Một tên đồ tể lại còn muốn đổi nghề làm đao phủ
Điều này khiến Đặng Hải Sinh có chút không hiểu, không nhịn được nghi ngờ nói: "Tiểu tử ngươi không phải đến đây trêu đùa đấy chứ
Ngươi mổ heo một tháng kiếm cũng không ít, sao lại đến làm cái loại công việc dơ bẩn này
"Ha ha
Ngụy Hoằng cười cười rồi tự rót cho mình một chén rượu
Nghề đao phủ này tuy cùng đồ tể đều là sát sinh
Thế nhưng nhiều phương diện lại khác nhau một trời một vực
Dù sao một bên là giết người, một bên thì mổ heo
Đồ tể tuy vừa bẩn vừa mệt nhọc nhưng lại kiếm được nhiều, đi ra ngoài cũng oai phong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đao phủ quanh năm suốt tháng giết người toàn thân sát khí phần lớn tính khí nóng nảy thích rượu, mà còn nghe đồn khắc thân khắc phụ mẫu, bởi vậy phần lớn đến cả vợ cũng không cưới được, cả một đời phải sống cô đơn hiu quạnh
Đồng thời đao phủ dính quá nhiều mạng người, rất dễ gặp những thứ bẩn thỉu
Cho nên cái thời buổi này làm đồ tể thì người ta ngưỡng mộ, làm đao phủ lại là nghề hạ cửu lưu, đi ra ngoài chỉ khiến người ta chán ghét
Đặng Hải Sinh thật sự là nghĩ mãi mà không ra vì sao Ngụy Hoằng lại biết nhảy vào cái hố lửa này
"Tiểu tử ngươi cũng đừng làm bậy
Đặng Hải Sinh không nhịn được khuyên nhủ: "Ngươi năm nay bất quá mười bảy mười tám tuổi a
Nếu mà làm đao phủ về sau kết hôn không dễ dàng, ai người lương thiện lại đem con gái gả cho một kẻ mỗi ngày giết người
"Kết hôn gì ta không quan tâm
Ngụy Hoằng không để ý cười cười: "Không giấu gì Đặng sư phó, thật ra ta từ nhỏ mắc chứng khát máu, một ngày không sát sinh là khó mà kiềm chế được cảm xúc, nên mới chọn làm đồ tể
Nhưng mà bây giờ mổ heo đã không thỏa mãn, ta muốn giết người
"Tê
Đặng Hải Sinh hít sâu một hơi, chỉ thấy da đầu tê dại
Đây là cái chứng bệnh kỳ quái gì vậy
Không lẽ là tên điên bẩm sinh
Trên đời luôn có một số kẻ ăn mặc chỉnh tề lại tàn nhẫn khát máu, không ngờ Ngụy Hoằng cũng là loại người này, Đặng Hải Sinh vô thức dâng lên một cỗ hàn ý
Loại người này không thể trêu vào a
"Hiền chất
Đặng Hải Sinh gượng cười nói: "Nghề của chúng ta không tốt lắm đâu, dễ đắc tội với người, lại dễ gặp phải chuyện xui xẻo, ngươi vẫn nên suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng nói
"Không cần nghĩ, ta chỉ muốn giết người
Ngụy Hoằng cũng lười nói nhảm, trực tiếp lấy ra một tờ ngân phiếu trăm lượng đập xuống mặt bàn: "Đặng sư phó, chút lễ bái sư không thành ý, ngươi cũng không cần sợ ta phát bệnh, dù sao ta chỉ muốn quang minh chính đại giết người mà thôi, làm điều phi pháp là sẽ không làm
"Cái này
Đặng Hải Sinh sắc mặt biến ảo một hồi
Cuối cùng cũng tươi cười nhận lấy ngân phiếu
"Tốt
Đặng Hải Sinh gật đầu nói: "Đã hiền chất muốn học, vậy ta sẽ dốc hết sức dạy ngươi
Nói xong, hắn lại không nhịn được uống cạn chén rượu, sau đó vẻ mặt đầy quái lạ cảm thán: "Cái thời buổi này còn có kẻ đòi làm đao phủ
Thật là hiếm thấy, hồi trước chúng ta không phải nghèo rớt mồng tơi thì ai thèm làm cái việc dơ bẩn này
"Người có chí riêng
Ngụy Hoằng cười khẽ
"Cũng đúng, người có chí riêng
Đặng Hải Sinh không nói thêm gì nữa, trực tiếp nói: "Đao phủ chúng ta trên danh nghĩa là thuộc Hình bộ quản hạt, nhưng mà cũng không có phẩm cấp gì, cũng chẳng có bổng lộc, chỉ là ở Hình bộ đăng ký tạo danh sách, tùy thời nghe lệnh làm việc mà thôi
"Bình thường chém một cái đầu người được thưởng 2 tiền bạc, gặp người nhà tội nhân nhặt xác sẽ cho thêm chút hồng bao bên ngoài, cũng không có thu nhập nào khác, nên thời gian phần lớn qua lại nghèo khó, rảnh rỗi thì tìm thêm cách kiếm sống
"Ngươi muốn làm đao phủ cũng dễ thôi, ta quay đầu nhờ người ghi tên ngươi vào danh sách Hình bộ, dựa vào danh nghĩa đồ đệ của ta, trước luyện tay một chút là được
Ngụy Hoằng hài lòng cười cười
Tục ngữ nói có tiền mua tiên cũng được, người xưa thật không gạt ta vậy
Chỉ cần chịu vung tiền xuống, kiêm luôn chức đao phủ cũng không khó lắm sao
"Hiền chất, ngươi muốn học chém đầu hay muốn học cầm đao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đặng Hải Sinh lại hỏi
"Cầm đao là ý gì
"Chém đầu là dùng sức, cầm đao là phải có kỹ thuật
Đặng Hải Sinh nhấp một ngụm rượu, cười nói: "Ngươi biết lăng trì xử tử không
Dùng một con dao nhỏ cắt ba nghìn nhát trên người tội nhân, trong khi đó không được để chết, nếu không đao phủ sẽ phải đền mạng, không phải gia truyền cũng không dám cầm dao
"Không cần phức tạp vậy
Ngụy Hoằng không để ý phất tay: "Ta chỉ muốn chém đầu cho thấy máu, đối với cầm đao lăng trì không có hứng thú
"Cũng tốt
Đặng Hải Sinh thở dài một hơi: "Nếu ngươi muốn học cầm đao, nể một trăm lượng học phí ta còn phải tốn công sức gia truyền tay nghề dạy cho ngươi, còn ngươi chỉ muốn học chém đầu, ngược lại đơn giản hơn nhiều
"Ngươi ở hàng thịt cả ngày mổ heo, lại là người luyện võ, đao pháp hẳn không tệ, khi chém đầu chỉ cần nhắm vào gáy chỗ đốt sống thứ ba là được
Ngụy Hoằng đưa tay sờ lên cổ mình
Trong lòng đại khái đã nắm được mấu chốt, với đao pháp của hắn, chém trúng chỗ này không khó, đảm bảo vừa xuống dao là đầu người bay lên, tuyệt đối sẽ không có chuyện dây dưa một chút nào
"Lúc chém đầu, nếu gặp phải tội nhân thực lực mạnh mẽ, da dày thịt cứng đao chém không đứt thì phải làm sao
Ngụy Hoằng tiếp tục hỏi
Đặng Hải Sinh vừa gắp miếng thịt bò kho, vừa cười nhạo: "Thực lực mạnh hơn thì thế nào
Vào đại lao Hình bộ ngày đầu tiên là phải dùng xích sắt xâu xương tỳ bà, còn phải phế bỏ gân tay gân chân, trong ngục tra tấn một thời gian, thì dù có là cường giả Tiên Thiên cảnh cũng phải người không ra người, quỷ không ra quỷ
"Hơn nữa lúc chém đầu dùng là Ô Kim Huyền Thiết quỷ đầu đại đao đặc chế của Hình bộ, thứ này chém sắt như chém bùn, da dày cỡ nào cũng đỡ không nổi một nhát đao, ngươi cứ yên tâm đi
Ngay sau đó
Đặng Hải Sinh bắt đầu thao thao bất tuyệt kể ra rất nhiều quy tắc cùng điều cấm kỵ của đao phủ
Quy tắc một: Không được nói chuyện với tội nhân, càng không được nhìn mặt tội nhân
Quy tắc hai: Trước khi hành hình phải uống rượu phun lên đao, rượu này là loại rượu mạnh pha với máu chó đen, có tác dụng che chắn oán khí quấn thân
Quy tắc ba: Trước khi hành hình phải bái trời đất cùng quỷ thần, để tránh nhân quả quấn thân
Quy tắc bốn: Sau khi hành hình, phải đi thẳng một mạch về nha môn không được quay đầu lại, về đến nha môn phải đến chính đường để nha dịch đánh mình bằng roi, để xua đi oan hồn, dân gian gọi là đánh sát
"Đây đều là quy tắc mà các tiền bối để lại
Đặng Hải Sinh mặt mày nghiêm nghị nói: "Ngươi nếu không muốn bị ma quỷ quấn lấy thì tốt nhất nên nhớ kỹ, nếu không giết người quá nhiều oan hồn lấy mạng không phải là nói đùa, thời buổi này đao phủ được chết yên lành cũng không nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngụy Hoằng không khỏi rùng mình
Nhưng hắn lại là người gan to bằng trời, không hề bị những lời hù dọa này làm cho sợ, mà là trịnh trọng gật đầu nói: "Đa tạ Đặng sư phó chỉ bảo, ta đã nhớ rồi, không biết khi nào thì có thể học chém đầu
"Mấy ngày nữa đi, ngươi cũng thấy tình hình gần đây
Đặng Hải Sinh cười nhạo nói: "Mỗi lần các quyền quý minh tranh ám đấu đều sẽ có vài kẻ xui xẻo làm bia đỡ đạn, thậm chí còn không cần đợi đến thu hậu vấn trảm, mỗi ngày đều phải có đầu rơi xuống đất
"Hai ngày này ta tìm chút quan hệ đưa tên ngươi vào danh sách, chờ đến lúc cần chém đầu thì ta sẽ thông báo cho ngươi, không lo không có đầu người cho ngươi chém, ta chỉ sợ đến lúc đó ngươi sẽ mềm lòng thôi
"Mềm lòng sao
Ngụy Hoằng hơi ngẩn người cuối cùng im lặng thở dài một tiếng
Hắn là người chứ không phải ác ma, giết người thì làm sao không mềm lòng
Xã hội phong kiến hễ tí là tịch biên diệt tộc, rất nhiều phụ nữ trẻ em lão ấu rõ ràng vô tội lại phải bị đẩy lên đoạn đầu đài
Đến lúc đó hắn thật có thể ra tay sao?..