Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 912: Hai câu nói này có liên quan gì đến nhau về mặt logic không?




- Lấy xuống làm gì cơ
Trần Thư quay đầu lại, vội vàng ngăn cản, kết quả là hắn nhìn thấy chữ ở trên đó
- Hửm
Hắn trợn tòn mắt lên, nói
- Ngươi viết cái gì thế này/
Tạ Tố Nam nhún vai, nói với vẻ vô tội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Mọi chuyện đều được làm theo yêu cầu của ngươi mà
- Con mẹ nó ngươi còn dùng phiên âm để viết thay vào nữa
Ngươi làm ra vẻ Trung Tây kết hợp chắc
Khóe miệng Trần Thư giật giật, bây giờ thì hắn hiểu vì sao ban nãy vẻ mặt của mọi người lại lạ như vậy rồi
Xong rồi, bây giờ mọi người đều nghĩ hắn là đồ mù chữ rồi
Bộ dạng của Tạ Tố Nam cứ như kiểu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ vậy
Hắn ta nói
- Ta làm nghề giết heo mà, ngươi cứ bắt ta phải viết…
- Thế hai chấm đen này là gì
- Ngươi viết sai chữ rồi, không có dấu chấm đâu
- ..
- Đủ rồi
Liễu Phong vội vàng bảo, hắn ta lườm hai người họ một cái
- Hai ngươi đúng là cái thứ kỳ dị, chẳng trách có một câu nói rằng vật họp theo loài, người phân theo nhóm
- Lão Chu, dùng kĩ năng của Khế Ước Linh của ngươi để thu con hổ lại đi
Liễu Phong nhìn về phía Chu Uyên, không muốn để Trần Thư tiếp tục huênh hoang như vậy nữa
Kết quả là Chu Uyên chưa kịp triệu hồi Khế Ước Linh ra thì thi thể của con hổ đã biến mất rồi
- Hửm
Hai người bọn Liễu Phong quay ra nhìn nhau, nhìn về phía con thỏ béo bên cạnh Trần Thư
- Cái thứ này của ngươi trữ được đồ à
- Không Gian Khế Ước Linh, biết kỹ năng này không phải là điều hợp lý sao
- Hợp lý hay không tự ngươi không biết à
Liễu Phong nhìn thẳng vào Trần Thư, hắn ta kinh ngạc đủ rồi nhưng mãi vẫn chưa bình tĩnh lại được
Chu Uyên giải thích
- Kỹ năng không gian cũng được chia làm rất nhiều loại
Nói một cách khoa học thì Không Gian Thố không thể lĩnh ngộ được kỹ năng này đâu, chưa có tiền lệ nào trên thế giới cả
- Vậy nên ta bắt đầu nó đấy
Ánh mắt Trần Thư có vẻ kiêu ngạo, nói
- Lại khiến sách giáo khoa phải thay đổi rồi
- Hay là sau này làm luôn một phiên bản tội phạm cho ta được không
- Ngươi im miệng đi
Liễu Phong lắc đầu, nói
- Ngươi có kĩ năng không gian, không thu nó về sao
- Ta thu về rồi thì người khác nhìn thấy kiểu gì
- ??
Tuy Liễu Phong muốn nói một câu là có lý đấy nhưng cuối cùng, hắn ta vẫn giữ im lặng
Hắn ta không muốn lắm lời với Trần Thư nữa, chỉ ra hiệu cho Chu Uyên bằng ánh mắt thôi
Chu Uyên hiểu ngay, nói
- Đi theo ta
Nửa tiếng sau, bọn họ đến một phòng họp của quân biên phòng
- Hai ngươi ngồi yên đấy, ngồi thẳng lưng lên, không được linh tinh
Trông Liễu Phong rất nghiêm khắc, hắn ta ngồi bên cạnh Chu Uyên
- Bây giờ, nói thật đi thì sẽ được khoan thứ, còn kháng cự thì sẽ bị xử lý nghiêm
Trần Thư đưa hai tay ra che trước mắt, nói
- Ta nói chứ hai vị lão làng này ơi, đạo lý thì ta hiểu hết mà nhưng có thể đừng chiếu đèn lên mặt ta được không
- Khụ khụ…
Lúc này Liễu Phong mới tắt đèn đi
Hắn ta nhìn thẳng vào Trần Thư, nói
- Tên tiểu tử nhà ngươi có phải đã để Khế Ước Linh của ông già ra tay không
Nói xong, Chu Uyên rất sốc, hắn ta thấy rất khó tin
Tạ Tố Nam thì ngơ ra, gia thế của Trần Thư đỉnh lắm sao
- Sao có thể chứ…
Trần Thư vội vàng phủ nhận, một con Bạch Ngân Quân Vương mà để Truyền Kỳ Khế Ước Linh ra tay thì hơi phí công quá rồi
Trông Liễu Phong có vẻ không tin tưởng lắm, hắn ta nói
- Không phải là của ông già sao
Vậy là chính hai ngươi đã giết một con Bạch Ngân Quân Vương sao
- Nói một cách chính xác thì là một mình ta, lão Tạ phụ trách việc tìm được nó
- Ngươi tự tin thật đấy
Liễu Phong cười, gật đầu, nói
- Nào, hai ngươi triệu hồi Khế Ước Linh của minh ra đi
Hai người họ nhìn nhau, thấy hơi khó hiểu nhưng vẫn triệu hồi Khế Ước Linh của mình ra
Đương nhiên rồi, Tiểu Hoàng chỉ để lộ ra đôi mắt to tròn long lanh ngơ ngác của nó thôi
- Hai ngươi xem xme, có con Khế Ước Linh nào bình thường không
- Hồ Điệp có thể phóng thích Ái Quang Mang, Đại Bạch Trư đang ăn bánh bao, Husky đang tự đuổi theo bản thân, Husky ngơ ngác, con thỏ béo trông ngu đần…
Hai người họ nhìn nhau một cái, hình như không có con Khế Ước Linh nào bình thường thật
- Chỉ năm đứa này thôi mà tìm được Quân Vương, giết được nó á
Liễu Phong cười, rất bình tĩnh, hắn ta nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Đến cả Vương Cấp còn không làm được, hai ngươi mà đánh được một con Truyền Kỳ sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Thầy Liễu, thầy nghe ta giải thích
Trần Thư vội vàng lên tiếng, bảo
- Thực ra…
- Hai bọn ta có thể đấu lại một Truyền Kỳ Ngự Thú Sư thật mà
- Im mồm
Liễu Phong lắc đầu, nói
- Để Truyền Kỳ Khế Ước Linh ra giết Bạch Ngân Quân Vương, ngươi đúng là lãng phí
Nếu hai người họ có thể tìm được một con Hoàng Kim Quân Vương thì khả năng cao là đã giết nó luôn rồi, giá trị của hai con không chri cách nhau mười lần thôi đâu
- Lão Liễu, thực ra Tiểu Trần đã làm khá tốt rồi mà
Chu Uyên vội vàng đứng ra khuyên
- Con Băng Tuyết Hổ Vương kia không đơn giản đâu, bây giờ giải quyết được nó, ít nhất thì sẽ giảm được áp lực của quân biên phòng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.