Chương 51: Hồng Ngọc và Anh Ninh
Mặt trời đỏ vừa lên, từ phía đông chiếu một bóng dài về hướng Tây
Tô Dương thúc ngựa xe, đi đằng trước, xuyên qua ánh nắng mới lên này, ngắm nhìn hai bên đường hoa dại xen lẫn nhau, hương thơm thấm vào tim gan, tâm tình vô cùng thoải mái
Hắn nửa tựa vào xe ngựa, ngắm cảnh vật xung quanh, thỉnh thoảng giương dây cương, nhưng vì con ngựa này kéo quá nhiều hàng hóa nên không thể chạy nhanh như lúc đến hôm qua
"Tô đại phu, Tô đại phu chờ một chút..
Tô Dương đang đánh xe ngựa đi tới, phía sau truyền đến tiếng gọi
Hắn ghìm ngựa dừng xe, nhìn lại thì là hai tiểu hỏa kế nhà Quách gia muốn đi tiểu
Cả đoàn người liền đỗ xe bên đường chờ đợi, trong lúc hai người này đi giải quyết, hỏa kế nhà họ Tống nhảy xuống ven đường, hai ba bước đã biến vào rừng cây
Đợi lúc hỏa kế Quách gia trở về, người này ôm trong ngực một bọc đào mật
Hắn lấy ra hai quả, đưa cho Tô Dương giải khát
"Đào mật này chắc là vật có chủ rồi
Tô Dương thấy đào mật bên ngoài coi là không tệ, rõ ràng là có người chăm sóc, không giống quả dại ven đường, liền nói
"Không sao đâu
Tiểu hỏa kế chẳng hề để ý, đáp: "Người đi đường khát nước, hái xuống mấy quả ăn, chúng ta đây không tính là trộm
Lời này thật quen tai..
Ngươi là nhuận đất* sao
(*từ "nhuận đất" là một điển cố ám chỉ hành vi bẻ ngô ăn trộm của người qua đường, ở đây là người này ăn đào của người qua đường
Dịch giả quyết định để nguyên để giữ văn phong cổ trang và không phải thêm phần dịch thuật giải thích)
Tô Dương dùng nước rửa đào mật, rồi một lần nữa lên đường
Trong miệng hắn ăn đào, trong mắt thưởng thức cảnh đẹp xung quanh, tự cảm thấy một ngày này khởi đầu thật là tốt
"Ào ào ào..
Hai bên đường, trong bụi cỏ cao ngang người vang lên tiếng xào xạc
Điều này dĩ nhiên không phải tra đang cắn dưa*
(Tác giả đang ám chỉ sự kiện ăn trộm đào trước đó, ở đây là sự so sánh với việc xào xạc trong bụi cỏ) Đúng lúc tiếng xào xạc này vang lên, từ hai bên đường đồng loạt xuất hiện mấy tảng đá lớn, trực tiếp chặn ngang lối đi
Sau đó, mười ba người nhảy ra từ bên cạnh đường, tay ai nấy đều cầm binh khí
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người đi đầu thân hình vạm vỡ cường tráng, chòm râu tựa như những cây châm thép dựng ngược, hết sức nổi bật
Trong tay hắn cầm một cây trường đao dài ba thước, sáng loáng, làm chói mắt người nhìn
"Này
Chạy đi đâu
Các ngươi đưa xe ngựa tất cả đều lưu lại cho ta
Tên cầm đầu cầm đao đứng trên tảng đá lăn xuống, vung đao từ xa nhắm thẳng vào Tô Dương
Bọn cướp đột nhiên nhảy ra này làm những người đánh xe vội vàng ghìm ngựa, đội xe nhất thời rối loạn cả lên, cuối cùng ngổn ngang lộn xộn, miễn cưỡng dừng lại
Chư vị đánh xe đều thần sắc bối rối, nhìn bọn cướp trước mắt
"Chúng ta là làm nghề y, trong xe ngựa toàn dược tài, cho các ngươi, các ngươi cũng không dùng được
Tô Dương ngồi trên xe ngựa, không chút suy suyển, nhìn bọn cướp đột nhiên xuất hiện, hỏi: "Đem những thuốc này mang về, vị đại phu nào dám cho các ngươi thủ tiêu tang vật
Nghe thấy lời đại phu này thủ tiêu tang vật, tên phỉ đầu râu quai nón sắc mặt biến đổi, hắn mắng to, vác đao xông lên phía trước, chém thẳng một đao về phía Tô Dương
Loại người như bọn hắn, căn bản không coi mạng người ra gì
Ngồi trên xe ngựa, Tô Dương không chút hoang mang, nhấc chân đá một cái, trúng ngay cổ tay tên cướp, làm trường đao trong tay hắn bị đá bay
Đưa tay nhấn càng xe một cái, Tô Dương tung người lên, bắt lấy cây trường đao bay giữa không trung, thuận thế xoay tròn
Cây trường đao này mang theo tư thế phong lôi, một đao tùy tiện chém đầu tên cướp thành hai khúc, máu tươi văng tung tóe về hai bên
Động tác đá đao, đoạt đao, rồi chuyển tay giết người của hắn mau lẹ vô cùng, chỉ trong nháy mắt
Mười hai tên cướp đang đứng phía trước thậm chí còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Tô Dương cầm đao chém về phía bọn hắn
Một đám người liếc nhìn nhau, cầm vũ khí trong tay sóng vai xông lên đánh Tô Dương
Tung người xuống xe, Tô Dương đoạt bước lên trước, vận dụng chân lực, nhấc chân đá vào tảng đá, khối đá nặng trăm cân bên trên này đồng thanh bay đi, đâm thẳng vào người đứng đầu tiên
Người này tuổi còn nhỏ, nhìn qua bất quá mười sáu mười bảy tuổi, nhưng lại hung hãn nhất, đang cầm trường đao muốn chém vào Tô Dương, lại bị tảng đá va chạm, phế tạng vỡ vụn, người theo sức mạnh tảng đá mà bay đi, ngã xuống đất, không gượng dậy nổi
Chuyển chấn vị, lui cấn vị, đạp càn vị
Tô Dương cầm trường đao trong tay, tay trái vặn phải chuyển, thân thể nhẹ nhàng lượn vài vòng trong đám người, hoàn toàn né tránh đao gậy trong tay đám đạo tặc này
Hắn trở tay một đao, đồng loạt năm người bị thương sống lưng, thân thể co giật, nằm rạp trên mặt đất rên rỉ không ngừng
Nguyên bản có mười ba tên cướp, chỉ vừa đối mặt với Tô Dương, hai tên hung ác nhất đã mất mạng, năm người nằm rạp trên mặt đất không thể động đậy
Sáu người còn lại liếc nhìn nhau, không còn dám động thủ với Tô Dương nữa, quay người liền chạy trốn
Tô Dương cầm đao, đang định truy đuổi, chợt thấy bụi cỏ bên cạnh đường lại khác thường động
Một mỹ mạo nữ tử cầm trong tay lụa mỏng, thân ảnh bồng bềnh, tiến lên như điểm hoa phật liễu
Sáu tên cướp đang muốn chạy trốn, chỉ thấy lụa mỏng trong tay nữ tử này xoay tròn một cái, như gió thổi tơ liễu, lướt qua thân sáu tên cướp
Sáu người này lại bị thân thể bay ngược, ngã sấp xuống trước mặt Tô Dương, nhất thời cũng khó có thể đứng dậy
"Hồng Ngọc cô nương
Tô Dương nhìn thấy cô gái này, ném đao xuống đất
Mỹ mạo nữ tử trước mắt này, chính là Hồ Yêu Hồng Ngọc mà hắn gặp lúc ở Quảng Bình Huyện
Lúc sắp chia tay, Tô Dương đến Sơn Đông, còn Hồng Ngọc đi tới Thiểm Tây, không ngờ lại gặp nhau ở nơi này
"Tô công tử
Hồng Ngọc thấy Tô Dương, mỉm cười đáp: "Từ biệt hai tháng, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ
"Còn tốt
Tô Dương cười nói: "Hồng Ngọc cô nương đến nơi này thăm người thân
Nếu không nhớ lầm, Hồng Ngọc từng nói biểu muội nàng đang ở Sơn Đông
"Không tệ
Hồng Ngọc cười nói: "Ta ở Thiểm Tây vô sự, tới thăm viếng biểu muội một chút
Hai người nói chuyện với nhau vài câu, Hồng Ngọc đưa tay chỉ vào đám người trên mặt đất, nói: "Những người này hôm qua tới đây lén lút, ta thấy bọn hắn không giống lương thiện, lại nghe bọn hắn bàn luận muốn cướp dược thương
Ta tùy tiện ở một bên chờ đợi, ý muốn giúp đỡ một chút, không ngờ lại đụng phải công tử..
Công tử nên áp những người này đến nha môn, sau lưng bọn hắn nhất định có kẻ sai sử
"Tự nhiên là thế
Tô Dương trong lòng minh bạch, những người này hơn phân nửa chính là người của Trương đại phu
Nếu những người này đã rơi vào tay hắn, tất nhiên phải truy cứu nguồn gốc, làm rõ ngọn ngành mọi chuyện của những người này, sắp xếp cho minh bạch
"A a a a ha ha ha..
Sau bụi cỏ mơ hồ có tiếng cười của nữ tử, trong trẻo êm tai như tiếng chuông gió, đột nhiên bay ra giữa lúc Tô Dương đang nói chuyện với Hồng Ngọc, làm những người ở đây vì thế mà yên tĩnh
Ngay cả bọn thổ phỉ đang nằm trên mặt đất rên rỉ, lúc này cũng đột nhiên ngừng lại, nghiêng tai lắng nghe tiếng cười nữ tử
"Là biểu muội nhà ta
Hồng Ngọc nghe tiếng cười kia, lắc đầu nói: "Nàng cả ngày vui cười, không biết sầu muộn, sợ là lại thấy cái gì buồn cười, mới có thể như thế..
Anh Ninh, Anh Ninh..
Biểu muội ngươi là Anh Ninh
Tô Dương trong đầu như lóe lên, liên kết trước sau: Trong Liêu Trai Chí Dị, phụ thân của Anh Ninh họ Tần, có một thê tử, chính là dì của Vương Tử Phục và Ngô Khôn
Sau khi dì qua đời, phụ thân Anh Ninh lại bị Hồ Ly mê hoặc, Hồ Ly này sinh cho hắn một đứa bé, chính là Anh Ninh
Sau đó, phụ thân Anh Ninh qua đời, trong nhà dán bùa, xua đuổi mẫu thân Anh Ninh
Mẫu thân Anh Ninh đem Anh Ninh ủy thác cho thê tử đã qua đời của Tần gia..
Nữ tử đã qua đời này, là quỷ mẫu của Anh Ninh, cũng là dì của Vương Tử Phục và Ngô Khôn
Mà thân mẫu của Anh Ninh, chính là Hồ Ly bị đoạt đan kia, cũng là tiểu di của Hồng Ngọc, vì vậy Hồng Ngọc cũng là biểu tỷ của Anh Ninh, là thân biểu tỷ
"Biểu tỷ..
Phi
Tô Dương vuốt thuận mối quan hệ bên trong, nhất thời thất ngôn, cười nói: "Thật không nghĩ tới thân thích ngươi thế mà ở chỗ này..
Quen biết Hồng Ngọc là ở Quảng Bình, vừa gặp mặt Hồng Ngọc đã tùy tiện nói, nếu có thể trợ giúp nàng thẩm tra cách đoạt đan, tùy tiện gả biểu muội cho Tô Dương
Mà ở Quảng Bình, Hồ Ly Tinh nổi danh nhất Tô Dương cảm thấy chính là tân Thập Tứ Nương
Tô Dương trân trọng tính mạng mình, quả quyết cự tuyệt..
Không ngờ lại vòng vo một hồi, biểu muội Hồng Ngọc lại là Anh Ninh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai bên đường cỏ cây sum suê, xuyên qua khoảng cách giữa cỏ cây, Tô Dương nhìn thấy được bóng dáng một nữ tử, lụa mỏng màu vàng nhạt, thân thể uyển chuyển, khuôn mặt vừa lúc bị cỏ cây che chắn, vẻn vẹn chỉ thấy mái tóc đen khoác lên sau lưng
"Hắc hắc ha ha..
Anh Ninh nghe Hồng Ngọc đang gọi, cười vài tiếng, vừa rồi dừng lại, nói: "Ta xem những người này ngổn ngang lộn xộn nằm, ngược lại là thú vị..
Ha ha..
Thanh âm kiều mảnh, dễ nghe êm tai
"Ai..
Hồng Ngọc nghe thanh âm này, trên mặt cũng mang theo cười khẽ, nói với Tô Dương: "Biểu muội ta này cũng không phải là ngu ngốc, chỉ là thiếu thốn dạy bảo, không biết ưu sầu
"Ta cảm thấy rất tốt
Tô Dương nói: "Điểu ngữ trùng thanh, tự có truyền tâm ảo diệu, hoa vinh cỏ sắc, cũng là gặp nói chi văn, Anh Ninh thiên tâm trong trẻo, trong lòng linh lung, sờ vật lãnh hội, minh nhưng ngày tạo, cái này có cái gì không tốt
Hứng thú giữa thiên địa này, so với ân tình qua lại có thể diệu nhiều, huống chi tiếng cười này dưỡng thần, cũng là nguồn gốc triệu phúc..
Rất tốt, rất tốt
Cô bé thích cười vận khí sẽ không kém nha
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tô Dương đồ lót chuồng nhìn ra xa, Anh Ninh đột nhiên gỡ ra cỏ cây phía trước thân, hai người nhất thời đối mặt
Lúc này, Tô Dương rốt cục thấy được khuôn mặt phương hoa tuyệt đại của Anh Ninh
Trên gương mặt kia mang theo cười khẽ, nhất thời quả thật khiến Tô Dương cảm giác thiên địa thất sắc
Đoàn Dự khi nhìn thấy Vương Ngữ Yên đã từng trích dẫn câu thơ "Danh hoa khuynh quốc hai tướng hoan", sau đó lại cảm thán Lý Bạch chưa từng gặp được Vương Ngữ Yên, nói là hoa tuy đẹp, nhưng không hờn dỗi, không mềm giọng, không mừng cười, không lo nghĩ..
Lúc đọc tiểu thuyết, Tô Dương cảm giác Đoàn Dự là một tên trung thực liếm chó, nhưng bây giờ nhìn thấy Anh Ninh, cuối cùng cũng đã hiểu rõ hắn hình dung
Thật có một loại người, có thể đẹp đến mức khiến trăm hoa thất sắc
Tô Dương cười ra tiếng, cảm giác chính mình tâm tâm niệm niệm trước đó, muốn lãnh hội giọng nói và dáng điệu của Anh Ninh, tâm nguyện đã thỏa mãn, nhưng lại cảm thấy có chút tiếc nuối..
Hồng Ngọc, sớm biết biểu muội ngươi xinh đẹp như thế, trước khi đánh chết Trịnh Hổ thế nào cũng phải thẩm vấn một chút..
Hiện tại muộn rồi, lão tử đã khen người
"Tỷ tỷ, chúng ta đi thôi
Anh Ninh nói với Hồng Ngọc
"Công tử, chúng ta xin cáo từ
Hồng Ngọc nói
"Tốt
Tô Dương vừa chắp tay, nói: "Ta ngay tại thành Nghi Thủy mở một tiệm thuốc, gọi là Đồng Nhân Đường
Hồng Ngọc cô nương nếu là có rảnh, có thể tới trước làm khách
"Nhất định, nhất định
Hồng Ngọc nói
Trước khi quay người, nàng đột nhiên truyền âm nói: "Công tử, trước đó không lâu ta mơ hồ phát giác yêu khí tiểu di, ngay tại gần Cử Huyện Nghi Thủy
Xin làm phiền công tử lưu ý một hai, người này nếu là động Kim Đan tiểu di, toàn thân tất nhiên pháp lực phun trào, thành một hồ hình
Công tử như thăm dò được tin tức này, liền tới chỗ ngôi mộ cũ trong thung lũng Tần gia này..
Hồng Ngọc bàn giao xong, vừa rồi cùng Anh Ninh hai người cùng nhau rời đi
Loáng thoáng, trong gió bay tới thanh âm của Anh Ninh: "Người kia nói chuyện rất có thú vị..
Ha ha..
Tô Dương ngậm cười quay đầu, bỗng nhiên nghĩ đến đêm Vương Mai chết hôm đó, dọn đường sứ đi ra từ Âm Tào Địa Phủ chính là toàn thân hồ hình.