
Vậy đám sơn tặc và thế lực gia tộc của ta gần đây, chắc ngươi cũng không để vào mắt
Công Tôn Độ nhìn như hào hiệp nói
"Ngươi cảm thấy sao, không cần dùng chiêu lùi một bước để tiến hai bước hù dọa ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu đã quyết định trở mặt với ngươi, thì Huyền Thố quận phụ thân của ngươi tự nhiên cũng nằm trong sự cân nhắc của ta
Coi như thêm cả ông bố nuôi của ngươi cũng không phải là đối thủ của ta, cục diện bây giờ đã định, ngươi không nghĩ thử quy phục ta sao
"Đối với người đã hưởng thụ quyền lực mà nói, việc chịu làm người dưới là điều không thể tin nổi, ngươi cũng hiểu đạo lý này, sẽ không giữ lại ta là mầm họa
Bởi vì chúng ta đều là kiểu người có dã tâm
Nếu ngươi ở đây có mai phục, vậy thành Tương Bình chắc cũng sẽ không thoát khỏi tay ngươi
Công Tôn Độ có chút tán thưởng Hàn Duệ còn trẻ đã làm việc không có một lỗ hổng
"Thông minh, quả thật nhìn thấu rồi
Từ khi ngươi bước chân ra khỏi thành, phủ Công Tôn đã bị xóa tên khỏi Tương Bình
Hàn Duệ không khỏi vỗ tay, quả là gừng càng già càng cay, cáo già đúng là khó bắt
"Ngươi đã dùng hết chiêu cứng, chiêu mềm, chắc cũng không còn chiêu gì khác phải không, cũng có thể kết thúc rồi
Trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế nào đều là vô dụng, từ trước đến nay ta vẫn luôn tin tưởng là dốc hết toàn lực
Sau đó Hàn Duệ cưỡi Ô Chuy nghênh ngang rời đi, phía sau chỉ còn lại thi thể Công Tôn Độ bị bẻ gãy cổ, số hộ vệ còn lại cũng bị Bạch Mã Nghĩa Tòng chém giết tại chỗ
Để lại 500 người xử lý thi thể, còn lại đều đi theo Hàn Duệ về thành Tương Bình
HẾT-11.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.