Thần Quỷ Trường Sinh: Từ Đồ Tể Bắt Đầu Thêm Điểm Tu Tiên !

Chương 67: Hắc Giáp Quân, sơn lâm ám sát!




Liên tiếp bôn ba nửa ngày, Ngụy Hoằng cùng đoàn người không ngừng vó ngựa đi qua ba thôn trang, mới rốt cuộc làm đầy đội xe
Hơn mười chiếc xe cút kít chất đầy ba bốn con heo mập, phía sau đoàn xe còn thuê bốn năm người sơn dân, hỗ trợ lùa mấy chục con dê rừng
"Cố gắng đi nhanh chút, đợi qua khỏi con khe phía trước, chúng ta ăn chút lương khô cho đỡ đói
"Mấy con heo dê này đều chưa được ăn, nhất định phải về đến lò mổ trước xế chiều, nhanh nhanh nhanh
Đàm Phi mắt sắc bén quát tháo
Đám người tất nhiên không dám chậm trễ, nhao nhao cắn răng tiếp tục tiến lên
Một xe heo nặng đến mấy trăm cân, đường núi lại lầy lội ổ gà, mặc cho đám đao phủ đều là người luyện võ có mấy trăm cân lực tay giờ phút này cũng không khỏi thở hổn hển than thở
Trong đó Lý Đại Ngưu là gắng sức nhất
Dù sao so với những đao phủ kỳ cựu khác, hắn thực lực yếu nhất, lực tay cũng nhỏ nhất, lại thêm việc không có nhiều kinh nghiệm đẩy xe, bởi vậy mệt đến mặt mày cũng có chút trắng bệch
"Đại Ngưu, dừng một chút
Ngụy Hoằng thấy vậy vội nói: "Ngươi dỡ một con heo lên xe ta đi, ta còn thừa sức
"Không cần không cần
Lý Đại Ngưu đỏ mặt nói: "Sao ta có thể để ngươi làm
Mà lại ngươi vốn đã chở nhiều hơn ta một con rồi
"Đừng nói nhảm, mau lên
Ngụy Hoằng không cho cự tuyệt, cản xe cút kít dừng lại
Trực tiếp khiêng một con heo cả lồng ném lên xe của mình, buộc chặt cẩn thận, mới nhẹ nhàng đẩy xe lên, ra hiệu cho hắn đuổi theo đội xe
Đến lúc này, trên xe Lý Đại Ngưu còn sót lại hai con heo
Còn xe Ngụy Hoằng thì chất thành năm lồng heo
Hai tay hắn giống như kìm sắt nắm chặt tay lái, bánh xe bị sức nặng mấy trăm cân ép đến kẽo kẹt kẽo kẹt rung động, phảng phất như sắp tan ra thành từng mảnh, thế nhưng hắn lại bất động như núi, thân hình không hề lay động chút nào
"Mẹ nó thằng yêu nghiệt này, khí lực lớn vậy
"Không đúng, hắn chẳng phải mới Luyện Bì trung kỳ sao
Lão tử Luyện Bì hậu kỳ còn không có khí lực lớn như hắn
"Phi
So người làm người ta tức chết, mẹ nó xui xẻo
Đám đao phủ nhỏ giọng lầm bầm, mặt mày đầy vẻ ghen tị và khó chịu
Ngay cả Đàm Phi cũng nhịn không được kinh ngạc nhìn thêm mấy lần
Ngụy Hoằng đối với điều này làm ngơ như không, hắn mới không thèm để ý những người khác
Ngay cả Đàm Phi hắn cũng không muốn quan tâm thêm
Thể hiện một chút thực lực là để nói cho bọn họ biết, mình không dễ chọc, đừng vô sự mà tới tìm phiền phức
Đoàn xe cứ thế đi về phía trước trong bầu không khí quỷ dị này
Qua một khe núi đã đến gần quan đạo, Đàm Phi rốt cục giơ tay ra hiệu dừng xe
"Nghỉ ngơi một lát ăn chút lương khô
Đàm Phi lên tiếng an bài: "Xuống quan đạo rồi đi thêm mười dặm nữa là về thành, mọi người gắng thêm chút sức
"Hô
Rốt cục cũng được nghỉ ngơi, mệt chết
"Chân ta như sắp gãy, phải uống chút nước
Đám người thở dài một hơi, lau mồ hôi
Lý Đại Ngưu dừng xe cút kít cẩn thận, lúng túng đưa túi da đựng nước ra
"Hoằng ca nhi, uống nước đi
Lý Đại Ngưu cười nói: "Lần đầu ra thu heo lại phải nhờ ngươi giúp đỡ, thật sự có lỗi
"Không nói những chuyện đó
Ngụy Hoằng không để ý khoát tay, thuận miệng trêu ghẹo: "Tiện tay thôi mà, ngươi xem ta có mệt không
"Ngươi đúng là một thằng yêu nghiệt
Lý Đại Ngưu nhịn không được cười khổ
Phải biết lúc trước chính hắn đã dạy Ngụy Hoằng luyện tập « Hổ Hành Thập Tam Thức »
Hiện tại mình bất quá có lực tay ba bốn trăm cân, còn Ngụy Hoằng đã thâm bất khả trắc, sự chênh lệch này quả thật quá là khoa trương
"Ăn chút lương khô nghỉ ngơi đi
Ngụy Hoằng nhắc nhở: "Chút nữa còn phải đi mười dặm đường đó
"Đợi chút nữa xuống quan đạo sẽ thoải mái hơn
Lý Đại Ngưu vừa lẩm bẩm, vừa xé bánh bột ngô bắt đầu ăn
Ra ngoài thu heo môi trường gian khổ, một chồng bánh nướng chính là cơm trưa của mọi người
Ngụy Hoằng cũng không khách sáo cầm hai tấm liền gặm
Bất quá vừa ăn được mấy miếng, hắn đã nhìn thấy ở dưới quan đạo phía xa một đội xe ngựa đang đi tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chiếc xe ngựa này vừa xa hoa vừa bá khí, do sáu thớt ngựa lân giáp có yêu thú huyết mạch kéo, trước sau đều có hơn mười kỵ binh giáp đen hộ vệ, trận thế có thể nói là tương đối lớn
Trong Thần Đô, quyền quý hoàng thân không ít, thế nhưng mà lớn như vậy phô trương lại chẳng có mấy ai
Trong phút chốc ánh mắt của những người khác cũng không khỏi bị thu hút
"Đây là
Hắc Giáp Quân
Không đúng, Hắc Giáp Quân chẳng phải đang ở biên cương chống lại man di sao
Sao lại xuất hiện ở đây
"Các ngươi biết cái gì
Đây rõ ràng là Hắc Giáp Quân tinh nhuệ, chính là thị vệ bên cạnh Mông tướng quân
"Mông tướng quân đây là chuẩn bị sắp xuất chinh
Đám người kinh ngạc rồi nghị luận xôn xao
Ngụy Hoằng cũng đại khái hiểu được thân phận chủ nhân của đội xe này
Mông thị nhất tộc là một trong ngũ đại môn phiệt đỉnh cấp của Đại Chu vương triều, con cháu trải khắp các châu phủ, thế lực rối rắm phức tạp, có thể gọi là kinh khủng
Mông Đắc Bắc là hậu duệ đời thứ mười bảy của Mông thị, càng là nhân tài kiệt xuất trong giới quyền quý
Hắn từ nhỏ đã có thiên phú võ đạo kinh người, tuổi gần mười sáu đã bước vào Luyện Cốt cảnh, mười tám tuổi bước vào Luyện Tạng cảnh, không đến hai mươi lăm tuổi đã là cường giả Tiên Thiên cảnh
Cả đời chinh chiến tứ phương, lập nên chiến công hiển hách
Mười vạn Hắc Giáp Quân dưới trướng càng là tinh nhuệ trong các tinh nhuệ của Đại Chu
Hiện giờ đã qua tuổi bốn mươi, không chỉ uy vọng cực cao trong quân, mà cả trên triều đình cũng danh tiếng lừng lẫy, được người xưng là quân thần
Chỉ bất quá mấy năm trước để tránh vua đế kiêng kỵ, Mông Đắc Bắc cố ý cáo bệnh không ra, luôn an dưỡng ở trang viên Ngọa Hổ, cách Thần Đô trăm dặm
Hiện tại xe ngựa của hắn xuất hiện ở đây
Không cần nói cũng biết, triều đình đây là chuẩn bị phái hắn đi bình định loạn lạc
"Nghe nói tình hình phản loạn của các phiên vương ở khắp nơi ngày càng gia tăng, triều đình có chút không yên rồi
Vương Đại Chí nhịn không được lên tiếng: "Thái tử hết lòng đề cử Mông đại tướng quân xuất chinh bình loạn, Đắc Bắc lấy cớ vết thương cũ chưa lành mà từ chối nhiều lần, lúc này sợ là không thể thoái thác nữa rồi
"Bình định thì tốt, nghe nói Thương Châu, Từ Châu và các vùng khác nạn binh, trộm cướp hoành hành, bách tính lầm than, thật là đáng thương
"Đúng vậy, Đại Chu vương triều mấy năm nay ngày càng bất ổn, đây không phải là dấu hiệu vong quốc sao
"Ai mà biết được, vong quốc cũng không liên quan gì đến chúng ta
Đám người người một lời ta một câu bàn tán
Ngụy Hoằng thì mắt sáng rực, nhìn chằm chằm các kỵ binh Hắc Giáp Quân
Những kỵ binh này thân hình cao lớn cường tráng, cả người lẫn ngựa đều khoác trọng giáp, từ xa đã có một luồng khí huyết và sát khí đáng sợ ập tới, mang lại cho người ta một cảm giác áp bách kinh người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khó có thể tưởng tượng được một đội quân đáng sợ như vậy, nếu như thành một thể trên chiến trường tấn công sẽ là cảnh tượng thế nào, e là ngay cả núi cao cũng có thể san bằng
Có lẽ là ánh mắt Ngụy Hoằng quá mức nóng rực
Có lẽ là tính cảnh giác của Hắc Giáp Quân quá cao
Cách nhau hơn nửa ngọn núi, từng đạo ánh mắt đã quét tới, dọa cho Lý Đại Ngưu và những người khác tái mặt, ngay cả Ngụy Hoằng cũng giống như bị sét đánh
"Li
Trên bầu trời, một con chim ưng phát ra tiếng kêu dài
Hắc Giáp Quân lúc này mới chậm rãi thu tầm mắt lại
Hiển nhiên bọn họ cũng đã đoán được Ngụy Hoằng và nhóm người không có gì nguy hiểm, rốt cuộc không buồn nhìn nhiều thêm
Bất quá ngay lúc đoàn xe sắp đi ra khỏi dãy núi
Từng đạo mưa tên dày đặc kèm theo tiếng la hét đột ngột vang lên
"Giết
Giết
Giết
"Phốc phốc phốc
Vô số sát thủ áo đen che mặt, cầm nỏ quân dụng và chiến đao từ trong rừng núi xông ra
Trực tiếp bao vây lấy chiếc xe ngựa của Mông Đắc Bắc được Hắc Giáp Quân bảo vệ
Một trận ám sát đột ngột như vậy đã bộc phát!..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.