Thái Hậu Và Hoạn Quan

Chương 24: Chương 24




“Lại không ổn, e rằng các vị Ái Khanh đều muốn quên ở đây còn có một lão thái hậu phụ tá hoàng đế.” Liễu Thanh Đường ẩn ý nói, nàng thậm chí còn chẳng nhìn đám quan chức đang cúi thấp người hai bên, thẳng tiến về phía cái ghế bị bình phong ngăn cách ở phía dưới ghế rồng của hoàng đế
“Mẫu hậu nói đùa.” Tiểu Hoàng Đế biểu lộ có chút mất tự nhiên, nhưng lập tức lại nở nụ cười nói: “Mẫu hậu đến đây, lòng nhi thần cũng yên ổn rồi
Mẫu hậu không ở đây, nhi thần luôn cảm thấy trong lòng không yên, việc gì cũng làm không tốt
Cũng may những ngày này nhờ phúc của mẫu hậu, trong triều trên dưới vẫn tính an ổn, không có đại sự gì, nếu không nhi thần thật sự không còn mặt mũi nào gặp mẫu hậu.”
“Vẫn tính an ổn sao
Xem ra việc này hoàng đế xác thực không biết.” Liễu Thanh Đường thản nhiên nói, cũng mặc kệ Tiểu Hoàng Đế sau khi nghe lời nàng sẽ có biểu cảm gì, trực tiếp liền đối với một lão giả tuổi lục tuần đang đứng dưới ghế chủ vị nói: “Phùng Thủ Phụ, hôm qua ai gia có nghe nói một sự kiện, việc này quả thực khiến ai gia đau lòng, không biết Phùng Thủ Phụ có biết không?”
Phùng Thủ Phụ lòng thắt lại, thầm nghĩ chắc hẳn là sự kiện kia đã bị phát hiện, nhưng nghĩ lại việc mình làm không có sơ hở nên miễn cưỡng an tâm, chỉ lộ vẻ nghi ngờ trên mặt, cúi người thật lâu nói: “Lão thần sợ hãi, không biết Thái Hậu Nương Nương đang nói đến chuyện gì?”
“Phùng gia công tử hôm qua tại Bắc Nhai trong một trà lâu đã đánh chết một người, hẳn là Phùng Thủ Phụ không biết?” Liễu Thanh Đường trong lòng cười nhạo, trên mặt lại tỏ vẻ kinh ngạc
Trong lòng thầm kêu không xong rồi, Phùng Thủ Phụ chỉ vừa nghĩ một chút liền cắn răng nói: “Tội thần đáng chết, không ngờ nghịch tử lại dám coi mạng người như cỏ rác
Đều là tội thần dạy bảo không nghiêm, xin mời Thái Hậu Nương Nương trách phạt, nhưng vẫn xin nương nương xem xét việc lão thần cả đời cống hiến vì Tiên Đế và Nam Triều, tha cho nghiệt tử kia một mạng, tội thần nguyện chịu phạt thay.” Hắn biết rõ Thái Hậu Nương Nương đây là bất luận thế nào cũng muốn lấy hắn ra làm vật tế thần
Những ngày này nàng làm ra thái độ nhượng bộ chính là để bọn hắn đắc ý rồi huênh hoang, hắn cùng vị Vương Gia lão già thành tinh kia đương nhiên sẽ không bị ảnh hưởng, thế nhưng người nhà của bọn hắn cùng kẻ dưới trướng và những người đầu nhập vào lại không thể cẩn thận như bọn hắn
Đứa con trai kia của hắn liền ỷ vào thế lực hắn trong triều ngày càng lớn mạnh mà càng ngày càng ngang ngược càn rỡ, hôm qua rốt cục đã gây ra tai họa
Bây giờ nghĩ lại, dù hắn hôm qua có cẩn thận chuẩn bị đến mấy, Thái Hậu Nương Nương cũng hẳn là đã theo dõi, hoặc có thể nói đây chính là một cái bẫy nhằm vào bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu như hắn hiện tại không nhận, thái hậu lấy thêm ra chút chứng cứ gì, hắn cũng sẽ bị kéo xuống nước
Phùng Thủ Phụ nói đến chân thành tha thiết, nói xong liền run rẩy quỳ xuống, nước mắt hối hận tuôn rơi
Nhưng trong lòng hắn lại âm thầm mắng vị thái hậu cường thế này, đương nhiên còn có tên nghịch tử gây ra đại họa kia
Nếu không phải hắn dưới gối chỉ có mỗi đứa con trai này, hơn nữa còn là lão niên mới có con, hắn thật sự hận không thể đánh chết cái tên nghịch tử không có đầu óc đã gây tai họa cho hắn
Với thái độ của lão nhân tuổi tác đã cao như thế, Liễu Thanh Đường lại không có một chút động lòng
Nàng biết vị Phùng Thủ Phụ này đang nghĩ gì, chẳng qua là ỷ vào việc hắn là thủ phụ do Tiên Đế đích thân bổ nhiệm, cùng với sự tín nhiệm của Tiểu Hoàng Đế dành cho hai vị thủ phụ như bọn hắn, nghĩ rằng nàng sẽ không thật sự không để ý đến Tiểu Hoàng Đế mà so đo với hắn, chỉ là lấy lui làm tiến thôi
Quả nhiên không đợi Liễu Thanh Đường bày tỏ thái độ, Tiểu Hoàng Đế cũng có chút chần chừ nói: “Phùng Thủ Phụ cũng là vì yêu con mà sốt ruột, xem xét việc hắn đã nhiều năm vì nước vì dân như vậy, không bằng..
miễn đi tội chết cho nhi tử Phùng gia?”
“Ngươi là hoàng đế Nam Triều này, thiên hạ bách tính đều là con dân của ngươi
Bây giờ hoàng đế lại nói như thế, làm sao mà cho thiên hạ bách tính một cái công đạo
Nếu phạm phải tội giết người chỉ cần trừng phạt nho nhỏ là có thể, quốc pháp luật lệ còn đâu?!” Liễu Thanh Đường không chút khách khí phản bác Tiểu Hoàng Đế, đến bây giờ, nàng còn có gì phải cố kỵ nữa, vị hoàng đế này, đã không còn là điều nàng quan tâm
Hắn không cần phần mặt mũi này, nàng cũng không cần che chở cho hắn
Liễu Thanh Đường lại quay đầu cất cao giọng nói: “Phạm phải tội giết người theo luật nên chém, mà Phùng Thủ Phụ làm người đứng đầu bách quan, Tiên Đế phó thác cho lão thần, trong nhà lại xảy ra chuyện như thế, vốn nên bị bãi quan, nhưng nể tình hắn là lão thần, hôm nay lại đại nghĩa diệt thân, vì thiên hạ mà làm gương, công tội bù trừ nhau thì không truy cứu nữa.” Kiếp trước Liễu Thanh Đường biết được chuyện này đã là hồi lâu sau đó, lúc đó nàng chính là vì lời thỉnh cầu của vị hoàng tử này, không tiếp tục truy cứu chuyện này
Lần này, nàng lại không chuẩn bị buông tha nhược điểm tự dâng tới cửa này
Bởi vì thời gian đã trôi qua quá lâu, không nhớ rõ thời gian cụ thể, nàng liền phái người ngày mùng 7 tháng Giêng âm lịch đến Phùng gia theo dõi
Từ tin tức mà người liên lạc truyền đến hôm qua, nàng hôm nay liền đến đây hỏi tội, coi như không thể chém hắn, cũng phải khiến hắn bị tổn thất nặng nề nguyên khí
Nghĩ đến chuyện của kiếp trước, Liễu Thanh Đường liền mắt ánh lên vẻ lạnh lẽo
Nếu không phải sau khi trùng sinh trở về nàng đã cho mình hơn một tháng thời gian để bình phục tâm tình, nghĩ rõ ràng những chuyện này, e rằng nàng hiện tại sẽ khống chế không nổi mà bất chấp hậu quả trực tiếp đối đầu hai lão hồ ly này
Từng bước một, nàng cũng nên khiến hai người này thân bại danh liệt, cửa nát nhà tan
Phùng Thủ Phụ sắc mặt cứng ngắc, cho tới bây giờ hắn mới ý thức được thái hậu có điều gì đó không giống với lúc trước
Lần này lại không hề cân nhắc đến Tiểu Hoàng Đế và thanh danh của chính mình, một bộ dạng muốn vạch mặt với hắn
Dù không thể tin vào mắt mình vào giờ phút này, Phùng Thủ Phụ cũng chỉ có thể cắn răng tạ ơn, sau đó tức đến run rẩy cả người mà đứng dậy từ dưới đất, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách làm sao để bảo vệ huyết mạch duy nhất của mình
“Ngụy Chinh.” “Vi thần có mặt.” Một tên nam tử cao lớn thân mặc áo bào quan võ từ trong đội ngũ bước ra
“Ngươi tự mình đi Phùng gia truy bắt phạm nhân, sau đó áp giải đến Ngọ Môn lập tức chém đầu.” “Vi thần tuân chỉ.” Liễu Thanh Đường nói xong, Phùng Thủ Phụ không kìm được, hắn vốn cho rằng thế nào cũng nên chờ thêm một khoảng thời gian nữa, sau đó hắn có thể lợi dụng khoảng thời gian này để nghĩ biện pháp
Không ngờ thái hậu lại lập tức phái ra Ngụy Chinh, người trực hệ của nàng, quyết tâm muốn Phùng gia hắn tuyệt tự
Phùng Thủ Phụ sắc mặt nặng nề, về phía sau làm thủ thế
Lập tức liền có một tên quan viên bước ra khảng khái phân trần: “Thái Hậu Nương Nương, theo luật phạm nhân nên bị giam trong lao ngục ba tháng, sau đó mới chém đầu
Thái Hậu Nương Nương vội vàng quyết định như vậy, cực kỳ không ổn...” Liễu Thanh Đường thậm chí chẳng nhìn quan viên vừa bước ra kia, không đợi hắn nói xong liền trực tiếp đối với Ngụy Chinh nói: “Thượng Tư Pháp vi phạm ý chỉ của ai gia, có ý đồ bao che tội phạm, từ hôm nay tước bỏ chức quan, sau này con cháu đời sau vĩnh viễn không được phép vào triều, giải xuống đi.” Chúng đại thần đều sửng sốt, Thượng Tư Pháp đang nói chuyện cũng ngây người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Coi như bọn họ đều biết thái hậu có thủ đoạn cứng rắn, thế nhưng chưa từng có khi nào vô lý như vậy, chỉ vì hắn nói vài câu này liền muốn tước bỏ chức quan của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.