Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 564: Trần Thư: Sĩ quan huấn luyện, ta hoàn toàn không biết




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Tất cả nhanh lên một chút đi
- Chưa bao giờ nghe nói qua huấn luyện quân sự lại đáng sợ như vậy
- Có phải Hoang Thạch sơn lâm sắp biến mất hay không
Các tân sinh vẻ mặt bối rối, cũng may trong căn cứ chỉ còn lại có Trấn Linh Quân và một nhóm tân sinh, đến mức Mạo Hiểm Ngự Thú Sư cản bản cũng không dám trở lại căn cứ
Hiệu quả rút lui của một nhóm người cực kỳ cao, trước khi mặt trời chói chang màu trắng tới gần, bọn họ đã mượn Không Gian Thông Đạo để trở về Lam Tinh
- Để cho ta xem loại hung thú nào đang làm loạn
Vương Chấn Long thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần có thể phái thiên tài Hoa Hạ học phủ đi, hắn ta sẽ không phải lo lắng
Trong chốc lát, mặt trời chói chang màu trắng quét qua
Bùm bùm bùm
Bạo Tạc Dược Tề tiếp xúc với vỏ bọc bảo hộ màu xanh của căn cứ, năng lượng kinh khủng va chạm vào nhau phát ra tiếng nổ dữ dội
- Phạm vi thật lớn
Vẻ mặt Vương Chấn Long nghiêm túc, ánh mặt trời chói chang màu trắng vẫn đang khuếch tán
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong nháy mắt, căn cứ cao mấy vạn mét đã bị bao trùm trong ánh sáng trắng chói mắt
Cảnh tượng kinh hãi như vậy khiến sắc mặt của Ngự Thú Sư ở chỗ sâu trong không gian tái nhợt, hắn ta không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra
Cuối cùng, ánh sáng trắng khiến người ta nhìn vào cũng thấy sợ hãi đã mờ đi, như thể thế giới đã trở nên tĩnh lặng…
Chỉ nhìn thấy vỏ bọc bảo hộ màu xanh do Vương Chấn Long thả ra đã xuất hiện những vết nứt
Mặc dù nó là một kỹ năng của Khế Ước Linh Hoàng Kim Cấp, nhưng sức mạnh phòng thủ bị giảm do diện tích rộng lớn bị bao phủ, nhưng may mắn thay, căn cứ đã được giữ lại
- Không có bất kỳ hung thú nào xuất hiện sao
Vẻ mặt Vương Chấn Long nghiêm túc, không có chút thả lỏng nào, hắn ta muốn tìm ra tên đầu xỏ gây chuyện
Gầm
Kim Sắc Đại Đổ ở dưới gầm lên, nhìn xung quanh, nhưng đều không thấy gì
- Chạy sao
Vương Chấn Long nói thầm:
- Mẹ kiếp, đừng để ta bắt được ngươi
Chỉ nhìn thấy các đỉnh núi xung quanh của căn cứ Trấn Linh Quân đều đã tan biến, nhìn xung quanh, một luồng khí hoang vu tan vỡ ập đến, như thể một ngày tận thế
Căn cứ Trấn Linh Quân trở thành ngọn núi duy nhất trong phạm vi hàng vạn mét
- Nó có thể được đổi thành một Hoang Thạch Bình Nguyên…
Vương Chấn Long xoa đầu, còn chưa biết được đã xảy ra chuyện gì
Vào lúc này, vẻ mặt của hắn ta đông cứng lại, mơ hồ suy nghĩ điều gì đó
Đầu tiên, toàn bộ hung thú tập hợp lại, sau đó là một vụ nổ lớn trước nay chưa từng có
Không phải cố ý sao
Nếu đó là một kỹ năng được tung ra bởi những hung thú mạnh mẽ để giết những hung thú còn lại, đồng thời phá hoại nơi ở của chính mình, đây không phải đơn giản là có bệnh sao
Nếu như tưởng tượng hung thủ thành nhân loại, dường như mọi thứ có vẻ hợp lý hơn
Nhưng mẹ nó, ai lại có lá gan lớn như vậy, dám tạo ra một vụ nổ lớn như này
- Sĩ quan huấn huyện
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên
Chỉ nhìn thấy một đại cầu màu vàng quay cuồng lăn tới, để lộ ra một cái đầu chó bên trong miệng lớn… ừm… đầu người
- Các ngươi không sao chứ
Thần sắc Vương Chấn Long có vẻ bị sốc, hắn ta nghĩ rằng toàn bộ tân sinh đã rút lui, nhưng hắn ta lại quên mất tên này…
- Không sao, ta chịu được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng Trần Thư cũng cảm thấy an tâm, mang theo đạn hạt nhân, ảnh hưởng sẽ luôn khiến người ta có chút bất an
May mắn thay, mọi thứ đều bình an vô sự, tuy là đã phá hủy một số địa hình không gian, nhưng ảnh hưởng… cũng không lớn
- Đới với trận bạo tạc này, các ngươi có thể cung cấp thông tin gì không
Vương Chấn Long mở miệng hỏi, hóa ra nguyên nhân của vụ nổ là do đám hung thú ở bên trong, nhưng đáng tiếc hắn ta luôn ở trong căn cứ nên không hiểu được tình hình
Trần Thư lớn tiếng nói:
- Sĩ quan huấn luyện, ta hoàn toàn không biết
- Thôi, xem ra chúng ta phải quay lại để thảo luận
Vương Chấn Long lắc đầu, nói:
- Theo suy đoán của ta, trận bạo tạc này có thể là do con người tạo ra
Mà nó lại là một tên tội phạm hàng đầu thế giới
-
Trần Thư khẽ nhếch miệng, trong lòng không khỏi chấn động
Hắn cười khan nói:
- Sĩ quan huấn huyện, rất có lý
Vương Chấn Long hít một hơi thật sâu
nhìn về phía mảnh đất nứt nẻ xung quanh, mở miệng nói:
- Một tên tội phạm có thể làm ra chuyện như thế này, e rằng đã đánh mất nhân tính, không xứng đáng được đối nhân xử thế
-
Sắc mặt của Trần Thư cúng đờ, mẹ nó không phải ngươi cố tình thăm dò ta đấy chứ
- Trần Thư đồng học, ngươi thấy những gì ta nói có lý không
- ..
Khóe miệng Trần Thư giật giật, mở miệng nói:
- Có thể chỉ là bị bắt buộc bất đắc dĩ, ví dụ như kẻ địch mạnh muốn giết hắn ta…
- Ngươi đang giải vây cho hắn ta sao
Ánh mắt Vương Chấn Long sắc bén, nhìn chằm chằm về phía Trần Thư, giống như đang thẩm tra cái gì đó
- Không có…
Trong lòng Trần Thư căng thẳng, mở miệng nói:
- Ta cảm thấy không có khả năng có một người vô duyên vô cớ như vậy đâu
- Cũng có lý

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.