Tận Thế Tai Biến: Bắt Đầu Trước Độn Chục Tỷ Vật Tư

Chương 7: Đủ ăn chín trăm năm




Chương 7: Đủ ăn chín trăm năm Làm xong những việc này, Mộc Vân lái xe đi một chuyến nhà máy chuyên chế tác kệ hàng cỡ lớn
Mộc Vân có chứng cưỡng chế, hắn không muốn các vật tư chất đầy trong không gian trữ vật của mình một cách lộn xộn
Mà lại, để tiện về sau có thể tìm thấy ngay lập tức món hàng mình muốn, vẫn là nên quy hoạch không gian cho thật tốt thì hơn
Đi tới nhà máy, Mộc Vân trực tiếp dùng năm trăm vạn thu mua lại nhà máy này
Đồng thời ra lệnh công nhân tăng ca để bắt đầu chế tác, không gian của Mộc Vân còn lớn hơn một tỉnh, có bao nhiêu kệ trữ vật cũng không đủ dùng
Hắn dứt khoát bao trọn nhà máy, để nhà máy chỉ phục vụ riêng mình hắn, như vậy cũng tiện cho việc hắn sử dụng không gian giới chỉ
Mộc Vân phân phó người phụ trách vận chuyển kệ hàng sản xuất mỗi ngày đến địa điểm chỉ định, sau đó hắn liền lần nữa lái xe rời đi
Rất nhanh, hắn đi tới một khu nhà kho gần ngoại ô thành phố B, nơi đây là nhà kho hậu cần của tập đoàn Phong Lâm
“Mộc tổng, ngài sao lại tới đây?” Vị quản lý hậu cần phụ trách quản lý nhà kho nhìn thấy xe của Mộc Vân liền lập tức tiến lên đón, thái độ cung kính hỏi
“Ngài có dặn dò gì không ạ?” “Ừm.” Mộc Vân gật đầu, “Tình hình sử dụng nhà kho gần đây thế nào?” “Mười cái nhà kho cỡ lớn hiện tại vẫn còn trống năm cái, những cái cỡ trung và nhỏ hiện tại đều đang sử dụng.” Nghe báo cáo của vị quản lý hậu cần này, Mộc Vân nhíu mày
Một trăm ức vật tư đúng là một con số khá kinh người, về sau hắn chuẩn bị xuất ngoại một chuyến để thu mua vũ khí đạn dược, nếu hắn chậm trễ không lấy đi vật tư, năm cái nhà kho cỡ lớn sẽ bị chất đầy trong vài ngày
Thế là, Mộc Vân hỏi lần nữa
“Những thứ đang chất đầy trong nhà kho, đều là những gì?” “Đều là một vài đồ dùng trong nhà và đồ điện cỡ lớn, cùng với một chút vật trang trí cỡ nhỏ.” Nhận được câu trả lời từ quản lý, Mộc Vân lập tức ra lệnh
“Những sản nghiệp trước kia đều đã được chuyển nhượng, những vật này đặt trong nhà kho quá chiếm chỗ, tối nay ta sẽ cho người mang những thứ này đi hết.” “Chuyện này ta sẽ xử lý, tối nay không cần giữ người lại, cho toàn thể nhân viên nghỉ, cả bác bảo vệ cũng cho về nghỉ đi.” “A… Vâng, tôi đã rõ.” Vị quản lý dù kỳ quái hành động của Mộc Vân, nhưng lão bản đã lên tiếng, mình chỉ cần làm theo là được, dù sao hắn cũng chỉ là một người làm thuê, đâu đến lượt hắn chất vấn quyết sách của lão bản
“Còn nữa, qua một thời gian nữa sẽ có một lượng lớn vật tư được vận chuyển đến chất đầy, đợi đến khi nhà kho gần đầy thì gọi điện cho ta.” “Tôi ghi nhớ rồi.” Vị quản lý vội vàng cam đoan nói
“Ừm, làm tốt lắm, ta rất coi trọng ngươi.” Dặn dò xong những việc này, Mộc Vân lúc này mới lái xe trở về biệt thự độc lập của mình
Thật trùng hợp, vừa mới về đến, liền gặp được Đức Nguyệt lâu đưa đồ ăn tới
Ba chiếc xe tải van cỡ lớn đậu ở ngoài viện, trong xe chất đầy những món ăn được đóng gói chỉnh tề
Để tiện giữ ấm, bên ngoài còn được bọc thêm một lớp màng giữ nhiệt
Nhìn thấy Mộc Vân, vị kinh lý kia liền bước nhanh lên phía trước
“Mộc tổng, đây là những món ăn vừa mới nung nóng xong, một trăm lẻ tám món ăn tự điển, mỗi món đều có hai mươi phần.” Nghe vậy, Mộc Vân cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiệu suất còn rất nhanh, mới qua buổi sáng đã làm ra nhiều như vậy
“Vất vả cho ngươi rồi, Triệu quản lý.” Vị quản lý cười tủm tỉm xua tay, “Đáng lẽ ra, đáng lẽ ra, Mộc tổng ngài quá khách khí.” “Được, các ngươi chờ ta một chút.” Mộc Vân phất tay ra hiệu
“Được rồi, không vội.” Mộc Vân một mình tiến vào biệt thự, trước đó phòng ngủ một mảnh hỗn độn, vỏ gối chăn, đèn bàn TV những thứ này đều bị đập nát bét
Hiển nhiên, đều là Ngô Tuyết làm, bất quá lúc này nữ nhân này đã sớm rời đi
Không để ý đến những thứ này, Mộc Vân đóng cửa lớn biệt thự, sau đó nhanh chóng cất bàn ghế sô pha trong phòng khách vào không gian giới chỉ, dọn trống không gian phòng khách
Lúc này mới ra lệnh cho bọn họ bắt đầu dỡ hàng
Phòng khách ban đầu hơn một trăm mét vuông lập tức bị lấp đầy những món ăn ngon được đóng gói chỉnh tề
Những nhân viên phục vụ vận chuyển sau khi nhìn thấy đều có thần sắc quái dị, hoàn toàn không hiểu vị lão bản trẻ tuổi này rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì
Tổng giá trị của những món ăn này cộng lại cũng không ít hơn mười mấy vạn, đó vẫn là giá vốn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vị gia này một mình ăn hết sao
Kẻ có tiền đúng là biết cách tiêu tiền
Bất quá Mộc Vân lại không hề có ý định giải thích
“Mộc tổng, vậy không có việc gì tôi xin phép về trước, chuyến tiếp theo chắc phải tới chập tối, vì chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cần chút thời gian, có việc ngài cứ gọi tôi.” “Ừm, đi thôi.” Tiễn biệt nhân viên công tác của nhà hàng xong, Mộc Vân vung tay về phía phòng khách, cả căn phòng đầy mỹ vị món ngon lập tức biến mất không thấy gì nữa
Không lâu sau, lại là mấy xe MiniBus nối đuôi nhau mà tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mộc tổng, nơi này là chín mươi chín món ăn tự điển, mỗi món đều có mười tám phần.” Một vị quản lý của một khách sạn lớn khác đứng bên cạnh Mộc Vân, cung kính hồi báo
“Ừm, chuyển vào đi.” Sau đó lại có bốn đợt người đến, Mộc Vân ước lượng mọi thứ và cất tất cả những món ăn ngon này vào không gian
Nửa ngày, hắn đã thu hoạch hơn một vạn món ăn ngon
Nếu là chỉ có Mộc Vân và Khả Khả, những món ăn này đủ cho bọn họ ăn được ba năm
Nếu như dựa theo tốc độ này để tính toán, sau ba tháng Mộc Vân liền có thể trữ đầy mỹ thực cần thiết cho chín trăm năm sau
“Cũng tạm được, chắc là đủ ăn.” Mộc Vân cong môi cười nhẹ, hài lòng gật đầu
Hiện tại đã là buổi trưa, đúng là có chút đói rồi
Ngẫu nhiên lấy ra hai phần món ăn ngon được đóng gói, mở ra, một phần cá quế hạt thông, một phần thịt thái lát
Bởi vì được đưa tới kịp thời, giờ phút này bên trên vẫn còn bốc hơi nóng, nhiệt độ vừa vặn
Cầm đũa gắp một miếng thịt cá nếm thử, tươi non mềm mại, miệng đầy thơm ngát, Mộc Vân lập tức tán thưởng gật đầu
“Ừm, không tệ không tệ.” Mộc Vân vẻ mặt thỏa mãn, ăn ngon lành
… Sau khi ăn xong, Mộc Vân liền tới công ty
Khoảng cách đến lần đưa bữa ăn tiếp theo là vào buổi tối, còn mấy giờ nữa hắn có thể làm những việc khác
Hắn vừa ngồi xuống ghế của lão bản, cô thư ký gợi cảm liền gõ cửa đi vào
Sở An Điềm với hai quầng thâm mắt, đặt một chồng báo cáo và văn kiện trên bàn của Mộc Vân, hiển nhiên, tối qua nàng đã thức đêm tăng ca
“Mộc tổng, đây là phương án kế hoạch dự án mới cần ngài xem qua, còn có văn kiện chuyển nhượng tài sản cần chữ ký của ngài…” Nhìn xem chồng chất như núi văn kiện, Mộc Vân có chút đau đầu
Bất quá vẫn là kiên trì bắt đầu phê duyệt
Ngẩng đầu liếc mắt nhìn Sở An Điềm liên tục ngáp, Mộc Vân thở dài bất đắc dĩ một tiếng, “Ngươi đi nghỉ ngơi đi, những văn kiện này ta sẽ xử lý.” Sở An Điềm lắc đầu, “Không sao đâu, tôi vẫn chưa buồn ngủ.” Nói xong lại ngáp một cái
Mộc Vân:………… “Đi ngồi trên ghế sô pha một lát, đợi ta làm xong sẽ gọi ngươi.” Sở An Điềm do dự một chút, gật đầu đồng ý
Tối qua chỉnh lý những văn kiện này thức trắng đêm, nàng hiện tại quả thật có chút mệt mỏi
Kết quả vừa mới ngồi chưa được bao lâu, liền không cẩn thận ngủ thiếp đi
Nhìn xem Sở An Điềm với khóe môi nhếch lên nước bọt óng ánh, đã ngủ say, Mộc Vân buồn cười, từ trong ngăn tủ tìm một cái chăn phủ lên cho nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.