Đây là gì
Trần Mộ đột nhiên nhận thấy một loại cảm giác nguy hiểm cực kì mãnh liệt, vây chặt lấy hắn
Cái loại ở đâu cũng có cảm giác áp bức này khiến hắn kiềm chế đến mức sắp nổ tung
Cảm giác của bản thân phân tán xung quanh thân thể như đang bị áp lực vô cùng mạnh mẽ ép ngược vào trong cơ thể
Cổ cảm giác áp bức mạnh mẽ này như đột nhiên xuất hiện, không hề báo trước
Hắn hết sức chống chọi, không dám lơi lỏng chút nào
Từng câu hiệu trưởng nói trên bục diễn thuyết hắn đều không nghe thấy, cả thế giới như rời xa hắn, hắn cố giữ chặt chút tỉnh táo còn lại của mình
Ngay lúc hắn cảm giác mình sắp không chịu nổi nữa, đột nhiên loại cảm giác áp bức này biến mất
Trần Mộ liền thở phào nhẹ nhỏm, nhưng trong lòng lại thầm hoảng sợ, rốt cuộc vừa rồi là cái gì
Cảm giác áp lực dữ dội như vậy thật đáng sợ
Vừa rồi hắn có một loại ảo giác, nếu tiếp tục thêm một giây thì cảm giác của mình đều bị cỗ áp lực vô cùng mạnh mẽ này ép nát
Trong thời gian ngắn ngủi này, thậm chí hắn cảm thấy hít thở đều khó khăn
Rốt cuộc là ai
Không ngờ dám ở lúc này, trước mặt nhiều sư phụ như vậy làm ra hành động trắng trợn như thế
Đột nhiên, sắc mặt Trần Mộ lại thay đổi
Chuyện gì đã xảy ra
Đúng lúc này cảm giác vốn bị chèn ép trong cơ thể không thể động đậy bỗng nhiên muốn rời khỏi thân thể
Xung quanh hắn hình như có cái gì đó cực kì hấp dẫn đối với cảm giác
Lực hút này rất mạnh
Bản thân mình đang dần mất đi sự khống chế với cảm giác
Chúng nó giống như nước sôi trong nồi, không ngừng quay cuồng
Sắc mặt của Trần Mộ trắng bệch, tình thế càng lúc càng xấu đi, sự bất lực từ đáy lòng hắn dâng lên
Như có một giọng nói đang khuyên hắn: “Từ bỏ đi, từ bỏ đi, quá mệt mỏi rồi
Cần gì phải khổ cực như thế này chứ?”
Hắn cắn chặt môi, trong vô thức môi hắn gần như bị cắn đứt
Ở phía sau hắn, Nha Nha đột nhiên giật mình
Ánh mắt nàng rơi vào lưng của Trần Mộ, nàng thấy một điểm mồ hôi đang dần lan ra, trong vài phút đồng hồ, quần áo của Trần Mộ đã ướt đẫm, dán vào lưng hắn
Nha Nha hơi khó hiểu, kéo áo Phượng tỷ kế bên, thì thầm: “Phượng tỷ, ngươi nhìn kìa
Hắn bị sao vậy?”
Phượng Tỷ liếc mắt một cái, lơ đễnh nói: “Ai biết
Tên nhà quê đó liên quan gì đến chúng ta
Chết cho đáng đời, đỡ cho ta phải tốn công trả thù chuyện lần trước.”
“Hay là hắn đổ bệnh?” Nha Nha có chút lo lắng hỏi
“Đổ bệnh thì liên quan gì đến chúng ta?” Phượng Tỷ khinh khỉnh: “Tên nhà quê kia đụng bả vai của ta đều thâm tím, bệnh chết là tốt nhất
Nha Nha, sao lại quan tâm đến hắn như vậy hả?”
Nha Nha lắc đầu: “Cũng không phải quan tâm, dù sao mọi người đều là bạn cùng lớp.”
“Theo ta, lòng dạ ngươi quá mềm yếu.” Phượng Tỷ nói xong, nhìn thoáng qua hiệu trưởng đang ở trên bục, bỏ lại một câu: “Lão già này cũng thật có khả năng diễn thuyết!”
Nói rồi tiếp tục ngủ lim dim
Một lớp quầng sáng màu trắng cực mỏng, tĩnh lặng dưới ghế như một ống kính ánh sáng
Mấy người mà vừa rồi Trần Mộ để ý, vẻ mặt của bọn họ đều nghiêm túc, trên trán vài người đều đổ mồ hôi
Tình trạng của Trần Mộ so với họ càng tệ hơn
Hắn dốc cạn sức lực cũng không có cách nào để kiềm giữ cảm giác đã cực kì hỗn loạn, như thể chúng có thể phóng ra ngoài bất cứ lúc nào
Cảm giác vốn phân tán đều đặn xung quanh cơ thể, bây giờ lại có độ dày khác nhau, không ngừng chấn động dữ dội
Cho dù hắn khống chế bằng cách nào, cảm giác lúc trước vô cùng thuần phục đều hoàn toàn không nghe theo sự điều khiển của hắn
Đáng chết
Gân xanh trên trán Trần Mộ nổi lên, trí não vẫn duy trì một phần tỉnh táo như cũ
Không được, còn tiếp tục thế này thì cảm giác chắc chắn sụp đổ hoàn toàn
Bao cố gắng rèn luyện lâu này sẽ hoàn toàn uổng phí
Nên làm cái gì đây?...Nên làm cái gì
Ngay cả trong thần bí tạp phiến cũng không có chút thông tin nào về mặt này
Lướt qua tất cả kiến thức trong đầu một lần, nhưng Trần Mộ cũng không tìm được bất kì từ nào liên quan
Không tốt, đã sắp đến điểm giới hạn rồi
Cảm giác chấn động dữ dội làm cho vẻ mặt Trần Mộ vô cùng đau đớn, chẳng ai chú ý khuôn mặt đang cúi xuống của hắn đau đớn ra sao
Chỉ có Nha Nha chú ý đến mồ hôi ướt đẫm sau lưng Trần Mộ
Nàng muốn qua thăm hỏi một chút nhưng vừa định đứng dậy, lại bắt đầu do dự
Sau một hồi nàng lại ngồi xuống lần nữa
Mình phải làm gì đây
Nếu không thì hậu quả sẽ rất đáng sợ
Hắn hiểu rất rõ cảm giác hoàn toàn tiêu tan có ý nghĩa ra sao với bản thân
Khi cảm giác đến một mức độ nào đó, cùng với năng lượng tuy khác nhau nhưng đều có chung tác dụng
Mà quan trọng nhất trong đó chính là kết cấu
Năng lượng có kết cấu khác nhau, để nó sinh ra tác dụng hoàn toàn khác nhau
Đối với cảm giác thì cũng giống hệt như thế
Kết cấu.....
Kết cấu.....
Cái kết cấu chết tiệt này
Trong giây lát, hắn nghĩ tới Thoát Vĩ Toa
Thoát Vĩ Toa trong suốt long lanh, không ngừng xoay tròn với tốc độ cao
Cho tới bây giờ, đây là thứ hắn quen thuộc nhất, cũng là loại kết cấu năng lượng bản thân hiểu rõ nhất
Trừ nó ra, những kết cấu khác hắn hoàn toàn mù tịt
Không còn thời gian cho hắn do dự, cho hắn lựa chọn hay phán đoán
Cảm giác đã đến bên bờ sụp đổ
Quyết định ngay lập tức, Trần Mộ liền cẩn thận khống chế cảm giác ở trung tâm cơ thể, đây cũng là khu vực chấn động ít nhất
Hắn từng chút thúc đẩy cảm giác vận chuyển, sợ bất cẩn một chút thì cảm giác sẽ hoàn toàn sụp đổ
Thoát Vĩ Toa cũng không chỉ xoay tròn đơn giản, mà trên kết cấu của nó chia làm rất nhiều đoạn, mỗi đoạn đều cực kì nhỏ
Mỗi một đoạn đều xoay tròn theo một quy luật nhất định, sự xoay tròn giữa các đoạn này cũng có một quy luật kỳ lạ
Hiểu biết của Trần Mộ với nó còn rất nông cạn, hắn không có cách nào để biết quy luật này có dạng gì
Cái gì làm cho nó sau khi được bắn ra còn có thể không ngừng gia tăng tốc độ
Tuy nhiên lúc này đối với hắn, hiểu biết của hắn về kết cấu của Thoát Vĩ Toa đã đủ dùng
Dưới sự thúc đẩy của hắn, cảm giác ở bên trong bắt đầu xoay tròn từng điểm một
Dần dần chúng xoay tròn nhanh hơn một chút, cho đến lúc càng xoay càng nhanh
Trong vô thức, một vòng xoáy cảm giác rất nhỏ bắt đầu hình thành trong cơ thể hắn
Tất cả tinh thần của Trần Mộ đều đặt trên vòng xoáy nho nhỏ này, hắn cần phải cẩn thận khống chế tốc độ xoay tròn của cảm giác ở một mức độ nhất định
Hắn còn nhớ rõ tốc độ xoay của Thoát Vĩ Toa cành nhanh thì uy lực càng lớn, nhưng cùng lúc đó cũng có nghĩa nó càng không ổn định
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Mộ cũng không muốn trong cơ thể mình có một thứ có thể phát nổ bất cứ lúc nào
Tốc độ xoay của vòng xoáy tăng từng chút một, nó bắt đầu từ từ hút cảm giác ở lớp bên ngoài, kéo theo chúng cùng nhau xoay tròn
Rất nhanh, cảm giác tạo thành vòng xoáy càng nhiều, năng lực hấp thu của nó càng ngày càng mạnh, tốc độ lần liên tục tăng lên
Không hiểu từ đâu, trong lòng Trần Mộ dâng lên một sự sợ hãi
Đây là nỗi sợ hãi do hắn không biết cứ tiếp tục thế này sẽ xảy ra chuyện gì
Nhưng hắn biết cứ thế này thì bản thân chắc chắn sẽ có vấn đề
Nhưng theo vòng xoáy cảm giác dần lớn lên, tốc độ xoay tròn dần dần thoát khỏi sự khống chế của hắn
Giống như cá voi hút nước, trong chốc lát, toàn bộ cảm giác vốn không ngừng rung chuyển đã hòa vào vòng xoáy
Lúc này Trần Mộ mới phát hiện có một ít kết cấu năng lượng kì lạ phân bố xung quanh thân thể
Chẳng lẽ cảm giác của mình chấn động dữ dội là do cái kết cấu này gây ra
Không đợi hắn phản ứng lại thì tia cảm giác cuối cùng cũng bị hút vào trong vòng xoáy
Màn tiếp theo lại làm cho hắn ngạc nhiên, vòng xoáy xoay tròn tốc độ cao bỗng thể hiện ra tính bài xích mạnh mẽ
Năng lượng có kết cấu kì lạ này lần lượt bị bắn ra ngoài
Nếu cúi xuống gầm ghế có thể chứng kiến giống như ném cục đá xuống mặt nước, vòng ánh sáng trắng đột xuất hiện tầng tầng gợn sóng
Nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía với tốc độ kinh người
Quầng ánh sáng vốn tĩnh lặng như gương liền bắt đầu trở nên hỗn loạn
Nó quẫy động không ngừng, trong thời gian rất ngắn bỗng trở nên táo bạo
Cùng lúc đó, hơn mười chỗ khác đột nhiên xảy ra chấn động dữ dội
‘Tách’, giống như mặt gương đột nhiên bị nghiền nát thành vô số mảnh, tầng quầng sáng màu trắng trong phút chốc vỡ thành vô số khối năng lượng rất nhỏ, tan biến trong không khí
Thanh Thanh bất ngờ, không chờ nàng phản ứng thì đã nghe Trúc Can Nam đau đớn kêu lên, sắc mặt liền trắng bệch
Các học viên Tinh Viện khác đứng bên cạnh đều hoảng hốt
Rầm
Độ nghi trên tay Trúc Can Nam vỡ nát, tạp phiến bên trong đều chung số phận
Mỗi tấm đều không còn nhận ra được
Ngay cả Vương Trạch luôn trấn định cũng bất ngờ
Trong hệ tạp tu vang lên vài tiếng hừ lạnh, như đang cười nhạo Trúc Can Nam không biết tự lượng sức mình
Các học viên bên cạnh Trúc Can Nam đột nhiên giận tím mặt, chuẩn bị xông tới, nhưng thấy Thanh Thanh và Vương Trạch, bản thân lại cố sức nhẫn nhịn
Thanh Thanh nhanh chóng đặt tay lên trán Trúc Can Nam, sau một lúc thì nghiêm túc nói: “Ngươi cần nghỉ ngơi khoảng một tháng
Trong thời gian này không nên dùng cảm giác.”
“Xảy ra chuyện gì?” Vương Trạch vội hỏi
Thực lực của hắn kém Thanh Thanh rất nhiều nên không có cảm giác được
Không ngờ là có người phá được tuyệt kĩ của Trúc Can Nam
“Gặp cao thủ
Có một cao thủ, chắc là ở hệ tạp tu
Hắn đột nhiên tấn công, đám người kia liền nhân cơ hội hợp sức phá Tinh Dụ
Nhưng đã tìm hiểu rõ, hệ tạp tu có tám người, hệ chế tạp có ba người, góc phải đằng trước có hai người.” Vẻ mặt Trúc Can Nam khôi phục chút huyết sắc, nhưng mọi người đều nhận ra vẻ gắng sức của hắn khi nói chuyện
Mọi người thật sự hoảng sợ
Bọn họ không ngờ Trúc Can Nam bị thương nặng như vậy, ngay cả nói chuyện đều phải cố sức
“Không biết cao thủ kia ở đâu, ta không tìm được vị trí của hắn.” Trong lời nói của Trúc Can Nam lộ ra vẻ không cam lòng
Tinh Dụ là một tuyệt kỹ rất đặc thù, thần bí
Trong cả Tinh VIện chỉ có lác đác vài người có thể sử dụng tốt Tinh Dụ
Chế tạo {Tinh Dụ} tạp rất khó khăn, dù là ở Tinh Viện cũng ít người có thể chế tạo được
Cho nên người chuyên dùng tạp phiến này càng ít, hơn nữa bản thân nó cũng không phải là chiến đấu tạp, nên luôn luôn không được coi trọng
Nhưng như vậy cũng không có nghĩa bọn họ không biết gì về {Tinh Dụ} tạp, ngược lại bọn họ rất kiêng kỵ {Tinh Dụ} tạp
Nó không gây thương tổn gì đến người bình thường, nhưng đối với người có cảm giác nhạy cảm thì nó cực kì nguy hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù hầu hết thời gian nó bị dùng như một loại thăm dò tạp, chuyên dùng để dò xét tạp tu cao cấp
Trước mặt nó, một ít tạp tu lợi hại không có cách nào ẩn trốn
Lấy cường độ cảm giác của Trần Mộ thì {Tinh Dụ} tạp không gây thương tổn gì cho hắn
Nhưng cảm giác của hắn có độ nhạy cảm vượt xa cường độ
Đủ nhạy cảm lại không đủ mạnh mẽ, dưới cơ duyên xảo hợp, {Tinh Dụ} tạp liền gây thương tổn cho hắn
Trúc Can Nam không lường được điểm này, ý tưởng ban đầu của hắn là dò xét xem có bao nhiêu cao thủ ẩn thân, không nghĩ tới gặp phải một tên như Trần Mộ
Vòng Tinh Dụ do {Tinh Dụ} tạp phóng ra bị Trần Mộ xé mạnh thành một khe hở, các cao thủ trong vòng Tinh Dụ liền thừa cơ hội này cùng ra tay
Hơn mười vị cao thủ cùng lúc tấn công, làm gì có việc Trúc Can Nam không bị thương
Bởi vì tinh dụ có kết cấu kì diệu nên Trúc Can Nam chỉ bị thương
Nếu không dưới đòn tấn công của hơn mười cao thủ, hắn có thể còn sống đã là rất may mắn rồi
Thanh Thanh đứng lên, nhìn về phía hệ tạp tu
Nàng cũng phát hiện sóng rung động do Tinh Dụ truyền lại
Thanh Thanh và Trúc Can Nam đều học chung một trường, mà thực lực lại mạnh hơn Trúc Can Nam, cho nên ở một số điểm nàng hiểu rõ hơn Trúc Can Nam
Nhưng nàng cũng không tìm được vị trí cụ thể của cao thủ thần bí kia, nàng chỉ cảm nhận được phạm vi chung chung của vị cao thủ này
Quét mắt nhìn qua, tiếc rằng không phát hiện mục tiêu khả nghi nào
Sắc mặt Trần Mộ như bình thường, cảm giác của hắn đã bị hạn chế chặt chẽ trong cơ thể
Tốc độ xoay tròn của chúng đã giảm xuống, xoay tròn chầm chậm, điều này để hắn nhẹ nhõm trong lòng
Chỉ cần xoay tròn chậm như vậy thì không có nguy hiểm gì
Nhưng là hắn có cố gắng như thế nào, cảm giác đang xoay tròn không thể quay về trạng thái ban đầu
Hắn cũng không biết loại này biến hoá là tốt hay xấu
Trong lòng vẫn có một tia hồi hộp, hắn không dám phát tán cảm giác ra bốn phía thân thể
Rốt cuộc cái loại kết cấu năng lượng thể có kết cấu kì lạ vừa rồi là gì
Đến giờ hắn vẫn còn sợ hãi, dựa người ra sau mới phát hiện, toàn bộ lưng mình đã ướt đẫm
Sao năng lượng thể đó lại đột ngột biến mất, đến giờ hắn vẫn cảm thấy khó hiểu
Hắn căn bản nghĩ không ra chính mình là người xuất ra đòn trí mạng kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sắc mặt bắt đầu khôi phục như thường, hắn lại suy nghĩ trong lòng, ai là người phát ra loại năng lượng này
Ra vẻ lơ đãng đánh giá bốn phía, nhưng hắn không phát hiện ra ai có biểu hiện khác thường
Trần Mộ ngây ngốc, chẳng lẽ những người khác không bị ảnh hưởng gì sao
Sao bọn họ không cảm thấy điều gì cả
Nếu như nói về sự nhạy cảm và mạnh mẽ của cảm giác, người mạnh hơn mình ở đây nhiều lắm, sao bọn họ không có chút cảm giác nào
Tim của hắn nhảy đến cổ họng, trong lòng lạnh run
Rốt cuộc là ai, chẳng lẽ là nhằm vào mình
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu liền khiến hắn căng thẳng cao độ
Là Tinh Viện sao
Bọn họ phát hiện mình rồi ư
Cách tấn công quái dị này nếu như xuất phát từ Tinh Viện, chắc chắn hắn không quá kinh ngạc
Nhưng mà mình lộ ra sơ hở lúc nào
Chẳng lẽ là nàng ta
Trong đầu Trần Mộ đột nhiên nghĩ đến cô gái tên Thanh Thanh gặp lúc trước
Kiềm chế nỗi sợ hãi trong lòng, Trần Mộ cố hết sức để bản thân tỉnh táo lại
Nếu như Tinh Viện thật sự phát hiện ra mình, vậy bọn họ sẽ hành động ra sao
Chắc chắn bọn họ dùng cách tấn công càng thêm chủ động
Mà không cần sợ đầu sợ đuôi như vậy
Càng nghĩ trong đầu Trần Mộ càng thấy hỗn loạn, dứt khoát nhắm mắt nghỉ ngơi
Biến cố vừa rồi cũng thật là kinh hiểm, dù là thể lực hay tâm lực hắn đều phải tiêu hao rất nhiều
Nhắm mắt lại, Trần Mộ không biết từ lúc nào ngủ thiếp đi
Trùng hợp ánh mắt Thanh Thanh đảo qua, thấy Trần Mộ hơi quen quen
Cẩn thận nhớ lại tình cảnh hôm đó, lại nhìn bộ đồ Trần Mộ đang mặc, đột nhiên muốn bật cười
Khi nghe thấy tiếng gáy nho nhỏ của Trần Mộ, nàng cười cười dời ánh mắt sang nơi khác
Trần Mộ không biết ngủ đã bao lâu, vừa tỉnh dậy thì phát hiện ra cả hội trường chỉ còn lèo tèo vài người
Hắn vội vàng quay về ký túc xá của mình
Cảm giác trong cơ thể xảy ra một loạt thay đổi không rõ ràng, trong lòng hắn hơi lo sợ, không biết có ảnh hưởng xấu gì không
Bản thân lúc ấy cũng quá hồ loạn
Mới bước vào khu kí túc xá, hắn liền nhăn mày
Hầu như tất cả ngọn đèn trong khu đều bật lên, khắp nơi ồn ào, cách xa cũng có thể nghe được, cũng không biết có bao nhiêu người đang thả giọng hát to
Khi Trần Mộ đi trên hành lang, trong tai cứ ong ong
Hắn lúc này mới hiểu tại sao kí túc xá của tài trợ sinh ở nơi hẻo lánh này, thì ra các sư phụ trong trường đã có chuẩn bị
Trở lại gian phòng của mình, mặc dù đóng cửa nhưng tiếng hát vẫn mơ hồ truyền đến
Cho đến khi Trần Mộ bước vào phòng tắm, âm thanh kia mới bị ngăn cản
Vì vậy Trần Mộ quyết định ngồi trong bồn tắm, bắt đầu kiểm tra cảm giác trong cơ thể mình.