Chu Thắng Nam ngẩng đầu
Trên mặt cô bé hiện lên vẻ hơi nghi hoặc
Có chút không giải thích được
Cũng có chút mê man
Vẻ mặt giống vậy cùng lúc xuất hiện trên mặt những cô bé lệ quỷ bên cạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chu Thắng Nam giơ tay lên
Như đang nếm thử
Lại thất bại
Người chị kia
Cô bé không cảm ứng được
Người chị ấy đã hoàn toàn biến mất
Biến mất khỏi thế gian này, không lưu lại chút vết tích nào
- Vì sao..
..
Chu Thắng Nam lầm bầm lầu bầu, cô bé rất không hiểu
- Vì sao..
..
cứ..
..
bỏ qua… … như vậy
Chu Thắng Nam nhìn khắp bốn phía, nhìn đám chị em đứng bên người mình
Những chị em này không thể trả lời cho cô bé
Tuổi của cô bé lại quá nhỏ
Cũng không thể trả lời được
Người muốn giải quyết vấn đề đã giải quyết xong
Dường như đây cũng là một loại biện pháp giải quyết vấn đề
Nhưng biện pháp này không hề giống với suy nghĩ của Chu Thắng Nam
Chỉ có điều, rốt cuộc cô bé mong muốn như thế nào, chính cô bé cũng không biết
Bạn rất khó có thể khiến một đứa bé chỉ mới tới tuổi lên nhà trẻ đi tự hỏi nhiều chuyện phức tạp như vậy
Chu Thắng Nam xoay người, bắt đầu đi ra ngoài
Cô bé càng đi càng nhanh
Thân hình như đèn chiếu phim, chợt lóe chợt lóe, một khắc trước còn xuất hiện ở nơi này, ngay sau đó đã xuất hiện ở ngoài trăm mét
Lúc này, cô bé như u linh trong đêm tối
Dường như bị tâm tình của Chu Thắng Nam ảnh hưởng
Tâm tình của đám lệ quỷ chung quanh cũng lập tức hạ thấp xuống
Chỉ có điều Chu Thắng Nam không nghĩ ra, dường như các cô bé cũng không nghĩ ra, biết rõ là sẽ không nghĩ ra lại còn không ngừng suy nghĩ, nhưng không ai đưa ra dị nghị
Thế nhưng
Dường như quá mức đắm chìm trong việc tự hỏi của mình
Dường như Chu Thắng Nam không chú ý tới
Khoảng cách giữa đám nữ lệ quỷ và cô bé
Bắt đầu chậm rãi bị kéo ra
Vốn là đội ngũ rắn chắc, lập tức trở nên rời rạc
Đội ngũ
Không dễ dẫn theo như ngay từ đầu
Chỉ có điều Chu Thắng Nam vẫn còn đang tiếp tục tự hỏi
Trong đầu cô bé hiện lên hình ảnh cha mình, mẹ mình, cùng với bà mình
Cô bé nghĩ tới bọn họ
Lại càng nghĩ càng không hiểu rõ
Càng muốn tâm càng loạn
Càng nghĩ càng phiền táo
Chợt
Cô bé ngẩng đầu
Cô bé nhìn thấy bé gái cách mình xa nhất, đã ở vị trí cách mình hơn 10m
Cô bé không nói gì, cũng không cảm thấy khoảng cách này có vấn đề gì
Thật ra, cô bé càng muốn mỗi người đều tự đi tìm cha mẹ của mình, không nên đi theo cô bé mãi
Từ đầu tới đuôi, cô bé vốn không định ước thúc những lệ quỷ này, một chút cũng không có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô bé muốn các bé gái kia có thể tản ra, phân tán tiến vào Thông Thành, chỉ là các cô bé còn rất nhát gan, vẫn theo bản năng không muốn xa rời cô bé, điều này khiến Chu Thắng Nam rất khổ não
Cũng may
Hiện tại loại cảm giác không muốn xa rời này đang từ từ phai nhạt
Mọi người triệt để tản ra
Chỉ là vấn đề thời gian
Chu Thắng Nam chỉ vào một tiệm ăn sáng đã đóng cửa phía trước
- Em gái, em đi đi
- Nhớ kỹ
- Hỏi xong phải trở về
- Chúng ta
- Chúng ta đều đang đợi em
Một bé gái thoát khỏi đội ngũ, đi về phía tiệm ăn sáng, thân hình xuyên vào trong cửa cuốn
Mọi người cùng nhìn về phương hướng cô bé biến mất, nhìn tiệm ăn sáng này
Như một đám trẻ có tính tò mò cực mạnh
Đang chờ câu trả lời chân chính xuất hiện
Dưới đèn đường
Từng dãy bé gái tán loạn mà đứng ở chỗ này
Khiến đèn đường chung quanh đây bắt đầu lóe lên "lúc sáng lúc tối"
..
..
..
Làm việc bán điểm tâm này, nếu chọn được vị trí đắc địa, thật ra có thể kiếm rất nhiều tiền
Nhưng mối làm ăn này lại khiến người ta rất mệt mỏi
Thường thường mỗi sáng sớm hơn ba giờ, chủ tiệm đã phải rời giường tới tiệm bắt đầu chuẩn bị, bốn năm giờ phải bắt đầu mở cửa kinh doanh, sau đó bận rộn liên tục đến sắp trưa
Đây là khổ cực chân chính để kiếm tiền
Lúc này, tuy rằng còn chưa quá khuya
Nhưng trong phòng ở tầng hai tiệm ăn sáng, một nam một nữ cộng thêm một đứa bé đã ngủ
Sau nửa đêm phải rời giường bắt đầu làm việc, vì thế giấc ngủ này đặc biệt quan trọng
Bé gái từng bước từng bước đi tới
Trực tiếp xuyên qua cửa
Tiến vào gian phòng
Trên đất có ba người đang ngủ
Cha mình
Mẹ mình
Còn có em trai của mình
Cô bé cứ đứng như vậy
Lúc thì nhìn cha mình
Lúc lại nhìn mẹ mình
Sau đó lại cẩn thận mà nhìn em trai mình
Em trai của mình
Lớn lên thực sự rất xấu ah
Còn sứt môi
Thật sự rất xấu và rất xấu
Nếu như mình còn sống
Nếu như cha mẹ không xoá sạch mình
Hẳn là mình phải xinh đẹp hơn em trai nhiều nhỉ
Dù sao thì
Tuy rằng da mẹ đã trở nên thô ráp, nhưng vẫn có thể nhìn ra, lúc mẹ còn trẻ mẹ là một người phụ nữ xinh đẹp
Bé gái ngồi chồm hổm xuống
Trong mắt cô bé tràn đầy oán độc
Trên mặt cô bé cũng bị biểu tình báo thù phẫn nộ bao phủ
Nhưng cô bé không động thủ
Vẫn đang chỉ lặng lẽ nhìn
Càng không ngừng nhìn
Cha thật rất gầy ah
Quá gầy
Là vì mở tiệm bán đồ ăn sáng rồi, mỗi ngày phải bận rộn khổ cực sao
Làn da của mẹ cũng thật kém sắc, mẹ cũng không lớn, lại tiều tụy như vậy
Bọn họ khổ cực cỡ này
Nhất định đều là vì em trai nhỉ
Đối với bọn họ, hết thảy khổ cực, chỉ cần có em trai đều trở nên đáng giá nhỉ
Bọn họ
Thật sự rất yêu con của mình đây
Em trai
Thật sự rất hạnh phúc
- Tí tách..
..
Tí tách..
..
Tí tách..
..
Giọt giọt nước mắt chảy từ khóe mắt xuống
Sau khi nước mắt rơi xuống đất phát ra tiếng vang lanh lảnh, lại tiêu tan thành mây khói
Hẳn là phải tốn rất nhiều tiền để điều trị sứt môi cho em trai
Tiền giải phẫu hẳn rất đắt nhỉ
Hẳn cha mẹ cũng đang không ngừng kiếm tiền vì chuyện này
Thế nhưng..
..
Bé gái nhíu mày lại
Nếu sinh cả mình ra, cho dù không thể cho mình đến trường, để mình lớn một chút rồi hỗ trợ tiệm
Cũng không tốn bao nhiêu tiền nhỉ
Cho nên
Vì sao
Vì sao lúc đầu sau khi cha mẹ phát hiện mình là con gái
Lại trực tiếp dứt khoát khiến mình “biến mất”
Tại sao vậy
Em trai
Quan trọng như vậy sao
Quan trọng tới mức hoàn toàn chẳng thèm ngó tới mình
- Vì sao
Dựa vào cái gì
Bé gái đưa tay
Bóp cổ em trai mình
Trên cổ em trai hiện ra vết tích màu xanh
Hô hấp của em trai cũng bắt đầu trở nên chật vật, nhưng em trai chưa tỉnh lại, em trai cũng không cách nào tỉnh lại
Vì sao trước đây các người lại chẳng thèm ngó tới tôi
Vì sao hiện tại các người lại bỏ hết tất cả vì em trai được
Sinh nam hay sinh nữ
Thực sự quan trọng như vậy sao
Vì sao
Đây là vì cái gì
Các người muốn yêu em trai
Các người muốn vứt bỏ tôi
Tôi muốn một nhà ba người các người hạnh hạnh phúc phúc
Rõ ràng đáy lòng cô bé tràn đầy lửa giận, nhưng lực đạo trên tay lại đang từ từ yếu bớt, yếu bớt một cách không thể nào khống chế được
Bé gái buông lỏng tay ra
Rốt cục hô hấp của em trai cũng bình thường trở lại, giống như chỉ vừa mơ thấy một cơn ác mộng mà thôi
Bé gái quỳ sát bên cạnh chiếu, bên cạnh cô bé chính là người nhà của cô bé
Cô bé trở lại rồi
Rõ ràng cô bé đã trở lại rồi
Nhưng cái nhà này sớm đã không còn vị trí của cô bé, thậm chí, căn bản là cô bé không lưu lại bất kỳ dấu vết gì trong nhà này
Chậm rãi
Bé gái nằm xuống sát biên giới chiếu
Cô bé vốn chỉ muốn tới tìm một đáp án
Mà bây giờ
Cô bé chợt phát hiện
Đáp án là gì cũng không có ý nghĩa gì
Cô bé nghiêng đầu, nhìn thấy người cha ngủ bên cạnh mình, lại nhìn người mẹ ngủ ở một bên mình, cô bé nở nụ cười
Cô bé cúi đầu nhìn em trai đang ngủ bên cạnh mình, nụ cười của cô bé càng thêm rực rỡ
- Cha..
..
mẹ..
..
em trai..
..
một nhà chúng ta..
..
ngủ chung..
..
- Em trai..
..
em phải ngoan đó..
..
cha và mẹ..
..
thực sự rất thích em..
..
Bé gái nhắm nghiền hai mắt
Thân hình của cô bé cũng đang từ từ tiêu tán
Như một luồng khói xanh
Không biết hồn cô bé đã đi về nơi nào, dứt khoát tiêu tán biến mất khỏi nơi này
Trên đường cái, Chu Thắng Nam vẫn ngẩng đầu nhìn lên ban công tầng hai cầm lấy đầu của mình, ngồi chồm hổm xuống
- A a a a a a a a a a a a
Chu Thắng Nam bắt đầu thét chói tai
Vào đêm khuya, tiếng rít chói tai ấy không ngừng vang vọng trên đường phố
Vì sao
Vì sao
Không nên là như vậy, không nên là như vậy
Hình cảnh cha mình, mẹ mình, bà nội mình chết thảm xuất hiện trong óc cô bé, không ngừng hiển hiện
Vì sao các người không đi giết
Vì sao các người không trả thù
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì sao các người cam tâm tình nguyện để mình biến mất
Vì sao các người cứ dứt khoát mà được giải thoát như vậy
Các người
Ngu dốt
Vẫn là
Mình khờ
Chu Thắng Nam có chút không dám tin nhìn hai tay mình, trên tay có không ít tóc của cô bé, cô bé mới vừa nhổ xuống
Cô bé đứng lên
Nghễnh đầu
Nhìn đám bé gái bên cạnh mình
- Không nên từng bước từng bước mà rời đi..
..
Giọng nói của Chu Thắng Nam có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng
- Ở cùng một chỗ, chúng ta cùng đi có được không
Gần trăm bé gái cùng gật đầu
Trong mắt các cô bé bị Chu Thắng Nam cảm nhiễm, cũng đều nổi lên màu đỏ
- Chúng ta đi vào chung
- Đi
- Nghiêm phạt bọn họ
- Có được hay không
Đám bé gái tiếp tục gật đầu, như nguyên một đám rối gỗ
Trong thế giới quan đơn giản của đứa bé
Nhìn thấy những đứa bé khác có gì, các cô bé cũng muốn có cái đó
Nhìn những đứa bé khác làm gì, cô bé cũng muốn làm cái đó
Những thứ bé gái này
Là bạn của Chu Thắng Nam
Cho nên
Trong lúc cô bé phát hiện các cô bé khác từng bước từng bước mà trở lại trong nhà mình, sau đó không hề làm gì cả, trái lại còn chủ động hóa giải được chấp niệm của mình thì
Chu Thắng Nam bắt đầu luống cuống
Vì sao
Vì sao chỉ có mình để các chú giết mẹ mình, để các chú giết cha và bà nội mình
Vì sao các người lại không
Lẽ nào tôi khác với các người
Không thể nào
Không nên
Cũng không thể
Chúng ta giống nhau
Là giống nhau
Chúng ta là chị em, không phải sao
Không có lý do gì, không thị phi, không ích kỷ, đây là thế giới quan đơn thuần của các cô bé
Mặt của Chu Thắng Nam bắt đầu vặn vẹo
Cô bé không cho phép mỗi gia đình chỉ có một người đi vào, lần này, bọn họ phải cùng đi, phải cùng đi
Khiến em trai, cha mẹ, người thân trưởng bối của người chị em kế tiếp
Bị giết sạch
Chúng ta là bạn bè
Chúng ta hẳn phải như nhau
- Giết bọn chúng đi
Chu Thắng Nam siết chặt nắm đấm của mình
Tất cả bé gái cùng nhau siết chặt nắm đấm của mình
Sát khí
Lẫm liệt..