Kiếm khí sắc bén xé gió lao tới, tựa như có thể nghiền nát cả không gian
Nhưng kiếm khí kinh khủng như vậy, lại bị một đạo thủ ấn nhỏ nhắn dễ dàng đánh tan
"Bảo Bình Ấn pháp, quả nhiên danh bất hư truyền, trốn
Vừa dứt lời, hai bóng người từ hướng đông và hướng tây, đồng loạt phóng vọt về phía xa, thoắt cái đã cách xa mười trượng
Khí tức hai người phát ra, một kẻ là Chu Thiên cảnh hậu kỳ, kẻ còn lại thậm chí đạt đến Chu Thiên cảnh viên mãn
Từ phía sau truyền đến một luồng dao động khủng bố
Tên sát thủ Chu Thiên cảnh viên mãn quay đầu, hai mắt hiện rõ vẻ kinh hãi
Trên lầu các phủ thành chủ, một đạo thủ ấn tỏa ánh sáng lung linh, bay ngang mà tới
Cùng lúc đó, từng mảnh lá xanh biếc bay tới tấn công hắn, là kẻ lẽ ra đã chết dưới tay hắn ra chiêu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tên sát thủ vừa sợ vừa giận, dốc hết sức chống cự thủ ấn
Kết quả một tiếng phịch, kiếm quang nổ tung, thủ ấn đè xuống, ngực tên sát thủ lập tức lõm một mảng lớn, trong nháy mắt mất mạng
Tên sát thủ còn lại sợ mất mật, phi tốc bỏ chạy
Nhưng lần này không cần người trên lầu ra tay, Phương Như Sinh đã lao đến chỗ hắn
Bá khí áp bức Đại Thống lĩnh, quyền nào quyền nấy đều đánh vào da thịt, mang theo giận dữ phát tiết
Tên sát thủ này đến can đảm cũng tan hết, cộng thêm công lực vốn không bằng, chỉ mười chiêu, liền bị Phương Như Sinh một quyền tiễn xuống gặp Diêm Vương
"Tiểu tử, đi chết đi
Trong đám người, Mạnh Địch nhặt kiếm xông lên, một chiêu 'Lưu Tinh Thiên Vũ' đâm thẳng vào Đường Phong Nguyệt
Phía khác, Phạm Văn Long cũng cười dữ tợn, những phiến ảnh dày đặc che chắn đường lui của Đường Phong Nguyệt
Hai người cùng thi triển sát chiêu, muốn một chiêu giết chết Đường Phong Nguyệt
Mạnh Địch tuy không phải đối thủ của Đường Phong Nguyệt, nhưng thực lực không chênh lệch bao nhiêu
Mà Phạm Văn Long lại còn mạnh hơn Mạnh Địch một bậc
Hai người liên thủ, lại xuất toàn lực, lập tức dồn Đường Phong Nguyệt vào đường cùng
"Ta tự hỏi chưa từng đắc tội hai vị, vì sao muốn đuổi tận giết tuyệt ta
Đường Phong Nguyệt một chưởng đánh ra, trong miệng không ngừng ho ra máu
Mạnh Địch cười quái dị nói: "Thì trách thiên phú của ngươi quá mức bất phàm
Hai ta là hộ vệ hạng A của Mạn Thủy thành, sao lại để ngươi gia nhập phủ thành chủ Bách Hoa thành
Phạm Văn Long cười ha ha, trên mặt mang theo vẻ u ám
Công kích cường đại khủng khiếp đánh tới
Đường Phong Nguyệt vận Xích Viêm chân khí, đánh ra thức thứ ba trong Hỏa Vân Chưởng, cũng là chưởng mạnh nhất – Hỏa Vân Liêu Thiên
Ngọn lửa cuồn cuộn theo một chưởng này bốc lên tận trời, hóa thành mây lửa rợp trời oanh kích xuống
Một chưởng này uy lực tuyệt luân, nhưng cũng khiến Xích Viêm chân khí tiêu hao cạn kiệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mạnh Địch bị Hỏa Vân Chưởng đánh bay, trên thân bốc lên mùi khét, trong miệng lại cười lớn: "Họ Phạm, đầu hắn cho ngươi
Phạm Văn Long vung phiến ảnh xông về phía Đường Phong Nguyệt, quát: "Họ Đường, ngươi ngoan ngoãn mà chết đi
Theo lẽ thường, lúc này Đường Phong Nguyệt chân khí đã cạn, mất khả năng tác chiến
Nhưng không ai ngờ, trong đan điền hắn có đến ba loại chân khí
Xích Viêm chân khí tạm thời không có, nhưng hắn còn có Trường Không Chân Khí màu xanh lam được luyện từ nhỏ
Vụt
Đường Phong Nguyệt phóng ngón tay, một đạo thanh mang ngưng tụ toàn bộ Trường Không Chân Khí của hắn xuyên qua phiến ảnh dày đặc, lập tức đánh xuyên thân thể Phạm Văn Long
Đến chết Phạm Văn Long vẫn còn mờ mịt, tiểu tử này lấy đâu ra sức mạnh quái dị như vậy
Hắn chỉ có thể xuống hỏi Diêm Vương thôi
Ba người giao chiến nhìn có vẻ lâu, thực tế chỉ trong nháy mắt
Sinh tử tồn vong trong đó, ngàn cân treo sợi tóc, có thể nói vô cùng hiểm nguy
Lão quản gia nổi giận
Trước phủ thành chủ, lại xảy ra chuyện ám sát người tham gia khảo hạch, hơn nữa người tham gia đó lại là một thiên tài ngàn năm có một
Đây chẳng khác gì đang thách thức uy nghiêm của phủ thành chủ
Phó thống lĩnh trực tiếp ra tay, một tay bóp lấy cổ Mạnh Địch, quát hỏi: "Ngươi là hộ vệ hạng A của Mạn Thủy thành
"Phải thì sao
Muốn giết cứ giết
Mạnh Địch vặn vẹo cổ, mắt lạnh nhìn phó thống lĩnh
"Mạn Thủy thành, ha ha, thật là gan to
Sắc mặt lão quản gia vô cùng âm trầm
Mạn Thủy thành và Bách Hoa thành ở gần nhau, quan hệ giữa hai thành không được tốt, thường xuyên phát sinh xung đột lợi ích
Nhưng lão quản gia không ngờ, người Mạn Thủy thành lại hèn hạ đến vậy, còn phái người đến ám sát thiên tài muốn gia nhập phủ thành chủ Bách Hoa thành
Đây chẳng phải đang cắt đứt tương lai của bọn họ sao
Phải biết, tuy cùng là biên chế của triều đình, nhưng giữa các phủ thành chủ vẫn có cạnh tranh
Phủ thành chủ nào càng mạnh, càng được triều đình cấp nhiều tài nguyên hơn
Mà thiên tài, là bảo chứng để một phủ thành chủ tiếp tục hùng mạnh
"Đều là do các ngươi sai
Nếu không phải cuộc khảo hạch của Bách Hoa thành các ngươi quá khó, ta làm sao phải đến Mạn Thủy thành, kết quả lại bị người hãm hại đến mức này
Mạnh Địch nói một câu khiến người khác khó hiểu, cuối cùng nhìn về phía Đường Phong Nguyệt, cười lớn: "Họ Đường, hy vọng ngươi có thể sống được lâu thêm chút nữa
Dứt lời, đột nhiên cắn lưỡi tự vẫn, ngay cả phó thống lĩnh muốn ngăn cản cũng không kịp
Không lâu sau, lão quản gia kiểm tra trong người Mạnh Địch, phát hiện ra một loại chí độc dược vật – rắn quấn thân
Loại độc này mỗi tháng phát tác một lần, mỗi lần nửa canh giờ
Lúc phát tác người trúng độc đau đớn như tim bị rắn cắn, có thể nói đau đớn không muốn sống
"Đây là thủ đoạn khống chế người quen dùng của Mạn Thủy thành
Bất quá chỉ sợ hai người bọn họ cũng không phải là hộ vệ hạng A thật sự của Mạn Thủy thành, chỉ là kẻ đáng thương bị lừa đến làm đao cho người ta thôi
Lão quản gia thở dài nói
Đường Phong Nguyệt thì âm thầm kinh hãi trước thủ đoạn của Mạn Thủy thành
Phái ra Mạnh Phạm hai người, có thể thành công gia nhập Bách Hoa thành thì tốt, nếu không cũng có thể nhân cơ hội giết các thiên tài khác muốn vào Bách Hoa thành, đúng là nhất cử lưỡng tiện
"Đường thiếu hiệp, lần này nhờ có ngươi, mới không để cho âm mưu của Mạn Thủy thành đạt được
Lão phu thay mặt phủ thành chủ đa tạ ngươi
Lão quản gia cũng hiểu được âm mưu của Mạn Thủy thành, tự nhiên càng thêm thưởng thức Đường Phong Nguyệt
Đường Phong Nguyệt trong lòng thầm xấu hổ
Nghĩ thầm nếu biết thế này, mình tuyệt đối không đến đây
Tiếp cận Tuyết Ngọc Hương còn có thể nghĩ các biện pháp khác, cái mạng nhỏ mất đi thì hết
Hộ vệ phủ thành chủ tiến lên, nhanh chóng khiêng đi mấy xác chết, cũng dọn dẹp hiện trường
Nhân lúc này, Đường Phong Nguyệt tranh thủ nuốt thuốc trị thương, vận công điều tức, cuối cùng khống chế được vết thương
Chờ Đường Phong Nguyệt trị thương xong, phó thống lĩnh đột nhiên nói: "Ta thấy ngộ tính của Đường thiếu hiệp siêu phàm, chiến lực cũng đã được chứng minh, hay là để hắn trực tiếp khảo hạch vòng thứ ba đi
Dù sao vòng thứ ba cũng không cần thi triển võ công
Lão quản gia hơi ngẩn người, lập tức nói: "Cũng đúng, chỉ là không biết thể lực của Đường thiếu hiệp như thế nào, có thể kiên trì không
Tư chất và chiến lực của Đường Phong Nguyệt đều không có chỗ nào chê, sớm một bước kéo hắn vào phủ thành chủ, cũng bớt đêm dài lắm mộng
Đám người chưa kịp rút lui cũng nhìn về phía Đường Phong Nguyệt
"Tiểu tử không sao cả, vẫn có thể chống đỡ vòng khảo hạch thứ ba
Vậy, làm phiền tiền bối
Đường Phong Nguyệt vốn dĩ muốn gia nhập phủ thành chủ, đã bọn họ vội vàng 'dẫn sói vào nhà', đương nhiên hắn sẽ thuận nước đẩy thuyền
"Tốt, tốt, tốt..
Lão quản gia cười đến mức mặt mo đơn giản nhăn nhúm như vỏ quýt, lấy ra từ trong ngực một tờ giấy, đưa cho Đường Phong Nguyệt: "Hai vòng trước khảo hạch lần lượt là ngộ tính và chiến lực
Vòng thứ ba này, chúng ta khảo nghiệm trí tuệ
Chỉ cần Đường thiếu hiệp trả lời được câu hỏi trên giấy, coi như đã thông qua vòng khảo hạch
Đường Phong Nguyệt mở tờ giấy ra, trong lòng cầu nguyện, câu hỏi trên giấy tuyệt đối đừng là kiểu thiên văn địa lý
Nếu hỏi hắn cấu tạo cơ thể nữ tử, chu kỳ sinh lý gì đó, hắn lại có thể đối đáp trôi chảy
Đến khi Đường Phong Nguyệt thấy rõ câu hỏi trên giấy, hắn như bị sét đánh trúng, cả người kinh hãi
"Sao vậy, chẳng lẽ là câu hỏi rất khó
Lão quản gia trong lòng lo lắng, vì muốn Đường Phong Nguyệt thuận lợi vượt qua, ông đã chọn tờ đơn giản nhất rồi đấy
"Quản gia đại gia, ngươi chắc đây là câu hỏi chứ
Đường Phong Nguyệt chỉ vào tờ giấy trên tay, liên tục xác nhận
Lão quản gia gật đầu, trong lòng bất ổn
"Thầy tu che dù, đoán một thành ngữ
Nội dung trên giấy suýt chút nữa khiến Đường Phong Nguyệt bật cười
Cái câu hỏi vớ vẩn gì đây, còn khảo nghiệm trí tuệ, chẳng phải là chơi chữ à
Kiếp trước hắn chơi không biết bao nhiêu
Đường Phong Nguyệt hơi ngẩng đầu, tự tin nói: "Thành ngữ này, hẳn là, coi trời bằng vung
Lão quản gia cười ha hả, vỗ vai Đường Phong Nguyệt: "Chúc mừng Đường thiếu hiệp, đã thông qua vòng khảo hạch thứ ba, chính thức trở thành hộ vệ hạng A thứ ba từ trước đến nay của phủ thành chủ Bách Hoa Thành
"Cùng vui, cùng vui
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đường Phong Nguyệt không biết xấu hổ nói
Những người xung quanh thì mặt mày quái dị
Kẻ đần cũng thấy rõ, lão quản gia cố tình nhường trong vòng thi thứ ba này
Câu hỏi đó, kẻ ngốc cũng trả lời được
"Tại sao đáp án lại là coi trời bằng vung
Lập tức có người nhảy ra ngoài, dùng điều đó chứng minh mình còn không bằng kẻ ngốc
Đám người chẳng ai để ý đến hắn
Loại trừ được âm mưu của Mạn Thủy thành, lại có được một thiên tài, người phủ thành chủ tự nhiên mặt mày rạng rỡ
Mọi người cũng đến chúc mừng Đường Phong Nguyệt
Hiện trường vui vẻ hòa thuận, một bầu không khí đều hớn hở
Theo ý của lão quản gia, muốn Đường Phong Nguyệt lập tức đến ở phủ thành chủ luôn, tránh bị kẻ khác hãm hại
Đường Phong Nguyệt từ chối nói mình có việc quan trọng phải xử lý, hai bên thương lượng một hồi, cuối cùng hẹn ba ngày sau Đường Phong Nguyệt sẽ đến phủ thành chủ trình diện
Mọi việc xong xuôi, mọi người nhao nhao giải tán
Đường Phong Nguyệt nhìn tòa lầu cao nhất trong phủ thành chủ, dường như đối diện với đôi mắt đẹp hơn cả trăng rằm, khóe miệng không khỏi nhếch lên, xoay người rời đi
Đêm đó, Đường Phong Nguyệt mang theo một vò rượu, lần nữa đến tiểu viện Liễu Ngọc Lang đang ở
"Ha ha ha, nghe nói hôm nay ở Bách Hoa thành, xuất hiện một vị thiếu niên thiên tài vừa tài giỏi vừa dũng mãnh, anh tuấn tiêu sái, lẽ nào chính là các hạ
Liễu Ngọc Lang tháo mặt nạ xuống, lần nữa để lộ gương mặt làm nữ nhân mê muội, cười trêu nói
"Suýt nữa thì chết tại phủ thành chủ, sao sánh được với Liễu tiền bối người, có người đẹp bầu bạn, hoa tiền nguyệt hạ
Đường Phong Nguyệt bước vào đình
Như Tâm mặt đỏ lên, khẽ kêu lên một tiếng
Liễu Ngọc Lang nói: "Mỹ nhân tốt, trăng đẹp, đồ ăn ngon, chỉ tiếc thiếu bầu rượu, một người tri kỷ
"Rượu có đây
Đường Phong Nguyệt đặt vò rượu lên bàn đá, cười nói: "Không biết vãn bối có vinh hạnh, trở thành tri kỷ của Liễu tiền bối không
"Ha ha, cái này còn phải xem rượu của ngươi có uống được không đã
Ánh trăng đổ xuống làn sương bạc
Trong đình hai nam một nữ, nâng chén uống rượu, thỉnh thoảng nói mấy câu chuyện cười, thật là vui vẻ thoải mái
"Đường huynh đệ, ngươi tuy kém ta hai mươi tuổi, nhưng ta, Liễu Ngọc Lang kết giao bạn bè, từ trước đến nay không theo một khuôn mẫu
Ngươi nếu không chê, có thể gọi ta một tiếng Liễu huynh
Rượu đã lưng lửng bụng, Liễu Ngọc Lang mặt đã ửng đỏ
Đường Phong Nguyệt một hơi cạn sạch rượu trong chén, nói: "Liễu huynh
Hai người tuổi tác khác biệt, nhưng cùng vẻ tuấn mỹ phi phàm nhìn nhau, đều cùng cười lớn ha hả
Offline mừng sinh nhật Tàng Thư Viện