Thần Hào: Ta 18 Tuổi Cùng Nàng Tại Khách Sạn Vượt Qua

Chương 71: Vương Thi Vũ: Ta có lẽ đã sớm tại trường cấp 3 liền thích hắn đi! .




**Chương 71: Vương Thi Vũ: Có lẽ ta đã thích hắn từ hồi cấp ba rồi!**
"Thi Vũ tỷ, ngươi chiều ta một chút đi, ta cam đoan chỉ nhìn thôi, không làm chuyện xằng bậy gì đâu
"...Đợi ta ở đây, còn phải gọi đồ ăn ngon cho ta nữa, ta đói bụng rồi
Đại phôi đản
Nhìn ánh mắt đối phương "muốn" nàng, mặt Vương Thi Vũ liền không ngăn được đỏ lên, phần nhiều là vì những lời nói quá trực tiếp của đối phương làm nàng thẹn thùng
Đối với nàng mà nói, đây là một thử thách lớn, từ trước tới nay nàng chưa từng mặc qua loại y phục "táo bạo" thế này, nhưng..
Nhìn bộ dạng đối phương rất muốn, nàng lại không nỡ để đối phương thất vọng, chủ yếu là hôm nay Trần Vũ làm cho nàng cảm thấy rung động, cũng làm cho nàng hài lòng, cho nên nàng không muốn chính mình phải hối hận
Vương Thi Vũ đồng ý, Trần Vũ biết hôm nay có thể ăn "hải sản", nhưng trước khi ăn, phải dạo đầu bằng vài món khai vị đã
Đầu tiên là gửi tin nhắn cho gia tộc, báo cho phụ mẫu một tiếng, để tối nay khi hắn đang ăn "hải sản", họ không tới làm phiền hắn
« Trần Vũ: Tối nay con không về nhà, con ở nhà Vương Lỗi, không cần quá nhớ con
» « Trần Ngữ Tuyết: @ Trần Vũ, ngươi thật sự tới nhà Vương Lỗi sao
»
Nhìn tin nhắn của Trần Ngữ Tuyết, Trần Vũ tỏ vẻ không hiểu, nhưng không có thời gian trả lời hắn
Chỉ liếc qua rồi tắt đi, hắn còn phải đi gọi đồ ăn
Tìm một nhà có vẻ rất ngon, chuyên hải sản, mà lại còn có đủ loại đồ nướng
Trần Vũ gọi số lượng không ít, cũng tầm năm trăm tệ, chủ yếu gọi nhiều "cật cừu", mấy món đại bổ cho nam nhân
Nam nhân mà..
Phải biết tự chăm sóc bản thân
Điền địa chỉ nhà Vương Thi Vũ lên, điền số phòng, số điện thoại của mình vào rồi thanh toán, sau đó tắt app đặt đồ ăn
« Trần Vũ: Không phải ta đến nhà Vương Lỗi, ta còn có thể đi đâu
Trần Ngữ Tuyết, ngươi muốn nói cái gì
» « Trần Hiểu: @ Trần Vũ, tình hình của Cao Bằng thế nào, sao còn bị mang đi uống trà
»
Chưa đợi Trần Ngữ Tuyết hồi âm, Trần Hiểu đã lên tiếng, xem ra đối phương cũng biết tin Cao Bằng bị mang đi uống trà
« Trần Vũ: Hắn không có việc gì, chỉ là hôm nay hắn đi rửa chân ở chỗ không sạch sẽ, nên mới gặp họa
» « Lâm Hà: Ngươi không đi cùng chứ
Ba người các ngươi quan hệ huynh đệ như vậy, không lẽ không đi cùng nhau
» « Trần Vũ: Không, mẹ nghĩ con là người thế nào, hôm nay con có việc, tách ra với bọn họ
»
Trần Vũ nhếch mép, rửa chân có gì hay, chẳng bằng ngày mai xem có cơ hội đưa Vương Thi Vũ đi tắm rửa không
« Lâm Hà: Vậy thì tốt, chuyện của Cao Bằng hình như không biết ai nói ra, hàng xóm láng giềng giờ đều đang bàn tán
Các nàng thấy ngươi còn chưa về, cũng nói không biết ngươi có bị bắt đi hay không
» « Trần Vũ: Đừng nói nhảm với người ta, đám người kia chỉ toàn lắm mồm, không nói nữa..
Con muốn đi ăn khuya, hai lão đi ngủ sớm một chút
» « Lâm Hà: Chú ý an toàn..
Vẫn câu nói đó, muốn được sớm làm bà nội
»
Lâm Hà cảm thấy "thằng nhóc" nhà mình kỳ thực đã chạy đến nhà cô gái khác chơi, không phải với Vương Lỗi, nếu không, làm sao đối phương lại không biết Cao Bằng đã ra khỏi vườn hoa Sáng Tạo Dương 90 phòng số 1 chứ
Trần Vũ nhìn Vương Thi Vũ đang bước ra
Hắn chỉ muốn nói: "Ngươi ăn mặc như thế này, không sợ ngày mai phải nằm liệt giường một ngày sao
Áo ngủ màu trắng, bên trong lộ rõ vải đen..
Quả thực là khơi gợi triệt để "dục vọng" của hắn, làm cho Trần Vũ ôm chặt đối phương vào n·g·ự·c, ngậm lấy "son dưỡng môi" của nàng
"Ưm ưm..
Đợi..
đợi một chút, ngươi còn chưa tắm, còn nữa, ngươi gọi đồ ăn chưa
Bị con sói đói này cắn, Vương Thi Vũ thẹn thùng đẩy đối phương ra, sau đó nhìn hắn nói
"Gọi rồi, ngươi có áo choàng tắm không, đưa ta mượn, hay là ta cứ để trần như vậy
"Hừ..
Đại phôi đản, chờ đó, ta đi lấy áo choàng tắm cho ngươi
Nhận áo choàng tắm từ đối phương, Trần Vũ cảm thấy đây nhất định là ngự tỷ tự mình mặc..
"Thơm quá, Thi Vũ tỷ, chờ ta một chút, nếu đồ ăn đến, ngươi nghe điện thoại, bảo hắn đưa đến cửa tiểu khu hoặc là tầng một, chỗ nào có thang máy cũng được
Đừng tự mình đi lấy, ngươi mặc thế này ta không nỡ để người khác nhìn thấy
"Biết rồi
Không cần ngươi nói, ta cũng không để cho người khác thấy
Trần Vũ cầm áo choàng tắm của đối phương, đi vào phòng tắm mà đối phương vừa mới ra..
Theo tiếng nước ào ạt, Vương Thi Vũ ngồi trên ghế sô pha, để điện thoại sang một bên, tựa người vào thành ghế, nàng suy nghĩ không biết mọi chuyện có quá nhanh không, nhưng lại nghĩ đến đối phương sắp đi Thượng Hải học
Còn chưa nghĩ được bao lâu, nàng nghe tiếng chuông điện thoại, nhìn chuông điện thoại của Trần Vũ để trên bàn, ngự tỷ cầm điện thoại lên nghe
"Xin chào..
Đồ ăn của ngài đã đến, tôi để ở đâu
"Đặt ở cửa tiểu khu là được, chờ chút ta tự xuống lấy
"Vâng
Cúp điện thoại, Vương Thi Vũ đặt điện thoại xuống bàn, vừa định xem Trần Vũ có bí mật nhỏ nào không, liền nghe thấy tiếng bước chân
"Đồ ăn đến rồi sao
Ta tiện đi lấy luôn
"À..
Đến rồi, ở cửa tiểu khu, hắn vừa mới gọi điện
"Được, ta đi lấy là được, ta đi đôi dép này ra ngoài được không
"Tùy ngươi..
Mau đi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Vũ mặc áo choàng tắm đi ra, tuy có vẻ hơi kỳ quái, nhưng Trần Vũ hoàn toàn không để ý ánh mắt người khác
Còn về việc vì sao đội trưởng đội bảo vệ ở cửa lại có ánh mắt đỏ hoe, hắn cũng không có hứng thú hỏi, bất quá, trước khi vào vẫn là cầm hai xiên trứng cút mời đối phương
Dù sao, đối phương đã giúp mình nhận đồ ăn, đồng thời không để phần đồ ăn này rơi vào tay người khác..
Theo hắn nghĩ, nói cảm ơn thì quá bình thường, chi bằng mời đối phương hai xiên trứng cút
Cầm xiên trứng cút của đối phương đưa cho, miệng nhai nhồm nhoàm, đội trưởng đội bảo vệ nghĩ tới "nữ thần" của mình tối nay sẽ bị giày vò bởi "Thập toàn đại bổ tập thể dục đồ nướng" mà Trần Vũ đặt, hắn đã cảm thấy bản thân là "phế nhân"
Nhưng hắn không có cách nào, bởi vì nữ thần của hắn đã thích đối phương rồi
Cầm đồ ăn trở lại tòa C, về tới nhà Vương Thi Vũ, đối phương đang rót một bình rượu đỏ..
"Tối nay muốn uống vang đỏ sao
Ý tưởng không tệ, đáng tiếc ta không có gọi bò bít tết
"Có gì khác biệt đâu, huống chi hôm nay chẳng phải chúng ta đã ăn một bữa thịt bò rồi sao
Cũng gần như nhau cả
Ngươi cất đồ đi đã, ta rót cho ngươi một ít nếm thử xem..
Xem có ngon không, nếu uống ngon, ta sẽ mua thêm cho ngươi hai bình dự trữ
"Ừm..
Chậc..
Chậc, không biết có phải do ta không biết uống rượu hay không, cảm thấy vị hơi chát, nhưng lại thấy rất ngon
"Không ngon thì khó mà nói là ngon, còn vị chát chát gì chứ, thật là, thôi..
Đừng uống nữa
Thấy Trần Vũ nhận ly rượu của mình, uống rồi mới đánh giá, Vương Thi Vũ liếc mắt khinh thường
"Ta chỉ có thể nói 'tạm được', có thể uống, cũng không phải là không uống được, hơn nữa ta cũng không phải là người kén chọn như vậy
Nào, ăn chút đồ ăn khuya ta mua đi
Không để ý vẻ khinh thường của nữ hài, Trần Vũ đứng bên cạnh đối phương, cùng mở hộp đồ ăn ra
Nhìn đồ nướng đối phương gọi, còn có hai xiên thận dê, mặt nữ hài cũng đỏ lên, nhẹ giọng hừ một tiếng, sau đó cầm một xiên "cánh gà nướng than" bắt đầu ăn "Ngươi ăn đồ ngươi thích, ta ăn hai xiên thận dê bồi bổ, ngươi có muốn không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cái này kỳ thật đối với nữ nhân các ngươi rất tốt, có công năng bổ sung dinh dưỡng
"Không muốn
Lấy ra đi, đồ bại hoại
"Được rồi, ta không phải bại hoại, ta là trứng tốt
Trần Vũ ghé vào bên cạnh đối phương, hai người vai kề vai trò chuyện, vừa nói chuyện, vừa không quên cầm ly rượu vang đỏ khẽ chạm cốc
"Ai nha
Ngươi mà là trứng tốt á, đại phôi đản thì có, không những vậy, còn là một con Đại Hôi Lang
"Đại Hôi Lang, vậy thì ta sẽ làm chút chuyện sói nên làm
Giờ sói đói bụng..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
muốn ăn thịt
"Aiya
Không muốn, ta còn chưa uống xong rượu vang
Thời gian trôi qua tới rạng sáng..
Trần Vũ nhìn nữ hài ngủ không yên, còn đá chăn, lại đem đối phương nhét vào trong chăn..
Sau đó kéo chăn đắp kín, phòng ngừa ngày mai bị cảm..
Làm xong tất cả, Trần Vũ nhắm mắt lại nghỉ ngơi..
Bất quá, hắn cảm thấy cần phải mua thêm y phục cho các nữ hài..
Không nói những người khác, Hà Tiêu Tình, Vương Thanh, những người này đều có thể mặc thử, tuy Hà Tiêu Tình mặc không có cảm giác bằng Vương Thanh và Vương Thi Vũ, hai ngự tỷ này, nhưng..
cũng đặc sắc, dù sao, đáng yêu cũng là một loại đẹp
Lúc Trần Vũ đang ngủ..
Bên kia Cao Bằng và Vương Lỗi, hai người ngồi tại quầy đồ nướng ven đường, đang hưởng thụ "bữa tiệc đồ nướng lãng mạn" của nam nhân
"Ai
Ngày mai ta phải rời khỏi Quảng Thành rồi, điện thoại của Lão Trần lại không gọi được, tên cặn bã này không phải là chạy đến nhà người kia ngủ lại rồi chứ
"Quen là được rồi, nếu như đổi lại lúc trước ta còn có bạn gái, ta cũng có thể cùng nàng trên giường lớn ở khách sạn, chứ không phải ở đây cùng ngươi hàn huyên, dù sao con gái đúng là rất thơm, bia cùng gió lạnh này ta vẫn là không quen được..
Vương Lỗi nhấp một ngụm bia trong ly trước mặt, nghe đối phương thẳng thắn bày tỏ, cũng thấy rất bình thường
"Ghen tị với Lão Trần quá, da mặt không những dày, mà còn được các phú bà thích, không những vậy, còn hòa nhập như cá gặp nước
"Đây là thiên phú, không phải chúng ta có thể học được, hơn nữa cái này không phải cứ muốn là học được, với lại người như ngươi..
học dễ bị bạn gái đánh thành đần độn
"Cũng đúng, nhưng mà tại sao chuyện lần này bị mang đi uống trà, lại có thể bị mọi người đồn đại sai lệch như vậy
Ta rõ ràng không có tốn tiền gọi công chúa
Cao Bằng càng tức giận khi bản thân bị bêu xấu, rõ ràng là đi rửa chân, mà sao ở đây lại đồn thành tìm công chúa, hay là không trả tiền cho công chúa, nên mới bị cảnh sát bắt đi, những phiên bản phía sau càng lúc càng khác nhau..
Cho nên, hắn giờ chỉ đành chịu tới thành phố khác làm việc, chờ khi nào các trường đại học ở địa phương khai giảng thì tính sau...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.