Tận Thế Luân Hồi

Chương 25: Chương 25




Trọng Minh hổn hển thở dốc, vừa dùng sức vượt qua thi thể quái vật, từ dưới đất bò dậy
Văn Trọng Triều đá một cú vào quái vật, xác nhận nó đã hoàn toàn chết rồi mới lên tiếng: “Xem ra, trước đó chúng ta có lẽ đã hiểu lầm một chuyện rồi.” Trọng Minh tháo kính mắt ra, dùng quần áo miết mạnh, một bên cũng chẳng ngẩng đầu nói: “Loài cá tuy đang tiến hóa ra tứ chi để đi lại trên lục địa, nhưng những ngư quái hình người này không phải do loài cá tiến hóa mà thành.” Khóe môi Văn Trọng khẽ cong, chậm rãi nói: “Ngược lại, là nhân loại đang tiến hóa ra đặc tính của loài cá
Khi trước ta đã thấy lạ rồi, đám quái vật hình người ấy vây công con đại quái ngư kia lại còn biết phối hợp tác chiến, hóa ra chúng là do người biến dị mà thành.” Trọng Minh đeo kính mắt vào, chịu đựng ánh mắt có chút mờ đi vì nước mưa xối rửa, trầm giọng nói: “Khó trách… Chúng ta ở đây rất ít khi nhìn thấy người sống, cũng chẳng thấy mấy thi thể nào.” Bởi vì bọn họ đều đã biến dị thành Người Cá rồi sao
Văn Trọng nâng trán: “Sách, thật là phiền phức
Không biết bọn họ nhiễm như thế nào, liệu chúng ta có biến thành thứ quái dị này không?” Trọng Minh nói: “Chúng ta đến đây đã mấy ngày rồi, nếu là virus lây truyền qua không khí, e rằng sớm đã nhiễm bệnh rồi
Vậy nên có thể loại trừ khả năng lây truyền qua không khí, như vậy, cố gắng đừng để bị thương, đừng để bị cắn, đừng ăn bậy uống bừa, sẽ không có vấn đề gì chứ.” Văn Trọng nhún nhún vai, nói: “Muốn ăn bậy cũng phải có cái mà ăn đã.” Bọn họ cũng thật là không may, một tòa nhà lớn như vậy mà chỉ tìm được vài gói khoai tây chiên, lại còn là vớt lên từ trên mặt nước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một mạch đi từ lầu bốn lên, mười mấy tầng lầu, chẳng có chút đồ ăn nào
Thậm chí bọn họ còn chứng kiến trong mấy gia đình có xương cốt của nhân loại, ban đầu còn tưởng là Ngư Quái ăn người, cho đến khi sau này bọn họ nhìn thấy trong một cái nồi có chân người đã được đun sôi nhưng rồi lại hư thối
Người ăn thịt người ở đâu thì lại không nhìn thấy
Bất quá, chờ đến khi bọn họ gặp được Người Cá, vấn đề này tự nhiên là có lời giải – Những kẻ vì sống sót mà ăn thịt người, đã không cách nào rời đi, cũng chẳng cuối cùng chết đói ở đây, vậy thì, chắc hẳn bọn họ đều đã biến dị thành Người Cá rồi
Đói đến khó chịu, trong miệng cũng khô khốc đến nỗi ngay cả nước bọt cũng không tiết ra được
Hết lần này tới lần khác, mưa lớn ngay trước mặt nhưng lại không thể uống
Tòa nhà mà bọn họ đang ở, sau khi các tầng lầu xung quanh đổ sụp, liền thành tòa nhà duy nhất cô đơn đứng ở đây
Nếu muốn tìm đồ ăn, biện pháp duy nhất của bọn họ là nghĩ cách rời khỏi tòa nhà này, đi đến nơi khác
Cửa lớn cư xá ngay gần đó, thậm chí có thể lờ mờ nhìn thấy một dãy cửa hàng đối diện
Nhưng đoạn đường không xa ấy, lại vì dòng nước sâu phía dưới mà hóa thành núi đao biển lửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nếu đi về phía phế tích lâu, thì phải vượt qua toàn bộ phế tích
Chưa nói đến mấy chục Người Cá chìm vào trong nước mất dạng, chỉ riêng những khuôn mặt người khổng lồ đang nổi trên mặt nước hiện tại cũng đủ khiến người ta sợ hãi
Hiện tại bọn họ đang đối mặt với ba lựa chọn: một là vượt nước ra khỏi cư xá đi đến dãy nhà đối diện, hai là vượt qua toàn bộ phế tích về phía tòa nhà phía sau, ba là, đứng yên chờ chết
Trọng Minh khẽ thở dài một tiếng, nói: “Cứ đi xuống trước, về phòng rồi tính sau.” Bên này, Tần Diệc đã nhìn thấy hai người bọn họ đi xuống sân thượng, biến mất khỏi tầm mắt
Nàng đặt ống dòm xuống, quay sang Hồ Lai nói: “Chính là hai người đó, không sai.” Nàng đã nhìn thấy động tác Trọng Minh tháo xuống rồi đeo kính mắt
------------
**Chương 17: Người Cá vây công**
Thấy Văn Trọng và Trọng Minh cũng chẳng làm gì được, khoảng cách quá xa, không làm được gì cả, chỉ có thể để bọn họ biết hai người kia vẫn còn sống
Tần Diệc mang theo ống nhòm, đi ra khỏi căn nhà này, nhìn xung quanh một cái liền thấy tủ giày và cây gậy cao hơn nửa người ở đối diện cửa phòng
Cửa phòng nơi tìm thấy nhật ký được chống đỡ, xem ra chính là chỗ này
Nàng liếm môi một cái, hướng bên đó đi tới
Vừa vào cửa, đã nhìn thấy phòng khách lộn xộn như một bãi rác
Trong đống tạp vật đầy đất, có một cái bồn inox đặc biệt dễ thấy, nhìn theo hướng đó, liền có thể trông thấy bên cạnh có một cái đầu lâu nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái đầu lâu này nhìn không lớn hơn bàn tay mở ra là bao
Tần Diệc nhìn thoáng qua liền không nhịn được nghiêng đầu đi, một đứa bé nhỏ như vậy… Đáng sợ nhất là, chủ nhân nhật ký tìm thấy đầu lâu đun sôi, là trong chính nhà đứa nhỏ này, vậy kẻ đã giết ta, thậm chí ăn thịt những bộ phận khác của ta, chỉ có thể là cha ruột của ta đi
Tâm trạng Tần Diệc có chút nặng nề, nàng biết cổ đại có việc coi con cái là thức ăn, cũng đã từng nghe nói có người bị nhốt sau đó dựa vào ăn thi thể đồng bạn để sống sót, có thể tự mình nhìn thấy tất cả những điều này, cảm giác thật sự quá khó chịu
Bất quá – trong nhật ký có viết hắn đã giết người đàn ông hàng xóm và chuyển thi thể vào đây, nhưng tại sao ở đây lại không có
Tần Diệc nhìn quanh bốn phía, ngay cả phòng ngủ và phòng vệ sinh cũng nhìn một lượt, không chỉ không tìm thấy thi thể, ngay cả mùi rửa nát cũng không ngửi thấy
Nếu đã bị ăn rồi thì trên mặt đất cũng nên có xương cốt chứ
“Chỗ này đã tìm qua, không có gì ăn cả.” Hồ Lai ở bên ngoài hô một tiếng
Hắn không biết Tần Diệc tại sao lại muốn vào căn nhà này, chỉ cho là nàng muốn tiện thể tìm chút gì đó ăn
Tần Diệc lên tiếng, liền lùi ra
Ba người bọn họ lại ở trong tòa nhà này thêm tám ngày
Trước sau cộng lại, thời gian nhiệm vụ này đã trôi qua một nửa, vừa vặn mười lăm ngày
Vảy phía sau của Doãn Trạch đã mọc thêm không ít, nhìn chẳng mấy chốc sẽ mọc đầy cả lưng
Cũng may Hồ Lai vẫn chưa bị nhiễm, Tần Diệc hơi thở dài một hơi
Mưa bên ngoài ngày càng nhỏ, đến ngày này đã là mưa phùn rả rích
Nước đọng trên mặt đất có dấu vết đang chảy, mực nước đang hạ xuống, nhưng cũng không phải một lát liền có thể biến mất hoàn toàn
Thức ăn và nước uống của Tần Diệc và bọn họ vẫn còn không ít, nửa tháng tiếp theo chẳng cần làm gì cả, liền có thể bình yên vượt qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.