Châu Trạch mím môi một cái, ngẩng đầu nhìn một hồi, ngay sau đó cúi đầu, bắt đầu giúp tiểu loli khâu lại vết thương và băng bó
- Tôi nghe nói, dùng kim thẩm mỹ có thể làm vết sẹo nhỏ lại một chút đúng không
Thằng bé trai lại gần nói
Châu Trạch sửng sốt một phen
Nhìn thằng bé trai
Lại nhìn tiểu loli một phen
Ngay sau đó
Lộ ra một loại biểu cảm như đang nhìn cầm thú
Hỏi:
- Vương Kha biết không
..
Trong phòng của tiệm net ở đối diện tiệm sách
Khánh vừa mới tắm xong đi ra
Cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ, một cô bé con, thật đáng yêu cũng thật sự có khí chất
Không thể không nói, khả năng mua quần áo của Lưu Sở Vũ, thật sự rất khá, dù sao cũng là một người biết ăn mặc và hiểu chuyện đời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà so với Khánh
Hai đồng bọn nhỏ của cô ta cũng có chút thê thảm
Lương cùng Hữu đều mặc quần tam giác ngồi ở mép giường
Biểu cảm lạnh lùng, lạnh lùng, lạnh lùng
Quần áo dơ bẩn, đã hư, nhưng không còn quần áo mới nữa
- Tôi đã bảo anh ta đi mua quần áo mới cho hai người rồi, là sơ sót của tôi
Khánh đi tới bên cạnh bàn, rót một ly nước, tự mình uống
- Lần này, tiêu hao, có chút lớn
- Lương mở miệng nói
- Hơn nữa, tại sao anh ta lại không giết cô ta
- Hữu là là có chút không nghĩ ra
Bởi vì, bọn họ biết rõ, chỉ cần người phụ nữ kia chết, như vậy thì quỷ sai của tiệm sách kia có thể kế thừa sức mạnh của Giải Trãi
Đến lúc đó, bất luận là dùng hay là để ăn, đều là tài sản to lớn
Khánh lắc đầu nói:
- Bây giờ chúng ta là thuộc hạ của anh ta, là chó dưới tay anh ta, sau khi giúp chủ nhân săn thú xong, về phần xử lý con mồi như thế nào, là chuyện của chủ nhân, không phải chuyện của chúng ta
- Thật bực bội
Lương đưa tay đập lên ván giường một cái
- Tại sao chúng ta lại luân lạc đến nước này chứ
- Hữu phát ra một tiếng thở dài
Khánh đặt ly nước xuống
Nhìn hai đồng bọn nhỏ của mình
Rất nghiêm túc mà nói:
- Chúng ta cũng không thể trở về thời đại đó, khi đó, thời đại mà được làm một chấp pháp giả chính là vinh quang không gì sánh bằng, thân phận khiến cho chúng ta tự hào, thân phận khiến cho chúng ta kiêu ngạo, đã sớm trở thành dĩ vãng rồi
Dừng một chút
Khánh tiếp tục nói:
- Nhưng sự khởi đầu của thời đại mới, vẫn nằm ở trên tay của chúng ta, lần này chúng ta đã lên chiếc xe này hơi trễ, cho nên phải dành thời gian biểu hiện tốt một chút
- Đừng than phiền, cũng đừng phàn nàn
- Lần sau, cho dù có cần một hoặc là hai người trong chúng ta đi hy sinh, cũng đừng do dự
- Người còn sót lại đó, sớm muộn cũng có một ngày, sẽ xây dựng lại đội chấp pháp ở địa ngục, đến lúc đó, sẽ khắc tên cả hai người bạn đồng hành đã chết đi vào trên chỗ cao nhất ở trên bia đá của đội chấp pháp
Cuối cùng
Khánh cảm thán nói:
- Chúng ta không còn là chúng ta, nhưng chúng ta vẫn là chúng ta
…
- Nói đi, chuyện gì đã xảy ra
Sau khi phẫu thuật cho tiểu loli cùng Canh Thần cùng với Canh Thần, Châu Trạch đi tắm xong, vừa dùng khăn lông lau tóc vừa đi ra ngoài
Luật sư An cùng thằng bé trai nghiêm túc chỉnh tề mà ngồi ở trên ghế sô pha, giống như là học sinh tiểu học đã phạm sai lầm đang đợi giáo viên phê bình vậy
A
Cái tư thế này
Có chút kỳ quái nha
Châu Trạch ngồi xuống ghế sô pha dành riêng cho mình, Oanh Oanh đi tới nhận lấy khăn lông
Đồng thời, còn đưa cà phê tới
Ly siêu khủng của luật sư An đậm hơn, bởi vì trong mấy ngày luật sư An đi, hàng tích trữ lại quá nhiều
Tuy nói cà phê quá hạn càng nồng càng thơm hơn
Nhưng cũng không chịu được cảnh thiếu chỗ cất trữ nha
Trong quá trình này, luật sư An bắt đầu nhanh chóng tiến vào trạng thái
Đầu tiên là bả vai lấy một loại tiết tấu chậm rãi đang bắt đầu run lên, ngay sau đó là đôi mắt phiếm hồng, đôi môi khẽ mấp máy, chóp mũi đau xót, nước mắt bắt đầy lưu chuyển ở trong hốc mắt
- Ông… chủ… Tôi còn tưởng rằng, tôi còn tưởng rằng, mãi mãi cũng không gặp được anh nữa rồi
- Nói tiếng người
Châu Trạch không phối hợp với trò chơi đối diễn kịch tính của luật sư An, chỗ anh vẫn còn đang phiền lòng về chuyện Hiên Viên kiếm đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Luật sư An gật đầu một cái, xoa xoa nước mắt, cầm lấy ly siêu khủng ở trên bàn lên, bắt đầu “Ừng ực ừng ực ừng ực...”
Châu Trạch nhớ trước đó luật sư an đã từng hẹn làm phẫu thuật sỏi thận, nhưng bởi vì chuyến đi Từ Châu nên bị trì hoãn, không khỏi hỏi:
- Anh làm phẫu thuật sỏi thận lúc nào
- A, đi ra ngoài mấy ngày, không biết sao nữa, không đâu, đoán chừng cũng cũng gần như khỏe lại rồi, cảm ơn ông chủ đã quan tâm
Nói xong
Luật sư An lại bắt đầu “Ừng ực ừng ực ừng ực...”
Châu Trạch gật đầu một cái
Đặt ly siêu khủng xuống
Luật sư An hít sâu một hơi
Bắt đầu chính thức kể lại câu chuyện:
- Là như thế này, ông chủ, ngày từ đầu, chúng tôi nhận được điện thoại cầu cứu của Canh Thần, nhưng khi lúc chúng tôi chạy tới Từ Châu, chúng tôi trực tiếp mất đi manh mối về vị trí cụ thể của Canh Thần
- Chẳng qua là, thổ địa ở phía bên Từ Châu lại rất dễ giải quyết, hơi nói chút lời khen tặng chút quà lễ, người ta đã tình nguyện cho chúng tôi manh mối rồi
- Cho nên nha, vẫn là ông chủ anh anh minh, trước đó đã để cho chúng tôi tập hợp chỉnh đốn những ngưu thần xà quỷ này ở Thông Thành chúng ta, nếu không, địa giới thông Thành chúng ta cũng sẽ lọt như cái dàng giống như những nơi khác rồi
- Thật ra thì, Từ Châu, cũng coi là thành cổ rồi đi
Thành cổ mà luật sư An đang nói tới ở đây, cũng không phải là đang nói Từ Châu có nhiều di tích lịch sử được bảo tồn tốt, dù sao thì đối với những người ở nơi khác mà nói, việc ăn cơm phúc lợi từ tượng binh mã giống như ở bên Tây An kia*, thật sự là chỉ có thể gặp mà không thể cầu
(*ý chỉ đội quân đất nung của Tần Thủy Hoàng)
Nhưng trên thực tế, không chỉ là Từ Châu, còn có mấy thành phố ở lân cận bọn họ như hoài An, Dương Châu, đều coi như là những thành phố bắt đầu nổi tiếng từ thời cổ đại, tương đương Bắc Thượng Quảng* thời cổ đại đi
(*chỉ Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Châu (có nơi sẽ có thêm “Thâm” chỉ Thâm Quyến), chỉ những thành phố lớn sầm uất của TQ)
Chẳng qua chỉ vì, từ thời cận đại tới nay, bởi vì đủ loại nguyên nhân mà dẫn tới suy thoái, ở trong phạm vi cả nước thì vẫn là xem là những khu vực có nền kinh tế phát triển rất tốt, nhưng ở trong khu vực Tô tỉnh này, chỉ được xếp ở nửa phần dưới