Thần Hào: Load Vui Vẻ Hệ Thống Hưởng Thụ Hoàn Mỹ Nhân Sinh

Chương 77: Hơn mười vạn mua cái gì xe thể thao, mới chỉ có hai tòa!




Chương 77: Hơn mười vạn mua cái gì xe thể thao, mới chỉ có hai chỗ ngồi
“Ngại quá~ cha mẹ, chúng con đến trễ!” Cánh cửa phòng ăn đẩy ra, Khương Nhược Nam vội vã tiến vào, áy náy cười nói
“Sao lại muộn đến vậy, đồ ăn đã sớm dọn đủ rồi.” Dương Chỉ Thanh nói: “Chỉ chờ mỗi mình các con thôi đó.” “Ai nha, đừng nói nữa~ hôm nay cuối tuần, trên đường đi bị tắc dữ dội luôn.” “Biết cuối tuần còn đón xe, sao không bảo con đi tàu điện ngầm?” “Không phải, con không có đón xe

.” “Ai được rồi được rồi~ mau ngồi đi.” Khương Thư Văn thương con gái, vội vàng đưa tay chào hỏi: “Cả tiểu Lâm nữa, con cũng ngồi đi, hôm nay coi như là gia yến, đừng khách khí nha~” “Ai, cám ơn thúc thúc.” Lâm Sở gật đầu, cùng Khương Nhược Nam sóng vai ngồi xuống
“Trời ơi~ vị này chính là bạn trai của Nam Nam đó ư~” Hai người vừa mới ngồi xuống, liền thấy ở góc đối diện bàn tròn, một vị đại cô đeo vàng đeo bạc chừng mắt, cười tủm tỉm mở miệng nói
“Tiểu tử, trông rất tinh thần nha~” “Ai nha, đại di~ Tịnh tỷ tỷ~ đã lâu không gặp~” Nghe vậy, Khương Nhược Nam vội vàng chào hỏi: “Để con giới thiệu một chút, vị này là Lâm Sở.” “Lâm Sở, đó là đại di của ta, và đại biểu tỷ của ta.” “Dì ơi chào dì, chị ơi chào chị.” Lâm Sở mỉm cười lịch sự, thoáng quan sát hai mẹ con đối diện
Đại di Dương Thụy Thanh, nhìn tướng mạo khí chất chính là kiểu đại thẩm sắc sảo, thích khoe mẽ
Đeo vàng đeo bạc, tóc uốn xoăn, nói chuyện lanh lảnh
Còn về đại biểu tỷ Đàm Tịnh, lại ăn mặc tinh xảo hợp thời trang
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trông có vẻ trưởng thành hơn tiểu Nam nhiều, trang điểm vào thì miễn cưỡng cũng đạt tới nữ sinh khoảng 80 điểm
Tuy nhiên, nét mặt giữa lông mày và mẹ nàng không khác biệt là mấy, trông có chút sắc sảo, ghê gớm
Về chuyện của hai mẹ con này, trên đường đến đây, Khương Nhược Nam đã không ít lần “tám” với Lâm Sở
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói ngắn gọn chỉ một câu
Bệnh nhiều lời, ghét nghèo thích giàu, và mọi thứ đều thích so sánh hơn thua với em gái mình
Không thắng không nghỉ
Ví dụ như đại di Dương Thụy Thanh, năm đó tìm được một ông chồng thương nhân Hồng Kông
Vậy mà tự đắc vô cùng, luôn khoa trương rằng mình gả được tốt hơn gả một vị trung y nghèo như em gái Dương Chỉ Thanh
Kết quả con gái vừa ra đời, ông chồng giàu có mắng câu ‘phác nhai’ rồi lập tức bỏ đi
Sau này mới biết được, ông chồng hóa ra đã có vợ, chỉ là muốn đến đại lục tìm một đứa con trai để nối dõi
Giấc mộng hào môn tan vỡ, nhìn thấy gia đình em gái phu xướng phụ tùy hạnh phúc mỹ mãn
Đại di ấm ức trong lòng, lại đem hy vọng ký thác vào người con gái
Mà Đàm Tịnh cũng hoàn hảo thừa kế di truyền này từ mẹ nàng
Từ nhỏ đến lớn, vẫn luôn âm thầm phân cao thấp với tiểu biểu muội Khương Nhược Nam
Theo lời Khương Nhược Nam nói, các nàng thật sự là một nhà kỳ lạ không hiểu nổi
Cũng cùng lúc đó, Dương Thụy Thanh và Đàm Tịnh cũng đang dò xét Lâm Sở
Bạn trai của tiểu biểu muội này, trông quả thực rất trẻ, lại còn đặc biệt soái
Nhưng vừa nghe nói hai người bọn họ là đi nhờ xe đến, trong lòng lập tức thoải mái không ít
Chắc chắn chỉ là bạn học của Khương Nhược Nam, sinh viên đại học bình thường mà thôi
– Lần này chắc chắn thắng
“Đàm Tịnh, vị mỹ nữ này là biểu muội của cô à?” Mấy người chào hỏi xong, vị nam tử trẻ tuổi mặc vest thường phục ngồi cạnh Đàm Tịnh, bỗng nhiên cười tủm tỉm hướng về phía cả nhà Khương Nhược Nam mở miệng nói: “Tự giới thiệu một chút, tôi tên Tống Ích Khiêm, người Hộ Hải, tốt nghiệp đại học Mỹ Châu California ở Mỹ Quốc.” “Thạc sĩ song bằng quản lý công thương và nghiên cứu tiếng Trung.” “A
Ngươi ở Mỹ Quốc học tiếng Trung?” Khương Nhược Nam đang gắp thức ăn cho Lâm Sở, nghe vậy liền phì cười, suýt chút nữa không cầm chắc đôi đũa trong tay
“Ha ha ha~ tiểu Nam muội muội cô không biết đó.” Tống Ích Khiêm má phấn môi son, thần sắc có chút ngượng nghịu cười cười: “Kỳ thật, việc nghiên cứu tiếng Trung ở nước ta có lịch sử đứt gãy, mà điều này ở Mỹ Quốc lại được bảo tồn khá tốt.” “Cho nên, tôi mới không quản xa vạn dặm đi Mỹ Quốc học tập tiếng Trung.” “À.” “Ai nha~ cho nên nói Peter nhà tôi có tình hoài đó nha~” Thấy cả nhà biểu muội buồn cười, Đàm Tịnh bên cạnh cứng rắn nâng đỡ: “Thân ở nước ngoài cũng không quên văn hóa truyền thống của đất nước ta~ cái gọi là dân tộc mới là thế giới, thế mới gọi là tầm vóc chứ~” “A đúng đúng đúng.” Khương Nhược Nam và Lâm Sở lén lút liếc nhau một cái, cùng nhau nín cười
Đi Mỹ Quốc học tiếng Trung cái chuyện phá phách như vậy cũng có thể kéo đến tầm vóc dân tộc, cả nhà này thật là dám nói
– Đối với chuyện này, Lâm Sở cũng không có ý định phản ứng với Đàm Tịnh mẹ con và Tống Ích Khiêm
Nói đi thì nói lại, dù sao mình cũng là người ngoài, chuyện của người khác, quả thực không cần thiết phải mù quáng nhúng tay vào
Các nàng thích khoe khoang thì cứ để các nàng khoe khoang thôi
Đường lớn hướng lên trời, mỗi người cứ đi một đường là được rồi
Có gì to tát đâu
“Ha ha ha~ kỳ thật cũng không có tiểu Tịnh nói đến mức có tầm vóc như vậy đâu.” Peter Hải Quy cười ha hả nói: “Tôi sở dĩ đi du học, phát huy văn hóa Trung Hoa là một mặt, quan trọng hơn vẫn là để mở rộng nhân mạch cho tương lai của mình.” Chỉ thấy sắc mặt hắn hồng hào, miệng lưỡi lưu loát nói: “Trước đây tôi vẫn cảm thấy, cha mẹ tôi vì sao nhất định phải nghĩ hết biện pháp để tôi từ nhỏ đến lớn đều tiếp nhận giáo dục tinh anh.” “Kỳ thật nói trắng ra, rất đơn giản – đó chính là trong những trường học có khả năng tiếp nhận giáo dục tinh anh, con một cách tự nhiên liền có thể tiếp xúc đến những đứa trẻ xuất thân từ các gia đình tinh anh trong xã hội, từ đó thông qua mối quan hệ bạn học, dần dần hình thành vòng giao thiệp của chính mình trong tương lai.” “À, vậy nói cách khác, con ở nước ngoài cũng kết giao không ít nhân mạch tinh anh sao?” Khương Thư Văn nghe vậy, hiếu kỳ hỏi một câu
“Đó chẳng phải sao~” Dương Thụy Thanh đã sớm tâm hoa nộ phóng cướp lời nói: “Muội phu con không biết đó, bạn học của tiểu Tống ở nước ngoài, trong nhà không phải mở tập đoàn thì cũng làm quan, lợi hại lắm!” “Cái này đúng là.” Tống Ích Khiêm giả vờ giả vịt nói, ngữ khí lại mơ hồ đắc ý: “Ai, sau khi tốt nghiệp về nước, trong số bạn học thì chỉ có tôi bây giờ là lẹt đẹt nhất.” “Ngươi lại tới khoe khoang khiêm tốn đúng không~” Đàm Tịnh đắc ý nói: “Ngươi mới về nước một năm, đã tậu chiếc BMW Z4, trong số những người cùng lứa đó là rất khá rồi~” “Có gì mà khá.” Mẹ nàng Dương Thụy Thanh lập tức nói tiếp: “Hơn mười vạn mua cái gì xe thể thao, mới chỉ có hai chỗ ngồi
Không có chút nào thực tế~ hại tôi hôm nay còn phải tự mình đón xe đến!” “– Ai~ tiểu muội à, các con hôm nay lái xe tới sao
Hay lát nữa tiện đường cho ta đi nhờ một đoạn?” “Không đi nhờ được!” Bị chị gái khoe xe thể thao du học về làm cho choáng váng, Dương Chỉ Thanh sao có thể không biết cái ý tứ khoe khoang ẩn ý của chị gái mình
Nếu cùng nàng đi, sợ rằng trên đường đi sẽ bị nàng luyên thuyên lải nhải cho đến phát điên mất
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nói đi nói lại, Dương Chỉ Thanh cũng chẳng có cách nào
Dù sao con gái mình tìm bạn trai là một cô nhi, trừ vẻ ngoài tài hoa những thứ này ra, về điều kiện vật chất thì vẫn có một khoảng cách nhất định so với Tống Ích Khiêm
Ai, sợ rằng tương lai mấy năm, sẽ có tủi thân chịu đựng





Ý niệm tới đây, Dương Chỉ Thanh lúc này tức giận nói: “Xe bảo dưỡng rồi, chúng ta cũng đi nhờ xe tới!” “Ôi, vậy một lát cùng nhau đón xe nhé~ chiếc xe thể thao kia của họ, tôi không ngồi được!” “Ha ha.” “Đúng rồi, chỉ nói về nhà chúng ta thôi~” Dương Thụy Thanh tự giác đại thắng nhưng vẫn cảm thấy chưa đã, lại vui vẻ reo lên với Lâm Sở: “Còn chưa biết bạn trai của tiểu Nam nhà cháu, là tình huống thế nào đâu
Trong nhà làm nghề gì?” Nghe vậy, Lâm Sở đang hưởng thụ thức ăn được chị gái Nhược Nam liên tục gắp cho, thần sắc ngẩn ra
Tình huống thế nào đây
Các ngươi khoe khoang nói chuyện hay như vậy, mẹ nó nhắc đến ta làm gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.