Thần Thám Đến Từ Tương Lai

Chương 81: Khao




"Được rồi, không phải chỉ là cái điện thoại thôi mà, đừng khoe khoang, tiếp tục khai báo tình tiết vụ án đi
Lý Huy nhếch miệng, mặt lộ vẻ khinh thường
Hắn có ô tô rồi, sao lại quan tâm một cái điện thoại di động chứ
"Ta đã nhận là giết người rồi, còn gì mà khai báo nữa
Ngô Trạch Khải khẽ nói
"Làm sao đưa xác ra khỏi khách sạn
"Ta mua một cái vali lớn, nhét nàng vào trong vali, dùng xe ba gác chạy điện chở đi
"Lấy xe ba gác chạy điện ở đâu ra
"Thuê, năm mươi một ngày, ta thế chấp điện thoại của Hạ Yến, coi như là tận dụng phế liệu
"Ngươi cũng biết tiết kiệm tiền thật
Lý Huy cười lạnh nói
"Biết sao được, ai bảo ta phạm tội, không chuẩn bị ít tiền lộ phí
"Cho nên ngươi bắt chẹt người nhà Hạ Yến
"Cảnh sát, có thể cho xin điếu thuốc không
Lý Huy đứng dậy, châm một điếu thuốc đưa cho hắn
Ngô Trạch Khải hít một hơi, nhả một vòng khói:
"Ban đầu ta cũng sợ phát khiếp, chỉ muốn nhanh chóng chạy trốn khỏi đây, để có thời gian trốn, ta nhắn tin cho em gái Hạ Yến, muốn trấn an bọn họ, không ngờ vẫn bị phát hiện
"Ta uy hiếp bọn họ không được báo cảnh sát, để bọn họ đưa tiền chuộc Hạ Yến, tiện thể còn có chút tiền đi đường, ta mới nhờ Thôi Hiểu Phương một tài khoản, như vậy cảnh sát cũng không tra ra được ta trước tiên
"Thôi Hiểu Phương có biết tài khoản này dùng để bắt chẹt người nhà nạn nhân không
"Không biết
"Nàng có tham gia vào vụ án này không
"Không có, nàng cũng chỉ là một con cờ của ta thôi
"Ngươi người này thật thông minh, sao lại không dùng vào con đường chính đạo
Hàn Bân nói
"Kiếp sau đi
Ngô Trạch Khải nhún vai, hỏi lại: "Cảnh sát, các ngươi bắt ta như thế nào vậy
"Không đoán ra à
"Ta chỉ là không hiểu, sao các ngươi biết được số điện thoại di động thứ hai của ta
"Số điện thoại thứ hai từ đâu ra, có quan hệ gì với ngươi
Hàn Bân truy hỏi
"Của bạn gái cũ của ta, lúc bọn ta quen nhau, ta mua cho nàng một chiếc điện thoại, cửa hàng còn tặng thẻ điện thoại, lúc chia tay, nàng đưa điện thoại trả lại cho ta, thẻ điện thoại vẫn tiếp tục đóng phí sử dụng, chắc ngay cả chính nàng cũng không biết
Nói đến đây, Ngô Trạch Khải càng thêm hiếu kỳ: "Rốt cuộc các người đã tra ra bằng cách nào
"Ngươi chuyển phát nhanh thẻ điện thoại di động của mình đến Thạch Môn, mục đích là để đánh lạc hướng cảnh sát, chúng ta tra ra cái điện thoại kia, từ ví điện tử tra được lịch sử nạp tiền, thì ra số điện thoại di động thứ hai của ngươi
Hàn Bân giải thích
"Ha..
Ngô Trạch Khải vỗ trán, lộ ra vẻ tự giễu: "Mẹ, lại là vì cái này
Lý Huy hừ một tiếng: "Cáo có gian xảo đến mấy, cũng không qua được thợ săn lão luyện
"Là thợ săn giỏi
Hàn Bân sửa lại
..
Vụ án này độ khó phá án và bắt giữ rất lớn, lại còn truy bắt ở tỉnh ngoài, thu hút không ít sự chú ý của lãnh đạo cục, người nhà nạn nhân cũng thường xuyên đến cục cảnh sát hỏi thăm tiến độ, Trịnh Khải Toàn chịu áp lực rất lớn
Hiện tại vụ án đã được giải quyết, Trịnh Khải Toàn thở phào một hơi, vào buổi tối liền mời khách, mở tiệc ăn mừng cho tổ 2
"Đội Trịnh, hay là hôm nay tôi mời khách đi
Hàn Bân nói
"Để sau đi, tiểu tử cậu còn nhiều cơ hội mời khách
Trịnh Khải Toàn xua tay: "Để phá được vụ án này mọi người đều vất vả, hôm nay mời khách chính là để khao mọi người, đừng ai tranh với ta
"Anh Bân keo kiệt lại mất dạng rồi
Lý Huy thở dài nói
"Cái thằng nhóc này có bao nhiêu hư, ngày nào cũng nhớ đến ăn thận
Hàn Bân trêu ghẹo
"Ha ha..
Mọi người cười ầm lên
Lần này Trịnh Khải Toàn mời khách, ngoài người tổ 2 ra, còn gọi cả Lỗ Văn của đội kỹ thuật và Ngô Hà của phòng pháp y, nhiều người, ăn gì liền thành vấn đề, mỗi người đều theo đuổi suy nghĩ riêng
Sau một hồi thảo luận, cuối cùng quyết định ăn lẩu gang hầm
Lần này theo ý Trịnh Khải Toàn, mọi người đều bắt xe đi, tối có thể uống chút rượu
Theo lời Trịnh Khải Toàn, tổ hai dạo này không có việc gì, cho dù có án cũng có tổ khác lo rồi
Mọi người đã bận rộn nhiều ngày như vậy, nên thả lỏng một chút, dây cung không thể lúc nào cũng căng, nếu không người sắt cũng chịu không nổi
Trịnh Khải Toàn để ý đến đồng nghiệp nữ, đưa ra ý kiến đồng nghiệp nam uống rượu trắng, đồng nghiệp nữ uống bia
Nhưng đề nghị là đề nghị, thực thi thì vẫn có chút khó khăn
Lỗ Văn không uống được rượu trắng, chỉ có thể uống bia với đồng nghiệp nữ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hành động này của hắn, không tránh khỏi dẫn đến tiếng huýt sáo của Lý Huy và đám người
Ngô Hà thì không uống bia, muốn uống rượu trắng
Triệu Minh giơ ngón cái, khen nàng một tiếng nữ trung hào kiệt
Quán lẩu gang hầm Lão Tăng nằm ở vùng ngoại ô thành phố Cầm Đảo, tuy xa một chút nhưng hương vị rất ngon, là kiểu nồi củi điển hình, ga và khí thiên nhiên tuy tiện nhưng không có cái mùi thơm đặc trưng của nồi củi
Quán lẩu nằm trong sân một nhà nông, Hàn Bân cùng mọi người ngồi trên một chiếc bàn lớn, gọi một nồi lẩu cá thập cẩm, nồi lẩu ngỗng lớn, còn có bánh nướng, xiên nướng thịt dê, lạc luộc, nộm dưa chuột, rau cải xào
Ông chủ là người Băng Thành, tầm năm mươi tuổi, trông rất thật thà, đến đây đã hơn hai mươi năm, quán lẩu rất chân chất, nhiều đồ ăn, ông chủ sợ bọn họ ăn không hết, đề nghị gọi một phần lẩu là được
Trịnh Khải Toàn cười ha ha một tiếng, từ chối ý tốt của ông chủ, hắn hiểu rõ đám thủ hạ này, đều là những kẻ háu ăn, một người ăn có thể bằng một người rưỡi bình thường, một phần lẩu căn bản không đủ
Rượu là Hàn Bân mang từ nhà tới, một thùng Lô Châu Lão Diếu
Triệu Minh mở một chai rượu, rót cho mọi người: "Anh Bân, rượu này ngon đấy, uống vào có thể gánh được hai bữa lớn thận
"Rượu để mà uống, còn lớn thận là để mời
Hàn Bân cười nói
"Nhìn kìa, vẫn là anh Bân hào phóng
Lý Huy giơ ngón cái lên
"Hào cái rắm, chỉ là bịt miệng tiểu tử nhà ngươi thôi
Hàn Bân vừa cười vừa mắng
Mọi người vừa ăn thịt, vừa uống rượu, cụng ly cạn chén, cười cười nói nói, rất là náo nhiệt
Khiến người bất ngờ là, trong đám người, người uống khỏe nhất phải kể đến Lý Huy và Ngô Hà
Lý Huy uống được, Hàn Bân đã biết, thằng nhóc này hồi còn đại học, rượu trắng một cân không say, bia thì nửa thùng, Hàn Bân cùng một người bạn nữa mới miễn cưỡng uống bằng hắn
Cái tên này, đúng là thùng rượu
Ngô Hà uống được, phần lớn những người ở đây đều có chút bất ngờ
Ngô Hà làm bên pháp y, trong công việc tuy thường gặp mặt, nhưng cơ hội ăn cơm uống rượu cùng nhau không nhiều, Hàn Bân đây là lần đầu thấy tửu lượng của Ngô Hà
Uống một cân rượu mà như không có việc gì
Hàn Bân thầm nghĩ, đúng là một loại gạo nuôi trăm loại người, tửu lượng của mình tầm hơn nửa cân, uống nhiều cũng hơi say, phản ứng có chút chậm, tai nghe hơi kém, nếu uống một cân chắc là say khướt
Uống kém nhất là Lỗ Văn, hắn và Điền Lệ uống bia, Điền Lệ tự uống hết hai chai bia, ngoài việc nói nhiều hơn bình thường cũng không có việc gì
Lỗ Văn mới uống một chai là đỏ mặt, mắt mơ màng đờ đẫn, nhìn có vẻ hơi chậm chạp, nói chuyện cũng không được trôi chảy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bữa ăn kéo dài ba tiếng đồng hồ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mãi đến mười giờ đêm mới tan tiệc, ai về nhà nấy, tìm mẹ người nấy
Mọi người ăn thoải mái, uống cũng vui vẻ, có thể nói là chủ khách đều hài lòng
Uống chút rượu, buổi tối ngủ một giấc ngon lành, thật là thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.