Trời vừa sáng, sau khi dùng điểm tâm, Lục Viễn Xuyên liền đi ra ga tàu, mua vé tàu buổi trưa
Khương Tảo Tảo bụng lớn tiễn Lục mẫu ra cổng, dặn dò: "Nương, lần này một mình người, lúc ngồi xe lửa cũng phải cẩn thận những thứ này
"Yên tâm đi, ta cũng không phải con nít, ngược lại là con, thân thể càng phát ra nặng nề, bất kể làm cái gì cũng đều phải cẩn thận, tự mình làm không được liền gọi Lục Viễn Xuyên
May mà mẹ của nàng còn ở đây, nếu không nàng cũng không yên tâm trở về
"Con biết rồi nương
Đợi tiễn Lục mẫu xong, Khương mẫu liền đỡ nàng trở về phòng
Vừa mới vào nhà không lâu, cửa lớn phía ngoài bị người gõ vang
"Con ngồi nghỉ ngơi, mẹ đi mở cửa
Khương mẫu nhanh chóng đi mở cửa
Tưởng là Thúy Vân bọn họ quên đồ đạc nên trở về lấy
Nào ngờ, vừa mở cửa ra, liền thấy đứng ở cửa là một cô gái rất xinh đẹp, tóc hơi xoăn, buộc một nửa lên, mặc một chiếc áo len trắng hàng hiệu, phối với quần jean, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác lông màu đỏ, chân đi một đôi giày da nhỏ, Khương mẫu nhìn đến ngây người
Tưởng Lâm Lâm nhìn thấy Khương mẫu cũng có chút bất ngờ, thậm chí còn hoài nghi có phải mình đi nhầm hay không
Nàng vừa mới về nhà, cũng không có nghe bà nội nói, Tảo Tảo bọn họ đã chuyển đi
"Cô tìm ai
Khương mẫu không biết Tưởng Lâm Lâm, cho nên thấy nàng đứng ở cổng nhất thời có chút kinh ngạc
"Cháu là bạn của Tảo Tảo, cô ấy có ở nhà không
"A, cháu tìm Tảo Tảo à, con bé ở trong phòng
Khương mẫu mở cửa để cho người ta đi vào, đồng thời không quên dò xét nàng, càng xem càng sợ hãi than, cô nương này dung mạo giống như minh tinh điện ảnh vậy, thật là xinh đẹp
Vào phòng, nhìn thấy Tảo Tảo bụng lớn ngồi ở trên giường đan áo len, Tưởng Lâm Lâm nước mắt suýt rơi xuống
"Tảo Tảo ~ "
Khương Tảo Tảo ngẩng đầu, nhìn thấy người quen, kinh ngạc nói: "A..
Lâm Lâm, cậu về rồi
"Cậu cái bụng này là thế nào, mới có mấy tháng không gặp, sao lại to như vậy
Tưởng Lâm Lâm nhanh chóng đi tới trước gót chân nàng, mắt nhìn chằm chằm bụng nàng
Trước đó cũng không nghe nói nàng mang thai a
"Hắc hắc, đều nhanh bảy tháng có thể không lớn sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Tảo Tảo ngượng ngùng sờ lên cái bụng nhô ra
"Đúng rồi, khoảng thời gian này không gặp cậu, việc học bận rộn lắm sao
Đều sắp nghỉ đông rồi nàng mới về, nghĩ đến khẳng định rất bận rộn
"Là có chút bận, trường học của chúng tớ có đạo diễn tới tuyển diễn viên điện ảnh, cho nên trong khoảng thời gian này tớ vẫn luôn ở trường bận rộn việc này, không nghĩ tới mấy tháng không gặp, cậu sắp làm mẹ rồi
Nàng nhìn chằm chằm bụng của nàng, kinh ngạc không thôi, "Bất quá, cậu cái bụng này cũng quá lớn đi, nghe cậu mới vừa nói, bụng cậu còn chưa đầy bảy tháng, sao nhìn cứ như sắp sinh vậy
"Bên trong có ba bảo bảo, bụng có thể không lớn sao
Khương Tảo Tảo cười giải thích
"Ba cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tưởng Lâm Lâm trợn to hai mắt, "Thật sao, tam bào thai à
Trời ơi..
"Ừm
Khương Tảo Tảo khẽ gật đầu
Lúc này Khương mẫu bưng một chén nước trà đi vào
"Đến, uống nước
Tưởng Lâm Lâm lễ phép nhận lấy, "Cảm ơn dì
Tưởng Tảo Tảo cười giới thiệu nói: "Đây là mẹ tớ, đặc biệt từ quê tới chăm sóc tớ
Nàng lại nói với mẹ mình: "Mẹ, đây là người bạn mà con mới quen lúc tới Kinh thị, cũng là cháu gái của Tưởng nãi nãi, tên là Tưởng Lâm Lâm
Khương mẫu bừng tỉnh đại ngộ, cười nói: "A, hóa ra cháu là cháu gái của Tưởng di à, ta liền nói sao có chút quen mắt, lại còn xinh đẹp như vậy
"Dì khỏe ạ
"Tốt tốt tốt, vậy hai đứa nói chuyện đi, ta không quấy rầy nữa
Khương mẫu đi ra ngoài, để hai người bọn họ ở lại trong phòng nói chuyện
Chờ Khương mẫu rời đi, Tưởng Lâm Lâm đem chén tráng men đặt lên bàn, đi tới nhìn xem chiếc áo len nàng còn chưa đan xong
"Vậy cậu bây giờ không đi học sao
Khương Tảo Tảo cầm lấy áo len đan tiếp, "Tớ bụng to thế này làm sao đi được, nhưng mà tớ cũng không bỏ chương trình học, tớ mỗi ngày đều đọc sách, có chỗ nào không hiểu thì móc ra, sau này hỏi bạn học, hỏi lão sư, dù sao đợi sinh con xong, tớ vẫn phải trở về đi học
"Vậy đến lúc đó con làm sao bây giờ, một đứa còn dễ nói, cậu lại tận ba đứa
"Có lão công tớ, mẹ tớ cũng ở đây, nếu thực sự không được thì tìm người tới hỗ trợ trông nom, tớ rất vất vả mới thi đậu đại học
"Nếu bởi vì cái này mà không học nữa, tớ sẽ tiếc nuối cả đời
Lục Viễn Xuyên bên này đưa Lục mẫu lên xe lửa xong, liền đi gọi điện thoại về nhà, nói cho cha hắn biết, chuyện mẹ về nhà, đến lúc đó bảo đại ca đi ga tàu đón người
Lúc hắn trở về, Tưởng Lâm Lâm đã rời đi
Nàng ấy chỉ vừa vặn hôm nay về nhà lấy ít đồ, tiện thể tới thăm Tảo Tảo, còn phải quay lại trường học, cho nên chỉ ở lại một lát liền đi
Hôm nay trường học nghỉ đông, không ít học sinh đều mang hành lý về quê
Lục Viễn Xuyên hôm nay cũng là ngày cuối cùng bày quầy bán hàng ở đây, các bạn học đều về hết, đến lúc khai giảng trong khoảng thời gian này, bên này sẽ không có ai đến mua
Cho nên hôm nay bán xong hắn liền đi ra ga tàu bên kia bày quầy bán hàng
Không ít bạn học trên đường đi ra ga tàu, cũng sẽ ghé chỗ hắn mua mấy cái bánh thịt cùng hộp cơm mang lên tàu, trên tàu cũng có thể ăn
Cho nên hôm nay làm ăn vô cùng phát đạt, những bạn học tới chậm đều không mua được
Ngay cả Vương Ngữ cũng muốn mua một cái, mà cũng không có
Nhìn Lục Viễn Xuyên đang thu dọn đồ đạc, nàng đi tới giúp đỡ, "Lục đại ca, em giúp anh
Nàng đặt hành lý sang một bên, liền muốn giúp hắn
Lục Viễn Xuyên tốc độ rất nhanh, trước khi tay nàng đưa qua, trực tiếp đem đồ đạc đặt lên xe
Hắn nhìn nàng một cái, lại liếc mắt nhìn hành lý của nàng, thanh âm mang theo cảm giác xa cách, "Không cần, cô vẫn nên mau đi đuổi tàu đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vương Ngữ đưa tay ra lúng túng thu về, lấy dũng khí nói: "Lục đại ca, anh có thể đưa em đến ga tàu được không, đồ đạc của em hơi nhiều, anh yên tâm, em sẽ trả tiền cho anh
Lục Viễn Xuyên không chút nghĩ ngợi, đáp: "Không rảnh
Hắn đem đồ đạc thu thập xong, ngồi lên xe ba gác, không đợi người ta nói gì, nhanh như chớp đã lái xe ba gác đi
Để Vương Ngữ lại một mình lộn xộn trong gió lạnh
Vương Ngữ nhìn chiếc xe ba gác đã đi xa, tức giận cắn cắn môi
"Vương Ngữ, sao cậu còn ở đây
Triệu Lan Tuệ cũng từ trường học đi ra
Trong tay nàng mang theo một cái rương, đồ vật không nhiều như Vương Ngữ, nhà nàng ở Kinh thị, cho nên những đồ đạc cần mang, nàng đã sớm đem về nhà
Vương Ngữ nhìn Triệu Lan Tuệ đi về phía mình, vội vàng sửa sang lại biểu cảm trên mặt
Khóe miệng kéo ra nụ cười, "Lan Tuệ, tớ vừa mới định mua một cái bánh thịt của Lục đại ca ở sạp hàng để ăn trên tàu
"Ai ngờ chỗ Lục đại ca buôn bán tốt như vậy, chưa đến lượt tớ đã hết
"Tớ đang muốn bây giờ ra ga tàu đây
Triệu Lan Tuệ cũng không nghĩ nhiều, bánh thịt Lục đại ca làm xác thực rất ngon, cô ấy cũng thường xuyên mua ở đây, còn mua về nhà, ngay cả ba mẹ cô ấy cũng đều thích món này
"Hóa ra là vậy, thế thì cậu nhanh đi ga tàu đi, chậm là sẽ lỡ chuyến tàu đó
"Vậy tớ đi trước, chúng ta năm sau gặp lại
Vương Ngữ nhấc hành lý của mình lên, chạy thật nhanh
Triệu Lan Tuệ cũng trở về nhà mình...