Liên Kiều dời ánh mắt khỏi Tiêu Hoài đang chìm đắm trong thế giới riêng của mình, trong mắt nàng lóe lên thứ gì, cuối cùng vẫn cay đắng cười cười, nhẹ giọng đáp lại: “Nô tỳ.....
Minh bạch.”
Cùng lúc đó, trong Từ An Cung:
“Tần Thúc, ngươi nói xem, từ vừa rồi đến bây giờ, ngươi cứ mãi khó chịu chuyện gì?”
“Nô tài cũng không có......”
“Ngươi vừa rồi ngay cả mắt cũng không nhìn Tố Thư, ngươi đối với nàng có bất mãn gì?”
Nghe Liễu Thanh Đường nhướng mày hỏi, Tần Thúc trong lòng căng thẳng, lập tức một loại cảm giác sợ hãi tràn ngập trong lòng hắn
Hắn cuối cùng vẫn không thể nào hoàn toàn kiểm soát tâm tình của mình, cho nên bị Thái Hậu Nương Nương phát hiện
Bởi vì phát hiện hắn có ý địch với người kia, cho nên Thái Hậu Nương Nương bất mãn với hắn sao
Bị người mà mình yêu mến lại vì một người khác mà giận cá chém thớt, mà người kia lại ưu tú hơn hắn, lại càng được nàng yêu thích, Tần Thúc chỉ cảm thấy trong lòng mình tràn đầy ghen ghét, thế nào cũng không cách nào ngăn chặn được
Tần Thúc vô cùng sợ hãi Thái Hậu Nương Nương sẽ chán ghét hắn sau khi biết được hắn ghen ghét Dương Thái Y
Hắn vẫn còn nhớ rõ một năm trước, Dương Thái Y cũng giống như hôm nay, bị Thái Hậu Nương Nương gọi đến
Ngày đó các nàng ngồi trong đình ở Hoa Viên Từ An Cung nói chuyện, cung nữ đứng xa xa không để người ta lại gần
Đã lâu không trông thấy Thái Hậu Nương Nương, hắn cũng không biết là bị cái gì thúc giục, trốn trong một lùm cây hoa, xa xa nhìn xem các nàng
Khi đó trong mắt Tần Thúc, Thái Hậu Nương Nương vĩnh viễn cao quý uy nghiêm, hắn chưa từng trông thấy Thái Hậu Nương Nương có thần sắc nào khác ngoài sự nghiêm túc
Thế nhưng lần đó đối với Dương Thái Y, hắn mơ hồ trông thấy nàng cười hái một đóa hoa khác trong tay, đưa lên cài vào bên tóc mai của Dương Thái Y
Dương Thái Y chỉ bất đắc dĩ sờ lên bông hoa đó, không có hái xuống
Thái Hậu Nương Nương dường như rất vui vẻ, nụ cười càng tỏa ra rạng rỡ, để hắn dù núp ở phía xa cũng có thể thấy rõ ràng
Hắn lần đầu tiên trông thấy ánh mắt tinh quái và nụ cười hoàn toàn thả lỏng của Thái Hậu Nương Nương, là vào lúc nàng đối với Dương Thái Y
Hắn rất ghen ghét, nhưng hắn ghen ghét Dương Thái Y bao nhiêu thì lại tự ti bấy nhiêu
Ngày đó nhìn thấy Thái Hậu Nương Nương cười với Dương Thái Y xong, hắn gần như chạy trối chết
Tần Thúc cũng không nhớ rõ mình đã về đến phòng bằng cách nào, chỉ nhớ rõ khi ngẩng đầu nhìn thấy chính mình mơ hồ trong gương đồng, hắn bị giật mình, bởi vì gương mặt người đang ẩn mình trong bóng tối bị vặn vẹo, đơn giản còn đáng sợ hơn cả ác quỷ
“Nô tài đáng chết.” Tần Thúc với vẻ mặt cứng nhắc, hướng về phía trước 'bịch' một tiếng quỳ xuống, vùi sâu gương mặt nghiêm nghị của mình
Cái vẻ mặt vì ghen ghét mà vặn vẹo kia, hắn không muốn để người này nhìn thấy
Hắn chưa từng hy vọng xa vời rằng Thái Hậu Nương Nương sẽ xem mình như người được yêu thích, hắn nhiều nhất chỉ là một tên nô tài mà Thái Hậu Nương Nương cần dùng đến mà thôi, còn vị Dương Thái Y kia là người mà Thái Hậu Nương Nương yêu thích, cả hai căn bản không cần phải so sánh
Tần Thúc đặt vị trí của mình rất thấp rất thấp, để bản thân không hy vọng xa vời, cũng không cần phải thêm thất vọng
Liễu Thanh Đường không rõ tình hình nhìn xem Tần Thúc đang quỳ trước mặt, nàng bất quá chỉ là hơi hiếu kỳ vì sao Tần Thúc lại có vẻ không thích Tố Thư, cho nên hỏi một câu mà thôi, sao hắn lại quỳ xuống như vậy, như thể nàng sắp tức giận lắm
“Tần Thúc, ngươi đang làm gì?” Liễu Thanh Đường không kiềm chế được mà liếc nhìn đầu gối của hắn, hắn vừa rồi quỳ mạnh như vậy, một tiếng 'bịch' mạnh như vậy chắc chắn đã khiến chân hắn bầm tím
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nô tài đối với Dương Thái Y bất kính, Thái Hậu Nương Nương giáng tội là điều hiển nhiên.” Mỗi lần Tần Thúc bắt đầu tự ý làm việc như vậy, Liễu Thanh Đường lại cảm thấy đau đầu
Hắn cả ngày đều đang nghĩ cái gì vậy, mới vừa nói câu kia cái gì là “Đối với Dương Thái Y bất kính”, hắn đối với tất cả mọi người không phải đều là vẻ mặt không cảm xúc đó sao, vừa rồi nhìn thấy Tố Thư cũng không có bất kỳ thay đổi nào, sao lại là đối với Tố Thư bất kính
Mà còn xin tội ư
“Ngươi đã làm gì mà đối với Tố Thư bất kính, vừa rồi ngươi có lén lút trừng mắt nhìn nàng sao?”
“Nô tài.....
Không có.” hắn không muốn nhìn thấy người kia, hẳn là không có trừng, Tần Thúc có chút không chắc chắn mà nghĩ
“Vậy ngươi đã làm gì mà lại đối với nàng bất kính?”
“......” chẳng lẽ hắn muốn nói cho Thái Hậu Nương Nương rằng vì hắn ghen ghét Dương Thái Y, mà lại đã ghen ghét rất rất lâu rồi sao
Tần Thúc nói không nên lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Không muốn nói thì thôi vậy, ngươi đứng lên trước đi.” Liễu Thanh Đường bỗng nhiên vẫy tay cười híp mắt nói
Tần Thúc lặng lẽ thở dài một hơi đứng lên, đứng dậy được một nửa thì nghe Thái Hậu Nương Nương còn nói: “Không muốn trả lời vấn đề này cũng được, ta đổi một cái khác.”
“Ngươi vì cái gì đối với Tố Thư bất mãn?” Hai vấn đề này hắn đều không có cách nào trả lời, Tần Thúc vẫn còn khom người, nghĩ nghĩ rồi dứt khoát cắn răng lại định quỳ xuống lần nữa
Liễu Thanh Đường đã sớm đoán được, không đợi hắn quỳ xuống đã nói ngay: “Ngươi lại quỳ thêm một chút thử xem, chẳng lẽ ngươi không muốn hầu hạ ta nữa sao?” Tần Thúc quỳ không được mà không quỳ cũng không xong, cả người hắn cứng đờ ở đó, trông vừa chật vật vừa đáng thương
☆, Chương 17: Trừng phạt
Chương 17:
Thấy Tần Thúc vẻ mặt quẫn bách lại đáng thương như vậy, trong lòng mừng thầm, Liễu Thanh Đường liền nghĩ lại một chút, chẳng lẽ nàng đã trêu chọc hắn quá mức
Thế nhưng, nàng chính là thích xem Tần Thúc trưng ra cái dáng vẻ đắn đo trên mặt
Chỉ thoáng khổ não một chút, nàng liền quả quyết quyết định vẫn là dựa theo tâm ý của mình
Liễu Thanh Đường là một kẻ vừa bướng bỉnh vừa tự mãn, chuyện gì cũng thích tự mình gánh vác, bởi vậy nàng hơi có chút tự mãn, cảm thấy không có chuyện gì có thể làm khó được nàng, cũng thích nắm giữ mọi chuyện trong lòng bàn tay
Thế nhưng bên cạnh nàng lại có một người như Tần Thúc, làm tổng quản của mình, Liễu Thanh Đường thừa nhận hắn rất tài giỏi, giúp nàng bớt đi không ít công sức
Thế nhưng mỗi lần hắn trưng ra cái vẻ mặt “chuyện gì ta cũng có thể làm tốt, giao cho ta ngài không cần lo lắng, đương nhiên cũng không cần phải quản” đó, liền sẽ khiến Liễu Thanh Đường bỗng dưng cảm thấy khó chịu
Hắn làm chuyện gì cũng đều như thế, đều tự mình làm tốt, quá trình thì mãi mãi không bao giờ nói, đến khi báo cáo thì cũng chỉ đơn giản là việc này đã làm tốt, sự kiện kia đã hoàn thành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Thanh Đường không hỏi hắn liền không nói, cho dù có hỏi thì cũng là hỏi một câu đáp một câu, nửa ngày không nói được mấy lời
Hắn trầm mặc đứng trước mặt nàng, không hề có bất kỳ biểu lộ dư thừa nào, loại ánh mắt không nhìn thấy thái độ của bất cứ ai
Nếu không phải xét thấy hắn làm việc rất thuận tay, rất ít khiến người ta phải lo lắng, Liễu Thanh Đường có đôi khi thật sự rất muốn dùng vạt áo của mình mà siết chết hắn
Hồi tưởng kỹ lại, Liễu Thanh Đường kiếp trước thật sự chưa từng phát hiện Tần Thúc có dáng vẻ đắn đo như vậy
Nhưng kiếp này Tần Thúc vẫn chưa trở thành vị đại tổng quản ba năm sau kia, mà lại nàng còn biết hắn đối với mình có tâm tư.