Tận Thế: Ta Chế Tạo Vô Hạn Đoàn Tàu

Chương 41: Kịch chiến




"Rắm có thì mau thả
Lúc này Tiền Vũ đã hoàn toàn ở vào bờ vực bùng nổ cảm xúc
"Lão già đó hại cả đám chúng ta, hắn được lợi lộc gì chứ
Tiền Vũ nghe vậy, tay đang cầm bộ đàm bỗng khựng lại, hắn nhíu mày, phản ứng đầu tiên của hắn là Đường Hải muốn mượn dao giết người, lợi dụng báo động phòng không để hại chết tất cả người sống sót, sau đó hắn ung dung lấy đi vô số trang bị và vật tư
Nhưng bây giờ ngẫm lại, nếu tất cả mọi người bỏ chạy, chết ở bên ngoài, vậy hắn hoàn toàn không cần thiết để những người sống sót phải đến nơi ẩn náu của hắn, cứ trực tiếp yên lặng chờ tất cả mọi người chết rồi ra ngoài kiếm lợi không phải tốt hơn sao, dù sao mọi người cũng không ra khỏi được sương mù
Nghĩ tới đây, Tiền Vũ càng nhăn mày sâu hơn, hắn chợt nghĩ ra một suy nghĩ đáng sợ hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Răng rắc
Tiền Vũ toàn thân run rẩy, hai mắt thất thần, hét lớn vào bộ đàm: "Ta thao mẹ nhà hắn, cái đồ chó chết này muốn dùng tất cả chúng ta làm mồi nhử dụ quái vật ra, để hắn tự mình trốn thoát!
Tất cả mọi người trong đoàn xe nghe vậy, lập tức lạnh sống lưng
Tập hợp tất cả người sống sót lại, lợi dụng họ hấp dẫn quái vật trong sương mù, sau đó tranh thủ cơ hội trốn thoát cho mình, quả là kế hoạch độc ác
Cái ụ đá và ngựa cản bày ở cửa ra vào đều là chướng nhãn pháp, mục đích thật sự là muốn bọn họ chạy
"Mẹ nó
Tiền Vũ nghiến răng giận mắng, lúc này hắn rốt cuộc đã kịp phản ứng, tức giận công tâm, quyết định thật nhanh nói: "Đi, chúng ta quay đầu lại, đánh hắn một đòn hồi mã thương
Cho dù có chết lão tử cũng không thể để cái đồ chó chết kia sống tốt hơn
Lời tuy nói tàn nhẫn, nhưng Tiền Vũ kỳ thật vô cùng thông minh
Hắn hiểu rõ hiện tại chạy càng xa, ngược lại là làm áo cưới cho Đường Hải, cộng thêm hiện tại là ban đêm, trong màn sương mù dày đặc mức độ nguy hiểm lại tăng lên, cơ hội sống sót của bọn họ cực kỳ xa vời
Mà nếu như quay trở về, nói không chừng còn có thể đánh Đường Hải một trở tay không kịp, tràng diện càng loạn, cơ hội tìm đường thoát của bọn họ lại càng lớn
Dù sao không thể làm vừa lòng đám người kia, thay bọn chúng dẫn quái vật đi một đường
Chi chi chi!!
Vừa ra lệnh, tất cả xe đều bắt đầu quay đầu tại giao lộ
Mà các đoàn xe khác đi phía sau nhìn thấy cảnh này, lập tức rối loạn cả lên, có cuống cuồng đuổi theo, có thì tứ tán xông vào đường phố, rất có tư thế đại nạn đến nơi mạnh ai nấy chạy
Ở một bên khác, theo sau đoàn xe, một đợt thủy triều xác sống bị dẫn đi về phía trấn, trong trạm gác đã là một bãi huyết tương thảm thiết
Lúc này, một đầu tàu điện chở hàng chậm rãi tiến vào sân ga từ trong sương mù dày đặc, phía sau còn kéo theo mấy toa chở đầy vật liệu, cửa xe mở ra, mười tay súng đã mai phục sẵn, cầm vũ khí xuống xe, bắt đầu xác định vị trí để thanh trừ những thây ma còn sót lại trong trạm gác
Cộp
Cộp cộp
Từ một hướng khác cũng có mấy chiếc xe Jeep quân sự lái tới, những người này tựa hồ đã chuẩn bị sẵn sàng, vừa xuống xe đã bắt đầu quét dọn chiến trường
Đường Hải dẫn đầu cùng Phùng Ngọc Minh lúc này cưỡi thang máy nhỏ từ một công trình bí mật dưới lòng đất đi ra
Nhìn đại viện thảm thiết, Đường Hải lộ vẻ lo lắng, tranh thủ thời gian chỉ huy người khác: "Mấy người mau tranh thủ thời gian xem có gì thì lấy, mấy chiếc xe kia cũng mau chất lên xe
"Mau lên!
Đầu tàu kéo theo mấy toa chở hàng, trên toa có móc xích, chuyên dùng để vận chuyển ô tô
Trong chốc lát, mọi người đều bận túi bụi, Đường Hải thì chỉ huy đưa những vật tư kia lên tàu, vì trước kia từng là trạm trưởng trạm Bắc Loan, nên ở phương diện này kinh nghiệm của hắn vô cùng phong phú, rất nhanh liền đâu vào đấy triển khai mọi việc
"Hai người kia đâu
Phùng Ngọc Minh hỏi mấy tên thủ hạ
"Không tìm thấy
Mấy tên lính cầm súng đã vào hầm trú ẩn lục soát nói, "Anh Phùng, đám người vô dụng bên trong đã bị chúng em xử lý rồi
Để mấy đội xe khác tin tưởng, Đường Hải còn cố ý sắp xếp mấy người già trẻ em trong đội mình ở lại hầm trú ẩn, chính là để gạt bỏ sự nghi ngờ của mọi người
Dù sao hắn và Phùng Ngọc Minh đang trốn ở một địa khố khác, thủ hạ thì chia quân hai đường ẩn nấp, chính là để lợi dụng màn sương mù hung ác này để kiếm một mẻ lớn, tiện thể đẩy họa về phía đông, còn mình thì dùng kế 'ám độ trần thương'
Đường Hải nghe vậy nhìn Phùng Ngọc Minh: "Không tìm thấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chẳng lẽ bọn họ đi theo
Phùng Ngọc Minh quay đầu nhìn về phía cửa hầm trú ẩn đang rộng mở, ánh mắt lóe lên, "Ta vào xem thử
"Được
Ai ngờ, đúng lúc bọn họ chuẩn bị 've sầu thoát xác', toàn bộ di chuyển thì từ xa truyền đến tiếng động cơ ầm ầm, trong nháy mắt khiến sắc mặt Đường Hải thay đổi
"Không xong rồi Ngọc Minh
Đám người kia quay trở lại rồi
Đường Hải hét lớn một tiếng, cả đám vội vã đổi đầu súng
Ầm
Đèn pha xe tải cỡ lớn màu cam xé tan màn sương mù, kính chắn gió và xẻng trước xe đầy rẫy các loại chân tay thây ma cụt đứt, ầm ầm xông vào trạm gác lần nữa
Cộc cộc cộc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người của Phùng Ngọc Minh lập tức nổ súng, mà đoàn xe của Hắc Giao cũng không chịu yếu thế, mang theo lửa giận trực tiếp xông vào, từ cửa sổ các nòng súng đồng loạt nhả đạn
"Không chừa một mống, tất cả xử lý cho lão tử
Tiền Vũ cầm bộ đàm giận dữ quát
"Ngọc Minh, cẩn thận
Đường Hải thấy tình thế không ổn, cũng nhanh chóng cho thủ hạ nổ súng
Mà mấy đội xe tản mát đuổi theo lúc này cũng theo sau tràn vào, Lâu Diệp cùng Lâu Toa Toa lái chiếc Pickup từ một bên xông vào dốc
"Anh, bọn chúng có tàu hỏa
Toa Toa ngồi bên cạnh tài xế chỉ về phía trước hô lớn, Lâu Diệp đạp mạnh chân ga, lúc này chuẩn bị xông thẳng vào đường sắt, nhưng đúng lúc này mười tay súng bên phía Đường Hải bắt đầu nhả đạn, đạn bay như mưa, hắn chỉ có thể dốc hết sức đánh lái ngoằn ngoèo xông vào trong đại viện
Ách a
Thây ma cùng chó thây hung hăng lao đến, Lâu Toa Toa một tay kéo ghế xe xuống, cải tiến thành một ụ súng máy, bên cạnh xe Pickup lập tức nhô ra những gai nhọn, liền hất hết những thây ma đang bám vào xe xuống
"Anh, anh lái xe cẩn thận, em đi tìm chị Kiki và mấy người kia!
Chớp mắt, hai nhóm nhân mã bắt đầu giao chiến ác liệt, cùng lúc đó vô số thây ma và chó thây cũng liên tục từ trong bóng tối quanh đó hiện lên, khung cảnh lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn
So về hỏa lực, người của đoàn xe Hắc Giao đông hơn đánh cho đám người Đường Hải không kịp trở tay, cục diện rất nhanh đã nghiêng về một bên, Phùng Ngọc Minh cũng bị bắn ngã trong lúc loạn xạ
"Dám bày trò trước mặt lão tử
Sớm mẹ nó đã nhìn ra đám bay có vấn đề
Tiền Vũ giậm chân tiến lên, một cước dẫm lên ngực Phùng Ngọc Minh, ánh mắt lạnh lẽo giơ súng lên, tàn nhẫn nổ một phát vào đầu hắn
Bành
Đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn thấy Đường Hải đã chất được không ít xe lên tàu hỏa, lập tức hiểu được ý đồ của đối phương
"Muốn chạy
Không có cửa đâu
Lão Ưng, đập chết hắn cho ta
Để ngăn cản Đường Hải, Tiền Vũ chuẩn bị lên xe xông tới, lúc này thấy quanh xe mình dần dần bị lũ thây ma thôn phệ, trong lòng bắt đầu tính toán, nếu như có thể chiếm được tàu hỏa của Đường Hải để chạy ra thì có lẽ vẫn có cơ hội sống, mà vật tư khác so với tính mạng thì căn bản không đáng nhắc tới
Phốc phốc
Đang lúc Tiền Vũ chuẩn bị lên xe, sau lưng đột nhiên vang lên tiếng trầm đục, hắn vội quay đầu lại, giật mình phát hiện Lão Ưng đang quay mặt về phía hắn, ngực bị một cái móng vuốt đen bén nhọn đâm thủng, trong miệng máu trào ra, trợn trừng mắt hoảng sợ, ngay cả tiếng kêu cũng không thể phát ra
"Ngươi nói muốn xử lý ai
Một giọng nói khàn khàn từ sau lưng Lão Ưng vang lên, móng vuốt đen chậm rãi rút về, một gương mặt mang theo nụ cười dữ tợn xuất hiện trước mặt Tiền Vũ
Phùng Ngọc Minh
Lúc này một tay của Phùng Ngọc Minh biến thành móng vuốt côn trùng màu đen, nửa bên mặt sụp xuống, trên đầu còn mọc ra hai cái gai nhọn, bộ dạng đã hoàn toàn không giống như là một "người"
"Ngươi!!
Thấy cảnh này, đầu óc Tiền Vũ rơi vào trạng thái trống rỗng ngắn ngủi, người này, không phải vừa bị hắn bắn nát đầu rồi sao
Lúc này hắn mới nhận ra, tên này lại là một dị năng giả
Phanh phanh phanh
Tiền Vũ theo phản xạ rút súng lục ra xả hết đạn, chỉ thấy Phùng Ngọc Minh nâng lên cái móng vuốt dạng giáp xác màu đen bảo vệ mặt và ngực, đạn súng lục bắn lên trên mà cứ như bắn vào thép, tóe lửa tứ tung, không làm thương tổn đến Phùng Ngọc Minh mảy may
"Nhanh, xử lý hắn
Lúc này Tiền Vũ luống cuống, vội vàng gọi mấy tên lính bắn súng xung quanh cùng nhau xả đạn vào Phùng Ngọc Minh
Cộc cộc cộc
Tiếng súng liên tiếp vang lên, nhưng không có trúng người Phùng Ngọc Minh
Tiền Vũ trố mắt há mồm, hắn cảm thấy ngực lạnh đi một trận, nhìn lại thì thấy tên mập mạp chỉ huy đội xe đi phía sau mình, lúc này đang dùng nòng súng đen ngòm nhắm ngay hắn, ánh mắt mờ ám
Bành
Tiền Vũ bị trúng đạn ngay giữa mi tâm, trước mắt tối sầm lại, ánh mắt tràn đầy vẻ không cam lòng rồi ngã xuống
Cùng lúc đó, mấy chục người trong đội xe của hắn đang giao chiến với thây ma, bỗng nhiên nhận thêm một đợt hỏa lực đánh lén, thêm cả đầu lĩnh chết trận, rất nhanh đã rơi vào tuyệt vọng
Phùng Ngọc Minh nhìn tên mập mạp, cười lạnh một tiếng trên khuôn mặt méo mó: "Theo thỏa thuận trước đó, để lại một nửa, số còn lại thì các ngươi lái đi
Phanh phanh phanh
Tên mập mạp kia sau khi xử lý xong mấy con Zombie, lúc này sắc mặt đã tái nhợt, hai mắt hoảng hốt nhìn Phùng Ngọc Minh, dùng giọng nói run rẩy nói với thuộc hạ: "Lên xe, chúng ta rút lui!"
Bọn hắn đã sớm tự mình đạt thành thỏa thuận liên minh, nếu như xử lý người của đội xe Hắc Giao, thì gã mập này có thể phân chia một nửa vũ khí trang bị của đội xe Hắc Giao
Đối mặt với thi triều đầy trời, gã mập không biết tỷ lệ sống sót của mình đêm nay là bao nhiêu, nhưng nhìn Phùng Ngọc Minh hóa thân thành quái vật xử lý lão Ưng, hắn chỉ có thể đánh cược một phen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.