Tam Quốc: Trẫm Có Thể Đi Đến Bờ Bên Kia Không

Chương 62: Phụng Hiếu a, nên uống thuốc




Chân Nghiễm hiểu rất rõ mục đích của Viên Thiệu là gì
Chính là muốn lôi kéo Chân Thị bọn họ
Còn việc dâng Chân Mật cho thiên tử là để bảo toàn thanh danh
Nhưng hiểu rõ là một chuyện, không có biện pháp nào chống cự lại là chuyện khác
Trước không nói đến việc có thể hay không kháng chỉ của thiên tử, coi như có thể kháng chỉ, Chân Thị bọn họ cũng không có cách nào gánh chịu cơn thịnh nộ của Viên Thiệu
"Nhị huynh, chẳng lẽ chỉ có thể đưa tiểu muội vào trong cung sao
Chân Nghiêu Miện không cam lòng hỏi
Nàng thực sự không muốn nhìn thấy tiểu muội nhà mình nhảy vào một cái hố lớn không biết nông sâu, ngày sau có thể bảo toàn được bản thân hay không còn chưa biết
Coi như thiên tử ở Nghiệp Thành là thật, nhưng bây giờ Hán thất suy vi, cho dù có trở thành hậu phi thì có thể thế nào
Chân Nghiễm im lặng không nói, trong lòng cũng đang suy tính đối sách
Nhưng đúng lúc này, một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh nhạt bỗng nhiên đi vào trong đại sảnh, nói với Trương phu nhân và Chân Nghiễm:
"Mẫu thân, Nhị huynh, mọi người không cần bàn bạc nữa, con sẽ đi Nghiệp Thành
Giọng nói ngọt ngào, trong trẻo, làm cho người nghe cảm thấy thư thái không nói nên lời
thiếu nữ này nhìn chừng mười sáu, mười bảy tuổi, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp tràn ngập vẻ đẹp cổ điển, dáng người yểu điệu, đôi mắt trong veo có thần, mày ngài, mũi dọc dừa, hai bên má hơi lộ lúm đồng tiền, thực sự là xinh đẹp tuyệt trần
Dù tuổi còn có vẻ non nớt, nhưng khó mà che giấu được vẻ đẹp khuynh thành của nàng
Mà nàng chính là con gái thứ của Chân gia
Chân Mật
Trông thấy Chân Mật, Trương phu nhân giật mình đứng dậy, nhịn không được hỏi:
"Mật Nhi
Con..
không phải con đã ngủ rồi sao
Bà đã cố ý đợi đến khi Chân Mật ngủ say mới gọi những người con khác đến để thương lượng, không ngờ rằng Chân Mật lại đến đây
"Mẫu thân ngày thường chưa bao giờ giục con ngủ sớm, hôm nay đột nhiên như vậy, sao con có thể không để ý được chứ
Chân Mật nháy mắt, vừa cười vừa nói
Trương phu nhân nhất thời im lặng
Sau đó, Chân Mật lại nhìn về phía nhị ca Chân Nghiễm, nghiêm túc nói:
"Nhị huynh, chiếu lệnh của thiên tử đã đến, nếu con không đi, sẽ mang đến tai họa cho toàn bộ Chân Thị
"Con cũng là con cái của Chân Thị, vì lợi ích của gia tộc mà hiến thân là trách nhiệm của con, sao có thể bo bo giữ mình
"Huống chi, đây là chuyện không thể trốn tránh
Chân Mật tuy tuổi còn nhỏ, nhưng tâm trí đã tương đối chín chắn
Điều này có liên quan đến việc từ nhỏ nàng đã đọc đủ loại thi thư
Nàng hiểu rất rõ tình cảnh hiện tại của Chân Thị, không thể nào chống lại được thế lực to lớn như Viên Thị, lần này hạ chiếu phần nhiều là ý của Viên Thiệu, nếu không đi sẽ chỉ khiến Viên Thiệu nổi giận, lại cho đối phương cái cớ để giáng tội Chân Thị
"Nhưng mà tiểu muội..
Chân Khương mắt rưng rưng, còn muốn khuyên tiếp
Nhưng Chân Mật lại chỉ khẽ lắc đầu với nàng, sau đó mỉm cười nói:
"Tứ tỷ không cần lo lắng, thiên tử ở Nghiệp Thành chưa chắc đã là giả, đúng không
"Trước đây có thầy xem tướng nói ta có mệnh Đế Hậu, nay được triệu vào cung, cũng là ứng với sấm ngôn, Tứ tỷ nên mừng cho ta mới phải
Chân Khương sống mũi cay cay, quay lưng đi khe khẽ nức nở
Trương phu nhân nghe vậy, đầy áy náy nói:
"Đều tại ta, trước đây không nên đi tìm thầy tướng đến xem bói, nếu không thì đã không có chuyện rắc rối này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thông gia với Viên Thị thì không sao, nhưng vào cung mới là hiểm nguy khó dò
Mà tất cả những chuyện này đều do câu "phượng mệnh nhập thân, cao quý không tả nổi" mà thầy tướng kia đã nói
Giờ khắc này, Trương phu nhân trong lòng hối hận vô cùng
"Đi
Chân Nghiễm thở dài một tiếng, đưa ra quyết định cuối cùng:
"Đã vậy, từ ngày mai bắt đầu chuẩn bị, đưa tiểu muội đến Nghiệp Thành
Hắn đã chứng kiến Chân Mật lớn lên, nên biết tính cách của nàng
Mặc dù bề ngoài có vẻ yếu đuối, nhưng tính tình lại vô cùng cứng cỏi, hơn nữa còn rất có chủ kiến, sẽ không dễ dàng thay đổi
Nếu nàng đã quyết định muốn vào cung làm phi tần của thiên tử
Vậy thì bọn họ có khuyên thế nào cũng vô ích
Giờ chỉ có thể hi vọng vị thiên tử kia là thật..
Sau khi quyết định đưa Chân Mật đến Nghiệp Thành, Chân Thị từ trên xuống dưới đều bắt đầu chuẩn bị cho việc nàng vào cung
Đầu tiên là các loại tiền tài, ví dụ như vàng bạc châu báu, lụa là, son phấn và các loại đồ trang sức, quà tặng khác, đây đều là những thứ tất yếu
Bởi vì cho dù là vào cung, chi tiêu cũng không thiếu
Phải biết rằng vị thiên tử này một mình chạy trốn từ Hứa Huyện đến Nghiệp Thành, hiện tại không có vật gì dư thừa, toàn bộ đều nhờ Viên Thị chu cấp, nuôi dưỡng
Dưới tình huống này, Chân Mật vào cung, chẳng lẽ lại để Viên Thị lo liệu chi tiêu cho nàng sao
Chân Thị không thiếu chút tiền ấy, cũng không muốn con gái bảo bối của mình ở trong cung phải sống khổ sở, cho nên đã bắt đầu thu xếp chu đáo
Chỉ riêng các loại tiền tài đã chuẩn bị trọn vẹn hơn trăm cỗ xe ngựa
Ngoài ra lại thêm các loại quần áo, sách vở mà Chân Mật thích đọc, đồ dùng thường ngày các loại, cộng lại không sai biệt lắm cũng phải đến 150 cỗ xe ngựa
Mặt khác, tôi tớ, thị nữ các loại, cũng an bài hơn trăm người
Đây không nghi ngờ gì là một con số cực lớn, bất quá đối với tài lực khủng khiếp của Chân Thị mà nói, vẫn là không có ý nghĩa gì, chẳng khác nào chín trâu mất sợi lông
Cũng chính là do Nghiệp Thành và Trung Sơn cách nhau không xa, mà sản nghiệp của Chân Thị lại trải rộng khắp Ký Châu, có thể tùy thời trợ giúp Chân Mật về mặt tài chính, Nếu không, với sự hào hoa của Chân Thị, ít nhất cũng phải chuẩn bị từ 500 cỗ xe ngựa của hồi môn trở lên, như vậy mới xứng với gia thế và thân phận của Chân gia
Cứ như vậy, sau ba ngày chuẩn bị kỹ càng, Chân Mật liền dẫn theo 150 cỗ xe ngựa chở vật phẩm cùng hơn trăm tên tôi tớ, dưới sự tiễn biệt của người thân, trùng trùng điệp điệp rời khỏi huyện Vô Cực, xuất phát tiến về Nghiệp Thành
Mà lúc này, tại hoàng cung Nghiệp Thành
Lưu Hiệp cuối cùng cũng tìm được cơ hội gặp Quách Gia
Trong lương đình ở hậu hoa viên
"Phụng Hiếu, ngươi đã lâu không vào cung gặp trẫm
Lưu Hiệp có chút bất mãn nói với Quách Gia, trong khoảng thời gian này không có Quách Gia cùng hắn trò chuyện, hắn buồn chán chết đi được
Quách Gia chắp tay nói:
"Thần trong khoảng thời gian này thực sự bận rộn, Viên Thượng càng ngày càng trọng dụng thần, xem thần như tâm phúc, thần thực sự không có cơ hội vào cung bái kiến bệ hạ, mong bệ hạ thứ tội
"Bận rộn thì bận rộn, nhưng cũng phải chú ý đến sức khỏe chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Hiệp thấm thía nói, sau đó đẩy một bát canh hầm thuốc bắc thượng hạng đến trước mặt Quách Gia, cười hiền từ
"Đây là trẫm chuẩn bị cho ngươi
"Đến giờ uống thuốc rồi, Phụng Hiếu
Trong lịch sử, Quách Gia qua đời khi mới ba mươi tám tuổi
Đương nhiên, không loại trừ nguyên nhân do Tào Tháo vắt kiệt sức, không biết thương hoa tiếc ngọc
Thế nhưng, Lưu Hiệp cho rằng bản thân là một ông chủ tốt, hắn cũng không muốn vị mưu sĩ tài giỏi này của mình có kết cục như trong lịch sử, cho nên phải bồi bổ cho người ta mới được
"Vâng, bệ hạ
Quách Gia có chút bất đắc dĩ, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp, bưng bát canh lên nhấp một ngụm, nhịn không được tặc lưỡi
Mùi vị kia, đúng là có chút khó tả
Nhưng đây là ân điển của thiên tử, Quách Gia vẫn kiên trì uống cạn
Thấy Lưu Hiệp còn muốn rót thêm cho mình một bát nữa, Quách Gia nheo mắt, vội vàng chuyển chủ đề:
"À..
bệ hạ hẳn là đã biết chuyện của Chân Mật rồi chứ
Lưu Hiệp nghe vậy, lập tức mừng rỡ
Hắn đang định hỏi Quách Gia chuyện này!
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.