Tào Tặc

Chương 543: Lời mời của Văn Cử




Rất nhiều năm sau, Đỗ Kỳ khi đảm nhiệm chức đại đô đốc thủy quân, nghĩ lại lúc trước khi lần đầu tiên gặp mặt Tào Bằng, cũng vẫn là lệ rơi lưng tròng
- Công tử và ta có cùng một ước vọng
Cái gọi là phú quý lúc ấy thực sự đối với ta mà nói, chỉ như ảo mộng, ta vẫn còn nhớ rõ lúc công tử ôm đứa bé, chẳng một ai thèm để ý tới quần áo rách tả tơi của nó
Chiếc giày bẩn của đứa bé, dấy bẩn y bào của công tử
Nhưng công tử không hề trách cứ, ngược lại còn nói với ta, phải phú quý lên
Từ lúc đó, ta mới biết công tử là người cả đời ta tìm kiếm, có thể đi theo người
Đỗ Kỳ sảng khoái trả lời, nguyện ý cùng Tào Bằng đi tới Nam Dương
Đối với việc này, Tào Bằng cùng rất vui vẻ, tổ chức ở Nam Dương của hắn đã có một phần ba
Sau đó Tào Bằng để Đỗ Kỳ từ Thảo Trang Nhai đi ra trước, tạm thời an vị ở trong phủ Phụng Xa Hầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao trong phủ cũng không có người, Tào Bằng cũng không cần lo lắng cha mẹ sẽ không đồng ý
Thảo Trang Nhai thực sự đã quá sức ồn ào náo động, không thích hợp để ở lại
Đến phủ Phụng Xa Hầu đối với Tào Bằng mà nói, cũng thuận tiện để hắn triệu tập
Đỗ Kỳ lúc sắp đi, Tào Bằng đã mượn Quách Phu Nhân hai mươi xâu tiền giao cho Đỗ Kỳ
- Thay bộ trang phục này cho Tiểu Thứ, đừng quá tiết kiệm
Ta sẽ nói một tiếng với Bộc Dương tiên sinh, để Tiểu Thứ trước được đi học
Còn tất cả các phí dùng, ngươi không cần lo lắng, ta sẽ giải quyết cho nó
Cửa thành bên kia ta sẽ phái người đi nói rõ ràng
Bắt đầu từ ngày mai, ngươi hãy đến nơi này làm việc cho ta, lúc này ta đang có nhiều việc, muốn cùng người khác thảo luận
Được rồi, trở về thu xếp một chút, đợi chút ta sẽ phái người tới nhà ngươi, đón ngươi tới phủ ta ở
- Ân nghĩa Công tử, Bá Hầu nguyện quên mình phục vụ
Đỗ Kỳ không kìm nổi, khóc lớn nghẹn ngào
Sau bao nhiêu trắc trở, lận đận nay đã nhìn thấy tia hi vọng
Hắn khóc rống, không phải vì vận mệnh của chính mình mà nghĩ tới thê tử đã qua đời
Nếu thê tử vẫn còn sống sẽ vui mừng đến nhường nào
Y từ phủ thừa Hán Trung, lưu lạc đến Kinh châu hai mươi năm, mất đi sự quan tâm và khích lệ của thê tử
Mà nay, y cuối cùng đã có mục tiêu, nhưng thê tử thì đã không còn
Đỗ Kỳ rất kiên cường
Nhưng dù có kiên cường hơn, trong tình huống như vậy, cũng khó có thể khống chế được
Tào Bằng vỗ vỗ vai Đỗ Kỳ, trầm giọng nói:
- Đừng như vậy, ngươi xem, ngươi làm Tiểu Thứ sợ hãi rồi
Đỗ Kỳ lau nước mắt, cúi đầu nhìn đứa con
Đỗ Thứ đã tám tuổi, nhưng nhìn qua thì chỉ như đứa bé sáu bảy tuổi, hơn nữa còn gầy gò ốm yếu
Lúc này, Đỗ Thứ cũng nước mắt lưng tròng, nắm chặt y bào của Đỗ Kỳ
Đỗ Kỳ hít sâu một hơi, bình tĩnh cảm xúc, khom người nói:
- Công tử hãy dừng bước, cũng không cần phái người đến đón hai cha con ta
Sau khi Kỳ về nhà thu xếp một lát sẽ tới Hầu phủ nghe lệnh
- Nay đã có tiền đồ mà lại không để người đi cùng, chẳng phải là áo gấm đi đêm
Tào Bằng vừa nói vừa vươn tay xoa xoa đầu Đỗ Thứ
Nếu không có lời nào sai thì ranh con này tương lai chính là cha của danh tướng Tây Lương Đỗ Dự
Chẳng qua, Tào Bằng không rõ, Đỗ Thứ trong lịch sử cũng giống như nhân vật Đỗ Dự
Đỗ Thứ giống như cha y, là người tài ba văn võ song toàn
Từng được phong Ngụy Quốc U Châu Thứ sử, xây dựng lên một hình tượng tướng quân uy nghiêm, Ô Hoàn Giáo Úy
Lúc ấy trở thành danh sĩ, vì trọng sĩ lâm nên thanh danh cực kì vang dội
Văn kiện lúc xưa có viết, Đỗ Kỳ đã thành lập lên bộ tộc Đỗ Thị Kinh Triệu
Nhưng thực chất Đỗ thị trở thành người của thế tộc Quan Trung, lại là Đỗ Thứ
Bởi vì y sáng lập một gia phong nề nếp kế thừa mấy trăm năm của Đỗ Thị
Xét về tiêu chuẩn thế tộc, trên cơ bản có ba bộ phận
Tiêu chuẩn thứ nhất đó là xuất thân nối tiếp mấy đời
Tam đại trong nhà, có vài người làm quan
Tiêu chuẩn thứ hai là gia tài điền sản
Là thế gia, tông phòng san sát, điền sản và gia tài sung túc, rất khó lâu dài
Đây cũng là lí do tại sao khi Tào Bằng kinh doanh, gia tộc lại hăng hái gia nhập
Đối với đám người Trần Quần, Chung Diêu mà nói, tiền tài là đồ vật, không coi trọng lắm, nhưng bọn họ không coi trọng thì gia tộc cũng không thể bỏ qua
Tài lực sung túc, đối với thế tộc mà nói, có tác dụng hết sức quan trọng, không thể không coi trọng
Tiêu chuẩn thứ ba chính là truyền thống học hành
Điều này có lẽ vượt xa so với hai tiêu chuẩn trên
Không có người hiểu biết kế thừa lại không thể trở thành thế gia, nhà cao cửa rộng tan rã
Lấy bộ tộc Nhữ Nam Viên Thiệu làm ví dụ
Nhữ Nam Viên Thị là gia đình có học giả kế thừa, chính là “Thượng thư”
Viên thị rất am hiểu sách, thanh danh của họ truyền xa
So sánh một chút,đại tướng quân Hà Tiến những năm cuối Đông Hán vừa có hoàng hậu, vừa có hai huynh đệ Hà Tiến, Hà Miêu
Cũng không giống như người ta biết, thậm chí trong nhiều thời điểm lại bị kẻ sĩ lợi dụng
Trong nhà Hà Tiến, vô cùng phú quý, đồng thời sản điền vô số
Nhưng chỉ vì Hà thị không có học giả kế thừa, cho nên nhắc tới y, tổng hội nói y xuất thân là đồ tể, trong lời nói có lộ ra sự khinh thường
Người ta nói Bàng Đức Công, sẽ tôn một tiếng Tiểu Bàng Thượng Thư
Mà câu Tiểu Bàng Thượng Thư này, thậm chí đến Lưu Biểu cũng không dám có một chút chậm trễ
Nguyên nhân
Chính là vì gia đình Bàng Đức Công nổi tiếng là học giỏi, làm người ta không dám khinh thị
Đỗ Kỳ hiểu được ý của Tào Bằng, không khỏi không cảm kích
Y tới Hứa Đô một năm rưỡi, bị nhiều người coi thường
Mà nay, y đã có tiền đồ, Tào Bằng phải phái xe ngựa đi, nói trắng ra, chính là muốn tạo chỗ dựa cho Đỗ Kỳ, nổi danh cho Đỗ Bá Hầu
Đỗ Kỳ cảm tạ Tào Bằng, đưa Đỗ Thứ về nhà
Tào Bằng xua tay, gọi lão gia thần Quách Phủ Quách Chính lên, lấy một lệnh bài từ bên hông, đưa cho Quách Chính
- Cầm lệnh bài của ta, đi tới phủ Phụng Xa Hầu, lệnh cho họ phái ra mấy chiếc xe ngựa, tới Thảo Tràng Nhai đón cha con Đỗ Kỳ
Nói với họ, phải sắp xếp tốt
Buổi tối ta sẽ trở về Hầu phủ, nếu có chậm trễ gì, ta sẽ lột da bọn họ ra
Trong Phụng Xa Hầu, Tào Cấp tôn nghiêm
Nhưng trên dưới trong Hầu Phủ đều biết rằng, những người trong phủ nói tới chính là Tào Bằng người ít khi ở trong Hầu Phủ
Vốn dĩ, Tào Bằng đêm qua nên trở về Hầu phủ, chỉ có điều lại bị Quách gia giữ lại uống rượu, đến tận đêm khuya mới xong
Lúc đó Tào Bằng cũng không tiện về nhà, hắn không mang lệnh bài thông hành, mà Hứa Đô tới giờ Hợi là bắt đầu cấm đi lại ban đêm, tất nhiên không thể ra ngoài
Cho nên, tiếp tục ở lại Quách phủ
Cũng nên trở về nhà
Tào Tháo nếu đã bổ nhiệm hắn làm quan cũng chẳng khác nào xá tội cho hắn
Hắn hiện tại có thể quang minh chính đại xuất hiện ở đầu đường Hứa Đô, cần gì phải như trước, lén lút, trốn tránh, coi như là kẻ trộm
Tào Bằng sau khi về phòng, thu dọn qua loa một lát
Những công văn có liên quan tới quận Nam Dương cần phải mang đi
Tuy nhiên, chuyện này chỉ cần nói qua với Quách phu nhân, sẽ dễ dàng đưa tới Hầu phủ
- Thúc thúc muốn đi cũng không được
Quách phu nhân đưa Quách Trứ tới, cười nói
Tào Bằng gật gật đầu, nói:
- Hai ngày làm phiền chị dâu, hôm qua suýt gây đại họa lại được chị dâu bênh vực, tiểu đệ mới may mắn tránh được khó khăn, Nay, chủ công đã bổ nhiệm, tiểu đệ cũng nên về nhà, bằng không, Bạch Lan Tinh Xá trở nên sầm uất, đến lúc đó chẳng phải là làm hỏng cả sự thanh tĩnh của Quách đại ca sao
Lúc nào đó, chờ người nhà trở về, mời chị dâu qua phủ, thưởng thức tay nghề của Tiểu Loan
- Ta sẽ chờ thúc thúc mời
Quách phu nhân biết, lần lộ diện này của Tào Bằng tất nhiên sẽ có chuyện vui
Không cần nói gì khác, chỉ có Phúc Chỉ Lầu kia cũng đủ để nhiều danh sĩ Hứa Đô tới tiếp kiến
Quách Gia thích…
thanh tĩnh, đến lúc đó Quách Phủ khách tới không ngừng, không chừng lại làm loạn cả Bạch Lan Tinh Xá đang yên tĩnh, cho nên, Quách phu nhân không có gì ngăn cản
Lại đùa vài câu với Quách Dịch rồi Tào Bằng cáo từ rời đi
Ra tới cửa chính Quách phủ, hắn ngửa mặt lên trời, nhắm hai mắt lại thưởng thức ánh nắng chiều cuối mùa hè
Một lát sau, Tào Bằng đột nhiên mỉm cười
Hắn hét lớn một tiếng:
- Hứa Đô, Tào Hữu Học ta đã trở về
Rồi sau đó Tào Bằng cười lớn, xoay người lên ngựa bước vào trong Phụng Xa Hầu phủ
***
- A Phúc, về rồi à
Tào Tháo đang dùng cơm, nghe tin bẩm báo, mí mắt chằng buồn nâng lên, thuận miệng hỏi một câu
- Bằng công tử từ trưa đã rời Quách phủ, đến Phụng Xa Hầu phủ
Dương Hàm khoanh tay cung kính trả lời:
- Nghe nói, Bằng công tử lúc rời Quách phủ, còn hét lớn một tiếng Hứa Đô Tào Hữu Học ta đã trở về
Còn nữa, người còn mời một tên là Đỗ Kỳ làm phụ tá, phái xe ngựa hầu phủ tới nghênh đón, làm cả Thảo Trang Nhai chấn động
Nghe nói, cha con Đỗ Kỳ lúc tới Phụng Xa Hầu phủ, công tử còn đích thân đón họ vào trong phủ
Tào Tháo hiện ra một nụ cười kì quái trên gương mặt
- Được rồi, để hắn quay về
- Bằng công tử ở bên đó
Tào Tháo cười nói:
- Hắn là muốn chuẩn bị cho chuyến đi Nam Dương
Đỗ Kỳ người này Phụng Hiếu cũng đã đề cập qua với ta
Chỉ là ta không để ý tới, A Phúc từ Tây Bắc trở về, gần như không đưa theo ai
Lần này đi Nam Dương, chung quy cũng đơn thân, tìm vài người phụ tá cũng là chuyện bình thường
Không cần quá bận tâm, tên tiểu tử đó có lẽ cũng đoán được rồi
Dương Hàm không nói gì nữa
Tào Tháo đột nhiên buông đũa xuống, hỏi:
- Tử Lộ, ngươi theo ta bao lâu rồi
- Tính thì cũng được ba năm rồi
- Ba năm, cũng không ít
Tiểu A Phúc ba năm đánh hạ Lương Châu giúp ta
Tào Tháo đứng lên, trong phòng bồi hồi một lát, nhìn Dương Hàm hỏi:
- Tử Lộ, ngươi nên ra ngoài một chút
- A
- Bản lĩnh của ngươi, ta rất rõ
Tiếp tục ở lại bên ta cũng không phải việc lâu dài
Ngươi vừa rồi nói A Phúc mời Đỗ Kỳ, làm ta nghĩ tới một việc
Bên người hắn đúng là không có ai giúp đỡ
Chi bằng ngươi theo hắn tới Nam Dương, tạm lĩnh chức chủ bộ, coi như cũng uy danh
Tục Công năm đó làm Thái Thú Nam Dương nên ngươi cũng không mấy xa lạ gì với quận Nam Dương
Tử Lộ, không biết ý của ngươi ra sao
Chủ bộ nghe thì không có gì hiển hách
Nhưng luận về chức vị mà nói, cũng là dưới quận thái thú chỉ ba nhân vật
Dương Hàm vội vàng khom mình thi lễ:
- Mong chỉ công chỉ bảo
- Ừ, nếu đã vậy, ngươi hãy đi một chuyến
Sau khi trở về, trước không cần nói với ai, hãy tự chuẩn bị một chút
Đợi đến thời cơ ta sẽ báo cho A Phúc, đến lúc đó ngươi lại đi báo danh
- Vâng
Dương Hàm khom người rời đi
Tào Tháo đi ra thư phòng, ánh chiều tà dương có chút sắc hồng
Ông hít một hơi sâu, con ngươi chợt lóe lên, dường như nghĩ lại một chuyện thú vị gì đó, đột nhiên lặng lẽ cười rồi khoanh tay rời đi
Thiết lập lại phủ Thừa tướng
Dường như đây không phải là một chủ ý tồi
***
Đúng như Tào Bằng đoán, hắn sau khi về nhà đúng là không chịu ngồi yên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một buổi chiều liên tiếp có người tới hỏi thăm, lúc thì là nhân vật nổi tiếng ở Hứa Đô, hoặc là sĩ thân ở bản địa
Làm cho Tào Bằng bị quấy nhiễu
Nhưng lại không thể chậm trễ
Hắn vừa mới được đặc xá, nói trắng ra là đang ở trên đầu ngọn sóng
Tào Tháo mượn cơ hội cho Tào Bằng tái nhậm chức, ban phát lệnh chỉ có tài mới được trọng dụng, cũng khiến cho Tào Bằng một lần nữa nhập sĩ, trở nên cực kì khác thường
Cho nên, lúc này tốt nhất là hắn không nên đắc tội với ai
Nếu không, sẽ rước lấy phiền toái
Tào Bằng tin rằng, lúc này, trong thành Hứa Đô, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang gắt gao nhìn hắn
Có người hâm mộ, có người kính trọng
Trong đó sẽ không ít ánh mắt hận thù
Lưu Quang vẫn chưa lộ diện, càng không có chút ý kiến phản đối gì
Theo lập trường của hắn, tình huống này rất không bình thường
Cho nên, càng lúc bực Tào Bằng càng cần phải bình tĩnh và cẩn thận
Hứa Đô dù sao cũng không phải Lương Châu
Hắn ở Lương Châu muốn làm gì thì làm, nhưng ở Hứa Đô…
- Công tử, Văn Cử tiên sinh gửi người đưa thiệp mời tới, mời công tử tới dự tiệc ở Dục Tú lầu
- Dục Tú Lầu
Tào Bằng nhíu mày
Đó là địa bàn của Lưu Quang, tuy rằng Lưu Quang hiện tại nhập sĩ, vì tránh nghi ngờ nên đã đem lầu Dục Tú đính ra bên ngoài
Ai cũng biết rằng, đó chỉ là cho người khác thấy mà thôi
Dục Tú lầu này có chứa dấu ấn của Hán thất, ai dám nhận nó chứ
Tuy nhiên, Khổng Dung cũng mời, Tào Bằng thật không thể cự tuyệt
Không nói tới địa vị và sức ảnh hưởng của Khổng Dung trong sĩ lâm văn đàn, người này đối với Tào Bằng quả thật rất tốt
Lúc trước Tào Bằng viết Tam tự kinh, lão nhân đã vô cùng tán thưởng
Lúc đó nếu không có người này ủng hộ, thì không thể nhanh chóng được người đời tiếp nhận như vậy
Sau này, Tào Bằng giết Vi Đoan, làm Sĩ Lâm chấn động
Nhưng lúc đó đã có Khổng Dung duy trì ổn định
Đây có lẽ là hình phạt Tào Tháo dành cho Tào Bằng, tạo thêm đường tìm về sự sống
Có thể tưởng tượng, nếu lúc đó người này mà theo đám đông, Thanh Lưu sẽ theo sát sau, đối với Tào Bằng mà nói sẽ rất bất lợi
Khi đó, Tào Tháo sẽ chịu áp lực lớn
Cho nên, Tào Bằng có thể miêu tả sơ lược bị hình phạt quỷ tân tam tuế, Thanh Lưu lại không nói gì, đã là trợ giúp lớn nhất chi hắn
Càng không cần phải nói Tào Bằng nên trả lời thư mời
Chẳng những họ đã tỏ ý muốn hợp tác với Tào Bằng, còn viết chữ lưu niệm ở Phúc Chỉ Lầu
Sự ủng hộ này, khiến Tào Bằng cảm động, đây là một kiểu tình nghĩa khó có được
Trong lịch sử, nói Khổng Dung thanh cao kiêu ngạo, không chừng mực
Nhưng nếu tiếp xúc, sẽ phát hiện, kì thực lão nhân này rất đáng yêu
Không giống những kẻ u tối, Khổng Dung rất thông minh, trong sự việc có đôi chút chân thật, nói gì cũng thẳng thắn không quanh co lòng vòng
Có lẽ chính vì thế lại làm Tào Bằng không thể nhẫn nại
Tuy nhiên, xem ra trước mắt, con người này càng lúc càng thích học hành, đối với vấn đề triều chính lại mất đi hứng thú
Nói sao thì Khổng Dung đã mời Tào Bằng tuyệt không cự tuyệt
Hắn nói với Đỗ Kỳ:
- Bá Hầu, ngươi hãy đến Khổng phủ một chuyến, nói với Văn Cử Công, ta sẽ tới đúng giờ
Đỗ Kỳ nghe xong rấy vui
Với thân phận hiện giờ của y, đừng nói là gặp Khổng Dung chỉ sợ có muốn vào Khổng phủ cũng không được
Cảm giác có một chỗ dựa vững chắc, thật là tốt
Ít nhất, y hiện tại có thể tự mình đi bái kiến một người có thanh danh lớn ở văn đàn
Sau khi Đỗ Kỳ đi rồi, Tào Bằng khép sách vở
Đứng nơi cửa sổ, hắn trầm ngâm, Khổng Dung lần này tìm ta là có chuyện gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.