Bốn phía hò hét ầm ĩ, Tần Diệc cẩn thận lắng nghe, tựa hồ phần lớn mọi người đang bàn luận cùng một vấn đề
Trong nội tâm nàng âm thầm may mắn, còn tốt An Toàn Khu là tại lúc nàng lấy được thùng nước lớn kia rồi mới xuất hiện
Nếu như An Toàn Khu xuất hiện trước khi nàng có nhiều nước như vậy, nàng đại khái cũng sẽ từ bỏ việc tìm nước mà chạy thẳng đến An Toàn Khu
Dù sao lúc đó ai cũng không biết, tại lúc đến An Toàn Khu sẽ còn tung ra những quy tắc như vậy
Lẽ ra một trò chơi, quy tắc hẳn là ngay từ đầu đã phải hoàn toàn nói cho người chơi, nhưng trong cái “Trò chơi” này, lại có thể tùy thời xuất hiện những biến cố khó lường
Độ khó của trò chơi cũng vì vậy mà tăng lên rất nhiều
“Tỷ
Bọn hắn đều đang đàm luận chuyện tìm nước, hình như những người thiếu nước rất ít.” Giả Lượng tiến lại gần Tần Diệc chút, ngón tay cẩn thận duỗi ra chỉ vào
“Bên kia chòm râu dài có mười mấy bình nước khoáng, người mặc áo gi lê trắng có nửa thùng nước, đối diện là người lúc trước đề nghị mang thi thể vào, cùng hai người đồng bạn của hắn, cùng nhau tích trữ được hai thùng nước, là những người có nhiều nước nhất
Trong số 14 người bên trái, cũng chỉ có người mặc áo T-shirt trắng và đồng bạn bị thương của hắn là không thiếu nước.” “Chúng ta bên này thì, ngươi và ta cùng với Văn Trọng, nước và thức ăn đều đầy đủ, Ngụy Lương và người đeo kính râm cũng đủ, những người khác lại không được.” Hắn luyên thuyên nói xong, dừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Nói cách khác tổng cộng mười hai người là không thiếu ăn uống, còn về phần Trình Thiến, nàng có hai bình nước khoáng, phần lớn đồ ăn tạm thời gửi trong tay Văn Trọng, hẳn là cũng không thiếu.”
Tần Diệc nhẹ gật đầu, thầm nghĩ kỹ năng này của Giả Lượng thật sự rất hữu dụng, bí mật của những người ở đây chắc không ai có thể giấu được mắt hắn
“Thế nào, ta hữu dụng chứ?” Giả Lượng cười nói
Tần Diệc cũng cười một chút, vừa muốn nói chuyện, liền thấy hai người đàn ông ở bên trái An Toàn Khu đánh nhau
Bất quá nhìn dáng vẻ của bọn họ cũng chỉ là một lời không hợp liền động nắm đấm, ai cũng không thực sự lấy vũ khí ra hạ sát thủ
Tần Diệc nhìn những người này từ sáng sớm cãi lộn đến giữa trưa, đã ăn xong đồ vật buổi chiều lại tiếp tục tranh cãi, mãi đến khi hoàng hôn mới rốt cục yên tĩnh trở lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong một ngày này, lại có mấy người thật sự bàn bạc xong kết bạn đi gần đó tìm nước, nhưng chỉ sẽ rời đi một ngày, ngày mai trước khi trời tối sẽ trở về
Những người khác ầm ĩ cả ngày cũng không có tranh cãi ra kết quả, cuối cùng đành rơi vào trạng thái sống ngày nào hay ngày ấy
Ngày thứ hai khi sắc trời vừa nhá nhem tối, những người rời đi kia đều trở về, ai nấy đều ủ rũ, hiển nhiên là không có bất kỳ thu hoạch nào
Bất quá, tựa hồ có thay đổi gì đang lặng lẽ xuất hiện
Một đêm này vẫn là thay phiên nghỉ ngơi, Tần Diệc trông đầu hôm, sau nửa đêm liền do Văn Trọng đến canh giữ
Ban ngày thực sự nhàm chán, Tần Diệc liền đi ra An Toàn Khu, đi dạo một chút trên đường cái bên ngoài, hoạt động thân thể
Nếu muốn đi vệ sinh thì cũng tiện, bên cạnh tứ phía đều có cao ốc, chỉ là cần cẩn thận đừng đi một mình hoặc phải có đủ thực lực, nếu không rất có thể sẽ bị người khác tập kích
Cứ như vậy, đám người liên tiếp vượt qua năm ngày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thức ăn nước uống không đủ, những người đó đều bắt đầu lo lắng, dưới kỹ năng quét hình của Giả Lượng, hắn lặng lẽ nói cho Tần Diệc rằng, trong số ba mươi chín người, đã có một nửa số người đồ ăn nước uống cạn kiệt, trong đó còn có mấy người đồ ăn chỉ đủ dùng trong hôm nay
Một cảm xúc lo lắng dần dần bắt đầu hiện lên trên mặt mọi người, mọi người bàn luận xôn xao, thỉnh thoảng bốn phía nhìn loạn, tựa hồ đang mưu đồ bí mật việc gì đó
Văn Trọng ngồi xuống bên cạnh Tần Diệc, vẫy gọi Giả Lượng lại, thấp giọng nói: “Ta nhìn thấy, trong số những người này khẳng định có kẻ đang bàn bạc tìm người cướp bóc.” Giả Lượng muốn dùng kỹ năng nhìn một chút, bị Văn Trọng ngăn lại: “Ngươi không cần nhìn cái này, lãng phí tinh lực, đây chẳng phải là chuyện rõ ràng rồi sao.” “Đại ca ca, ta nước cũng không đủ……” Trình Thiến ôm chó con lại gần, thần sắc đáng thương nhìn qua Văn Trọng
Dáng vẻ của nàng nhu thuận, đôi mắt vừa lớn vừa tròn, lộ ra vẻ mặt này cực kỳ dễ dàng làm người đồng tình
Lại thêm một con chó con vô tội, càng khiến người ta khó mà cự tuyệt
Chỉ bất quá, nơi đây không phải thế giới an ổn bình tĩnh trước kia, cũng không có người còn có thể có lòng dạ thanh thản mà quan tâm người khác
Văn Trọng căn bản ngay cả không ngẩng đầu, khoát tay áo, nói: “Nói với ta cái này làm gì, không có nước tự mình tìm đi.” Trình Thiến hiển nhiên không ngờ tới hắn lại từ chối dứt khoát như vậy, sửng sốt một chút, mím môi nhìn về phía Tần Diệc và Giả Lượng
Mà lúc này Giả Lượng đang cùng Tần Diệc nói chuyện, hai người đều không có nhìn nàng
Trình Thiến gục đầu xuống, một giọt nước mắt liền lăn dài trên má
Chó con trong ngực nàng cảm thấy chủ nhân không vui, “anh anh” khẽ kêu
Tiếng kêu này khiến Ngụy Lương nhìn lại, hắn hỏi một câu: “Đây là thế nào?” Trình Thiến ước chừng là nhìn thấy hi vọng, quay người liền chạy về phía hắn, nước mắt không ngừng rơi xuống, ủy khuất nói: “Đại tỷ tỷ, ta không có nước, ta không uống nước thì không sao, nhưng Mập Mạp không có nước uống thì phải làm sao đây ạ?” Ba chữ “Đại tỷ tỷ” khiến Ngụy Lương hỉ hả tươi cười, hắn đưa tay vuốt ve đỉnh đầu nàng, cười nói: “Này, chuyện gì lớn đâu, chúng ta nơi này có nước, ngươi muốn uống lúc nào thì cứ nói với ta!” Hắn nói xong, quay đầu nhìn về Tần Diệc ba người bọn hắn trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau: “Này
Ba người các ngươi cùng nàng không phải cùng đội sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng một tiểu cô nương nhà, không có nước uống các ngươi cũng mặc kệ?”
Tần Diệc quay đầu liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: “Mặc kệ.” Không nghĩ tới nàng vậy mà thật sự nói như vậy, Ngụy Lương một hơi nghẹn trong cổ họng lên không nổi lại không thể đi xuống, hung hăng giậm chân một cái, giày da trên mặt đất phát ra tiếng vang giòn giã: “Các ngươi thật sự là quá đáng
Tiểu cô nương, ngươi đừng quấn lấy bọn hắn, tới đi theo tỷ tỷ ta!” Trình Thiến lập tức cao hứng cười gật đầu, giòn tan nói ra: “Tạ tạ đại tỷ tỷ!” Ngụy Lương mắt đều cười híp lại
Văn Trọng nâng trán, giơ tay lấy những đồ ăn Trình Thiến gửi ở chỗ hắn từ trong nhẫn trữ vật ra, “Đây đều là của nàng.” Hắn chỉ là bởi vì Trình Thiến muốn đi theo Ngụy Lương, cho nên mới lấy đồ ăn thuộc về Trình Thiến ra, lại không ngờ hành động này lập tức gây nên sự chú ý của người khác.
