"Chương 21: Người trẻ tuổi thật là cởi mở"
"Tiểu nha đầu
Thái Thượng trưởng lão bên cạnh liền nhanh tay đỡ lấy Vân Nhi, dù cách lớp áo nhưng vẫn cảm nhận được rõ rệt luồng khí lạnh thấu xương trên người nàng
Với thực lực Võ Sĩ đỉnh phong của Thái Thượng trưởng lão, sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến ông không tự chủ được mà rùng mình một cái
"Võ Hồn của tiểu nha đầu này thật sự quá mạnh
Vậy mà có thể đột phá áp chế trước đó của ta mà thức tỉnh
Sắc mặt Thái Thượng trưởng lão đại biến
Ông không ngờ rằng chưa đầy một tháng, Võ Hồn của Vân Nhi lại có thể đột phá áp chế của ông, vào lúc này bắt đầu thức tỉnh
Lúc này, khí thế thức tỉnh của Võ Hồn rất hung hãn, dù có liên hợp dùng Hồn Lực Linh Đan và Đan Hỏa để áp chế cũng vô ích, chỉ càng khiến Vân Nhi thêm thống khổ mà thôi
Cảm nhận được thân thể Vân Nhi dần trở nên lạnh lẽo, Thái Thượng trưởng lão vừa lo lắng bên cạnh lại bất lực không biết làm gì
"Tiểu nha đầu, ngươi nhất định phải cố gắng chịu đựng
Thái Thượng trưởng lão không ngừng nói chuyện với Vân Nhi để thu hút sự chú ý của nàng, chỉ cần Vân Nhi không hôn mê và vẫn còn chút tỉnh táo thì có thể ngăn cản được việc thức tỉnh Võ Hồn trong một khoảng thời gian
Lúc này, người khác căn bản không giúp được gì nàng ngoài chính bản thân nàng
Một tháng ở chung, Thái Thượng trưởng lão biết rõ Vân Nhi là một cô gái dịu dàng, hiểu chuyện, tính tình lương thiện và dễ mến, nên giờ phút này tự nhiên không muốn nhìn thấy nàng bị Võ Hồn làm bạo thể mà chết
Lúc đầu, Vân Nhi chỉ là môi phát tím, răng run lên, ánh mắt thay đổi mờ mịt, nhưng vẫn còn có thể nghe được tiếng Thái Thượng trưởng lão không ngừng khích lệ
Nửa canh giờ sau, nhiệt độ cơ thể Vân Nhi dần dần bị hàn khí bức đi, sắc mặt nàng trắng bệch, cảm giác như thần kinh đã chết lặng, căn bản không nghe thấy lời của Thái Thượng trưởng lão
Một canh giờ sau, mặt Vân Nhi đã tím xanh, thần kinh chết lặng, không còn cảm giác gì, cả người phảng phất như chìm vào một hồ băng lớn, bốn phía đều là băng giá và yên tĩnh
Lúc này Vân Nhi đã lâm vào hôn mê sâu, lông mi dài đã phủ đầy vụn băng
Thái Thượng trưởng lão hiểu rõ, không đến một phút nữa thôi, Vân Nhi sẽ hoàn toàn bị Võ Hồn thức tỉnh trùng kích mà bạo thể mà chết, hài cốt không còn
Trừ phi có thể tìm được thiên Băng Hoa vào lúc này
Nhưng khả năng này quá mơ hồ
"Vân Nhi
Đúng vào lúc Thái Thượng trưởng lão cũng đã tuyệt vọng, một bóng người hối hả xông tới, ân cần nhìn Vân Nhi, không ai khác chính là Tần Lãng vừa từ Thiên Phong Sơn trở về
Thấy Vân Nhi hôn mê, toàn thân lạnh băng, Tần Lãng nhíu mày, trước tiên lấy ra cây thiên Băng Hoa từ trong ngực
"Thái Thượng trưởng lão, đây là thiên Băng Hoa, xin ngài mau cứu Vân Nhi
Tần Lãng đưa thiên Băng Hoa cho Thái Thượng trưởng lão, trên mặt lộ rõ vẻ lo lắng
"Tê, tiểu tử ngươi lại còn sống
Mà lại còn thực sự tìm được thiên Băng Hoa
Thấy thiên Băng Hoa nở rộ như dao băng, Thái Thượng trưởng lão đang tuyệt vọng bỗng sáng mắt lên, trong lòng vui mừng khôn xiết, không ngờ vào thời khắc cuối cùng mấu chốt, Tần Lãng lại mang theo thiên Băng Hoa trở về
Mà nhìn màu sắc, cây thiên Băng Hoa này chỉ mới trưởng thành chưa đầy ba ngày
Hoàn toàn có thể giúp Vân Nhi luyện thể
Ngay cả bản thân ông còn không nắm chắc chuyện này, không ngờ tiểu tử này lại làm được
Thái Thượng trưởng lão nhìn Tần Lãng, trong ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc và cảm động
Kẻ này không đơn giản
"Hô
Thái Thượng trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, không nói hai lời trực tiếp mang theo thiên Băng Hoa và Vân Nhi nhanh chóng xông vào thạch thất trong Võ Kỹ Các
Ông muốn giành giật từng giây với tử thần để đoạt lại sinh mệnh của Vân Nhi
"Vân Nhi, ngươi nhất định phải cố gắng chịu đựng
Nhìn cánh cửa thạch thất đóng chặt, Tần Lãng chậm rãi nắm chặt hai tay
Chỉ mong sự trở về của mình không quá muộn
Vân Nhi cảm thấy rất kỳ lạ
Lúc thì cảm thấy bản thân ở giữa một hồ băng lạnh thấu xương, hàn khí từ khắp lỗ chân lông chui vào khiến nàng như rơi vào hầm băng, tựa hồ cả linh hồn đều bị đóng cứng
Lúc thì cảm thấy mình đang đứng giữa biển lửa nóng rực, toàn thân bốc lửa, ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt mỗi tấc da thịt, mỗi tế bào, ngay cả xương cốt cũng bị nướng cháy, cảm giác như có hàng vạn con kiến đang cắn xé thân thể
Băng và lửa cùng lúc giáng xuống, hai loại đau đớn hoàn toàn trái ngược nhau như những màn kịch liệt thật sâu khắc vào tận linh hồn nàng
Sau một khắc không chịu nổi, Vân Nhi trực tiếp tỉnh lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một thân bạch y đã sớm ướt đẫm mồ hôi, tóc mai rũ xuống lấm tấm những giọt mồ hôi như hạt trân châu, cả mái tóc đều ướt sũng, Vân Nhi như vừa vớt từ dưới sông lên vậy
Mở to mắt, một khuôn mặt thanh tú của một thiếu niên đập vào mắt, đôi con ngươi thanh linh của Vân Nhi lập tức sáng lên
Là Tần Lãng thiếu gia
Bản thân vậy mà nhìn thấy Tần Lãng thiếu gia
Chắc chắn là mình quá nhớ thiếu gia nên trước khi chết mới sinh ra ảo giác
Trong lúc nhất thời đủ loại cảm xúc quanh quẩn trong lòng Vân Nhi, không bỏ qua một loại nào, có hưng phấn, có chờ mong, có tiếc nuối…
"Thiếu gia
Sau một khắc, Vân Nhi trực tiếp nhào vào ngực Tần Lãng, ô ô khóc lớn, phát tiết cảm xúc của mình
"Dù chỉ là trong ảo giác mà có thể ôm thiếu gia một chút trước khi chết thì Vân Nhi cũng mãn nguyện rồi
"Ô ô, Vân Nhi về sau không thể hầu hạ thiếu gia, thiếu gia phải bảo trọng
Vừa khóc Vân Nhi vừa tự lẩm bẩm
Dù sao cũng là trong ảo giác, trước đó những lời không dám nói với Tần Lãng, những việc không dám làm giờ phút này đều được nàng phát tiết ra hết
Nghe vậy, Tần Lãng trực tiếp vui vẻ
Hóa ra tiểu nha đầu này xem mình chết rồi, coi tất cả mọi thứ trước mắt là ảo giác sao
Tùy ý để Vân Nhi khóc lóc trong ngực, Tần Lãng nở một nụ cười nhạt trên mặt, trong ánh mắt tràn đầy sự dịu dàng và tự trách
Tần Lãng không ngờ mình lại có vị trí nặng nề đến vậy trong lòng Vân Nhi, mà trước đó bản thân lại luôn xem nhẹ cô tiểu nha đầu luôn cẩn thận chăm sóc mình bên cạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Khụ khụ khụ, bây giờ người trẻ tuổi thật là cởi mở, trước mặt lão đầu này mà cứ ôm ôm ấp ấp không chút kiêng kỵ
Thái Thượng trưởng lão bên cạnh nhìn Vân Nhi gắt gao ôm Tần Lãng không buông, cố ý ho khan một tiếng rồi cười hắc hắc
"Thái Thượng trưởng lão
Lúc này Vân Nhi mới chú ý đến Thái Thượng trưởng lão đang cười tươi rói bên cạnh, đầu tiên là ngẩn người, sau đó nghĩ tới điều gì, kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ ta không phải đang trong ảo giác sao
"Ngốc nha đầu, Thái Thượng trưởng lão đã cứu con, tất cả những điều trước mắt đều không phải ảo giác
Xoa đầu Vân Nhi, Tần Lãng cười nói
"Cái gì
Là thật sao
Vân Nhi ngẩn người, xác định Tần Lãng không lừa nàng, một khuôn mặt lập tức xấu hổ đỏ bừng
Vân Nhi hận không thể tìm cái lỗ để chui xuống
Vừa rồi mình lại đối với Tần Lãng thiếu gia vừa kéo vừa ôm vừa khóc vừa gào, không có chút gì rụt rè của con gái
Không biết thiếu gia sẽ nghĩ về mình ra sao đây
Mà lại còn bị Thái Thượng trưởng lão đứng một bên nhìn thấy tất cả
Thật sự quá… quá… mất mặt
Nghĩ đến đây, đến cả cổ Vân Nhi cũng đã ửng đỏ, vội vàng kéo chăn mền sang một bên che lại rồi ngồi dậy không dám nhìn Tần Lãng và Thái Thượng trưởng lão nữa
"Vất vả cho tiểu tử ngươi mang thiên Băng Hoa trở về kịp thời, nếu không thì chỉ sợ ngay cả ta cũng không cứu được tiểu nha đầu này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thái Thượng trưởng lão vuốt chòm râu hoa râm, cười nói: "Có thiên Băng Hoa luyện thể, hiện tại nàng đã thành công thức tỉnh Võ Hồn, ngươi đưa nàng đến Trắc Hồn Tháp kiểm tra một chút loại Võ Hồn và Tinh Cấp, Võ Hồn của tiểu nha đầu này tuyệt đối không tầm thường đâu
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!