Chương 39: Tát mặt Viên Công Lộ
Nửa giờ sau
Đoàn người đi săn cũng lục tục trở về, trên quảng trường
Viên Thuật mang theo hai nô lệ Ô Hoàn phía sau cùng vô số con mồi đi vào quảng trường
Ba người bọn hắn chỉ riêng săn được thỏ đã hơn ba mươi con, còn có hơn ba mươi con gà rừng
Số con mồi bọn họ săn được, chất đống trên quảng trường gần như tạo thành một ngọn núi nhỏ
Viên Thuật vô cùng đắc ý nhìn đám người ở đó
Đội khác, năng lực săn bắn chỉ tầm hai mươi con thỏ đã rất đáng nể rồi, hắn chắc chắn là người vô địch cuối cùng
Ha ha ha ha
Đợi khi ta giành được quán quân, ta sẽ có cơ hội tốt tìm Thái Diễm, cùng nàng thoải mái trò chuyện về nhân sinh, chắc chắn nàng sẽ bị tài hoa của ta chinh phục
Phóng tầm mắt xuống dưới Hào Kiệt trong thiên hạ, ai có thể chống lại Viên Công Lộ hắn
Đến lúc đó dựa vào gia thế và tài hoa, có khi Thái Diễm sẽ chủ động theo đuổi, muốn cùng ta kết hôn ấy chứ
Viên Thuật vô cùng đắc ý tiến đến trước mặt Tào Tháo và Viên Thiệu
"Ai u, Bản Sơ, sao ngươi săn được ít mồi thế
Chỉ được có mấy con thỏ rừng, hay là ta chia cho ngươi ít nhé
"Con người ta đối với đồng tộc rất là rộng lượng, chỉ cần hôm nay ngươi van cầu ta, ta sẽ cho ngươi vài con thỏ rừng, thế nào
Tào Tháo ngăn Viên Thiệu đang định nổi giận, cười lạnh nói: "Hừ, Viên Công Lộ, vẫn chưa đến phút cuối, thắng bại chưa thể biết được
Viên Thuật liền cười ha hả làm càn
"Ha ha ha ha
Các ngươi hai người gộp lại mới săn được có mười con thỏ rừng, dù Lưu Diệu có ba đầu sáu tay cũng không thể hơn được chúng ta
"Lúc này sắp hết giờ rồi, Lưu Diệu đến bây giờ vẫn chưa thấy đâu, tên đó chắc là cảm thấy quá mất mặt nên bỏ cuộc giữa chừng rồi đi
Nhưng đúng lúc này, từ đằng xa đột ngột vọng lại một trận huyên náo
"Lưu Diệu về rồi
Mọi người mau nhìn số mồi của hắn kìa
"Ấy, bên cạnh hắn sao lại có thêm một mỹ nữ
Sao ta nhìn quen mắt vậy nhỉ
Lưu Diệu không quan tâm đến mọi người, nhìn về phía Thái Diễm
"Thái tiểu thư, cô đã an toàn rồi
Thái Diễm có chút ngượng ngùng gật đầu, sau đó đi thẳng đến bên cạnh Thái Ung
Thái Ung nhìn thấy con gái mình, quần áo rách rưới, người toàn bụi bẩn, trên mặt còn có cả nước mắt, rồi lại nhìn Lưu Diệu cũng quần áo xộc xệch
"Tiểu tử kia có phải đã bắt nạt con không
Đi
Cha sẽ vì con đòi lại công bằng
Thái Ung không đợi Thái Diễm giải thích, tức giận kéo nàng hướng đám đông đi đến
Cùng lúc đó
Lưu Diệu và Viên Thiệu đang ở một bên kiểm đếm con mồi
Hơn hai mươi con thỏ rừng, thêm ba mươi con gà rừng, cộng thêm con mồi Tào Tháo và Viên Thiệu săn được, vừa đúng số lượng bằng với đội của Viên Thuật
Tào Tháo và Viên Thiệu đắc ý nhìn Viên Thuật
"Ha ha ha ha, Viên Công Lộ tiểu tử kia giỏi đấy, vận dụng cả nô lệ Ô Hoàn mang Nhị Thạch Cung mà vẫn chỉ hòa với một mình Lưu Diệu
"Đúng đấy, dùng cả người ngoài mà còn không hơn được người ta, chậc chậc chậc
Đám người vây xem ở một bên tất cả đều không ngừng chế nhạo Viên Thuật
"Đã ngang tay rồi sao
Vậy thì chúng ta chơi thêm một trận nữa
Viên Thuật cố đè nén lửa giận, gầm nhẹ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ha ha ha ha, Viên Công Lộ, không cần đâu, ta vẫn nhiều hơn ngươi một con mồi
Lưu Diệu nói rồi trực tiếp kéo tấm vải đen phủ trên lưng ngựa xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một con hoa báo đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người
"Cái này
Lưu tướng quân vậy mà săn được một con hoa báo
"Mọi người xem kìa
Con hoa báo này, là độc nhãn hoa báo
Tào Tháo vừa nghe là độc nhãn hoa báo, vội vàng chen qua đám đông, đến gần nhìn, quả thực là một con độc nhãn hoa báo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thật đúng là độc nhãn hoa báo
Đây là bá chủ của cánh rừng này đó
Tử Nghi, ngươi lợi hại thật đấy
Viên Thuật nghe đám đông không ngừng khen ngợi tài bắn của Lưu Diệu, nhất thời không kìm được tức giận
"Lưu Diệu
Ngươi dựa vào cái gì mà nói con hoa báo này là ngươi săn được
Có khi con hoa báo này tự mình bị bệnh chết đấy chứ
Tào Tháo liền tức giận mắng: "Viên Công Lộ
Ngươi đừng ngậm máu phun người
Ngay lúc này, một tiếng quát tháo của một lão nhân cắt ngang đám đông
"Lưu Diệu
Ngươi cái đồ súc sinh
Ngươi đã làm gì con gái ta trong rừng cây
Mọi người liền quay đầu nhìn lại
"Thái Trung Lang
Con gái
"Ta đã thấy sao mỹ nữ bên cạnh hắn nhìn quen mắt, hóa ra là con gái của Thái Trung Lang, Thái Chiêu Cơ
"Đồ súc sinh
Dám công khai trêu ghẹo con gái của Thái Trung Lang trong rừng cây
Viên Thuật vừa nghe thấy, Lưu Diệu lại trêu ghẹo Thái Diễm trong rừng, lập tức rút thanh bội kiếm bên hông ra
"Lưu Tử Nghi
Ngươi dám trêu ghẹo Chiêu Cơ
Ta giết ngươi
Thái Diễm thấy tình hình ngày càng khó kiểm soát, vội vàng lên tiếng giải thích
"Không phải, mọi người hiểu lầm rồi
Cha
Mọi người nghe con giải thích đã
"Hoa báo trên lưng ngựa của Lưu tướng quân, đã tập kích con cùng vệ sĩ của con trong rừng, nếu không nhờ có hắn đuổi tới thì con đã mất mạng rồi
Sau đó Thái Diễm dẫn mọi người đến xem hiện trường vụ việc, nhìn thấy thi thể và dấu vết chiến đấu, mọi người không khỏi nể phục Lưu Diệu
Ngay cả Thái Ung cũng không ngừng xin lỗi Lưu Diệu
"Xin lỗi
Lưu tướng quân
Ta đã trách oan ngươi rồi, ta..
Lưu Diệu cười khẽ: "Không sao, Thái Trung Lang lo cho con gái nên nóng vội thôi, ta hiểu, chỉ là hiểu lầm
"Thái Trung Lang, nếu ngài cảm thấy áy náy, sau này có thể cho con rể đến thỉnh giáo ngài về nhạc lý có được không
Thái Ung hơi ngạc nhiên
"Ồ
Lưu tướng quân cũng hứng thú với nhạc lý sao
Lưu Diệu gật đầu: "Vãn bối chỉ biết chút da lông thôi
Thái Ung gật gù: "Vậy thì ta xin chờ, Lưu tướng quân đến nhà
Lúc này, Tào Tháo nhìn Viên Thuật lớn tiếng nói: "Viên Công Lộ
Lần này ngươi còn gì để nói nữa
"Đúng vậy
Không phải lúc trước ngươi nghi ngờ con hoa báo mà ta săn được là bị bệnh sao
Bây giờ ngươi còn gì để nói nữa
"Hay là để ta cho người đến khám xem vết thương của con hoa báo này cho ngươi nhé
Lưu Diệu hướng về Viên Thuật nhướng mày khiêu khích
"Đúng rồi
Ta nhớ ra, hình như Viên Công Lộ từng cá cược với Lưu tướng quân nhỉ
Mọi người xì xào bàn tán
Viên Thuật nghe vậy mặt mày xanh mét nhìn đám đông
"Được
Được
Ta chơi được thì chịu được
Viên Thuật chỉ vào hai người phía sau, đau lòng nói: "Từ giờ về sau, cái tên họ Lưu đó, chính là chủ nhân của hai ngươi
Lưu Diệu ở một bên giả vờ suy nghĩ: "Ta nhớ ra rồi, Viên đại công tử còn thiếu gì đó thì phải
Những người vây xem đồng loạt vỗ vào đầu
"Đúng rồi
Còn thiếu ba cái dập đầu
Dập đầu
Dập đầu
Dập đầu
"Tứ Thế Tam Công, hay là không dám chơi
"Dập đầu
Dập đầu
Dập đầu
Đám đông xung quanh nhao nhao hò hét
Viên Thuật đứng ở đó, mặt đỏ bừng, nhất thời không biết làm sao.