Chương 71: Phú Quý Vật Vong
Tô Dương đứng trước đường sông của Lan gia trang, phóng tầm mắt nhìn ra mặt nước
Bản phác họa chiếc máy dệt vải Chức Nữ, chợt khiến Tô Dương nghĩ đến một chuyện
Thần bút dùng để phác họa một vật, tất nhiên phải vẽ rõ ràng, tường tận, giống như lúc Tô Dương phác họa chiếc máy dệt, hoàn toàn dựa theo những gì suy nghĩ trong đầu, vẽ rõ cấu tạo của tơ lụa và cơ chế vận hành, nhờ đó chiếc máy dệt mới có thể từ trong tranh bước ra, vận hành êm ả
Và ban đầu, khi Tô Dương vẽ khẩu súng ngắn, vẻn vẹn chỉ là phác họa hình dáng bên ngoài
Nếu bản thân vẽ toàn bộ quá trình vận hành của một khẩu súng, vẽ rõ cấu tạo bên trong và cách lắp đặt đạn, liệu có thể biến ra một khẩu súng lục không
Nếu bản thân vẽ động cơ ô tô, sau đó vẽ thêm một chiếc xe, liệu có thể hiện ra những vật dụng lớn hơn không
Vậy dầu xe phải giải quyết thế nào
Là trong bức họa tiêu ra công thức hóa học của việc đốt cháy xăng
Hay là vẽ ra đồ hình phân tử, chắc chắn là phải vẽ đồ hình phân tử, chứ công thức hóa học thần bút đâu có hiểu..
Từ trong ngực lấy ra thần bút, Tô Dương nhấc bút định vẽ một phân tử nước lên tảng đá, rồi rơi vào trạng thái ngây người thật lâu
Vẽ vài vòng, đánh dấu vài điểm vây quanh một điểm đen lớn đang chuyển động..
Thần bút có thể hiểu đây là ý gì sao
Nó có biết hạt nhân nguyên tử là gì không
Cha ngươi
Nhấc chân đá khối đá đó xuống mặt sông
Khoa học tự nhiên quá khó khăn, chi bằng học Đạo Kinh đi
Tô Dương thở dài, hắn vốn dĩ muốn cầu đại đạo thiên tiên, trường sinh cửu thị, việc dốc sức vào những thứ ngoại vật này quả thực là phí tinh lực
“Thần y, ngài muốn đi Đông An, hay là muốn về Nghi Thủy?”
Lan Văn dắt xe ngựa đi đến trước mặt Tô Dương
Những cô gái Tô Dương mang đến đêm qua tuy có bất khiết, nhưng có máy dệt vải rồi, ai nấy đều an tâm làm việc
Hiện tại Lan Văn cũng cần đến huyện thành Nghi Thủy để mua vật liệu, cung cấp cho các nàng dệt vải, lúc này hỏi Tô Dương là để xem có tiện đường không
“Ta phải đi Đông An.”
Tô Dương nói
Ở Đông An vẫn còn một việc chưa làm, đó là khối ngọc bích của Dương gia, khối ngọc bích đó được Cẩm Sắt gọi là ngọc sách vân thư, ắt hẳn có sự thần diệu
Đồng thời, sau vụ việc ở Huyền Chân Quán tại Đông An, nhóm nữ quỷ Nghi nương nói muốn tặng Tô Dương đóa hoa kia, Tô Dương tự cảm thấy nhất định có điều kỳ dị, người tên Trần Tuyên kia đến đây, có lẽ chính là vì đóa hoa ấy
Hơn nữa là việc nhờ Hồng Ngọc trông nom hài nhi, có thể mang hài nhi về, đặt lại ở Huyền Chân Quán, cứ để hài nhi làm phiền người ta mãi, Tô Dương cũng thấy không tiện
“Ngươi đi Nghi Thủy, tiện thể ghé qua tiệm thuốc một chuyến, nói với cô nương ấy rằng, ta tối nhất định sẽ trở về.”
Tô Dương nhờ Lan Văn mang hộ lời nhắn, cưỡi ngựa, ung dung đi về phía Đông An
Từ Lan gia trang đi tới trấn Đông An ước chừng hai mươi dặm đường
Nếu đi đường gần, cần phải vượt qua vài ngọn núi, mà trong sơn đạo đó, đường đi dốc đứng gập ghềnh, ngựa không thể đi
Người cưỡi ngựa đi đường bình thường dĩ nhiên không muốn bỏ ngựa để đi đường tắt, nhưng đối với Tô Dương mà nói, con ngựa này có thể tùy ý thu phóng, cực kỳ thuận tiện
Bay qua sơn lĩnh, vượt qua khe suối, Tô Dương đi tới đường lớn của trấn Đông An, thấy bên vệ đường dưới gốc liễu của trấn Đông An, có một quán trà
Người bán trà tại quán trà này là một lão đầu mặc áo xanh..
Ngày thường hắn đều bán trà ở cửa vào huyện thành Nghi Thủy
“Cho ta một ấm trà.”
Tô Dương trèo đèo vượt núi, miệng cũng khát khô, vội vàng gọi lão bản dâng trà, tiện thể ngồi xuống chiếc ghế nhỏ
“Lâu rồi không gặp, khách quan vội vàng đi đường?”
Lão bản quán trà rót cho Tô Dương một bát trà, ngồi xuống bên cạnh Tô Dương
“Không tệ.”
Tô Dương nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, cười nói: “Ngọt mát như lúc ban đầu
Dương viên ngoại gia ở Đông An có bệnh, cực khổ ta phải đi đến đó chẩn trị, ta sáng sớm nay đã ngựa không dừng vó đi đến nơi này rồi.”
“Chứng bệnh này nếu để khách quan đi trị, tất nhiên là dễ như trở bàn tay.”
Lão bản quán trà cười nói, cũng rót một bát trà, ngồi xuống từ từ uống
“Việc ở Huyền Chân Quán đa tạ ngươi.”
Tô Dương uống hết trà trong chén, ngậm một mảnh lá liễu trong miệng, nói với lão bản quán trà
Cây liễu thần Nghi Thủy, Liễu tú tài, chính là lão bản quán trà trước mắt, hắn đã báo mộng cho Huyện Lệnh, cứu vớt hoa màu huyện Nghi Thủy, cứu vãn cư dân huyện Nghi Thủy, vì thế nhận lấy sự trừng phạt của hoàng thần, do đó vốn là một tú tài trẻ tuổi, giờ trở thành một lão nhân năm mươi tuổi
“Việc nhỏ thôi.”
Liễu tú tài cười nói: “Là do ta hành động bất tiện, coi như bọn chúng khí số chưa tận, làm ác nhiều năm tại Nghi Thủy, giờ cũng nên trả nợ.”
Đối với mọi chuyện bên trong Huyền Chân Quán, Liễu tú tài cũng rõ ràng
“Hôm nay ngươi lại tới đây bày quán, sẽ không phải là đợi ta, để ta nói tiếng cảm ơn với ngươi đi.”
Tô Dương tự rót một chén trà, nhìn chén trà xanh nhạt trước mắt, khẽ lắc nhẹ
Lá liễu trong Huyền Chân Quán chính là do người này mang đến, nhờ có lá liễu này, Tô Dương ở trong Huyền Chân Quán mới bách độc bất xâm, vừa rồi mới thắng được Tư Mã Âm Nhân, nếu không ngửi thấy độc, Tô Dương đã tránh né, cơ hội này ít có thể bỏ lỡ
“Ta không phải đợi ngươi, mà là lánh nạn.”
Liễu tú tài lắc đầu, nói: “Trong huyện thành Nghi Thủy đến rồi một nhân vật hung ác, chuyện trò vặt vãnh này của ta không dám lừa gạt trước mặt người ta, sớm tránh đi ra.”
Nhân vật hung ác
Tô Dương nghĩ đến việc Lưu đạo trưởng trước khi chết, đã nói với Tô Dương rằng trong huyện thành Nghi Thủy đến rồi một nhân vật hung ác, khoát tay liền dẫn tới lôi điện, đánh hắn cơ hồ hồn phi phách tán
Hiện tại Liễu tú tài còn nói đến rồi một nhân vật hung ác..
Không phải là chém Thành Hoàng, chọc Địa Phủ đấy chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Nhân vật hung ác như vậy..
Ngươi cảm thấy ta còn có thể về Nghi Thủy không?”
Tô Dương hỏi
“Ngươi đương nhiên phải về!”
Liễu tú tài nhìn Tô Dương, nói: “Ngươi là người làm sự tình, sao có thể không quay về
Ngươi không quay về, việc này liền không cách nào giải quyết!”
Quả nhiên là Âm Tào Địa Phủ sao
Việc giơ tay lên có thể gọi lôi điện này, chắc là cảnh giới Dương Thần đi
Đến cũng quá nhanh rồi
Tô Dương ngồi không yên, nói với Liễu tú tài: “Cho ta thêm một bát trà, ta muốn gói mang đi.”
Việc đến Dương gia đang cấp bách, lấy được ngọc sách vân thư rồi, liền đi tới Cấp Cô Viên ôm lấy đùi Cẩm Sắt, để Cẩm Sắt đi theo mình tới Dương Gian một chuyến
Nếu không mời được Cẩm Sắt, vậy thì viết thư cho Hằng Nga, sau đó Trương Phi, Quan Đế, Nhị Lang Thần
Tô Dương tự nhận việc chém Thành Hoàng là đúng, không cho rằng bản thân làm sai điều gì, chỉ cần có một vị thần công bằng chính trực chủ trì công đạo, vậy thì không chút nào kinh sợ
Từ chỗ Liễu tú tài gói một bát nước trà, Tô Dương trả tiền như đã định, trước khi đi nhìn Liễu tú tài, nói: “Ngươi có lời gì nói...”
Người kiểu này biết rõ thiên cơ, Tô Dương muốn hỏi một chút lần đi này cát hung thế nào
“Ba!”
Liễu tú tài vỗ vai Tô Dương, nói: “Cẩu thả phú quý, chớ quên đi.”
“...”
Ngươi có thể thôi đi
Quay người rời Liễu tú tài, Tô Dương lập tức ung dung đi về phía Dương gia
Dương Tài Chủ của Dương gia hôm qua cùng Tô Dương lập ước, nói hôm nay muốn tới, đã sớm ở cửa ra vào mong ngóng chờ đợi
Nhìn thấy Tô Dương tới, nhiệt tình hoan nghênh
“Thần y, ngươi cuối cùng cũng đã đến.”
Dương Tài Chủ nhìn thấy Tô Dương rồi, vội vàng mời vào, dẫn Tô Dương tiến vào Dương gia
Chứng bệnh của Dương Pha hiện tại chỉ có thể ủy thác cho Tô Dương, việc này liên quan đến việc nối dõi tông đường của Dương gia, không cho phép nửa điểm sơ sẩy
“Dược tài cũng đều đủ?”
Tô Dương theo Dương Tài Chủ tiến vào Dương gia
“Đủ, tất cả đều đủ.”
Dương Tài Chủ sai người hầu, các loại dược tài mua trong Đồng Nhân Đường đều được bưng lên từng cái, sắp xếp chỉnh tề, để Tô Dương xem xét: Cam Thảo, Phụ Tử, Nhục Thung Dung, Nhục Quế, Ngưu Tịch, Đỗ Trọng, Đương Quy..
Mỗi một loại dược tài đều nghiêm ngặt dựa theo yêu cầu của Tô Dương, đặc biệt là Phụ Tử, dược tài này cũng không phải là sao chế xong, mà là nguyên sinh
Phụ Tử sống có kịch độc, nhưng nếu được dùng đúng cách, lại có hiệu quả lớn
Nhìn thấy những dược tài này, Tô Dương phân phó người đem một số dụng cụ ra, sau đó liền bắt đầu chế tác dược hoàn
Dùng Cam Thảo và Phụ Tử ngâm chung một chỗ, đun sôi, vớt ra nhỏ giọt cho khô, sao chế bằng lửa lớn, lại thêm Nhục Thung Dung, Nhục Quế các loại dược vật, bên trong cho vào muối xanh, đợi đến khi những dược vật này đều được sao chế xong, hỗn hợp với lão tửu mật ong, bóp thành viên thuốc nhỏ như hạt đậu nành
“Đây chính là thuốc trị bệnh cho hài tử nhà ngươi.”
Tô Dương nhìn viên thuốc, nói: “Mỗi sáng sớm và buổi tối dùng một hạt, trong lúc dùng thuốc, hạn chế tiết ra dương khí, không nên uống rượu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một tháng sau, tất nhiên có thể nghe được tin vui.”
Đối với dược hiệu của viên thuốc trong tay, Tô Dương rất có tự tin, chữa trị Dương Pha là dư dả
“Thật sao?”
Dương Tài Chủ vội vàng tiếp nhận viên thuốc từ tay Tô Dương, trong tay tinh tế dò xét, viên thuốc toàn thân một màu
Dương Tài Chủ nhưng từ viên thuốc này đã thấy được tương lai cháu trai nhà mình
“Đương nhiên là thật.”
Tô Dương nói: “Bất quá Dương Pha đã hao hụt rất nhiều, cần dùng Ngọc Dịch làm thuốc dẫn, mới có thể có tác dụng, nếu không viên thuốc này đối với hắn mà nói, không khác gì cơm.”
Nghe Tô Dương nói như thế, Dương Tài Chủ cũng đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý, vội vàng vào nhà, đem khối ngọc bích vô giá của Dương gia cầm tới
Toàn thân xanh biếc, sương trắng mịt mờ, ngọc sách vân thư lớn bằng bàn tay này lần nữa vào trong tay Tô Dương, khiến Tô Dương không khỏi vuốt ve..
Ngọc tốt biết bao, đem tặng đi thật đáng tiếc
“Tô thần y, ta nghe nói thần tiên uống, đều là dùng ngọc ủ thành quỳnh tương, uống sau đó có thể kéo dài tuổi thọ, Ngọc Dịch này uống xong, có thể hay không cũng kéo dài tuổi thọ?”
Dương Tài Chủ nhìn ngọc thạch, cẩn thận hỏi
“..
Ngươi muốn kéo dài tuổi thọ, không ngại làm thêm vài chuyện thiện, âm phủ biết rõ, tự nhiên sẽ tăng thêm tuổi thọ của ngươi, so với uống gì quỳnh tương Ngọc Dịch đều có tác dụng.”
Lời này của Tô Dương không giả, trong Liêu Trai cũng có người, dựa vào việc cho đi, đạt được Phúc Lộc, được kéo dài tuổi thọ
Bất quá Tô Dương biết, Sinh Tử Bộ này chỉ là hình thức, sinh lão bệnh tử của con người chung quy là nằm trong tay chính mình, chỉ có một số người tuổi thọ quá dài, âm đức có hại, mới có Câu Hồn sứ giả tiến lên đoạt mệnh
“Đem Dương Pha gọi tới đi.”
Tô Dương nắm lấy ngọc thạch trong tay, đã sớm hạ quyết tâm
Để Dương Pha đi tới, Tô Dương trong tay cầm ngọc thạch, hai tay hợp lại, chất lỏng xanh nhạt tùy tiện chảy vào trong chén trà, vừa vặn làm đầy chén trà này
Đưa chén trà này cho Dương Pha, Tô Dương đưa cho hắn viên thuốc, để hắn hỗn hợp cùng nhau uống hết
Dương Pha nhìn viên thuốc, lại nhìn "Ngọc Dịch" toàn thân xanh biếc, không chút do dự hỗn hợp dược hoàn, ực ực uống vào
“Thế nào?”
Tô Dương hỏi
“Cảm giác một luồng khí lạnh bay thẳng lên đầu, khiến ta hoa mắt ù tai, đầu óc trở nên rõ ràng.”
Dương Pha tinh tế dư vị, nói với Tô Dương: “Đây là hiệu dụng của Ngọc Dịch sao?”
Là hiệu ứng của Bạc Hà, ta ở bên trong thêm Bạc Hà...
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]