Không lâu sau, cửa phòng sinh bị người từ bên trong mở ra, Lục Viễn Xuyên còn đang nằm sấp trên cửa nghe động tĩnh vội vàng lùi lại mấy bước
Bác sĩ từ trong đi ra
"Ai là người nhà của Khương Tảo Tảo
Lục Viễn Xuyên vội vàng đi tới, "Ta là, bác sĩ, vợ ta thế nào, nàng không sao chứ
Nữ bác sĩ tháo khẩu trang xuống, mỉm cười nói với bọn họ: "Chúc mừng nhé, mẹ tròn con vuông, ba đứa trẻ đều bình an
Lục Viễn Xuyên nén lo lắng trong lòng, cuối cùng cũng thả lỏng, chân mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngồi phịch xuống đất, may mà kịp thời đỡ vào vách tường bên cạnh
Mẹ Khương cũng hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta có thể vào xem con gái ta và bọn nhỏ được không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Các ngươi chờ trước đã, đợi lát nữa sản phụ sẽ được đẩy ra khỏi phòng sinh, đến lúc đó các ngươi có thể đi theo qua đó
Nói xong những lời này, các bác sĩ liền đi vào
"Không có việc gì, không có việc gì, bác sĩ đều nói Tảo Tảo bọn họ bình an, vậy thì nhất định không có việc gì
Mẹ Lục rất cao hứng, chỉ là quên không hỏi bọn nhỏ là bé trai hay bé gái
Ba của Lục Viễn Xuyên chờ ở cổng, không bao lâu, bọn nhỏ và mẹ được cùng nhau đẩy ra
Lục Viễn Xuyên căn bản không có công phu để ý đến bọn nhỏ, trực tiếp chạy vội tới trước mặt vợ
Nhìn thấy nàng dâu còn rất yếu ớt nằm trên giường bệnh, hắn trong mắt đều là đau lòng, thậm chí ngay cả chạm vào cũng không dám, "Vợ ơi, chúng ta về sau không sinh nữa, không sinh nữa
Khương Tảo Tảo đặc biệt mệt mỏi, còn đặc biệt đau, hiện tại một câu cũng không muốn nói, ngay cả sức lực đưa tay cũng không có
Trải qua lần này, nàng cũng không muốn sinh nữa, quá đau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Được rồi, ngươi đừng ở đây cản trở, sản phụ bây giờ còn rất yếu ớt, cần phải trở về phòng bệnh nghỉ ngơi thật tốt
Y tá đẩy hắn ra, liền đẩy sản phụ hướng về phía phòng bệnh
Mấy người Lục Viễn Xuyên theo sát phía sau
Chờ đến khi Khương Tảo Tảo tỉnh lại thì đã là ban đêm
Nàng là bị tiếng khóc của trẻ con đánh thức
Vừa tỉnh dậy liền thấy Lục Viễn Xuyên đang được mẹ Khương chỉ bảo, thay tã cho một đứa bé
Mẹ Lục thì ngồi ở một bên cho một đứa trẻ khác bú sữa bột
Bởi vì là ba ba "tân thủ", thao tác của Lục Viễn Xuyên có chút vụng về, không cẩn thận liền làm cho đứa bé khóc
Lục Viễn Xuyên đột nhiên nghe được con trai nhà mình gào khóc lớn tiếng như vậy, lập tức luống cuống tay chân, nghĩ đến Tảo Tảo còn đang ngủ, vội vàng cúi đầu dỗ dành nói: "Ai u, tiểu tổ tông của ta ơi, ngươi nhỏ giọng một chút, đừng có mà đánh thức mẹ ngươi dậy
Đứa bé này vừa khóc, kéo theo hai đứa còn lại cũng bắt đầu gào khóc
Mẹ Lục nhìn thấy cháu gái mình khóc, trừng mắt nhìn đứa con trai đần độn của mình
Thay cái tã mà cũng có thể làm cho đứa trẻ khóc, đứa này vừa khóc lại kéo theo hai đứa khác khóc theo, bà vội vàng dỗ dành
Lục Viễn Xuyên trong lúc nhất thời không biết làm sao, dỗ đứa này không được, dỗ đứa kia cũng không xong
Mẹ Khương thấy hắn như vậy, nhận lấy tã trong tay hắn, vừa nói với hắn, vừa thay tã cho đứa bé
"Con nít có nghe hiểu lời ngươi nói đâu, còn không phải là do ngươi không cẩn thận làm đứa bé đau
Quả nhiên, sau khi thay tã xong, đứa bé liền không khóc nữa
Lại đi dỗ đứa bé khác, không đầy một lát, cũng đều ngừng khóc
Lục Viễn Xuyên thở phào nhẹ nhõm
Cảm thấy quá nhiều con nít cũng không dễ chăm sóc
Đang muốn đi pha sữa bột cho con, liền thấy vợ tỉnh, đang nhìn về bên này
Lục Viễn Xuyên mừng rỡ đi tới, "Vợ ơi, cuối cùng em cũng tỉnh rồi
"Thế nào rồi
Cơ thể còn chỗ nào không thoải mái không
Có đói bụng không
"Cũng tạm, tốt hơn nhiều rồi, có chút đói
Lục Viễn Xuyên đỡ nàng ngồi dậy, "Anh có mua cho em cháo thịt, lúc này đang để trong hộp giữ nhiệt, anh lấy ra cho em
Đây là cháo hắn vừa mới ra ngoài mua về, lại còn để trong hộp giữ nhiệt, vẫn còn nóng hổi
Hắn mở nắp hộp giữ nhiệt, lại cầm một cái thìa, lúc này mới bắt đầu đút cho nàng ăn cháo
Chờ ăn không sai biệt lắm, Khương Tảo Tảo cũng không muốn ăn nữa
"Hay là ăn thêm một chút đi
Lục Viễn Xuyên sợ vợ ăn ít, có chút lo lắng
"Thôi, bế bọn nhỏ tới em xem một chút
Nàng mới chỉ nhìn thấy đứa cả, còn đứa thứ hai và thứ ba nàng còn chưa được nhìn qua
Mẹ Khương ôm đứa bé, chậm rãi đưa cho nàng, "Đây, đây là bé cả, là một thằng cu
Thấy tư thế ôm con của nàng không đúng, bà còn giúp nàng điều chỉnh một chút
Lục Viễn Xuyên lại từ trong lòng mẹ mình, ôm lấy cô con gái bảo bối
"Tảo Tảo, đây là con gái của anh, là bé thứ hai, bé thứ ba giống như bé cả, đều là con trai
Khương Tảo Tảo thay phiên ôm từng đứa, nhìn thấy bọn chúng nhỏ bé một nhúm, trong lòng mềm mại không thôi
"Tảo Tảo, ngươi xem thử xem có sữa chưa, bọn nhỏ mặc dù vừa mới uống sữa bột, nhưng vẫn là sữa mẹ tương đối tốt
Mẹ Lục mở miệng hỏi thăm
Mặc dù có sữa bột, nhưng là không thể sánh bằng sữa mẹ, có thể uống sữa mẹ thì đương nhiên là sữa mẹ nuôi nấng vẫn tốt hơn
"Mẹ, làm sao để có sữa ạ
Nàng cũng không biết làm
Mẹ Lục bảo Lục Viễn Xuyên đi lấy một chậu nước nóng về, sau đó liền để hắn ôm con, bà và mẹ Khương liền kéo rèm lên, giúp nàng thông sữa
Khương Tảo Tảo trong thời gian mang thai ăn uống không tệ, sữa xuống rất nhanh, mẹ Khương lại bế đứa bé tới, dạy nàng làm sao cho bú
Chờ cho ba đứa bé ăn no, Lục Viễn Xuyên liền bảo mẹ hắn và mẹ vợ trở về nghỉ ngơi, chờ ngày mai lại tới
"Vậy ngươi một mình có giải quyết được không
Đây là ba đứa nhỏ đấy
"Đúng vậy ạ, hay là con ở lại đi, Thúy Vân bà về trước đi, ngày mai nấu canh gà mang tới cho Tảo Tảo
"Không cần không cần, hai người đều mệt mỏi cả ngày rồi, yên tâm đi, con bận được mà, hai người mau trở về nghỉ ngơi đi
Thay tã, giặt tã, những việc này hắn đều làm được, mẹ và mẹ vợ hai người từ nửa đêm hôm qua đã bị hắn đánh thức, lại còn lo lắng cả ngày, lúc này khẳng định rất mệt mỏi
"Mẹ, hai người về nghỉ ngơi trước đi, còn có con mà
Mẹ Khương quả thực có chút mệt mỏi, gật đầu đáp ứng, "Vậy cũng được, vậy chúng ta trở về trước, chờ ngày mai ta nấu canh gà xong sẽ mang tới cho ngươi
"Thật sự được chứ
Mẹ Lục có chút lo lắng
"Yên tâm đi mẹ, con thật sự được mà, với lại bọn nhỏ lúc này đều đang ngủ, con cũng chỉ cần trông chừng là được, hai người mau trở về đi
Nếu không, trời quá muộn thì hắn cũng không yên tâm
Tiễn mẹ và mẹ vợ xong, Lục Viễn Xuyên ngồi xuống nhìn ba đứa nhỏ đã ngủ, trong lòng ấm áp một mảnh
Không bao lâu, giường bệnh sát vách liền có người vào ở
Y tá vừa ra ngoài, bà thím đi theo vào cùng, liền không nhịn được kêu la, "Ta đã bảo là ở nhà sinh, ở nhà sinh, các ngươi cứ muốn đến bệnh viện, lần này không phải là sinh ra một đứa con gái rồi sao
"Mẹ, mẹ có thể bớt tranh cãi đi không, Nhã Phương vừa mới sinh con xong, bác sĩ nói phải nghỉ ngơi thật tốt
Bên cạnh bà, người đàn ông trẻ tuổi ôm đứa bé nhịn không được mở miệng
Bà thím nhướng mày, ngữ khí càng thêm không tốt, "Thế nào, nó sinh ra một đứa con gái, ta còn không được nói sao, ở bệnh viện tốn kém bao nhiêu, trước đó nó còn một mực nói thai này chắc chắn là một cặp sinh đôi, bây giờ thì sao, còn không phải là một đứa con gái thôi à, còn lãng phí nhiều tiền như vậy
Nghĩ đến việc nằm viện phải tốn mười mấy hai mươi đồng, trái tim bà như đang rỉ máu
Người sản phụ có lẽ là đã quen với những lời này của bà, giờ phút này vẻ mặt ngây ngốc, không rên một tiếng
Lục Viễn Xuyên thấy bọn họ vừa mới vào đã ồn ào om sòm, hắn mới dỗ ba đứa nhỏ ngủ, nếu như bị đánh thức, thì chẳng phải là sẽ khóc long trời lở đất sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khương Tảo Tảo cũng rất bất mãn với việc bà thím kia vừa vào đã ồn ào om sòm
Không biết đây là phòng bệnh sao
Có sản phụ, có trẻ con, cứ ồn ào om sòm như vậy, thì người ta làm sao nghỉ ngơi được.