Chỉ là đáng tiếc, dòng dõi hoàng thất Nam triều luôn không hưng thịnh
Nếu công chúa chưa tính, chỉ tính riêng hoàng tử, thì khi Tiên Đế (ông nội tiểu hoàng đế) còn tại vị, con cái chỉ còn sống Tiên Đế (cha của tiểu hoàng đế) và Tiêu Nam Hòa
Tiên Đế (cha của tiểu hoàng đế) sinh hạ hoàng tử cũng chỉ còn sống tiểu hoàng đế và Tiêu Hoài
Kiếp trước, cho đến khi nàng chết, hoàng đế dưới gối cũng chỉ có một hoàng tử, hơn nữa là con do người cháu gái thứ của Vương Thủ Phụ, người được sủng ái nhất hậu cung, sinh ra
Kỳ thực có không ít người mang thai, bất quá vị kia thủ đoạn quá lợi hại, những hài tử kia ngay cả khi sinh ra cũng không thể sống sót
Lần này, nàng không thể không nhúng tay quản một chút
“Tiên Đế khi đó và thế hệ của ngươi, con cái đều quá ít, đến lượt ngươi, ngươi cần phải cố gắng không chịu thua kém.” Liễu Thanh Đường còn nói
“Nhi thần biết được.” tiểu hoàng đế mặt vẫn còn hơi đỏ, ưỡn ngực trông rất bình tĩnh nói
Trông như vậy vẫn còn là đứa trẻ, nhưng thêm một năm nữa liền được coi là người lớn
Thời gian tựa như nước trong tay, chỉ cần không để ý một chút là sẽ trôi đi mất
Liễu Thanh Đường nhìn thấy dáng vẻ của tiểu hoàng đế, trước tiên cảm thấy buồn cười, lập tức mọi loại tâm tình phức tạp cùng nhau trỗi dậy trong lòng
Kiếp trước nàng vì hài tử này bỏ ra rất nhiều tâm huyết, cơ hồ xem hắn như con của mình mà nuôi dưỡng
Thường xuyên bị chuyện triều đình làm cho luống cuống tay chân, còn phải dành thời gian để giáo dưỡng đứa nhỏ này
Chính nàng không có mẫu thân, cũng không biết nên làm thế nào khi là một người mẫu thân, hoàn toàn không có kinh nghiệm, cho nên thường xuyên rất luống cuống
Rõ ràng sợ hắn té ngã, sợ hắn chịu khổ, nhưng vì tốt cho hắn lại chỉ có thể nhẫn tâm nghiêm khắc dạy bảo hắn
Người ta đều nói từ mẫu nghiêm phụ, nàng lại chỉ có thể làm Nghiêm Mẫu cho người cháu trai này
16 tuổi nàng vào cung, đứa nhỏ này mới bảy tuổi, vừa không có mẫu thân, trong mắt còn mang theo nước mắt rụt rè gọi nàng là dì
Khi đó nàng liền nghĩ, phải thật tốt thay tỷ tỷ chiếu cố hắn
Không phải đối với tỷ tỷ không có oán hận, nhưng là nàng không có cách nào mặc kệ người cháu trai này, thế là cứ thế mà muốn nhúng tay vào vài chục năm
Nếu không phải lúc trước quan tâm đứa nhỏ này như vậy, nàng làm sao lại bị che mắt
Nếu không phải coi hắn như con ruột của mình mà yêu thương, làm sao lại trong tình huống bản thân bị ban chết ở kiếp trước mà đời này cũng không muốn giết hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Liễu Thanh Đường đột nhiên cảm thấy mỏi lòng, đưa ánh mắt từ tấm khuôn mặt còn ngây ngô kia dời đi
Đúng giờ Thân, niên yến chiêu đãi bách quan kết thúc
Đám đại thần nhao nhao rời cung, Liễu Thanh Đường cùng tiểu hoàng đế, Tiêu Hoài, ngay cả thái phi, và ba vị công chúa đã xuất giá cùng nhau đi đến Cuối Tuế Các để dự gia yến
Trong ba vị công chúa, đại công chúa và Nhị công chúa là chị em ruột cùng mẹ sinh ra, là song sinh, đều 19 tuổi, chỉ nhỏ hơn Liễu Thanh Đường một hai tuổi, đã xuất giá vài năm trước
Tam công chúa 17 tuổi, cũng đã xuất giá năm ngoái
Ba người tính tình đều trầm ổn, không mấy thích nói chuyện, cũng có thể là từ nhỏ không có mẫu phi che chở, cho nên cũng quen với sự trầm mặc như vậy
Liễu Thanh Đường cùng các nàng ở chung cũng không nhiều, trừ mấy ngày lễ quan trọng có thể nhìn thấy các nàng, thời gian còn lại đều không gặp nhau
Tại loại gia yến này, tối đa cũng chỉ là nói chuyện quần áo, đồ trang sức, sau đó chính là tương đối trầm mặc
Cũng may các nàng không có giống các phu nhân nhà đại thần kia mà sợ nàng, ở chung không hề khó khăn như vậy, Liễu Thanh Đường đối với ba vị công chúa này có cảm giác cũng không tệ
Về phần Cuối Tuế Các nơi các nàng ở, đây là tòa lầu các cao nhất trong cả hoàng cung, tổng cộng có chín tầng
Gia yến đêm 30 này tại tầng cao nhất, cửa sổ bốn phía mở rộng, có thể nhìn thấy những khu cung điện cao thấp xen vào nhau trong hoàng cung, còn có những phố xá náo nhiệt bên ngoài bức tường thành cung điện cao lớn
Chỉ là cách khá xa, nhìn mơ hồ, những khu phố kia đều biến thành từng đường thẳng, đem toàn bộ Vũ Kinh chia cắt thành từng khối lớn nhỏ
Đúng lúc le lói ánh chiều tà, đứng ở cửa sổ bốn phía nhìn lại, có thể nhìn thấy từng cung điện trong hoàng cung bắt đầu sáng đèn
Trên mấy con đường cung đều có từng đội cung nữ, thái giám cầm trong tay đèn lồng đi qua, bởi vì là đêm 30, trong cung khắp nơi đều tràn đầy ánh đèn màu cam, hai bên đường cung đều treo đèn, từ Cuối Tuế Các có thể nhìn thấy rất nhiều dải sáng dài thật dài
Hoàng cung lớn như vậy, cũng không phải mỗi một chỗ đều có người, bởi vậy có chút cung điện nhìn qua chính là đen kịt một mảnh, có ánh sáng cũng chỉ là ánh sáng lốm đốm thưa thớt ở một chỗ
Nhưng cứ thế vượt qua tường thành cung điện ra bên ngoài, nhìn thấy những phố xá bao quanh tường thành, ánh đèn đột nhiên liền trở nên dày đặc lên
Vô số điểm sáng chen chúc vào một chỗ, khiến những con phố kia trông sáng sủa và ấm áp, người trên đường phố họ cầm đèn lồng, nhìn từ xa lại trở thành từng dải sáng lưu động
Lắng nghe có thể nghe được tiếng sáo trúc truyền đến từ một nơi nào đó trong phường thị, loáng thoáng giống như tiên âm từ ngoài trời
Liễu Thanh Đường có chút thất thần nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, đột nhiên hoài niệm lại cảnh hồi nhỏ lén lút lẻn ra ngoài đi xem đèn
Khi đó thật sự là ngây thơ không biết lo sầu, nhìn cái gì cũng thấy mới lạ thú vị, khi Liễu phủ sắp đóng cửa vẫn không chịu trở về
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khiến người ca ca lén lút đưa nàng đi ra sợ đến mức phải kêu nàng là tiểu tổ tông, nắm lấy tay nàng liền kéo về hướng nhà, nàng liền ngồi xổm trên mặt đất không chịu đi, muốn ca ca cõng
Liễu Thanh Đường thất thần mãi, hoàng đế gọi nàng vài tiếng đều không nghe thấy, mãi đến khi đại công chúa ngồi bên cạnh đụng đụng tay nàng, kêu một tiếng mẫu hậu, Liễu Thanh Đường lúc này mới tỉnh hồn lại
Nàng cười đối với đại công chúa nhẹ gật đầu biểu thị sự thân thiện, sau đó nhìn về phía tiểu hoàng đế, “Đắm chìm vào cảnh sắc này đến nỗi mê mẩn, lại không nghe thấy hoàng đế nói gì.” “Cảnh sắc nơi đây quả thật rất đẹp, trẫm nhớ năm đó mẫu thân cũng rất ưa thích nơi này, thường xuyên tới đây ngồi.” tiểu hoàng đế trước tiên cảm thán một câu, nói tiếp: “Nhi thần gọi mẫu hậu cũng không có chuyện gì khác, chỉ là thấy mẫu hậu tựa hồ có chút mệt mỏi, nghĩ mẫu hậu không bằng nên đi nghỉ ngơi một chút trước, đừng để cơ thể mệt mỏi quá mức.” “Đâu có nghiêm trọng đến mức đó, bất quá là tối hôm qua ngủ không ngon, cho nên có chút không có tinh thần, không nghĩ tới liền bị hoàng đế nhìn ra
Khó được người một nhà tập hợp một chỗ, ai gia làm sao có thể vắng mặt vào lúc tốt như vậy.” “Mẫu hậu cũng nói đều là người một nhà, cũng không cần giữ nhiều quy củ như vậy, thừa dịp còn chưa tới giờ khai tiệc, mẫu hậu đi trước nghỉ ngọn một chút đi.”
Nếu không phải biết được những việc làm sau này của hắn, Liễu Thanh Đường đều muốn bị tấm lòng hiếu thảo này của hoàng đế cháu trai cảm động
Đúng vậy, kiếp trước hắn cũng không phải đã làm cháu trai tốt, con hiếu thảo cho nàng nhiều năm như vậy sao
Liễu Thanh Đường tâm tình phức tạp, trên mặt lại là mang nụ cười, “Nếu hoàng đế có một tấm lòng hiếu thảo như vậy, ai gia trước hết đi nghỉ một lát, huynh đệ tỷ muội các ngươi ở một chỗ cũng tiện nói chuyện một lát.” Liễu Thanh Đường đứng lên, Đào Diệp, người đã làm nền theo sát nàng bấy lâu nay, vội vàng đến đỡ, Tần Thúc cũng khoanh tay theo sau.