- Đồng ý luôn
Tuy không phải là Tội Phạm Xã, nhưng Niệu Tố Đại Xã cũng có tính đại biểu đầy đủ
- Mẹ nó
Trần Thư làm một cử chỉ quốc tế (giơ ngón giữa) rồi nói:
- Ta muốn rời khỏi xã đoàn
- Ừm… Lão sư… Trong vòng nửa năm không thể rút khỏi xã đoàn được
-
Trần Thư khẽ nhếch miệng
Con mẹ nó, không ngờ ta lại vô duyên vô cớ mà đã mang danh túi phân trên người rồi sao
u Dương Bảo nói:
- Ta có thể chuyển chức bộ trưởng cho ngươi…
- Thôi dẹp đi nhé
Khóe miệng Trần Thư giật giật, sự an bài của vận mệnh luôn khiến cho ngươi phải bất đắc dĩ…
- Trần Thư, cuộc sống chính là như thế này, nếu đã không thể phản kháng, vậy thì cứ tận hưởng nó thôi
A Lương mang biểu cảm chân thành mà an ủi, nhưng mặt mũi đều lộ ra mấy chữ to: Cười trên nỗi đau của người khác
- Hai người các ngươi cũng tham gia xã đoàn đi
Trần Thư trực tiếp nói:
- Nếu dám từ chối, quay về ta sẽ cho nổ luôn ký túc xá
-
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay lập tức, nụ cười của A Lương và Vương Tuyệt trở nên cứng đờ
Nếu người khác nói vậy thì chắc chắn cả hai người đều sẽ không tin, nhưng vấn đề là vừa mới khai giảng mà Trần Thư đã thiêu rụi ký túc xá, nếu giờ hắn lại cho nổ thêm một lần nữa thì cũng rất hợp tình hợp lý…
Cuối cùng, e ngại với sức uy hiếp của tội phạm mà hai người cũng trở thành một thành viên của Niệu Tố Đại Xã
- Không tệ, không tệ
Trần Thư cảm thấy tâm trạng của mình tốt hơn rất nhiều, giống như trước đây, mỗi khi nộp bài tập về nhà mà mình không làm bài tập thì hoảng hốt vô cùng, nhưng khi nghe bạn cùng bàn nói hắn cũng không làm thì lại lập tức trở nên dễ chịu hơn rất nhiều
- u Dương Bảo, hiện tại, xã đoàn của chúng ta có bao nhiêu thành viên rồi
Ta chuẩn bị đi tiêu diệt Ngự Thú Hội
-
Cả ba người đều sửng sốt, ngươi có biết mình đang nói cái gì không vậy
Mỗi năm, Ngự Thú Hội đều sẽ tuyển năm mươi người, số lượng thành viên luôn ổn định khoảng hai trăm người, trong đó, thiên tài nhiều như mây, đặc biệt là các thành viên năm bốn, chủ yếu đều có thực lực Hắc Thiết Tam Tinh
- Ừm… Năm người…
- Năm người ư
Khóe miệng Trần Thư giật giật, hắn nói:
- Không ngờ chỉ có mấy người chúng ta thôi sao
- A
Không đúng, còn có một tên xui xẻo kia là ai vậy
- u Dương Bảo, con mẹ nhà ngươi, tại sao ta không thể tham gia vào xã đoàn được nữa chứ
Một giọng nói từ xa vọng lại, chỉ thấy một người vô cùng lo lắng chạy tới, đó chính là Tạ Phong Ngữ từ thành phố Nam Thương
Trần Thư nhún vai
- Bây giờ thì ta đã biết tên xui xẻo đó là ai rồi
Không ngờ u Dương Bảo lại bẫy luôn cả biểu ca của mình à
- Hả
Trần Thư
Tạ Phong Ngữ vừa liếc mắt là đã nhìn thấy Trần Thư, trong lòng loáng thoáng có một suy đoán
Sau một lúc lâu, Tạ Phong Ngữ ngửa mặt nhìn lên bầu trời, trong lòng đã tràn ngập bi thương
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta đã làm sai điều gì sao
Chẳng những phải gia nhập Niệu Tố Đại Xã, hơn nữa còn chung xã đoàn với Trần Thư nữa chứ
Trên mặt Trần Thư mang theo nụ cười mê hoặc, hắn nhìn về phía hai đồng đội của Tạ Phong Ngữ
- Tô Duy Vận, Giang Mặc, mọi người tham gia cùng nhau luôn chứ
- Ta cảm thấy không cần đâu…
Hai người liếc nhìn nhau, trong mắt đã có chút hoảng loạn
- Tạ ca, bọn ta đi trước đây
Hai người lập tức quay đầu, bọn họ muốn nhanh chóng rời khỏi cái nơi thị phi này
Nhưng vừa mới quay đầu thì bước chân của hai người đã phải dừng lại, liếc mắt là đã nhìn thấy Trần Thư
- Hai người các ngươi chắc chứ
Chỉ thấy Trần Thư giơ tay phải ra để ngăn cản đường đi của hai người, đồng thời, tay trái thì lại yên lặng móc hung khí ra
- Ta…
Con ngươi của Giang Mặc co rụt lại, hắn ta lập tức nhìn thấy mấy chữ bắt mắt: Túi phân urea
Bây giờ thì hắn ta đã biết vì sao lại có tên là Niệu Tố Đại Xã rồi
Một nhóm người này không hợp lẽ thường chút nào cả
- Hai người các ngươi có chắc là không gia nhập không
Trần Thư giơ tay trái lên, một mùi cay nồng của phân urea phả vào mặt mọi người
Mặt của hai người gần như xanh mét, sao ngươi không trực tiếp cầm thanh đao kề trên cổ của bọn ta luôn đi…
Cuối cùng, hai người hoàn toàn bất đắc dĩ, bọn họ chỉ có thể gia nhập Niệu Tố Đại Xã
- Được rồi, bây giờ đã có bảy thành viên rồi
Cứ yên tâm đi, nếu như có người dám bắt nạt các ngươi thì cứ trực tiếp báo tên của tội phạm Nam Giang ta đây, sinh viên đại học năm hai trở xuống đều không dám chọc tới các ngươi
Trần Thư gật đầu, trong mắt có vẻ hài lòng
- Đại học năm hai trở lên thì sao…
- Đến lúc đó thì còn báo tên làm gì nữa, chỉ cần chạy là xong
- …
Trong lòng Trần Thư thế mà lại cảm thấy có chút vui vẻ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tuy tên của xã đoàn hơi nát chút, nhưng ít ra tên này cũng có đặc sắc, nó khiến cho người ta vừa nghe là lập tức cảm thấy thành viên trong xã đoàn đều là nhân tài đặc biệt
A Lương thử thăm dò mà hỏi:
- Bộ trưởng, có thể có khả năng này không
- Chúng ta có thể đổi tên của xã đoàn được không…
Trần Thư kiên định mà từ chối thẳng thừng:
- Trừ phi có thể đổi tên thành Tội Phạm Xã, còn không thì không cần bàn chuyện này nữa