Tuy nhiên khi đám tâm phúc của Tào Bằng liên tục rời khỏi Lương Châu thì áp lực mà Tào Cấp phải chịu càng lúc càng lớn
Đặc biệt khi Bộ Chất rời đi, Tô Tắc chấp thưởng Vũ uy
Mặc dù họ Tô và Tào Bằng cũng có sự qua lại nhưng cũng không mật thiết lắm
Nói cho cùng thì Tô Tắc cũng không phải là tâm phúc của Tào Bằng cho nên Tào Cấp cũng không thể yên tâm
Khi Triệu Cù tới Tây Vực làm Đô Hộ, Đặng Phạm và Đặng Chương rời: khỏi Lương Châu..
Một loạt nhân sự bị điều động khiến cho nỗi lo của Tào Cấp càng tăng thêm
Đúng vào thời điểm này, Mã Siêu lại khởi binh và rợ Khương thì nổi loạn
Áp lực tâm lý của Tào Cấp phải chịu so với bệnh còn nặng hơn
Lão không biết phải đánh trận như thế nào
Nếu như không có Thạch Thao và Từ Thứ kiến nghị để cho Hác Chiêu xuất binh cự địch thì Tào Cấp đã không chịu nổi
Tình hình Tây Bắc càng ngày càng nguy cấp khiến cho Tào Cấp lo lắng, làm cho thân thể càng lúc càng suy sụp
Cũng may mọi truyện đã trôi qua
Tào Bằng quay lại cũng làm cho Tào Cấp yên tâm
- Phụ thân cứ yên tâm nghỉ ngơi
Sau khi đỡ mệt, con sẽ đưa phụ thân về Trung Nguyên
Tỷ tỷ sắp lâm bồn
Mẫu thân cũng ở nhà trông ngóng
Phụ thân cần phải bảo trọng mới được
Đại vương sắp hạ chiếu phong phụ thân làm Đại Tư nông
Tới lúc đó quay về Hứa Đô nhậm chức
Nhà chúng ta cũng được xây dựng thâm, lượng người cũng tăng lên cần tới sự quam tâm của phụ thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói với Tào Cấp mà nói chuyện lương thực, quốc khố thu vào bao nhiêu thì không có ích gì cả
Lão là một người nông dân điển hình, thích nghe nhà mình tăng bao nhiêu ruộng, nhà rộng thêm bao nhiêu..
Quả nhiên khi Tào Bằng nói xong, Tào Cấp liền cảm thấy vui vẻ
Lão mỏi mệt nằm xuống, kéo tay Tào Bằng rồi nói nhỏ:
- A Phúc tới đây thì ta có thể yên tâm mà ngủ một giấc
- Vâng
Con ở đây
Tào Cấp từ từ nhắm mắt lại rồi nhanh chóng chìm vào trong giấc mộng
Có thể thấy đã lâu lão không có được một giấc ngủ ngon
Từ khi Mã Siêu khởi binh tới nay, lão phải chịu áp lực rất lớn thì làm sao có thể yên tâm mà kê cao gối
Nhưng bây giờ con của lão tới, trong lòng có người tâm phúc nên lão ngủ rất ngon
Tào Bằng chờ tới khi Tào Cấp ngủ say liền đắp chăn cho lão
Ra khỏi phòng, hắn vẫy thầy thuốc lại rồi dò hỏi:
- Thân thể của gia phụ bây giờ thế nào
- Thân thể của Tào Lương Châu cũng không đáng ngại chủ yếu là do quá lo lắng, đêm không ngủ được khiến cho thân thể càng lúc càng yếu
Có điều, thể trạng của Tào Lương Châu rất tốt, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là có thể hồi phục
Tới lúc này, Tào Bằng mới coi như trút được gánh nặng mà thở phào
- Nếu vậy thì ta yên tâm..
Hắn trầm ngâm một lúc rồi thấp giọng nói:
- Vậy phiền tiên sinh để ý, giúp gia phụ điều dưỡng
Ta sẽ nói những người khác không được tới quấy rầy
Tất cả phải điều trị cho tốt, ta sẽ đưa gia phụ về lại Trung Nguyên
Ta không cần biết ngài làm cách nào nhưng tóm lại phải giúp cho phụ than của ta trở lại
Lúc này, đưa Tào Cấp về không phải là một cách tốt nhất
Chưa nói tới đường xa núi cao..
Chỉ với tình hình của Tào Cấp như thế này mà đưa về Hứa Đô chắc chắn mẹ hắn sẽ không thể chịu nổi
Cho nên Tào Bằng quyết định để cho Tào Cấp nghỉ ngơi một thời gian
Viên thầy thuốc do dự một chút:
- Tướng quân
Cũng không phải là tiểu nhân từ chối
Chuyện nghỉ ngơi cũng không có gì khó
Nhưng hoàn cảnh của Lâm Thao hiện nay thật sự không phù hợp để cho Tào Lương Châu nghỉ ngơi
Theo tiểu nhân thì tốt nhất là để cho Tào Lương Châu rời khỏi Lâm Thao tới một nơi yên tĩnh để có thể nhanh chóng hồi phục
Nghĩ kỹ thì cũng đúng
Lâm Thao rất gần với tiền tuyến nên ngày nào cũng liên tục nhận được chiến báo
Trong hoàn cảnh như vậy, Tào Cấp muốn tĩnh dưỡng cho tốt đúng là chuyện không dễ dàng
Tào Bằng suy nghĩ một chút rồi nói:
- Vậy hãy thông báo cho thái thú Lũng Tây bảo y chuẩn bị một chút để gia phụ tới tĩnh dưỡng
Việc này phải nhanh lên, ta sẽ thu xếp nhanh chóng
Ngươi cũng chuẩn bị một chút rồi đi cùng với gia phụ
- Vâng
Thấy thuốc cũng không dị nghị mà nhanh chóng lui xuống
Khi Tào Bằng trở lại đại sảnh, còn chưa kịp thở một hơi thì đã nghe Vương Song truyền báo:
- Tần Đình hiệu úy Hác Chiêu, Lương Châu biệt giá Từ Thứ, Lương Châu Tùng sự Hám Trạch đang chờ cầu kiến
- Mời
- Tào Bằng hít một hơi thật sâu rồi trầm giọng quát
Không lâu sau đã thấy đám người Từ Thứ, Hác Chiêu đi vào
Đám người đi vào phải tới hơn mười người
Tất cả đều là thân tín của Tào Bằng
Nhìn thấy đám người Từ Thú, Tào Bằng liền mỉm cười
Hắn giơ tay ý bảo mọi người không cần phải đa lễ mà ngồi xuống
- Ta đến xin thỉnh tội
- Nguyên Thắng có tội gì
- Ta bất tài để cho lão đại nhân phải lo lắng mà sinh bệnh, phụ lòng công tử nhờ vả, không thể chăm lo cho lão đại nhân
Xin công tử trách tội
Hơn mười người cũng quỳ gối mà xin thỉnh tội
Đám người Đặng Ngải đứng bên đều cảm thấy hâm mộ
Đại trượng phu sinh ra phải được như vậy
Tào Bằng cười to, bước tới đỡ mọi người dậy
Nói thật, lúc đầu hắn không được vui cho lắm
Ta nói với các ngươi chú ý tới lão gia của ta vậy mà các ngươi để cho lão gia ta trở nên như vậy
Nhưng nghĩ kỹ, Tào Bằng lại cảm thấy thoải mái
Mã Siêu cũng không phải là một kẻ đầu đường xó chợ
Chuyện xảy ra bất ngờ cũng không thể trách đám người Từ Thứ
- Vốn Vương đô úy cũng tới đây nhưng do vẫn chưa khỏe nên phải nhờ ta tới đây xin lỗi
- Đầu Hổ cũng ở Lâm Thao
Tào Bằng nghe thấy vậy thì giật mình
Hắn biết Vương Mãi bị thương nhưng không ngờ được gã lại tới Lâm Thao
Có thể nói Vương Mãi bị thương không phải là nhẹ
Nếu không thì với tính của Đầu Hổ tại sao lại có thể rời khỏi thành Long Kỳ
Mà hiện nay, thành Long Kỳ là do Triệu Vân trấn thủ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tào Bằng cảm thấy không yên tâm liền vội vàng hỏi:
- Đầu Hổ đang ở Lâm Thao
Hắn bị thương thế nào
Có nặng lắm không
- Ba ngày trước, Vương Đô úy đã về Lâm Thao dưỡng thương
Vết thương thật ra đã khống chế được nhưng vẫn còn hơi yếu
Hà Hoàng gió mạnh không tốt cho sức khỏe vì vậy mà bệnh tình của Vương đô úy mới nặng thêm
Cũng may lão đại nhân dốc sức triệu hồi nên mới ổn định
Tào Bằng nhíu mày, gật đầu tỏ vẻ đã hiểu
Hắn vẫy tay ý bảo Đặng Ngải đi tới
- Sĩ Tái
Con lấy mười củ sâm mà ta mang tử Hứa Đô tới đây để đưa tới cho Đầu Hổ
Con ở bên hắn nói với Đầu Hổ thúc của ngươi rằng sau khi ta giải quyết xong mọi chuyện sẽ tới gặp
Đặng Ngải không hề xa lạ với Vương Mãi nên chắp tay tuân lệnh
Tới lúc này, Tào Bằng mới để cho mọi người ngồi xuống
Sau khi trầm mặc một lúc, hắn chơt nhoẻn miệng cười:
- Mọi người
Tào mỗ đã quay lại
Không khí trong phòng vốn có chút áp lực
Cho dù là Từ Thứ, Hác Chiêu cũng đều cảm thấy nặng nề
Nhưng khi Tào Bằng nói câu đó, tất cả mọi người đều nở nụ cười..
- Chúc mừng công tử trở lại Tây Bắc
- Lần này ta phụng chiếu nhận chức Tư Lệ hiệu úy, đô đốc Tây Bắc
Việc cần làm là tiêu diệt Mã Siêu, bình định Hà Hoàng để cho Tây Bắc trở lại ổn định
Chuyện này một mình ta không thể làm được, cần phải có sự giúp đỡ của mọi người
Những chuyện trước đây ta đã biết, không thể trách mọi người
Nhưng ta yêu cầu các ngươi hiện tại phải nhanh chóng ổn định tình hình
- Mạt tướng hiểu rõ
Tào Bằng lại nói:
- Ta đi trên đường đã sai người tới Hà Tây trước gọi Sĩ Nguyên về
Tuy nhiên trước đó ta có một vài chuyện cần phải thu xếp
Đức Nhuận đại ca
Đầu năm khi ta ở Quảng Lăng có gặp Chu Tĩnh Hải
Hiện nay y quản lý đảo Đông Lăng có phần vất vả
Khi ta trở về, Chu Tĩnh Hải có thình cầu với đệ nhờ giúp đỡ
Y có nói tới tên của huynh nhưng không biết huynh có đồng ý hay không
Năm nay, Hám Trạch đã hơn ba mươi, gần bốn mươi tuổi
So với thời điểm ở dịch quán Ngô quân thì đã có rất nhiều thay đổi
Thái độ của y trầm lạnh, tao nhã hơn
Nghe thấy vậy, Hám Trạch ngẩn người rồi cười nói:
- Việc này chỉ cần công tử sắp xếp thì Trạch không có gì phải dị nghị..
Có điều cái lão Chu đúng là không chịu tha cho ta
Lúc trước khi ta rời Hải Tây, y nói sớm muộn gì cũng phải lôi ta trở về
Không ngờ y thật sự làm được chuyện đó
Chỉ có điều công tử phái ta tới đảo Đông Lăng chỉ sợ không phải giúp đỡ lão Chu mà thôi
Hám Trạch quả nhiên là một người thông minh
Tào Bằng mỉm cười rồi gật đầu:
- Phải để Đức Nhuận đại ca bất mãn
Hiện nay lão Chu phải chịu rất nhiều áp lực
Cuối năm ngoái, Tôn Quyền sai trọng thần của mình là Lỗ Túc - Lỗ Tử Kính tới Đan Dương nhân chức thái thú
Lỗ Túc là một người có thủ đoạn lại thêm bên cạnh còn có Lã Mông, Tưởng Khâm và Đinh Phụng
Mấy người đó Chu đại thúc không thể đối đầu được
Mặc dù Trần Kiều là một nhân tài nhưng đáng tiếc lại không giỏi về chiến sự
Ta đã tâu với Đại vương điều Trần Kiều tới Quảng Lăng, thu xếp cho Lệnh Minh làm thái thú Quảng Lăng
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ
Lệnh Minh mặc dù thiện chiến nhưng không giúp được cho Chu đại thúc nhiều lắm vì vậy mới nghĩ tới Đức Nhuận đại ca
Hám Trạch suy nghĩ một chút rồi hỏi: - Công tử muốn Trạch khởi hành khi nào
- Càng nhanh càng tốt
- Vậy Trạch lập tức chuẩn bị
Sau ba ngày sẽ đi đảo Đông Lăng
Hám Trạch là một người hiểu chuyện nên không nói hai lời, đồng ý ngay
Tào Bằng cũng mỉm cười mà không nói nhiều
Hắn biết rõ Hám Trạch tới đó sẽ giúp cho Chu Thương giảm được áp lực
Có Hám Trạch ở đó, lại thêm Bàng Đức và Tưởng Uyển giúp đỡ cùng với Mãn Sủng thì đảo Đông Lăng vẫn bình yên được trong thời gian ngắn
Tào Bằng đột nhiên nhắm mắt lại rồi im lặng
Cũng không biết tại sao nhưng đám người Từ Thứ cảm thấy hết sức căng thẳng
Tuổi Tào Bằng càng lớn thêm, quan chức càng lúc càng cao khiến cho bản thân có một cái uy càng lúc càng mạnh
Từ Thứ thầm cái khái
Người thanh niên trước mặt mình đã không còn như khi mới tới Hứa Đô nữa
Bây giờ, hắn hoàn toàn sát phạt, quyết đoán, lòng lang dạ sói
Tào Diêm Vương đã nổi giận thì vô số đầu lâu rơi xuống đất, máu chảy thành sông..
Chuyện trước kia của Tào Bằng, đám người Từ Thứ nghe nhiều nên đã thuộc
Trước đó mặc dù Tào Bằng có uy danh nhưng vẫn khiến cho mọi người có cảm giác thân thiện
Nhưng sau khi ở Hứa Đô giết chết hơn hai nghìn người khiến cho danh tiếng của hắn trở nên xấu đi mà trên người lại tăng thêm một chút sát khí
Tới nay, nếu có ngươi nghĩ muốn khiêu chiến với Tào Bằng cũng phải nghĩ xem kết quả sẽ như thế nào bởi Tào Diêm vương là một kẻ giết người không nháy mắt
Kết quả như vậy cũng hoàn toàn nằm ngoài sự dự đoán của Tào Bằng
Chuyện giết chóc đó khiến cho danh tiếng của hắn trở nên xấu đi nhưng cũng mang tới rất nhiều điểm lợi
- Bá Đạo
Tình hình núi Chu Ngữ thế nào
Hác Chiêu vội vàng đứng dậy, cung kính trả lời:
- Tham Lang Khương
Bạch Mã Khương lúc đầu tấn công mạnh nhưng sau khi bị tổn thất binh mã đã tạm thời ngưng chiến
- Tốt lắm
Tào Bằng suy nghĩ một chút rồi quay đầu nói với Chúc Đạo:
- Ngươi vất vả một chuyến tới Bạch Mã Khương nói cho Đằng Tử Kinh rằng thu binh thì ta sẽ bỏ qua chuyện cũ
Còn nếu không thu, đợi tới khi lão tử sát nhập với Hoàng Trung sẽ xóa tên Bạch Mã Khương
- A
Chúc Đạo ngây người nhìn Tào Bằng
Y và Bạch Mã Khương cũng không phải là xa lạ
Trước đây ở Hà Tây đi lại với Hoàng Trung cũng có qua lại cả với Bạch Mã Khương
Chỉ có điều cái tối hậu thư này cũng quá cứng rắn
Đằng Tử Kinh là một người tính tình nóng nảy có thể chấp nhận được hay sao
- Ngươi cứ yên tâm
Tên đó là một người thông minh sẽ biết phải lựa chọn như thế nào
Nếu Tào Bằng đã nói vậy thì Chúc Đạo cũng không cự tuyệt mà chắp tay tuân lệnh
- Đậu Mậu dùng cái gì để gây loạn
- Cái này thì trước mắt còn chưa rõ lắm
Từ Thứ hơi xấu hổ, lên tiếng:
- Đậu Mậu khởi binh hết sức bất ngờ
Nhưng trước đó hắn không hề biểu hiện một chút nào khác thường khiến cho lão đại nhân trở tay không kịp
Từ Thứ sơ suất xin công tử trách tội
- Ôi
Không phải cứ cái gì cũng trách phạt
Tào Bằng khoát tay chặn lại mà bồi hồi đứng dậy
- Mã Như Phong là ai
- Cái này
- Ta được nghe hai chuyện
Đặc biệt là Mã Như Phong
Khi ta đến đã tìm kỹ lai lịch của người này thì phát hiện ra không hề được ghi lại
Mã Như Phong
Hừ hừ
Có thể đây là một cái tên giả
Ta biết bản lĩnh của Đầu Hổ
Có thể làm cho Đầu Hổ trúng kế thì người này đúng là có chút tâm cơ
Chắc chắn y không phải là hạng người vô danh được
Trước đây chúng ta vẫn chưa từng nghe nói tới chuyện Mã tặc tàn sát Hà Hoàng bừa bãi, ngay cả lão Khương vương cũng không biết
Bây giờ đột nhiên tại sao xuất hiện
- Ý của công tử là..
- Điều tra
Tào Bằng dừng bước, trầm giọng nói:
- Người này và họ Mã chắc chắn có sự liên quan
Thậm chí ta hoài nghi việc Đậu Mậu tạo phản có quan hệ rất nhiều tới người này
Mau đều tra cho ta chân tướng của Mã Như Phong..
Phải nhanh chóng tiêu diệt y
Còn về phần Đậu Mậu thì lệnh cho Thái thú Võ Uy Tô Tắc, thái thú Trương Dịch Mạnh Khiển để cho hai người đó tập kết binh mã đóng quân tại huyện Trương Dịch, bất cứ lúc nào cũng chờ lệnh ta
Lại lệnh cho Hộ Khương Hiệu úy Cổ Tinh, Cô Tang lĩnh binh của Hiệu úy Đậu Hổ tới ngay Địch Đạo chờ lệnh
Ta khắc có trọng trách giao cho
- Vâng
- Lệnh cho thái thú Hán Dương Thạch Thao, thái thú Bắc Địa Dương Phụ, Chinh Khương Trung lang tướng, Võ Đình hiệu úy Hạ Hầu Lan đều chuẩn bị binh mã chờ lệnh bất cứ lúc nào
Lại tới quận Hà Tây điều động tinh binh bốn phủ bí mật tới thành Long Kỳ
Đỗ Thứ ngồi bên nhanh chóng ghi chép lại toàn bộ mệnh lệnh của Tào Bằng
Sau đó, Tào Bằng đống triện lên trên
- Nguyên Trực
Trận chiến núi Chu Ngữ ta giao cho ngươi và Bá Đạo
Ta không cần biết ngươi dùng cách nào
Nhưng trước khi tới mùa thu phải chốt chết chúng ở núi Chu Ngữ, không được để cho di chuyển nửa bước
- Ty chức tuân lệnh
Từ Thứ và Hác Chiêu đều lĩnh mệnh
Tới lúc này, bọn họ không còn sự lo lắng như trước
Dường như việc Tào Bằng tới đây khiến cho mọi chuyện đều giải quyết một cách rõ ràng
Tào Bằng hít một hơi thật sâu rồi đột nhiên tươi cười
- Đi
Theo ta tới thăm Đầu Hổ
...............
Quân Tào ở núi Chu Ngũ đột nhiên trở nên rất mạnh
Hác Chiêu hạ lệnh không lưu lại tù binh hoàn toàn thay đổi phương pháp so với trước đây
Tất cả tù binh người Khương đều bị chém chết trước chân núi Chu Ngữ
Điều đó khiến cho hai Khương nổi giận nhưng đồng thời lại cảm thấy có gì đó sợ hãi
Quân Tào dường như đến thật
So với lúc trước khi Tào Cấp duy trì thì tác phong hành sự lúc này có thể nói là quân Tào đã đại khai sát giới
- Chuyện này không hề giống với tác phong của Tào Cấp
Trong nha huyện huyện Lũng, nét mặt của Mã Siêu hết sức trầm tư
Dưới tay hắn có một thanh niên đang ngồi ngay ngắn, người đó chính là Hồ Tuần lúc trước đã cứu Mã Siêu thoát hiểm
Còn Mã Đại thì ngồi phía trên, nét mặt không giấu được sự lo lắng
- Chỉ sợ chủ tướng của Lương Châu đã thay đổi
Hồ Tuân mở miệng nói:
- Hơn nữa nhìn cái tác phong hành sự kia, ta nghi ngờ rất có thể Tào Diêm Vương đã tới đây
- Tào Bằng
Mã Siêu ngẩng đầu ngạc nhiên nhìn Hồ Tuân
Đứng có thấy Hồ Tuân còn trẻ mà coi thường
Gã hết sức cẩn thận và thông minh
Quan trọng nhất là gã đã đọc qua binh thư nên mưu lược không hề yếu, phân tích tình hình cũng rõ ràng, biểu hiện năng lực xuất chúng
Mã Siêu tin rằng một thời gian nữa, Hồ Tuân sẽ trở thành quân sư cho mình
Cho nên ngày thường, Mã Siêu đều cố ý bồi dưỡng cho Hồ Tuân
Hồ Tuân gật đầu rồi nói nhỏ:
- Trước kia Tào Bằng đầu hàng và chịu sự giáo hóa của quân Khương, tất cả mọi người để ý thấy hắn làm việc gì cũng giữ lại một con đường sống
Cũng không một ai phát hiện trong trận chiến với Tây Khương, hắn xử lý tù binh quân Khương như thế nào
Tất cả đều bị giết hết, không để lại một ai
Có điều do hắn xử sự công bằng cho nên mọi người mới không để ý tới sự cứng rắn của hắn
Trong loạn Mậu Tử, người này ra tay, tự mình chặt đầu hai ngàn người cho thấy tâm địa vô cùng ác độc
Hơn nữa ta thấy, trong tình hình này, Tào Tháo không thèm để ý đối với loạn Tây Bắc mà lại gây chiến ở Tịnh Châu
Đó là vì sao
Ta nghĩ không phải y cho loạn Tây Bắc không đáng lo
Mà Tào Tháo tin tưởng vào cái gì
Chỉ có hai nguyên nhân hết sức đơn giản
Một là y kiêu căng, hai là y đã phái người thích hợp tới Lương Châu
Mà vào lúc này, người thích hợp để tiếp nhận Lương Châu nhất chỉ có Tào Bằng
- Tào Hữu Học
Mã Siêu không khỏi nghiến răng nghiến lợi, đấm bàn một cái
Cái bàn bằng gỗ lim bị hắn đấm nát, mảnh vụn văng đầy đất
Mã Siêu hận nhất là người nào
Có lẽ ngoại trừ Tào Bằng ra không còn có người thứ hai nữa
Mã Đại chần chừ một chút rồi nói nhỏ:
- Đại ca
Đậu Mậu phái người tới
- Hắn tới đây có chuyện gì
- Chắc chắn là đòi lương thảo và quân nhu
Có điều lần này hắn tới đây còn có một yêu cầu
Đệ..
Câu nói của Mã Đại hơi có chút ấp úng
Mã Siêu nhíu mày, trầm giọng nói:
- Hắn có yêu cầu gì
- Hắn...muốn cưới tiểu muội làm thiếp
-Cái gì
Mã Siêu đột nhiên nổi giận:
- Đậu Mậu muốn chết
Mã Siêu hết sức yêu thương Mã Vân Lộc
Lúc trước khi Tào Bằng chém giết người họ Mã chỉ duy nhất có một mình Mã Vân Lộc chạy trốn
Mã Vân Lộc vất vả lắm mới có thể tìm tới được với Mã Siêu
Lúc đó, nhìn tiểu muội tiều tụy, cũng khiến cho Mã Siêu có ý chí sắt đá phải bật khóc
Vậy mà hiện nay không ngờ Đậu Mậu lại muốn kết hôn với Mã Vân Lộc, hơn nữa chỉ là làm tiểu thiếp thì làm sao mà Mã Siêu có thể chịu được
Trong lòng Mã Siêu sẽ gả Mã Vân Lộc cho một người đàn ông yêu thương nàng nhất
Nhưng Đậu Mậu lại là một người háo sắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc trức vì mẹ kế, y sẵn sàng giết chết lão Đế vương để kế vị sau đó bắt mẹ kế vào trướng
Mặc dù chuyện này đối với Khương đế mà nói cũng hết sức bình thường nhưng Mã Siêu lại không thể nào chấp nhận
Cái tên đó là một tên khốn.