Hai vị Thủ Phụ họ Vương, họ Phùng có thể sử dụng phương pháp này để khống chế hoàng đế, thì nàng đương nhiên cũng có thể dùng phương pháp này để hoàng đế hoàn toàn biến thành một người dù có mắt có tai nhưng lại "mắt mù tai điếc"
Nghĩ đến kế hoạch của mình, Liễu Thanh Đường cười ra tiếng
Đúng vậy, nàng không cần sợ hãi, vì nàng sẽ không đi vào vết xe đổ
Dứt khoát nhấc váy bước lên bậc thang, Liễu Thanh Đường trực tiếp đi đến chỗ cây sơn trà kia
Tần Thúc vẫn còn đang đoán xem Thái hậu nương nương bỗng nhiên cười lên có ý gì, thấy vậy, vội vã tiến lên kéo ống tay áo của mình che lên đầu nàng
“Thái hậu nương nương, tuyết vẫn còn rơi, sao ngài lại bước xuống đây, giày thêu sẽ bị ẩm ướt mất.” Thấy Thái hậu nương nương dường như không nghe thấy hắn nói, Tần Thúc giũ tuyết đọng trên cây sơn trà rồi bẻ một cành hoa, sau đó lại nói: “Thái hậu nương nương muốn ngắm hoa, nô tài hái cho nương nương được không ạ
Nương nương mau mau trở về đi, đừng để bị lạnh nữa.” Mỗi lần Tần Thúc nói vậy, Liễu Thanh Đường đều giả vờ như không nghe thấy, chỉ sau khi chọn vài cành sơn trà mới đi trở về
Đi một đoạn, nàng phát hiện tư thế Tần Thúc kéo ống tay áo che cho nàng có chút khó chịu, nhìn kỹ một chút liền phát hiện hắn còn cầm một cái lò sưởi tay nhỏ
Hiện tại hẳn là lạnh, còn cầm sao
Liễu Thanh Đường nghĩ, đi vào gian phòng nói với Tần Thúc: “Lò sưởi tay đã lạnh rồi sao còn không đặt xuống?” Giũ những mảnh tuyết trên ống tay áo, Tần Thúc chần chờ một lát mới đáp: “Nương nương thương xót nô tài, nhưng cái lò sưởi tay của Thái hậu nương nương, nô tài dùng thì không hợp cung quy.”
“Ta không có cho ngươi dùng, ngươi không nghe thấy ta phân phó là “Chuẩn bị lò sưởi tay cho ta” sao
Chẳng qua là ta tạm thời không muốn dùng nên để ngươi cầm mà thôi.” Liễu Thanh Đường vừa nhìn thấy dáng vẻ này của Tần Thúc liền bắt đầu cãi cùn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thúc bị nghẹn lời, hồi lâu mới đáp: “Vâng.” Liễu Thanh Đường liền cười phụt một tiếng: “Ta đúng là đặc biệt cho ngươi dùng, nhưng là vậy thì thế nào, ngươi còn có thể cự tuyệt sao
Ta cũng đã nói rồi, mặc kệ những quy tắc, luật lệ của cung cấm kia, chỉ cần ta nói có thể là có thể
Phải, hôm nay ngươi không thấy những đại thần kia đều không ngừng ca ngợi bức tranh thủy mặc của ngươi sao?” Nghĩ lại đến cảnh tượng khi đó các đại thần đều run sợ tán dương bức vẽ kia, Tần Thúc cũng hơi cảm thấy thú vị
Giống như ý Thái hậu nương nương đã biểu đạt, chỉ cần có quyền lực là có thể quyết định quy tắc
Điều này khiến hắn càng thêm khao khát thứ quyền lực như vậy, nói như vậy có một ngày hắn cũng có thể tự nói với mình, hắn cũng không phải là "tì vết" của Thái hậu nương nương
“Có lẽ không lâu sau đó, sẽ có người bắt chước Thái hậu nương nương cố ý làm ra tranh thủy mặc.” Tần Thúc hiếm khi nói một câu đùa vui, nhưng ngữ khí của hắn vẫn nghiêm túc như vậy, không giống trò đùa chút nào
Cho nên Liễu Thanh Đường hoàn toàn không nhận ra hắn thật ra đang nói đùa, chỉ cảm thấy hắn đại khái là thật sự nghĩ như vậy, rất đồng cảm mà nhẹ nhàng gật đầu
Một lát sau, Tần Thúc cầm một cái lò sưởi tay mới ấm áp dễ chịu cùng một bình cắm một chùm hoa trà trở về nơi ở của mình
Lò sưởi tay cứ cầm mãi không nỡ buông xuống, liền đút vào trong áo, sưởi ấm bụng một chút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Về phần bình hoa, Tần Thúc bắt đầu đặt nó dưới cửa, một lát lại cảm thấy không ổn, cầm lên đặt trên mặt bàn, khi luyện chữ có thể nhìn thấy
Luyện mấy chữ hắn lại cảm thấy không tốt, cẩn thận cầm bình hoa đi đi lại lại trong phòng, cuối cùng giấu vào trong màn trướng trên giường
“Đã ngươi thích thì mang về xem đi, bên chỗ ngươi không phải không thấy cây sơn trà sao?” Thái hậu nương nương nói vậy khi đưa hoa cho hắn
Tần Thúc nhớ lại, không tự chủ muốn cười, mím mím môi nhưng lại phát hiện mình chỉ là khẽ nhếch khóe miệng
Tác giả có lời muốn nói:
Thần Ly đã ném một viên lôi Thật người lười đã ném một viên lôi Chu Xích Mặc Hắc đã ném một viên lôi Lại một lần nữa như vậy đã ném một viên lôi Cầm tiền san phác tương thỏ đã ném một viên lôi A Tháp đã ném một viên lôi 【Cảm ơn chuỗi các tiểu thư xinh đẹp ném lôi phía trên ~】 Hôm nay tiệc rượu tốt nghiệp đại học, bị chuốc một bụng nước, chóng mặt đến 9h mới về, nghĩ đến tranh thủ ngày mai thi đại học viết thêm một chương coi như cổ vũ, bất quá thật sự có tiểu thư thi đại học nào đang đọc văn này sao
Thôi được rồi giờ này chắc cũng không thấy.....
_(:з」∠)_ Thế giới thực hơi bận, cảm ơn mọi người thông cảm ~ a a a a ~ Thật nhanh quá, lại là một năm thi tốt nghiệp trung học.....
Bất kể thế nào cũng ủng hộ nhé
Các tiểu thư còn có ta, mặc kệ là công việc hay đi học đều ủng hộ
(^U^)ノ~YO
☆, Chương 15: Ghen tuông
Chương 15:
Từ ngày hôm đó, sau khi nàng nổi giận xử lý con trai của Phùng Thủ Phụ trong triều, Liễu Thanh Đường liền không còn đi buổi chầu để làm ngột ngạt đám đại thần bị nàng bỗng nhiên phát tác làm cho sợ hãi nữa, chỉ là bảo Ninh công công nói với hoàng đế rằng sau này nàng sẽ mỗi bảy ngày đi buổi chầu một lần
Ninh công công tựa hồ cũng nhận ra nàng đối với hoàng đế không còn dung túng nhượng bộ như trước đây, có chút chần chờ nhìn nàng một cái rồi mới lĩnh mệnh xuống dưới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Thanh Đường trông thấy ánh mắt tràn đầy nghi hoặc của hắn rất là vui vẻ, lão già này đại khái rất không tin nàng lại đột nhiên có loại thay đổi này
Bởi vì hắn là người của tỷ tỷ nàng, mà tỷ tỷ nàng thì hết sức hiểu rõ nàng, biết được nàng vô cùng coi trọng người thân
Lại bởi vì tỷ tỷ đã mất sớm của nàng đã chăm sóc hoàng đế chất tử, nên nàng sẽ gánh vác trách nhiệm trên người mình là trông coi giang sơn này thật tốt cho tiểu hoàng đế
Đúng vậy, tỷ tỷ của nàng không hề đoán sai, kiếp trước nàng quả thật đã làm theo ý nàng
Những cung điện xa hoa trong bức tường cung cấm này đã giam cầm các nàng, khiến các nàng đều biến thành một bộ dạng khác
Người tỷ tỷ từ nhỏ đã chăm sóc nàng như mẫu thân, sẽ dịu dàng mỉm cười chải đầu cho nàng ấy đã thay đổi, bây giờ nàng cũng thay đổi, về sau sẽ còn thay đổi nhiều hơn nữa
Trong điện yên lặng, Liễu Thanh Đường nhìn dung nhan trẻ tuổi của mình trong gương đồng có chút xuất thần
“Thái hậu nương nương, Liên thái phi đã tới rồi, đang chờ ngài trong điện ạ.” một tên tiểu cung nữ đi tới khẽ cúi người thấp giọng nói
“Ừm, chiêu đãi tử tế.” Liễu Thanh Đường thuận miệng phân phó, ngồi ngay ngắn trước gương đồng, để Nhậm Chuế Y vấn búi tóc cho nàng
Một tay lật trên bàn trang điểm mấy hộp trang sức, một bên tự hỏi Liên thái phi đến làm gì
Hậu cung phi tần của Tiên đế cũng không nhiều, sinh hạ con cái cũng rất ít, đồng thời những đứa trẻ kia đều không sống quá một tuổi, đến cuối cùng chỉ có con trai của tỷ tỷ nàng là Tiêu Hoài Húc, còn có con trai của Liên thái phi là Tiêu Hoài Cùng bình an lớn đến bây giờ
Tuy nói là giữ lại mạng sống, thế nhưng Tiêu Hoài Cùng lại là một đứa trẻ ngốc nghếch, nghe nói mỗi ngày chỉ ngồi ở đó ngẩn ngơ, ngay cả lời cũng sẽ không nói
Con người Liên thái phi này, trước kia khi tiên đế còn tại vị cũng không thích tranh sủng, chỉ mang theo đứa con trai ngốc nghếch của mình cô độc ở nơi hẻo lánh trong cung điện to lớn này, gần như là một nơi giống lãnh cung, ngược lại lại lộ ra một bộ dạng thỏa mãn.