Mấy ngày sau, nhìn xem dung dịch tỏi trong bình, Nhậm Tiểu Bình vẻ mặt hài lòng
Thuốc kháng sinh có vấn đề tạp khuẩn, khó xử lý và khó điều chế, nhưng chiết xuất tỏi thì lại đơn giản
Tỏi được hòa tan trong các dung môi như ethanol, diethyl ether..
Diethyl ether hắn không điều chế được, nhưng ethanol thì lại đơn giản
Thêm vào đó, ethanol dễ bay hơi khi đun nóng, nên sau khi hòa tan tỏi vào ethanol rồi đun nóng, đợi ethanol bay hơi hết, thứ còn lại chính là dung dịch tỏi
"Đi, đi Hoàng phủ
Nhậm Tiểu Bình tự tin đầy mình hướng Hoàng phủ tiến đến, Trương Liêu từ đầu đến cuối nhìn Nhậm Tiểu Bình điều chế toàn bộ quá trình, hoàn toàn không cảm thấy đó là thuốc, nhưng lúc này cũng chỉ có thể nghiến răng chạy theo, đồng thời làm tốt mọi sự chuẩn bị
Tuy nhiên, điều làm Nhậm Tiểu Bình ngoài ý muốn chính là, lần này tới Hoàng phủ, lại gặp được người vừa ngoài ý liệu vừa hợp tình hợp lý
"Tiên sinh, Trung đợi lâu vậy
Nhìn thấy Nhậm Tiểu Bình đến, Hoàng Trung, người đã chờ đợi mấy ngày, đứng dậy đón, và giới thiệu người bên cạnh với Nhậm Tiểu Bình
"Đây là Trương Cơ Trọng Cảnh, y sư là tiểu nhi, nghe Văn tiên sinh có thể trị bệnh lao, cho nên muốn đến tận mắt nhìn thấy, hy vọng tiên sinh không cần để ý
Một bên Trương Trọng Cảnh thuận thế ôm quyền mỉm cười hành lễ nói:
"Trương Trọng Cảnh, gặp qua Nhậm tiên sinh
"Chuyện nhỏ thôi
Nhậm Tiểu Bình phất tay nói
Dù sao, sự tín nhiệm giữa hắn và Hoàng Trung chưa đủ
Việc Hoàng Trung tìm y sư quen biết đến xem cũng là lẽ thường tình, Nhậm Tiểu Bình cũng không phải là người hẹp hòi
Huống hồ
Nhậm Tiểu Bình lén lút liếc Trương Trọng Cảnh một cái
Đây chính là y thánh đó, nếu có thể bắt buộc..
khụ, mời đến Tiểu Bái thì hắn sẽ không sợ chết sớm vì bệnh
"Tiên sinh, không biết bệnh của tiểu nhi...
Thấy Nhậm Tiểu Bình không có động tĩnh gì, Hoàng Trung nhịn không được, lo lắng mở miệng hỏi
"A, yên tâm đi, dẫn ta đi gặp lệnh công tử
Nhậm Tiểu Bình thu tầm mắt lại, để Hoàng Trung dẫn đường
"Tiên sinh mời đi theo ta
Hoàng Trung không chút do dự, sải bước đi trước dẫn đường
Rất nhanh, cả nhóm liền đến sân nhỏ của Hoàng Tự
"Khụ khụ..
Chưa nhìn thấy người, tiếng ho khan đã đến trước
Trương Trọng Cảnh nghe tiếng không khỏi thở dài một tiếng:
"Đáng tiếc y thuật của ta nông cạn, chỉ có thể làm dịu, không cách nào trị tận gốc..
"Trọng Cảnh ở đó
Lời của Trương Trọng Cảnh chưa dứt, đã bị Hoàng Trung ngắt lời:
"Nếu không phải Trọng Cảnh, con ta đau khổ càng lớn vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ai
Trương Trọng Cảnh không nói thêm lời, mà quay đầu lại, ánh mắt sáng rực nhìn về phía Nhậm Tiểu Bình
"Tiên sinh, mặc dù ta hành động lần này có chút mạo muội, nhưng có thể cho Trọng Cảnh ở một bên quan sát không
"À, à..
Nhậm Tiểu Bình sửng sốt một chút, mới nói:
"Được thôi
"Đa tạ tiên sinh
Cảm ơn ngươi nhé
Nhậm Tiểu Bình trong lòng lẩm bẩm
Nếu đợi lát nữa mà thật sự trông thấy thì không biết có còn cảm ơn nữa không
"Tự nhi, ta vào
Kẹt kẹt
Đúng lúc này, Hoàng Trung đã mở cửa phòng, đi vào trước một bước
Nhậm Tiểu Bình thì đi sát phía sau, đi vào theo
Trong phòng, Hoàng Tự lúc này đang ngồi bên giường, một tay che miệng, tiếng ho khan nhỏ bé thoát ra khỏi kẽ tay
Hoàng Tự cố gắng nhịn cơn ho, nhưng lại không thể kiềm chế được phản xạ tự nhiên của cơ thể
"Phụ thân, Trọng Cảnh tiên sinh, Nhậm tiên sinh khụ khụ...
Nhìn thấy Hoàng Trung và những người khác tiến vào, Hoàng Tự đứng dậy hành lễ
"Tự nhi
Nhìn thấy Hoàng Tự nói câu nào liền ho khan, Hoàng Trung mặt mũi tràn đầy đau lòng, tiến lên vuốt tay Hoàng Tự, kéo hắn ngồi lại, sau đó quay đầu nhìn Nhậm Tiểu Bình
"Tiên sinh
"Hoàng tướng quân yên tâm
Nhậm Tiểu Bình cũng không phải người che giấu, lúc này trực tiếp tiến lên, đi đến trước mặt Hoàng Tự, sau đó lấy ra một cái bình nhỏ đưa cho Hoàng Tự
"Nào, uống hai ngụm đi
Khóe mắt Hoàng Trung giật giật, giọng điệu này, sao lại giống như đang mời rượu vậy
Hoàng Tự cũng có chút không biết làm sao, ngẩng đầu nhìn Hoàng Trung
Hoàng Trung do dự một chút, vẫn là gật đầu
Thấy vậy, Hoàng Tự cũng không nói nhiều lời, cầm lấy bình, mở nắp, sau đó một làn hương cay xè xộc thẳng lên trán Hoàng Tự, làm hắn choáng váng
Hoàng Tự trầm mặc
Hắn ngẩng đầu nhìn Nhậm Tiểu Bình một chút, lại nhìn Hoàng Trung, dường như đang hỏi, thật sự muốn uống sao
Trương Trọng Cảnh vốn cho rằng Nhậm Tiểu Bình muốn bắt đầu bằng vọng văn vấn thiết, nhưng kết quả là vừa đến đã bắt Hoàng Tự uống thuốc, vì vậy hắn đã tiến lên một bước, muốn xem rốt cuộc Nhậm Tiểu Bình đã chuẩn bị loại thuốc gì
Thế nhưng hắn vừa lên, Hoàng Tự đã mở nắp, sau đó một mùi tỏi nồng nặc lập tức xộc tới
"Mùi tỏi
Trương Trọng Cảnh nhíu mày, dường như có phần không hiểu và nghi ngờ
Tương tự sự nghi hoặc, Hoàng Trung trong phút chốc đột nhiên cảm thấy không biết có nên tin tưởng Nhậm Tiểu Bình nữa hay không
Nhậm Tiểu Bình lại tự tin đầy mặt nói:
"Yên tâm đi, đây là thuốc đặc chế ta nghiên cứu ra, chỉ là hương vị giống tỏi mà thôi
Hoàng Trung nghe vậy, vẫn gật nhẹ đầu với Hoàng Tự
Việc con trai bị bệnh sớm đã trở thành nỗi bận tâm của ông ta
Đến nước này, ông ta cũng chỉ còn cách liều một phen
Ít ra, có Trương Trọng Cảnh ở đây, hẳn sẽ không đến mức khiến con trai gặp nguy hiểm đến tính mạng
Hoàng Tự thấy lão cha gật đầu, cuối cùng cũng cắn răng, nín thở, nâng chén, ngửa đầu nốc liên tiếp hai ngụm
"Được rồi, tiếp theo chúng ta chờ đến tối xem hiệu quả nhé
Bây giờ cứ để Hoàng công tử an tâm nghỉ ngơi đi
Nhìn thấy Hoàng Tự uống xong, Nhậm Tiểu Bình mới nói
Dựa trên thể chất khác nhau của mỗi người, thời gian tỏi có hiệu lực cũng khác nhau
Nhưng Nhậm Tiểu Bình cảm thấy, Hoàng Tự có gien của Hoàng Trung, thể chất cũng không kém, nếu không cũng sẽ không khiến Hoàng Trung lâm vào tình cảnh thảm hại như vậy
Đám người lại rời phòng của Hoàng Tự, trở về phòng khách
Trên đường trở về, Nhậm Tiểu Bình phát hiện Trương Trọng Cảnh thỉnh thoảng nhìn về phía cái bình hắn cầm, còn ra vẻ muốn nói lại thôi, lúc này liền đoán được tâm tư của Trương Trọng Cảnh
"Trọng Cảnh tiên sinh, cầm lấy đi nghiên cứu đi
Nhậm Tiểu Bình trực tiếp đưa bình đến trên tay Trương Trọng Cảnh
"Cái này..
Nhậm Tiểu Bình hào phóng như vậy lại khiến Trương Trọng Cảnh có chút ngượng ngùng
Nhậm Tiểu Bình tươi cười nói:
"Không sao, y học chính là cần trao đổi lẫn nhau mới có thể tiến bộ được
"Nhậm tiên sinh
Trương Trọng Cảnh bỗng nhiên có chút cảm động
Hiện tại người nào cũng xem cái của mình là quý, có thứ gì đều làm bảo bối giấu riêng, không có người nào bằng lòng truyền thụ cho người khác
Nếu thuốc của Nhậm Tiểu Bình thực sự có thể trị bệnh lao, vậy giá trị và mức độ quý hiếm của nó sẽ không thể đong đếm được, nhưng Nhậm Tiểu Bình lại hào phóng như vậy, Trương Trọng Cảnh nói không cảm động thì không thể nào
Tuy nhiên, khi Trương Trọng Cảnh cẩn thận nghiên cứu chất lỏng trong bình, và dùng ngón tay chấm một chút cho vào miệng nếm thử xong, lòng cảm động biến mất, thay vào đó là sự nghi hoặc
Bất kể hắn ngửi thế nào, nếm thế nào, đây đều là mùi tỏi mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù trong lòng nghi hoặc, Trương Trọng Cảnh lại không lập tức hỏi ra
Bởi vì Nhậm Tiểu Bình tự tin như vậy, và dược hiệu buổi tối đã có thể thấy được, vậy thì hắn không ngại đợi thêm một chút
Trong lúc chờ đợi, mọi người hàn huyên trong phòng khách
Đương nhiên, Nhậm Tiểu Bình đối với những chuyện khác không có hứng thú gì, chỉ cần tỏi có tác dụng, vậy thì ân cứu mạng, Hoàng Trung là không thể nào chối bỏ
Vì vậy, Nhậm Tiểu Bình về cơ bản đều đang nói chuyện dược lý với Trương Trọng Cảnh, nghĩ đến cách bẻ lái..
hướng dẫn Trương Trọng Cảnh về Tiểu Bái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên, nếu nói về dược lý của Trung y, Trương Trọng Cảnh chắc chắn sẽ hoàn toàn áp đảo Nhậm Tiểu Bình, Nhậm Tiểu Bình sợ rằng không nói được vài câu đã phải bại lộ
Nhưng mà, nói chuyện phiếm tự nhiên phải hướng nội dung cuộc trò chuyện về những lĩnh vực mình am hiểu
Cho nên, Nhậm Tiểu Bình đã dẫn dắt Trương Trọng Cảnh trò chuyện về một số kiến thức sơ cứu hiện đại
Mặc dù những kiến thức này là thông thường ở thời hiện đại, nhưng ở thời đại này lại không hẳn thế, thậm chí rất nhiều tri thức hiện tại còn chưa từng có
Cho nên sau một hồi trò chuyện, mặc dù không đến mức khiến Trương Trọng Cảnh phải thán phục liên tục, nhưng việc khiến Trương Trọng Cảnh thường xuyên suy nghĩ sâu xa thì không thành vấn đề.